Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1.

1.

Nhị thiếu cảm thấy Quân gia không còn thương mình nữa rồi.

Lúc mới quen biết mỗi ngày Quân gia đều chạy theo hắn hô hào lão bà, hiện tại trái một cái bạch nguyệt quang Thố Thố, phải một cái chu sa chí Hồng Hồng.

Đúng rồi, còn có một tình nhân trong mộng của y,Toa Toa.

Kết quả là, Nhị thiếu ôm đám nhóc gà con của mình đi đến trước mặt Quân gia, biểu tình vô cùng ngưng trọng nói.

"Mặc dù ta yêu ngươi không hề kém ngươi yêu ta dù chỉ một phân, nhưng mà ta không muốn giấu diếm ngươi chuyện này."

"Ngươi nói đi."

"Thật ra ngươi chỉ là cha nuôi của bọn chúng."

"Ah."

Nhị thiếu nhìn bộ dáng không quá để tâm của Quân gia, đem tất cả gà con trong lòng đặt lên trên bàn, chỉ vào nguyên một đám rồi nói.

"Kỷ Tiểu Manh là do thân hữu dẫn ta đi bắt, Phong Phong là sư phụ tặng, còn ba nhóc này là do đồ đệ đưa, cho nên bọn chúng không có một chút quan hệ nào với ngươi hết, biết không!"

Sau khi Nhị thiếu nói xong, rốt cục Quân gia cũng có phản ứng.

Chỉ thấy y thả cuốn sách trong tay xuống, đứng dậy, đi đến trước mặt Nhị thiếu.

"Chuyện này đơn giản, hai chúng ta sinh một đứa là được."

??????

2.

Thời điểm Lý Trĩ Vụ mới quen biết Diệp Ý, vì muốn biểu hiện ra mình là một người có lễ phép có tu dưỡng, hắn đều gọi Diệp Ý là "Nhị thiếu gia", "Kỷ ca", "huynh đệ".

Còn Diệp Ý thì ngược lại, cậu không để ý đến hình thức, tức tiếp gọi Lý Trĩ Vụ là "Nhị cẩu tử."

Cũng đúng, bọn họ quen nhau trong một cuộc hội ngộ thân hữu trên kênh thế giới sau đó mới thêm hảo hữu, cần gì câu nệ khiến cho cả hai trở nên xa lạ.

Sau khi hai người trở thành thân hữu, hai người thường xuyên tổ đội làm các hoạt động PVP, mỗi ngày đều trò chuyện trên YY, xưng hô của Lý Trĩ Vụ dành cho Diệp Ý cũng biến thành "Ca", "Diệp ca", "Diệp ca nhà ta", ngẫu nhiên cũng xuất hiện một hai câu "ca ca", riêng Diệp Ý vẫn gọi Lý Trĩ Vụ là "nhị cẩu tử" như trước.

Về sau hai người bọn họ hoàn toàn trở nên thân thiết, biến thành thân thân hữu, xưng hô của Lý Trĩ Vụ lại thay đổi, hắn lúc nào cũng gọi Diệp Ý "Nhị thiếu ca ca~", ngữ khí mang theo vài phần đùa giỡn lưu manh, nhưng lại phối hợp với cái mũ đầu chó đáng yêu, Diệp Ý cảm thấy vị này thật giống con Corgi trước kia mình từng nuôi.

Tất nhiên, Diệp Ý vẫn gọi Lý Trĩ Vụ là "Nhị cẩu tử".

Lý Trĩ Vụ cũng rất hiếu kỳ vì sao Diệp Ý chỉ gọi mình là Nhị cẩu tử mà không sửa thành một cái tên khác.

Diệp Ý nói: "Lúc vừa mới gặp ngươi, ngươi đội một cái mũ đầu chó cưỡi tiểu mộc ngưu ở khu hoạt động Thái Nguyên, thật là đáng yêu."

3.

Trong thư phòng, Quân gia đang xem tấu chương ngày mai cần thượng tấu còn có sai sót nào không, đột nhiên tiểu ngoan ngoãn nhà mình không biết từ đâu gấp vù vù chạy vào.

Nhị thiếu chạy đến trước bàn sách, cúi người xuống, lấy tay chống tại mặt bàn nói: "Quân gia! Quân gia! Quân gia! Lục meo meo nói ngày mai sẽ đưa ta đi ăn gà rán, ngươi nói xem ta có nên đáp ứng hắn hay không?"

"Gà rán?" Từ trước tới nay Quân gia chưa từng nghe nói đến thứ đồ này.

"Chính là đem gà tẩm bột sau đó ném vào trong chảo dầu ấy." Nhị thiếu giới thiệu đại khái về món gà rán, thuận tiện nuốt một ngụm nước miếng: "Ta nói cho ngươi biết a, cái này ăn ngon lắm đấy."

"Nếu đã ăn ngon vì sao ngươi còn xoắn xuýt có nhận hay không?"

Quân gia luôn luôn lấy Nhị thiếu làm chủ, tự nhiên thấy Nhị thiếu nói cái gì đều ưu tiên chịu đựng, nhưng lời nói của hắn lại khiến cho Nhị thiếu có chút khó xử.

"Ăn gà rán dễ béo lắm, thế nhưng Lục meo meo muốn đến Trung Nguyên một chuyến cũng không dễ dàng, hơn nữa ta cũng muốn cho ngươi nếm thử một lần."

Nhị thiếu đi đến ngồi vào trong lòng Quân gia, cái cằm gối lên mu bàn tay, cứ như vậy ghé lên mặt bàn, "Lần trước ngươi phải đến Thiên Sách phủ luyện binh nên không được ăn."

Quân gia ôm lấy eo Nhị thiếu, đầu dán đầu nói: "Chẳng phải ngươi nói gà rán gì đó ăn vào rất dễ béo phì sao?"

Nghe Quân gia nói vậy, Nhị thiếu không nhịn được liếc mắt một cái.

"Ừm, không biết vì sao lại không muốn ăn, để ta đi từ chối Lục meo....a...!"

Bởi vì sự tình đã giải quyết xong Nhị thiếu liền đứng dậy chuẩn bị trở về phòng, không ngờ lại bị Quân gia kéo ngồi trở lại trên đùi hắn. Quân gia xoay người Nhị thiếu lại, cùng mình mặt đối mặt.

"Nhị thiếu ca ca, ngươi nhẫn tâm nhìn Sách Sách không được nếm thử mùi vị gà rán sao? QAQ."

"Ngươi uống nhầm thuốc rồi. Buông tay!"

Vài ngày sau, Lục meo meo nhận được một phong thư đến từ Trung Nguyên.

Trong thư nói: Mùi vị gà rán quả thực không tệ.
                                                  Quân gia!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro