Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#2: Nhà trên cây.

Tuyết Hà mơ một giấc mộng ngọt ngào.

Trong mộng, trên cái cây cao ơi là cao có một ngôi nhà gỗ nhỏ, đó là ổ nhỏ của hắn.

Bên trong có các loại đồ ăn vặt hắn thích, còn có cả mấy món đồ chơi nhỏ dùng để giết thời gian nữa.

Ngoài phòng chim non không ngừng kêu chíp chíp, những đoá hoa trên cây toả ra mùi hương thơm ngát. Mở cửa sổ ra, còn có mây trắng vờn quanh, phảng phất giống như đang ở tiên cảnh.

Tuyết Hà rất thích giấc mộng này, cho nên muốn đem ngôi nhà trên cây vẽ lên giấy.

Vẽ xong, Tuyết Hà cũng mệt mỏi, ghé vào mặt bàn ngủ một giấc, còn có chút mong đợi có thể ở trong mộng gặp lại nhà trên cây một lần nữa.

Quân gia đem Tuyết Hà ngủ đến thiên hôn địa ám về giường, sau đó quay lại cầm lấy bản vẽ của Tuyết Hà.

Vẽ rất đẹp, chẳng qua là cây cao như vậy, nếu như làm một ngôi nhà gỗ trên đó thì đi lên như thế nào?

Quân gia lắc đầu cười cười, thu bản vẽ của Tuyết Hà vào trong tay áo.

Tuyết Hà tâm lớn, đoán chừng không qua vài ngày cũng sẽ bị thứ mới lạ khác hấp dẫn, đem ngôi nhà trên cây này vứt ra sau đầu.

Bất quá, Tuyết Hà quên nhưng Quân gia sẽ không quên.

Hơn nửa năm qua đi, sinh nhật của Tuyết Hà cũng đã đến.

Quân gia mang Tuyết Hà đến vùng ngoại ô.

Quân gia nắm tay Tuyết Hà đi vào trong một khu rừng rậm.

"Ngươi nói kinh hỉ là cái gì nha?"

Quân gia thần thần bí bí, câu lên lòng tò mò của Tuyết Hà: "Lập tức biết."

Đi chưa được mấy bước, Tuyết Hà liền  trông thấy trên một gốc cây to lớn có một ngôi nhà gỗ nhỏ.

Tuyết Hà thoáng cái nhớ đến ngôi nhà trên cây mình từng nằm mơ thấy: "Mau nhìn, cái nhà gỗ nhỏ kia...."

Tuyết Hà nghiêng đầu đã thấy Quân gia đang cười dịu dàng mà nhìn mình.

"Đó là ... Cho ta sao?" Tuyết Hà khó có thể tin, giấc mộng của hắn biến thành sự thật?

Mặc dù cái cây trước mặt không cao bằng trong mộng, nhà trên cây cũng không to bằng trong mộng, càng không có mây trắng vờn quanh, nhưng mà...

Tuyết Hà mếu mếu máo máo ôm lấy Quân gia: " Sao ngươi lại tốt như vậy?"

Hắn chẳng qua chỉ mơ một giấc mộng hoang đường, vậy mà lại được Quân gia nhớ kỹ, còn vì hắn biến thành sự thật.

"Đi lên xem một chút sao?" Quân gia hỏi.

Tuyết Hà nhìn về phía nhà trên cây, mặc dù nhà trên cây không cao bằng trong mộng, nhưng cũng cao chừng hai tầng lầu.

"Thang lầu ở đâu?" Tuyết Hà hỏi.

"Đến." Quân gia nắm tay Tuyết Hà đi đến gốc cây, "Ngươi không thích bò thang lầu, ta liền đi tìm Vạn Hoa tiên sinh học cách làm bậc thang thẳng."

Tuyết Hà nghe vậy nội tâm liền trở nên vui vẻ.

Bọn họ đã kết hôn nhiều năm thế nhưng Quân gia vẫn luôn đối với hắn dụng tâm như thế.

Tuyết Hà ngoan ngoãn đi theo Quân gia tiến vào nhà trên cây.

Trang trí bên trong nhà trên cây càng làm cho Tuyết Hà giật mình, hắn nhớ rõ lúc ấy hắn không hề vẽ bố trí trong phòng lên giấy, nhưng nơi này lại giống hệt nhà trên cây trong giấc mộng của hắn.

"Ở bên nhau nhiều năm như vậy, tâm tư của ngươi ta tự nhiên đoán được." Quân gia cười nói, : "Thế nào? Những món đồ chơi cùng đồ ăn vặt này có hợp ý ngươi không?"

Tuyết Hà hai mắt loé sáng, hắn dùng sức gật đầu, nhào vào trong lòng Quân gia: "Thích!! Ta rất thích ngươi! Sao ngươi lại tốt như vậy chứ!!"

Quân gia hôn lên vành tai Tuyết Hà, tay vuốt ve eo của hắn: "Bên trong nhà trên cây này còn cất giấu không ít đồ chơi ta mới mua, ngươi có muốn chơi một chút không?"

"Đồ chơi gì?" Tuyết Hà vừa hỏi xong liền đột nhiên hiểu được Quân gia đang nói cái gì, hai má đỏ bừng lên.

Hắn đưa mắt nhìn ra ngoài phòng, lúc này đã là hoàng hôn, thầm nghĩ có lẽ sẽ không có người chạy vào rừng cây này đâu nhỉ.

"Ngươi muốn chơi sao?" Tuyết Hà cố nén xấu hổ, cởi áo tháo dây lưng: " Chơi như thế nào cũng được."

Đầu quả tim của Quân gia run lên, Tuyết Hà nhà hắn sao tự nhiên lại nghe lời như vậy?

Đây rõ ràng là đang câu dẫn hắn!!!

Quân gia ôm Tuyết Hà lên trên giường, sau đó tinh lực vô hạn mà chơi đùa Tuyết Hà cả đêm.

Mặc cho Tuyết Hà khóc lóc cầu xin tha thứ cũng không dừng lại, dù sao Tuyết Hà đã tự nói với hắn "chơi thế nào cũng được" rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro