kk
C12: Vợ Bé (1)
Ngày xuân tiết trời ấm áp, người người nhà nhà trong thành nô nức kéo nhau ra đường để xem náo nhiệt. Họ đứng kín dọc theo hai bên đường, một vài người còn thủ sẵn thang để leo lên nhìn cho rõ.
Tại ngôi nhà lớn nhất thành, người ở tất bật làm việc của mình theo chỉ đạo của người phụ nữ nọ.
Nàng là Lâm Bạch Lan, con dâu nhà họ Kim , vợ của người thừa kế dãy hiệu buôn trà và gạo lớn nhất trên trấn.
Xuất thân từ một gia đình khá giả, nàng được gả vào nhà họ Kim vì đính ước của trưởng bối. Thiếu nữ 16 tuổi ngây ngô bị ép hôn năm nào giờ đây đã bước vào độ tam tuần, nắm trong tay một nửa sản nghiệp nhà họ Kim bởi tài năng và sự tháo vát của chính mình. Người đời ngưỡng mộ nàng thông minh tài sắc vẹn toàn, tiền tài địa vị tất cả nàng đều không thiếu.
Chỉ trừ thứ duy nhất là tình yêu của người chồng.
Nàng kết hôn cùng Kim Thái Hanh khi cả hai mới 16, dù chung sống hơn 20 năm, có với nhau hai mặt con và cùng quản lý sản nghiệp rất ăn ý nhưng suốt từng ấy năm chưa một lần cả hai nảy sinh tình cảm với đối phương. Suốt từng ấy năm cũng chỉ quan hệ đôi ba lần và về sau nàng luôn từ chối hắn.
Lâm Bạch Lan biết chồng nàng có đi đêm bên ngoài, nếu chỉ là chơi qua đường nàng còn có thể nhắm mắt làm ngơ vì nàng chẳng quan tâm nếu hắn cần giải tỏa sinh lý nhưng ả nhân tình lại không biết điều mà trêu chọc nàng, không ít lần giả bầu ăn vạ, còn tự đắc thắng cho rằng khi ả sinh, con của ả sẽ kế thừa hết của cải của Kim Thái Hanh.
Thế nên để bảo toàn sản nghiệp và tương lai của các con, cũng như để Kim Thái Hanh không phải tìm đến bên ngoài, nàng quyết định cưới cho hắn một người vợ thứ.
Kèn trống rộn rã, pháo hoa tưng bừng, hoa giấy bay ngợp trời, bên ngoài người đến xem náo nhiệt vây kín ngoài cổng.
Dâu mới được đưa vào nhà, lễ cưới diễn ra hoàn hảo như sắp xếp của vị phu nhân lớn trong nhà. Bạch Lan hài lòng mỉm cười, Kim Thái Hanh vẫn như trước sau một biểu cảm nhàn nhạt, lại là một hôn sự theo sắp đặt.
Tuy quyền lực của cả hai ngang nhau và hắn thậm chí còn có phần nhỉnh hơn do họ của mình nhưng là một ông chủ, là một người cha, hắn dĩ nhiên là không điên rồ mà vứt bỏ mọi thứ để chọn một ngọn cỏ ven đường.
Cho nên tất thảy vẫn nên nghe theo sắp xếp của Bạch Lan.
Kim Thái Hanh nhìn người vợ mới của mình, Bạch Lan từng nói qua rằng đây là em họ của nàng, là song tính nhân năm nay vừa tròn 18, cậu có gương mặt xinh đẹp hồng hào chẳng cần son phấn cùng dáng người phồng phao khiến gã đàn ông nào cũng phải nhìn theo say đắm, chỉ trừ hắn.
Khi ánh mắt hai người chạm nhau, người vợ trẻ ngượng ngùng cúi đầu. Còn Kim Thái Hanh cũng quay mặt đi, dường như trong một khắc đã có chút bối rối trong lòng.
.................................
Điền Chính Quốc được chính tay Bạch Lan đưa đến phòng tân hôn để tắm rửa nghỉ ngơi trong khi Kim Thái Hanh còn đang bận rộn tiếp khách.
"Hôm nay mệt mỏi nhiều rồi. Em tắm trước khi một chút nữa chồng sẽ về ngay thôi." Nàng cho người đi chuẩn bị nước nóng, tay giúp cậu tháo trang sức trên người.
"Chị cũng nghỉ ngơi sớm, vất vả cho chị nhiều rồi. Nếu không vì giúp em thì..." Điền Chính Quốc đỏ hoe mắt nhìn nàng.
"Không có gì không có gì. Thôi không nói về chuyện này, chị phải về nghỉ. Từ nay em đã là người của nhà họ Kim , việc gì cũng có thể đến tìm chị, đừng ngại." Bạch Lan xoa xoa tay an ủi cậu. Nói rồi nàng cho người ở lui ra ngoài, để Điền Chính Quốc ở một mình bình ổn lại sau một ngày dài.
Cậu tựa lưng vào thành bồn tắm thư giãn trong dòng nước ấm.
"Thật may là được gả cho nhà giàu." Điền Chính Quốc không khỏi cảm thán một câu trong đầu.
Cha mẹ cậu nợ nần chồng chất do làm ăn thất bại, chủ nợ năm lần bảy lượt kéo người đến nhà ép cậu vào kỹ viện để gạt nợ, may mà có người chị họ này ra tay giúp đỡ kịp thời.
Gọi là giúp đỡ họ hàng nhưng cậu thừa biết lý do chính của nàng là gì.
Cũng chính vì lý do đó mà lúc đến đây, cậu nghe được không ít lời xì xầm sau lưng mình.
"Lấy danh vợ hai cho sang, suy cho cùng cũng chỉ làm công cụ tiết dục."
"Giàu có thật thích, tùy ý vung tiền là mua được món đồ chơi xinh đẹp."
"Đẹp cỡ nào thì tới lúc chán rồi ông chủ lại đá đi ngay ấy mà."
Để cha mẹ có thể an hưởng tuổi già trong sung túc, còn bản thân mình thì có thể trải qua một đời bình yên, không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền thì cậu chẳng cần gì hơn nữa. Hơn nữa dù sao xét về lý, Bạch Lan vẫn là ân nhân của gia đình cậu, vậy nên cứ ngoan ngoãn làm theo ý nàng vẫn là khôn ngoan nhất.
Mà Bạch Lan trải đời từng ấy năm nên không khó để nàng nhìn được bản chất của cậu em họ này. Trùng hợp thay đây lại là điều mà nàng cần tới. Không những thế, Điền Chính Quốc thậm chí còn uống thuốc vô sinh trước mặt Bạch Lan để chứng minh rằng bản thân không có ý đồ tranh đoạt quyền lợi của các con nàng.
Điền Chính Quốc mặc quần áo vào, tay khéo léo thắt dây áo sao cho trông có vẻ chỉnh tề. Lại kiểm tra tất thảy mọi thứ thêm một lượt, nghe tiếng bước chân ngoài hành lang, cậu bình tĩnh ngồi xuống bên mép giường rồi hít một hơi sâu.
Kim Thái Hanh mở cửa bước vào, mang theo chút hương rượu trên người vào trong căn phòng.
Hắn vốn bị khách khứa họ hàng giữ lại ép uống rất nhiều. Định tiếp hết khách rồi sẽ đến phòng tân hôn ngay nhưng nhớ lại ban nãy Điền Chính Quốc hơi chun mũi khi nghe mùi rượu, đành đến phòng riêng tắm rửa, lại uống thêm một ly trà gừng để giảm hơi rượu rồi mới về phòng cùng vợ mới.
Kim Thái Hanh nhìn Điền Chính Quốc khép nép trên giường. Lúc này không có trang sức lấp lánh, không áo quần sặc sỡ, trên người cậu chỉ có bộ đồ ngủ lụa tơ sen đơn giản màu xanh nhạt. Chất vải mỏng nhẹ làm tôn lên đường nét cơ thể mới lớn, cùng màu sắc nhẹ nhàng làm bật lên làn da trắng hồng rạng rỡ của cậu.
Giống hệt như một đóa hoa sen trắng thuần khiết.
"Xin lỗi, để em đợi lâu rồi." Kim Thái Hanh ngồi xuống giường cùng cậu.
"Không- không phải đâu ạ! Trong lúc ngài ở bên ngoài bận rộn thì em lại chẳng giúp được gì... vất vả cho ngài nhiều rồi." Điền Chính Quốc vội xua tay phân trần, cả gương mặt cũng đỏ lên hết mấy phần.
Kim Thái Hanh áp lòng bàn tay vào má cậu vuốt ve, một tay nắm lấy bàn tay mềm mại kia dịu dàng nói.
"Đừng xưng hô xa cách như vậy nữa, bây giờ em là vợ của ta rồi mà."
Điền Chính Quốc bẽn lẽn cảm thụ hơi ấm từ bàn tay dày rộng của hắn, cậu khẽ nở nụ cười.
"Dạ. Ưm.... m-mình ơi..."
Kim Thái Hanh tiến đến, Điền Chính Quốc theo phản xạ lùi ra sau, đến khi lưng chạm vào đầu giường mới nhận ra mình đã bị dồn vào một chỗ. Cậu đối mặt với ánh mắt của hắn nhất thời có chút xấu hổ, muốn tránh đi thì hai bàn tay dày rộng đã áp vào má mình, đôi môi từ tốn đặt lên môi cậu. Điền Chính Quốc khẽ run đôi mi, cậu cố gắng thả lỏng cơ thể.
"Đang lo lắng sao?" Kim Thái Hanh ôm lấy Điền Chính Quốc vào lòng. Biết đây là lần đầu của cậu, mà hai người lại không có trải qua giai đoạn yêu đương trước nên càng không tránh khỏi căng thẳng.
"Em-em xin lỗi... em... em..."
"Đừng sợ, ta sẽ nhẹ nhàng với em." Kim Thái Hanh nắm lấy đai áo của cậu, giật nhẹ một chút liền mở ra nút thắt, da thịt nõn nà thơm tho dần lộ ra dưới khe hở áo ngủ. Hắn chậm rãi đặt cậu nằm xuống giường rồi hôn nhẹ lên trán cậu một cái. "Ngoan, cứ làm theo lời ta là được."
Điền Chính Quốc đón nhận nụ hôn sâu của hắn, để hắn tùy ý ngậm lấy môi mình mà mút mát. Khi cậu hé môi, hắn liền đưa lưỡi vào trong miệng cậu tìm kiếm lưỡi của cậu để chơi cùng.
Xúc cảm nơi đầu lưỡi làm cậu có chút tê dại, chính bản thân cũng không ngờ lần đầu hôn môi lại có cảm giác tốt như vậy, càng hôn càng muốn nhiều hơn nữa. Ngay cả khi bàn tay rộng lớn của Kim Thái Hanh luồn vào sờ lấy eo nhỏ lúc nào cũng không biết.
"Ưm..."
Mãi đến khi hắn sờ tới hai vú mềm thì Điền Chính Quốc mới bừng tỉnh. Tuy nhiên hắn vẫn không ngừng lại, miệng vẫn đá lưỡi tay vẫn xoa vú khiến cậu phải thở gấp.
Tuy đã chuẩn bị kiến thức từ việc thắt dây áo sao cho dễ cởi đến phải phản ứng với đụng chạm gần gũi như thế nào nhưng hiện tại thực hành mới thấy khó khăn vô cùng.
Kim Thái Hanh cởi lớp áo ngủ của cậu để thân thể hoàn mĩ trần trụi trước mặt mình. Hắn hôn lên khắp nơi trên người cậu, hôn đến đôi vú to thì ngậm núm vú bú mút làm cậu không nhịn được mà rên lên. Khi hôn xuống hạ thân, nhìn cái lồn hồng hào thơm ngát thoắt ẩn thoắt hiện là hột le tròn xinh liền nhịn không nổi mà tách hai chân cậu ra rồi hôn liếm cái lồn đầy ngon lành.
"Ư... ha... m-mình đừng làm vậy... mà... bẩn... ưn... bẩn lắm...ah" Điền Chính Quốc cong người bởi thứ khoái cảm kỳ lạ. Cậu muốn đẩy Kim Thái Hanh ra nhưng cái lưỡi của hắn quá lợi hại, hàm râu còn cạ vào da thịt gây ngứa ngáy vô cùng, liếm đến đâu lại càng làm cậu suy yếu đến đó, cả người như vô lực chẳng thể làm gì.
Lồn xử nam mới lớn vừa múp thịt lại vừa hồng hào, bị kích thích lại ra dâm thủy ào ạt làm Kim Thái Hanh khẩu giao đến nghiện. Hết liếm láp rồi lại bú cái hột le tròn, còn không quên ngậm con cu bé xinh của cậu mà mút như kẹo.
Điền Chính Quốc ban đầu muốn đẩy ra nhưng với kĩ thuật điêu luyện của Kim Thái Hanh, cậu dần tiếp nhận cơn phê từ cái lồn bị liếm chảy nước ròng ròng, bàn tay còn luồn vào tóc hắn mà xoa lộng. Đến khi cậu gần tới đỉnh thì hắn lại ngừng liếm, cái lồn bị bỏ bơ vơ làm cậu ngứa ngáy cọ hai đùi ép môi lồn cạ lẫn nhau. Điền Chính Quốc đỏ mặt níu tay hắn thống khổ cầu xin.
"Ưm... nữa đi mà mình ơi... chỗ đó của em... khó chịu lắm..."
Nhìn vợ trẻ tuổi của mình vặn vẹo trong cơn nứng, Kim Thái Hanh nảy sinh ý càng muốn trêu chọc đùa bỡn với cậu nhiều hơn.
"Chỗ đó là chỗ nào? Bị khó chịu như thế nào? Em phải nói thì ta mới có thể giúp em được." Hắn kề mặt hôn lên má cậu trong khi tay bận rộn bóp lấy cái vú to.
Điền Chính Quốc bị cơn ngứa ngáy làm khó chịu, cậu nũng nịu dụi vào cổ Kim Thái Hanh mà nỉ non.
"... hưm... em... lồn của em nứng quá... thật ngứa... xin mình giúp em..."
Càng nói giọng lại càng lí nhí, cả gương mặt đều bị che lại, chỉ chừa lại vành tai đỏ lựng và bờ vai non mịn phớt hồng. Kim Thái Hanh nhếch mép, lại hôn lên vai vợ bé rồi nắm lấy cằm cậu, một tay cởi khố để lộ con cặc to đầy uy mãnh.
"Lồn em nứng thì phải để cặc của ta chữa trị. Nào, ôm lấy ta, thả lỏng người."
Điền Chính Quốc ngoan ngoãn ôm lấy hắn, để hắn tách hai chân mình dang rộng, hai mép lồn cũng vì vậy mà hé ra như một đóa hoa đang nở.
"Ưm...." Cậu khẽ nhíu mày, đôi môi hồng nhạt mím lại khi quy đầu to tướng kia tiến vào trong cửa mình.
Kim Thái Hanh se đầu vú để cậu tản đi cảm giác khó chịu, cặc vẫn kiên nhẫn ních vào từ từ sâu trong lồn non.
"A... đau..." Khi gốc cặc chạm đến tận miệng lồn, Điền Chính Quốc nhịn không được mà rơi nước mắt. Lần đầu bị phá thân mà lại còn là một thứ to khủng khiếp như vậy làm cậu chịu không nổi.
Điền Chính Quốc vừa rưng rức vừa nói.
"Có phải là em vừa chảy máu không? Người ta nói lần đầu máu sẽ chảy rất nhiều, em sợ lắm..."
"Không sao đâu, chỉ là vài giọt máu đánh dấu ngày em trở thành người của ta thôi, đừng nghe người ta nói bậy." Kim Thái Hanh nâng cằm Điền Chính Quốc hôn hôn lên môi cậu trấn an. "Chốc sau sẽ hết đau ngay thôi."
Hắn ôm lấy cậu vừa hôn vừa se hai núm vú hồng đến khi chúng cương cứng lên, cái lưỡi linh hoạt phá đảo khắp nơi trong vòm miệng cậu, khi cậu bắt đầu phản hồi những kích thích của hắn, khi đầu lưỡi cậu dần tìm kiếm đầu lưỡi hắn, khi bàn tay cậu níu kéo thân thể hắn, Kim Thái Hanh biết cậu đã sẵn sàng cho những xúc cảm dồn dập sắp tới.
"Không đau nữa rồi chứ?"
"Dạ.... ưm, có thể rồi..."
Kim Thái Hanh chậm rãi đưa đẩy hạ thân, đem khúc thịt to dài cứng ngắc thụt ra thụt vào cái lỗ thịt mềm mại, đôi mắt vẫn quan sát phản ứng của người dưới thân không giây nào lơ là. Những tiếng thút thít của Điền Chính Quốc dần trở thành những âm thanh êm tai, Kim Thái Hanh cũng theo đó mà tăng tốc dần thân dưới của mình.
"Thoải mái không?" Hắn vừa gia tăng lực nhấp vừa hỏi.
"R-rất... rất thoải mái... em thích quá..."
Điền Chính Quốc cảm thụ cảm giác ở dưới thân đàn ông, để dương vật của hắn đi vào trong cơ thể mình làm chuyện thân mật nhất của đôi lứa.
"Mình... mình có thích... ưm... đụ em k-không... ah ah..." Cậu chủ động đan tay với hắn, ánh mắt vừa ngây thơ lại vừa lả lơi làm đàn ông muốn phát điên lên.
"Thích chứ. Chơi lồn của em đã cặc vô cùng. Ta đã trót yêu cái lồn này rồi, em phải chịu trách nhiệm với ta thôi."
Kim Thái Hanh như vừa nốc bình thuốc trợ hứng, nghe âm thanh êm ái của cậu liền tiến lên đụ mạnh vào trong lồn hơn nữa. Tuy bên ngoài đâu đâu cũng có người sẵn sàng hiến dâng trinh tiết cho hắn nhưng cảm giác lên giường cùng bọn họ đều nhàm chán như nhau. Hắn đã luôn tự hỏi bản thân mình đang tìm kiếm điều gì, khát khao thật sự của mình là gì.
Giờ đây khi nắc con cặc vào cái lồn ngập nước củaĐiền Chính Quốc, hắn mới chợt nhận ra đây hẳn là thứ khoái cảm mà mình hằng mong muốn bấy lâu.
Bên trong lồn rất mềm, lại ẩm ướt vô cùng, cặc cắm vào một lần liền phê ngây ngất chẳng muốn rút ra. Kim Thái Hanh ôn nhu dịu dàng giờ đây không còn nữa mà thay vào đó là Kim Thái Hanh thô bạo đụ lồn một cách ác liệt. Mỗi lần nắc lồn cơ hồ như muốn chui vào cả tử cung cậu.
"Ah... ha~ mạnh quá đi... mình đụ em thật sướng... ôi~ cặc của mình... oh ah... cặc... ưm... to quáaa~ ah~ nát lồn của em... m-mấttt..."
Điền Chính Quốc bị tình dục chi phối trong đầu chỉ có thể nghĩ về con cặc to bự của Kim Thái Hanh, đôi bàn tay cậu vô thức cào nhẹ lên tấm lưng rộng lớn của hắn, vô tình gây kích thích chạy dọc xuống nơi đang ra vào trong lồn.
Vốn dĩ cậu tìm hiểu mọi thứ trước khi bước vào căn nhà này, chuẩn bị tinh thần đương đầu với những chuyện sắp tới, cũng chẳng hy vọng chút yêu thương từ những người xa lạ, chỉ mong mỏi một chốn dung thân qua ngày.
Nhưng khi nằm dưới thân người đàn ông này, nhìn gương mặt đẫm mồ hôi vì ra sức cày cấy cái lồn của cậu, nhìn cách hắn hôn lấy bắp chân thon dài của cậu trong khi dưới háng nắc lồn điên cuồng, Điền Chính Quốc gác mu bàn tay che gương mặt mình, ngăn không cho bản thân nghĩ về hắn quá nhiều.
Sợ rằng mình sẽ rơi vào lưới tình với hắn mất thôi.
Nhìn thấy Điền Chính Quốc có vẻ cố tình tránh né, Kim Thái Hanh nâng cái eo để cậu ngồi dậy, bắt buộc cậu phải đối diện với mình. Hai người đụ theo tư thế tòa sen, ở khoảng cách thân mật núm vú cương cứng của Điền Chính Quốc cạ lên người như khiêu khích hắn, Kim Thái Hanh một tay vòng ra sau giữ eo cậu một tay bắt lấy cái vú bóp nhào không thương tiếc.
"Nhìn ta này. Em nghĩ về người khác khi đang ở cùng ta sao?"
Tâm hình của hắn không vui, cặc hậm hực giã mạnh vào lồn vang từng tiếng bạch bạch, ngay cả giọng điệu cũng ngập tràn ý ghen tuông.
Điền Chính Quốc bị nắc đến nhũn eo, cậu từ bỏ việc tránh né mà ngả vào lòng hắn cất giọng lí nhí.
"Không... ưm... không phải.. Vì mỗi lần nhìn mình tim của em lại... ưm... loạn nhịp hết cả......"
Những chữ cuối cùng còn xen lẫn giọng mũi. Kim Thái Hanh nhìn xuống chỉ thấy vành tai đỏ lưng của cậu. Điền Chính Quốc ở trong lòng hắn như một chú thỏ mềm mại đang ngượng ngùng.
"Ôm lấy ta."
"Hơ... AHH"
Kim Thái Hanh ôm siết lấy Điền Chính Quốc, cặc như bùng nổ đụ cậu thần tốc như một con chiến mã ngoài sa trường. Hai vú bự bị ép sát vào cơ thể cường tráng của hắn, lỗ lồn bị ép ngậm đến tận gốc cặc rậm rạp lông, cả hai cơ thể gắn kết sít sao như muốn hòa lại làm một.
"Ah~ to quá... cứng... mạnh quá... ah ah ah... cặc của... ưn... ah... thật lớn... em-em... ah... em không đ-được... ư~ cặc lớn... ah ah... đụ thật giỏi..." Điền Chính Quốc bị khoái cảm giằng xé mà thét lớn. Cậu ôm lấy hắn cọ xát hai núm vú đang ngứa ngáy của mình, đem bầu vú dâng đến tận cằm của hắn.
Kim Thái Hanh cúi xuống bú vú đầy say mê. Hắn vừa bú vú vừa đụ lồn cậu, lúc đụ được nghe những lời khen ngợi càng làm hắn hừng hực tàn sát bừa bãi cái lồn non. Đỉnh đầu đâm loạn khắp nơi, đường gân dữ tợn mài lên vách lồn làm Điền Chính Quốc sướng đến trợn mắt.
Nhìn cái miệng nhỏ xinh đang cắn môi rên rỉ đầy gợi cảm, hắn nhịn không được mà rời bỏ cái vú để hôn môi cùng cậu. Điền Chính Quốc lần này lại vô cùng tự nhiên hé môi vươn lưỡi vô cùng hòa hợp, hai cái lưỡi cuốn quít ngay cả chảy nước bọt cũng chẳng ai buồn quan tâm. Được hôn lưỡi làm Điền Chính Quốc càng trở nên sa đọa, cậu nhấp mông hùa theo động tác đưa cặc địt vào lỗ lồn òng ọc nước. Kim Thái Hanh ban ngày vẫn là thương nhân nho nhã, ban đêm trên giường đụ ầm ầm như mãnh thú, chiếc giường cũng vì vậy mà rung lắc va đập vào tường liên tục. Hắn nhắm vào cái lỗ nhỏ bên trong mà nắc như giã chày, đầu cặc đỉnh tới câu thịt lồn lại ôm ấp chặt chẽ như muốn vẽ lại hình dáng cặc trong lồn.
"Chết tiệt! Cái môi nào của em ấy cũng thật tuyệt vời. Ra mất!"
Kim Thái Hanh nhíu mày ngăn bản thân khỏi cao trào khi cặc còn chưa đụ đã. Khi hành sự dường như hắn chẳng bao giờ hôn môi, việc chạm môi chẳng khiến hắn nứng thêm khi hắn chẳng có tình cảm với đối phương.
Nhưng bằng một cách nào đó hắn lại đang nhấm nháp đôi môi mềm mọng của song tính nhân xinh đẹp trước mặt. Môi mềm mọng nước, lại mang mùi sáp ong thơm ngọt ngào, nếm một chút lại càng muốn nhiều hơn nữa. Cái môi bên dưới cũng rất mềm, lại dồi dào nước thần thánh tanh ngọt làm con cặc của hắn quyến luyến mãi không rời được.
"Ưmmm sướng quá~ ở đó... ah... mình đụ chỗ đó... ah ah... lồn tê sướng..."
Đỉnh đầu đụ như mở cả tử cung, thân cặc cán qua điểm nhạy cảm làm Điền Chính Quốc như thoát ly khỏi thực tại, ngay cả nói năng cũng hỗn loạn.
"Em-em muốn... không được... ah... em sắp..."
Điền Chính Quốc ôm lấy Kim Thái Hanh như giao phó cả thân thể cho hắn. Toàn thân cậu căng cứng lên, hắn biết cậu sắp cao trào, con cặc đụ dồn dập như té toạc lồn làm hai, vách lồn không ngừng ép chặt cặc, quy đầu bị lỗ tử cung nghiền ép hút chặt làm Kim Thái Hanh tê dại cả người.
Hắn rùng mình một cái.
"Em-em.... EM RAAAAA Ư HAHH~" Điền Chính Quốc thét lớn bắn tinh đầy bụng hắn, nước lồn chảy xiết như muốn đánh ngộp con cặc vốn đang bị nghiền ép bên trong. Một giây sau cặc đỉnh mạnh lên lỗ nhỏ xả dòng tinh trùng nóng hôi hổi vào tử cung khiến Điền Chính Quốc co cả người lại vì cảm giác lấp đầy.
Khi Kim Thái Hanh rút cặc ra thì nước lồn bắn ào ào như con đập nhỏ tưới ướt người hắn. Lồn non hồng hào bị đụ đến biến màu chín rục đầy gợi tình đang co giật từng hồi vì cảm giác sướng khi lên đỉnh, cả hột le vẫn chưa hết cương.
Hai người mở mắt nhìn nhau cùng thở dốc, dường như chẳng cần phải lên tiếng cả hai đều biết ý của người kia là gì. Kim Thái Hanh tiến tới lại ôm cậu vào lòng hôn lên môi đầy dịu dàng.
"Có mệt không?" Kim Thái Hanh nằm trên giường lười biếng, tay vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của người trong lòng. Vốn dĩ sau khi đụ Điền Chính Quốc xong, hắn đã định bế cậu đi tắm rồi vào ngủ, tắm rửa được nửa chừng củi khô lửa bốc lại banh lồn vợ bé xinh đẹp ra địt tới tấp, mãi đến khi hắn bắn đã cặc thì trên mặt cậu cũng giàn giụa nước mắt vì không chịu nổi khoái cảm.
"Ưm, có." Điền Chính Quốc ở trong lồng ngực ấm áp lim dim đôi mắt. Hắn đụ cậu thật sự vô cùng ác liệt, lúc này một ngón tay cậu cũng không nhấc nổi.
"Vậy ngủ đi. Ngày mai sẽ đưa em đi ra ngoài chơi một chuyến, ăn đồ ngon ngắm cảnh đẹp." Ngón tay Kim Thái Hanh gạt lọn tóc cậu ra ngoài, hắn hôn lên trán cậu rồi tắt ngọn đèn trên bàn.
Hưởng thụ từng cái vuốt lưng ấm áp, cái hơi ấm bên người của hắn, Điền Chính Quốc mang hơi thở bình ổn dần chìm vào giấc ngủ.
Có lẽ thứ bình yên mà cậu muốn thật ra cũng không quá xa vời.
Từ ngày về nhà họ Kim ,Điền Chính Quốc phải nghe không ít lời bình phẩm sau lưng từ trong nhà ra đến ngoài chợ. Ban đầu người làm trong nhà còn lấy cậu ra cười cợt với nhau nhưng dần dà thấy cậu khéo léo chăm chỉ lại hiền lành nên cuối cùng lại chuyển sang yêu quý.
Điền Chính Quốc biết rõ, người ngoài thì có thể chơi tất tay nhưng đối với họ hàng và những người gần gũi thì nên mềm mỏng, dù có thể chịu thiệt thòi ban đầu nhưng về sau chắc chắn sẽ là thành trì vô cùng tốt.
Hôm nay Kim Thái Hanh đưa cậu đến dự tiệc tân gia của một người bác. Khách dự đa phần là những người lớn tuổi trong họ hàng, lúc trước thường là Bạch Lan đi cùng chồng nhưng nàng có cá tính mạnh mẽ sắc bén của một nhà kinh doanh khiến các bô lão không thích mấy. Nay thấy cháu dâu mới hiền lành dễ bảo nên mọi người khá ưng thuận.
Trong buổi tiệc, Kim Thái Hanh muốn mang cậu theo bên mình nhưng giữa chừng lại bị các vị trưởng bối lôi kéo sang uống rượu nên đành để cậu sang chỗ các bà các cô.
Không khí trong bàn khá hòa thuận, mọi người nói chuyện vui vẻ, chỉ trừ một bà thím lớn tuổi, người luôn giữ thành kiến với Điền Chính Quốc cho rằng cậu quá thấp kém so với Kim Thái Hanh.
Bà thím vốn dĩ chỉ đáp vài câu nhát gừng, dần dà khi chủ đề chuyển sang con cái lại cao giọng bình luận.
"Phải phải, đông con đông cháu thì càng nhiều lộc. Tội cho đứa cháu của ta, phải mà nên duyên với Nhã Hân thì thì hẳn giờ đã có thêm cục cưng để bồng bế. Ai đời lại đi nghe lời chị vợ già đi cưới về một người không biết đẻ làm gì không biết."
Mọi người có chút sượng, ai cũng lén nhìn Điền Chính Quốc. Chỉ thấy cậu từ đầu đến cuối vẫn lễ phép tươi cười mặc cho bà thím có đâm chọt cậu thế nào đi nữa.
Tưởng rằng mình sẽ chỉ đối phó với bà thím, nào ngờ chốc sau một nữ nhân bước vào làm Điền Chính Quốc suýt thì sững người.
Hoàng Nhã Hân, ca nương nổi tiếng nhất thành, đồng thời là người tình cũ của Kim Thái Hanh cũng có mặt trong buổi tiệc. Ả được mời đến hát và ở lại vì quen biết với bà thím. Hai người gặp nhau liền xúm vào trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Điền Chính Quốc ra vườn để tránh va chạm hai nhân vật phiền phức này. Mà cả hai để ý thấy cậu ở một mình nên cũng đi theo dự định bày trò trêu chọc cậu.
"Nô tì cấp thấp cùng kỹ nữ hết thời đi cùng nhau. Quả là một tình bạn đẹp." Nhã Hân vừa bước tới thì Điền Chính Quốc bỗng cất lời làm ả sững người vì độ lật mặt của cậu.
"Mày nói cái gì?" Bà thím đánh một cái lên chiếc bàn đá, mặt mũi đỏ lên vì giận.
Trong quá khứ bà từng là người hầu, trong một lần tranh thủ ông chủ ngủ say rồi bò lên giường liền một nấc thành vợ lẽ nhà giàu. Nhiều năm trôi qua tưởng như không ai còn nhớ, vậy mà hôm nay lại bị nhóc ranh đào bới quá khứ làm bà vô cùng tức giận.
Điền Chính Quốc thấy một bóng người quen thuộc ở đằng xa, cậu nhẹ nhàng bước tới trước mặt hai người nói.
"Cứ bắt nạt tôi công khai đi nào, đằng nào trong mắt thiên hạ thì hai người cũng chỉ là hai mụ già xập xệ đang cay cú thôi."
"Mày!!!" Nhã Hân tức đến đỏ mặt, ả chực muốn đánh cậu nhưng bị bà thím giữ lại. Điền Chính Quốc nhìn bà thím lại càng đắc ý nói tiếp.
"Thím à, dĩ vãng dơ dáy vẫn còn ở đó không dễ gì tẩy trắng đâu ạ nên đừng mạnh mồm, còn đụng tới chồng tôi nữa thì tôi cho người nhổ răng thím đấy." Rồi cậu nhìn sang Nhã Hân cười khinh khỉnh. "Còn cô ả này nữa, phường đĩ điếm thì nên tự biết thân biết phận may ra sau này còn có người chịu lấy."
"ĐỒ KHỐN!!!"
Nhã Hân tức giận lao đến xô Điền Chính Quốc xuống đất. Tiếng hét của ả làm tất cả mọi người phải chú ý, ả vung tay định đánh cậu thì một giọng nói vang lên.
"NÀY!"
Kim Thái Hanh nhanh chóng lao đến ôm lấy vợ mình rồi ngước nhìn Nhã Hân quát lớn.
"DÁM ĐÁNH VỢ TÔI CÔ MUỐN CHẾT À?!"
Nhã Hân bị mắng sợ đến xanh mặt, ả chỉ biết lắp bắp không nói nên lời. Kim Thái Hanh chợt nhìn sang bàn tay của bà thím, lại thấy trên tay vợ mình có chút sưng đỏ lên khiến hắn càng điên tiết.
"Lại thêm thím nữa! Các người ban ngày ban mặt ngang nhiên hành hung người khác-"
"Không có gì đâu mình à..." Điền Chính Quốc níu áo hắn cắt ngang lời, trên mặt rõ nét khó xử. "Em chỉ định hỏi thăm, nhưng có lẽ là do em ăn nói không tốt làm họ hiểu lầm.... Là em vô ý tứ... Mình đừng trách họ mà..."
Lúc này tất cả mọi người đều đứng vây quanh xem chuyện. Ai cũng im lặng chờ người trong cuộc giải quyết, một đứa cháu gái vốn bất mãn với bà thím có cơ hội liền nói.
"Bà bắt nạt cậu Điền ấy. Lúc nãy bà còn mắng cậu không biết sinh em bé." Nói xong liền bị người chị lớn bên cạnh che miệng lại vì sợ gây rắc rối.
Bà thím và Nhã Hân khóc không thành lời, cũng không dám lên tiếng biện hộ vì sợ Kim Thái Hanh sẽ trực tiếp bằm nát mình.
Mọi người xung quanh nghe xong chỉ biết âm thầm cảm khái, ai cũng tự hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Kim Thái Hanh cáu giận đến cực độ nhưng phải nén lại vì không thể đánh hai người kia, mà người trong lòng lại liên tục năn nỉ hắn bỏ qua. Hắn nhìn ánh mắt tha thiết của vợ, cuối cùng cũng mủi lòng.
"Có thật là không sao chứ?" Đến khi về đến nhà, hắn vẫn không an tâm mà cởi quần áo củaĐiền Chính Quốc để kiểm tra.
"Thật sự là không sao mà. Chỉ có một vết trầy bé tẹo, ngày mai sẽ lành thôi."Điền Chính Quốc chủ động xoay eo cho hắn xem cơ thể mình.
Vốn dĩ Nhã Hân cũng không có xô cậu quá mạnh, là cậu tự phối hợp ngã theo động tác của ả. Dù sao cậu cũng không mất trí để mình bị thương vì những kẻ như vậy.
Điều quan trọng với cậu là cuối cùng cũng giải quyết xong hai con người phiền phức này. Tuy nhiên ngay cả cậu cũng không ngờ rằng Kim Thái Hanh lúc nóng giận sẽ đáng sợ như vậy.
Điền Chính Quốc giúp Kim Thái Hanh cởi quần áo rồi cùng bước vào bồn tắm, thấy hắn vẫn chưa hạ hỏa hoàn toàn nên cậu pha thêm một ít tinh dầu mùi dịu nhẹ. Tuy vẫn còn giận cậu vì để bản thân chịu thiệt nhưng thương thì vẫn thương, hắn để cậu tựa vào người mình, bàn tay vuốt ve cánh tay thon gọn, cảm nhận mùi thơm dễ chịu của nước tắm và người trong lòng làm hắn thư giãn không ít.
"Từ giờ trở đi có ai dám bắt nạt em thì phải nói cho ta biết ngay, không cần phải nói đỡ cho họ." Hắn nâng cằm cậu mặt đối mặt với mình. "Cứ như thế này thì làm sao ta yên tâm để em một mình được chứ."
Đối mặt ở cự li gần, nghe hắn nói những câu như vậy làm cậu đỏ mặt. Điền Chính Quốc ôm lấy hắn vùi mặt trong hõm cổ lí nhí.
"Em xin lỗi đã làm mình lo lắng... sẽ không có lần sau đâu mà."
"Hơn nữa... Cảm ơn mình đã chấp nhận và yêu thương em. Em rất hạnh phúc khi được làm vợ mình, em còn nghĩ nếu như có kiếp sau, cho dù no đủ hay khó khăn em vẫn muốn được ở bên mình."
Điền Chính Quốc chủ động hôn lên môi hắn. Khi hai cánh môi thơm mềm áp lên đôi môi khô ráo, Kim Thái Hanh theo tự nhiên vòng tay ôm lấy cậu, kéo cặp vú to áp lên bờ ngực vững chãi của hắn. Từ hôn môi lại chuyển sang hôn lưỡi, Điền Chính Quốc không biết từ lúc nào mình đã bị cướp mất quyền chủ động. Cả khoang miệng đều bị khuấy đảo, cái lưỡi cũng bị cuốn lấy làm cậu chìm vào đê mê. Lúc tách ra còn để lại dải nước bọt quanh cái miệng nhỏ của cậu.
"Hôm nay chơi lỗ nhị nhé, được không?" Kim Thái Hanh lần mò xuống rãnh mông của cậu từ từ đưa ngón tay vào.
"Dạ...."
Điền Chính Quốc ngoan ngoãn xoay người quỳ xuống đưa cái mông tròn về phía hắn. Tay tự giác tách hai cánh mông ra để lộ lỗ thịt đang co rút đầy dâm đãng.
"Mau tiến vào trong em..." Cậu nỉ non mời gọi.
Kim Thái Hanh cẩm con cặc to bự tra vào lỗ đít, ở cùng nhau bấy lâu hai cái lỗ của Điền Chính Quốc đều bị chơi đến thuần thục, chỉ cần nứng liền cắm cặc vào đụ ngay, không cần tốn nhiều thời gian vào việc nới rộng nữa.
"Ah~ lớn quá đi~"Điền Chính Quốc nhắm mắt xuýt xoa khi lỗ đít đã nuốt trọn hết cây gậy thịt vào trong. Cặc bự bị vách thịt bao bọc lấy sít sao không kém lỗ lồn, thậm chí cái lỗ ngoài còn bú gốc cặc mạnh hơn làm Kim Thái Hanh suýt bắn vào trong mấy lần.
Hắn giữ lấy eo cậu nắc hùng hục từ đằng sau không ngừng nghỉ dù chỉ một giây. Cái mông cong cớn bị háng đàn ông đập lên vang từng tiếng 'bồm bộp' liên hồi. Điền Chính Quốc yếu ớt chống tay lên thành bồn tắm, cậu bị đụ đến kêu rên mê loạn, mỗi nhịp đụ là mỗi lần cậu rên ra tiếng.
Sau khi chuyển Điền Chính Quốc từ phòng riêng đến phòng ngủ của mình, việc đầu tiên Kim Thái Hanh làm là sửa lại căn phòng, đổi giường và tủ sang cỡ lớn hơn và tăng độ cách âm cho tường để vợ bé nhỏ của hắn cảm thấy thoải mái, đặc biệt là trong lúc làm tình không phải kìm nén lại tiếng rên la.
"Lỗ đít dâm ra nhiều nước chưa này... ah... ta mà không lấy em thì ai sẽ có diễm phúc... ừm... được chơi cái lỗ tuyệt vời này chứ.." Kim Thái Hanh áp lên tấm lưng trắng nõn củaĐiền Chính Quốc liếm một đường trên da non mịn làm cậu khẽ rùng mình.
Điền Chính Quốc xoay mặt hôn lên môi hắn, thẹn thùng nói. "Không.. ư... không phải đâu... là-là vì mình.. e...em... mới ah... sướng... ư hưmm~"
Kim Thái Hanh gần đây nhận ra rằng vợ mình rất thích hôn, đặc biệt là trong lúc quan hệ. Bản thân hắn cũng thích vì mỗi lần hai cái lưỡi quấn lấy nhau cái lỗ thịt của cậu sẽ tự động kẹp lại, đem con cặc bự chôn sâu bên trong hang động ẩm ướt.
Cái mông của Điền Chính Quốc bị va chạm đến đỏ ửng lên, thịt mông bị háng đàn ông nắc dồn dập mà tâng lên từng hồi như sóng vỗ. Kim Thái Hanh nhìn cặp mông đào láng mịn không nhịn được mà đánh lên mấy cái, đánh xong lại bóp, bóp rồi lại đánh. Điền Chính Quốc vốn bài xích những tác động vật lý nhưng lúc này bị chồng đánh mông lại thấy sướng một cách kỳ lạ, còn ra sức nâng cái mông cho hắn đánh thoải mái. Càng đánh cậu càng rên to hơn, cuối cùng thét lên khi bàn tay hạ một tiếng 'bộp' trên mông còn thân cặc nghiến qua điểm dâm rồi bắn tinh dịch loãng hòa vào dòng nước ấm.
"Lỗ đít chơi phê cặc quá.... ư... ta cũng ra đây.." Kim Thái Hanh chạy nước rút dùng háng dập nát lỗ đít người dưới thân. Hắn ôm lấy vú cậu hai cánh tay hiện rõ đường gân đầy nam tính. Vú bị tấn công bất ngờ nênĐiền Chính Quốc theo phản xạ co rụt lỗ dâm lại, vách tường thịt bên trong bỗng chống bị thu nhỏ lại làm cặc bự như đang vẫy vùng trong cơ quan bẫy. Cuối cùng nắc một cú vào điểm sâu nhất rồi rút ra bắn đầy trên mông cậu.
Điền Chính Quốc vịn vào thành bồn thở dốc mặc cho chồng cậu còn đang bôi loạn tinh trùng trên mông mình.
"M-mình... ưm.." Cậu vừa hé môi thì Kim Thái Hanh đã đút một ngón tay vào miệng. Đầu ngón tay còn mang theo chút tinh dịch mằn mặn, cậu vừa nếm liền tự động mút mát ngon lành.
"Mình ơi~ cái miệng bên dưới cũng muốn ăn nữa." Điền Chính Quốc trở người ôm lấy Kim Thái Hanh nũng nịu dụi dụi lên cổ, để vú bự và lồn cạ vào người hắn tỏ vẻ đầy cơ khát.
Hắn nhìn vẻ mặt khát tình của vợ mình, ở cùng cậu lâu ngày hắn nhận ra lúc cậu chưa nứng thì vô cùng đứng đắn đàng hoàng, mà một khi đã nứng rồi thì nhất định sẽ ép khô hắn.
"Ngoan nào, rồi ta sẽ bón cho em. Nhưng mà là ở trên giường của chúng ta." Sợ ngâm nước lâu sẽ bệnh nên hắn lau người cho cậu rồi bế lên giường.
Điền Chính Quốc lưng vừa chạm lên tấm nệm quen thuộc liền nôn nóng dạng háng nâng cao cái lồn, ngón tay vội vã tách hai mép lồn thẫm màu trước mặt hắn.
"Em nứng lồn lắm rồi... ư... mình dùng cặc chữa nứng giúp em với... Lồn dâm này thèm khát con cặc bự mạnh mẽ của mình lắm rồi..."
Kim Thái Hanh nào chống cự được sự hấp dẫn của lồn vợ nhỏ xinh đẹp. Hắn vục mặt liếm lồn vài cái rồi nhét cặc vào lỗ nhỏ đang mấp máy kia. Động thịt trống rỗng thấy vật thô lớn nóng rực đi vào liền phấn khởi co chặt không cho nó rút ra ngoài.
"Ôi... chặt quá." Kim Thái Hanh nhíu mày vỗ nhẹ lên mu lồn cậu.
Điền Chính Quốc hiểu ý từ từ thả lỏng cơ thể dần. Cả cơ thể cậu dán chặt vào người hắn, cái lưỡi nhỏ liếm lên sườn mặt đàn ông như một chú mèo nhỏ đang lấy lòng chủ nhân của mình.
"Em không chịu được nữa. Mau đụ em... đụ nát lồn em đi...HưAhhhhh~"
Kim Thái Hanh dập mạnh cặc như búa tảng khiến cậu sướng đến trợn mắt. Mười đầu ngón chân cũng theo phản xạ cho quắp lại.
"Đụ em này... đứa trẻ ngoan hiền của nhà họ Điền đây sao? Còn dâm hơn cả gái làng chơi... ôi lồn siết chặt thế arghhh... đụ sướng thật..." Hắn đụ sâu trong cái lồn cậu. Lại nhớ lúc đầu gặp mặt chỉ thấy một thiếu niên trẻ tuổi ngây thơ, không ngờ giờ lại trở nên dâm đãng say mê cặc đàn ông như vậy.
Điền Chính Quốc trong cơn mê loạn bóp lấy hai cái vú của mình ép chúng vào nhau phụng phịu.
"Ah hah... là v-vì... ưm... mình ngày... a... đêm dạy-dạy dỗ em... không được đâu chỗ đó... aaahh~"
Kim Thái Hanh đột kích vùng kích thích tình dục trong lồn làm Điền Chính Quốc rỉ nước vì bị đánh úp. Nước nhờn càng ra nhiều cặc lại càng trượt vào lồn dễ dàng hơn.
Điền Chính Quốc có cái lỗ đít luôn siết chặt còn lỗ lồn của cậu thì lại nhiều nước vô cùng, chơi lỗ nào cũng làm hắn phê ngất trời, đã thế trên người cậu lại tỏa ra mùi thơm dễ chịu, nhất là hai cái vú bự thơm mùi sữa ngọt ngào, núm vú lại to tròn như quả nho chín tươi mọng nước ngậm vào rồi liền không muốn nhả ra.
Kim Thái Hanh ở trên giường đè lên người vợ nhỏ đụ vào cái lồn điên cuồng. Lỗ lồn bị cặc nong căng ra đến cực hạn, hai mép thịt cũng ngả ra hai bên háng bởi cường độ nhấp kinh hồn của hắn. Vách thịt mềm mại liên tục bị vật to cứng ma sát, hột le bên ngoài cũng phình ra nhô lên khỏi khe lồn.Điền Chính Quốc loạn hồn, trong đầu chỉ có thể nghĩ tới con cặc thô cứng to dài của Kim Thái Hanh, con cặc bự đụ cậu sướng tê lồn mỗi ngày.
"Ch-chồng em thật... ah... thật dũng mãnh... cặc đụ giỏi quá... ưm... s-sướngggg quá đi~ cặc chồng em là nhất ưm... em là bồn chứa tinh của... ah oh.... của.... mình..."
Kim Thái Hanh biết cậu không hề buông lời gió thoảng mây bay trong lúc làm tình. Trước đây ai cũng chỉ đến với hắn chủ yếu vì tiền tài danh vọng, duy chỉ cóĐiền Chính Quốc lại chẳng mấy quan tâm vật chất mà lại thành thật phục tùng dưới háng hắn. Với cậu chỉ cần đói có cơm ăn mệt có chỗ ngủ là đủ, thứ duy nhất mà cậu tham lam muốn có nhiều thật nhiều là bạch dịch của hắn.
"Ngoan lắm. Tinh của ta cũng chỉ có thể trữ bên trong em, con cặc này chỉ có thể cương khi ở trong cái lồn dâm dật của em thôi."
"AaaaAhHhh nhanh quá... nhanh quá rồi... lồn chịu không nổi.... ah hahhhh tê quá em chết mấtttt~"
Kim Thái Hanh tăng tốc đụ lồn. Cặc đâm sâu vào lồn như cả cơ thể hắn đang dần hòa thành một cùng cậu. Âm thanh 'phạch phạch phạch' vang dội khắp phòng xen lẫn cùng tiếng rên rỉ ngọt ngào của hai người. Người hầu ở bên ngoài chờ thay nước nhưng nghe những đoạn giường chiếu kịch liệt liền đỏ mặt quyết định lui về chờ thêm... một canh giờ nữa.
"E-em... ah... không... không được~ em muốn... em muốn... r-ra.... ah sướng quá~" Cơ thể Điền Chính Quốc như đang bị cuốn vào lốc xoáy khoái cảm. Cậu nhắm mắt mơ màng rên rỉ, lồn dâm nước chảy ròng ròng, cả người cũng co rúm lại.
Bị thịt lồn ướt át chèn ép bên trong, cặc Kim Thái Hanh càng trướng ra to gân nổi hằn rõ trong vách lồn. Hắn dùng bản năng giống đực nắc lồn cậu không chút thương tình, hai vú to bị bóp tưởng như muốn xịt cả sữa. Điền Chính Quốc ở dưới thân chồng bị cặc đụ thành nghiện, bộ dạng chân thành muốn làm bao dương vật của hắn, muốn bị hắn giày vò đến khi nào tùy thích.
"Cùng ra nào." Hắn chà hột le cậu, một tay se núm vú còn dưới thân thì đụ lồn đến trào bọt nước.
"Ôi lồn thật nóng... chơi sướng cặc quá... ta sắp..."
Đầu cặc đỉnh vào cái lỗ nhỏ xíu trong lồn, đường gân cạ lên điểm dâm làm vách lồn co rút lại.
"E-em... em.... AaaaHhhhhahhhh~~~~"
Cặc bự trong lồn tê đại trong phút chốc.
"Arghhh"
Hai người cùng đạt cao trào bắn tinh phun nước lồn như lễ hội nước. Tinh trùng nóng hổi bơm thẳng vào tử cung Điền Chính Quốc làm cậu nhíu mày rên nhẹ vì cảm giác nóng bỏng bên trong, cả người cũng run lên vì khoái cảm khi lên đỉnh vẫn chưa hạ nhiệt.
Kim Thái Hanh bắn ra xong lại nằm xuống ôm hôn vuốt ve người trong lòng. Vốn dĩ định gọi người vào dọn nhưng nhìn vợ nhỏ trần truồng vú dính nước bọt của mình lồn chảy tinh mình lại nhịn không được banh hai chân cậu ra đụ tiếp. Mãi đến khi Điền Chính Quốc bắn ra nước tiểu hai mắt đỏ hoe thì hắn mới chơi đã con cặc của mình.
Đêm đã khuya và vì Điền Chính Quốc ngại người khác thấy bãi ô uế của mình nên Kim Thái Hanh lau người cho cậu xong là tự tay lau dọn tất cả rồi ôm lấy vợ nhỏ âu yếm trong lòng.
"Nhắc lại một lần nữa, sau này ai bắt nạt em thì phải nói cho ta biết ngay, có biết chưa?"
"Có đấy ạ."
"Là ai to gan???" Kim Thái Hanh nổi đóa.
"Là mình đấy. Ức hiếp lồn em đến ra nông nỗi này này hì hì." Điền Chính Quốc tinh nghịch chọt chọt vào má hắn.
Kim Thái Hanh phì cười chụp lấy bàn tay mềm hôn lên.
"Đừng nghịch. Em là vợ của ta, ta muốn cho em những thứ tốt đẹp nhất trên đời, ta muốn em luôn sống vui vẻ hạnh phúc không lúc nào phải chịu thiệt thòi cả. Cho nên ưm--" Hắn còn chưa nói hết thì Điền Chính Quốc đã chiếm lấy môi hôn dịu dàng.
"Em biết. Em sẽ luôn nghe lời mình. Em yêu mình nhiều lắm."
Kim Thái Hanh nhìn vào mắt cậu, không ai lên tiếng lời nào, mười ngón tay đan chặt hai bờ môi mềm lại tìm tới bên nhau.
Chiếc chăn bông được kéo lên che phủ hai thân thể, từng lớp áo lại rơi xuống đất.
Đêm vẫn còn dài.
Những ngày cuối năm công việc chồng chất lên nhau, Bạch Lan vẫn về nhà đúng giờ như mọi khi vì thân thể nàng trời sinh không tốt nhưng Kim Thái Hanh thì luôn phải đi sớm về khuya. Điền Chính Quốc cũng bận rộn với những việc bố trí dọn dẹp nhà cuối năm và hàng tá công việc chuẩn bị cho năm mới, hai người ai cũng mệt mỏi chẳng còn mấy thiết tha chuyện giường chiếu.
Khi mọi thứ dần ổn định, Điền Chính Quốc mới hay rằng gần đây Kim Thái Hanh đang hợp tác làm ăn cùng ông chủ nhà họ Khương. Ngọc Thúy, con gái út của họ lại có ý với Kim Thái Hanh nên liên tục kiếm cớ đi cùng cha đến nơi làm việc để được gặp hắn.
Người hầu thân cận của Kim Thái Hanh rất quý Điền Chính Quốc nên vô cùng ngứa mắt cô gái này, thành ra khi cậu đến thăm cửa hiệu, bé liên tục kể cho cậu nghe từng li từng tí những gì đã xảy ra trong ngày. Còn khuyên cậu nên ghé thăm Kim Thái Hanh mỗi ngày để giữ chồng.
"Cậu Điền , cậu xem này. Ả còn bạo gan viết thư riêng tư gửi cho ông chủ cơ! Hẳn là đang cố tình quyến rũ ông chủ rồi! Ghét thật!" Bé người hầu đưa cho Điền Chính Quốc một phong thư vẫn còn đóng tem sáp.
"Dù là vợ chồng thì ta cũng không thể đọc thư riêng của ngài ấy. Cảm ơn em đã suy nghĩ cho ta, nhưng không có gì đâu mà. Hơn nữa, nếu ta đến thường xuyên có lẽ sẽ làm cản trở công việc của ngài ấy đấy chứ. Thôi em đi ăn cơm đi, ta phải về nhà có chút việc rồi." Điền Chính Quốc cười nhưng trên mặt thoáng chút buồn bã làm bé người hầu tan nát cõi lòng.
Bé người hầu rời khỏi phòng đi ăn cơm, Điền Chính Quốc nhẹ nhàng mở tem sáp lấy thư ra đọc rồi lại cất vào đóng tem lại. Lại bình tĩnh bỏ phong thư vào chung với mớ sổ sách giấy lộn cũ rồi cho người mang ra bãi tái sản xuất giấy.
Buổi tối, một vị đại gia tổ chức tiệc khánh thành khu nghỉ dưỡng suối nước nóng mới, chỉ mời đúng những người có tên trên thiệp đến dự và trải nghiệm một đêm nên Kim Thái Hanh đành đểĐiền Chính Quốc ở nhà.
Không khí buổi tiệc khá náo nhiệt, các thương nhân ngồi cùng nhau nói chuyện vui vẻ bên những phần rượu thượng hạng. Chủ đề nói chuyện thì có rất nhiều nhưng cuối cùng rồi cũng vòng về chuyện làm ăn vì ở những nơi như thế này, thứ cốt lõi mà người ta muốn là lợi ích. Kim Thái Hanh ngày thường vốn đã đủ mệt với công việc, ở đây lại không có người thương xinh mềm nép trong lòng nên cũng không muốn nghe thêm, đành kiếm cớ trở về phòng nghỉ trước.
Phòng ở rất rộng rãi, được trang bị nội thất đầy đủ tiện nghi, bên ngoài còn có một hồ nước nóng riêng có thể điều chỉnh nhiệt độ tùy theo ý thích của khách. Kim Thái Hanh cởi quần áo, vừa định thay đồ ngủ thì có tiếng gõ cửa nên đành phải mặc qua loa vào lại rồi đi ra mở cửa.
Ngọc Thúy đứng bên cửa với tóc xõa tung. Vì khu nhà bên này không có ai nên cô mặc trên người một bộ trang phục mỏng hơn, eo chiết tinh tế cùng cắt xẻ táo bạo làm tôn lên vòng một của người mặc.
"Tiểu thư tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Lúc này chỉ có hai chúng ta, ngài không muốn thử với em sao?" Cô gái nhỏ nhẹ nhàng đón lời. "Em biết việc này là không đúng, nhưng em muốn được ở cạnh ngài dù chỉ một đêm thôi."
Kim Thái Hanh nhìn cô, dù hắn đang mệt mỏi nhưng vẫn lịch sự đáp lời. "Thành thật xin lỗi tiểu thư, tôi-" Hắn đang nói thì có tiếng bước chân rẽ vào hành lang đi tới đây, hai người cùng quay sang nhìn thì một bóng dáng quen thuộc xuất hiện làm Kim Thái Hanh vô cùng ngạc nhiên.
"Ơ.. a, mình đang bận ạ?" Điền Chính Quốc cũng mở to mắt bất ngờ.
Kim Thái Hanh nhanh chóng đến chỗ cậu nắm lấy bàn tay nhỏ, không giấu được vẻ vui mừng.
"Không có gì cả! Sao em lại ở đây vậy?"
"Em... em cũng được mời đến. Em xin lỗi đã giấu mình, chỉ là... em định làm mình bất ngờ..." Điền Chính Quốc ngượng ngùng nói nhỏ, cậu lại uyển chuyển nhìn sang người con gái trước cửa rồi nhẹ giọng hỏi Kim Thái Hanh.
"Em không phiền ngài và vị tiểu thư này bàn chuyện chứ ạ?"
Tuy là cậu hỏi chồng mình nhưng Ngọc Thúy đứng một bên cũng có chút bất đắc dĩ, hiện tại vợ người ta đến tận nơi như thế này, cô còn ở đây làm gì nữa.
"Thật ngại quá, làm phiền ngài Kim rồi. Ah uhm... tôi nên để hai vị vào nghỉ ngơi mới phải... Ừm, tôi xin phép được đi trước." Ngọc Thúy bình tĩnh nói rồi xin phép trở ra khỏi khu nhà.
Không đợi cô đi mất, Kim Thái Hanh đã gấp gáp bế vợ nhỏ trên tay đi vào trong phòng.
"A... hưmmm" Hai chânĐiền Chính Quốc vừa chạm đất thì đã bị hắn áp tựa vào tường mà hôn sâu. Đã quá quen thuộc với những điều này, cậu rất tự nhiên phối hợp cùng hắn môi lưỡi hòa quyện vào nhau đến khi thỏa mãn rồi mới chịu tách ra.
"Ta thề với em là giữa ta và Khương tiểu thư hoàn toàn không có gì cả. Em đừng hiểu lầm nhé?" Kim Thái Hanh ôm cậu vào lòng gấp gáp giải thích.
Điền Chính Quốc biết rõ câu chuyện, ở trong lồng ngực ấm áp của chồng khóe môi cậu khẽ cong lên, giọng vẫn từ tốn nhẹ nhàng.
"Không có đâu mà. Em lúc nào cũng tin tưởng mình cả."
Kim Thái Hanh ôm chặt gắt gao hơn, lại hôn lên mái tóc đen dày suông mượt. Những ôm ấp dần hóa thành những nụ hôn cùng va chạm, bàn tay hắn suồng sã luồn vào dưới lớp vải chu du khắp nơi trên người cậu, cuối cùng dừng lại ở ngã ba đường xoa nắn khiến Điền Chính Quốc khẽ run người.
Nhìn thân thể kiều nhuyễn của vợ nhỏ, Kim Thái Hanh vội vã bế cậu đặt lên giường, lúc tấm màn mỏng rũ kín giấu cảnh xuân sắc bên trong thì lớp áo trên người Điền Chính Quốc cũng đã được cởi bỏ sang một bên vắt ở mép giường.
Cậu lõa thể trên chiếc giường bông mềm mại, làn da mịn như ngọc, đôi vú căng tròn với hai núm vú hồng xinh, bên dưới là cái lồn múp rụp đang rỉ nước ướt đẫm chiếc khố màu đỏ rực.Kim Thái Hanh vất quần áo trên người xuống đất rồi khom người ngậm lấy mép khố, dùng răng kéo xuống khỏi đôi chân thon dài của cậu. Cầm chiếc khố trong tay, hắn không nghĩ ngợi hít một hơi với vẻ mặt đầy thỏa mãn.
"Thì ra em ăn nhiều hoa quả là vì đây sao?" Hắn cười khẽ làm cậu xấu hổ giấu gương mặt đỏ ửng bên gối, làm hắn không khỏi bật cười trêu chọc. "Ha ha, thật sự quá dễ thương rồi."
"Nào, thật sự rất nhớ cơ thể này, ta xin lỗi vì gần đây không có thời gian để 'yêu thương' em." Kim Thái Hanh ngừng trêu, tay vuốt ve thân thể ngọc ngà của cậu theo những lời tâm tình.
Điền Chính Quốc câu lấy cổ hắn làm nũng như một chú mèo nhỏ khả ái nói.
"Mấy hôm nay vất vả cho mình rồi. Đêm nay hãy yêu em thật nhiều, chỗ này của em vô cùng trống trải và rất cần được mình lấp đầy đó~"
Cậu cầm tay hắn đặt lên âm hộ mình. Kim Thái Hanh cảm nhận được sự nhớp nháp của dâm thủy chảy ra từ lồn kèm theo cảm giác ấm nóng quen thuộc, ngón giữa đặt vào khe suối bắt đầu gảy những nhịp nhẹ nhàng rồi dần dà tăng tốc làm Điền Chính Quốc cong người rên thành tiếng.
"A.... đừng... a... đừng bóp hột le... em... mà" Cậu vặn vẹo người nỉ non.
Kỹ thuật móc lồn nắn hột le của hắn quá siêu việt, chơi càng lâu lồn cậu chảy nước càng nhiều. Những nốt chai sần trên ngón tay cọ vào vách thịt nhạy cảm bên trong, đầu ngón tay kẹp lấy hột le tròn mà se nắn như vo viên bột làm Điền Chính Quốc sướng đến căng người, sau một hồi liền triều xuy phun nước lồn thẳng vào người Kim Thái Hanh.
"Ta đúng là người may mắn nhất thiên hạ khi lấy được em mà, nước lồn em còn thanh ngọt hơn bất kỳ thứ gì trên đời, nếm mãi không bao giờ thấy chán." Kim Thái Hanh tấm tắc sau khi mút sạch nước dâm trên tay mình, lại thấy chưa đủ còn cúi người úp mặt vào lồn vợ nhỏ liếm sạch dâm thủy.
"Em-em cũng muốn bú cặc cho mình nữa." Điền Chính Quốc long lanh mắt chờ mong nhìn Kim Thái Hanh, bàn tay nhỏ chầm chậm đặt lên con cu bự thăm dò. Gần đây không có thời gian để quan hệ vợ chồng, cậu nhớ mùi cặc lắm rồi.
"Em bú đi. Cái miệng trên của em phải làm cho nó đủ ướt thì chốc nữa cái miệng dưới mới sướng được." Hắn kéo cậu xuống mặt đối mặt với con cặc cậu mong nhớ bấy lâu.Điền Chính Quốc vừa nhìn thấy cặc liền vuốt ve hôn nhẹ nhàng từ hai hòn dái đến đầu nấm. Bộ dạng hầu hạ cặc chồng như đang nắm trong tay bảo bối quý giá nhất trên đời của cậu làm hắn sôi sục. Cái miệng nhỏ xinh ngậm lấy quy đầu mút như kẹo, đầu lưỡi quét tới lui cái lỗ nhỏ trong khi hai mắt vẫn đầy trong trẻo nhìn hắn. Kim Thái Hanh nhìn cậu vừa dâm đãng vừa ngây thơ, trong lòng giằng xé nửa muốn nhấn đầu cậu để cặc bự thọc sâu trong họng nửa lại muốn cậu dịu dàng hôn nhẹ lên cặc là đủ.
Nhưng có lẽ bản thân Điền Chính Quốc cũng biết điều đấy nên cậu ra sức mút cặc, mỗi lần nuốt đều để quy đầu tiến vào thật sâu, gương mặt nhỏ nhắn chôn vùi trong bụi lông cặc rậm rạp, hàm răng cạ nhè nhẹ lên trên những điểm nhạy cảm làm Kim Thái Hanh không ngừng xuýt xoa.
Điền Chính Quốc nghiêm túc phục vụ dưới háng chồng, cậu có thề cảm nhận rõ ràng con cặc trong miệng đang dần căng cứng lên, biết hắn sắp ra nên mút mạnh ở gốc cặc rồi kéo ra đến quy đầu lại mút mạnh lên lỗ tiểu làm hắn giật người một cái rồi bắn tinh thẳng vào miệng và khắp mặt cậu.
"Ưm... vị thật đậm... em thích lắm." Điền Chính Quốc quết hết tinh trùng trên mặt cho vào miệng mút mát như thể đang nhấm nháp kẹo mạch nha. Sau khi vét sạch rồi lại nâng con cặc lên hôn quy đầu, biểu lộ trân quý hơn cả bảo thạch trăm năm.
Dù mới bắn xong nhưng cặc vẫn cương lên tiếp, Kim Thái Hanh không còn chút kiên nhẫn nào nữa, hắn quật cậu xuống nệm, chỉnh cậu nằm nghiêng rồi cầm lấy một chân của cậu giơ lên.
"Đến giờ 'chẻ tre' rồi. Em nói xem ta nên chẻ nhanh hay chẻ chậm đây?" Hắn đem cây rìu của mình kề sát đốt cây của cậu vỗ bèm bẹp lên chỗ thịt mềm.
"Mình chẻ chậm thôi nhé, chẻ nhanh sẽ hỏng cây của em mất." Điền Chính Quốc kê tay trên gối chớp mắt nhìn hắn đầy ngây ngô. Mà ở bên dưới, con mắt nằm dọc của cậu cũng khép mở không ngừng, còn chảy ra nước mắt nhờn bôi ướt quy đầu tím sậm.
Kim Thái Hanh gác một chân cậu lên vai mình, hông thúc mạnh đẩy cây rìu dài hai tấc của mình vào cái lỗ đang hé mở của cậu.
"Ư-Ahhhh~ To quá đii.... ah..." Điền Chính Quốc nắm lấy góc gối kêu lên khi vật lạ mà quen xâm nhập cửa mình.
Đã nhiều ngày không có sinh hoạt vợ chồng nên cậu có chút đau, nhưng rất nhanh cơn đau liền hóa thành sự sung sướng khi cặc bự liên tục đẩy sâu trong lồn, quy đầu cật lực ngoáy vào những điểm nhạy cảm còn lông cặc thì thi nhau trêu nghẹo bé hột le yếu ớt. Kim Thái Hanh như thú hoang thoát xích dùng cặc nện oành oạch vào lồn không thương tiếc. Bên trong động thịt vừa ẩm ướt lại nóng hôi hổi, lỗ lồn lại cố tình mút lấy vật to tướng làm hắn nứng nổ cặc, chỉ muốn mau sớm nghỉ hưu giao hết sản nghiệp cho các con để bản thân mỗi ngày đều thảnh thơi đụ cái lồn cực phẩm của vợ nhỏ.
"Ah~ mình thật... thật... thật là xấu... ư... xa... đã bảo là... ưm ưm... châ-chậm... a thôi... chẳng thuơ-thương... em... ư ư" Điền Chính Quốc bị nắc lồn sướng đê mê nhưng vẫn không quên trách yêu hắn.
"Ha ha ha, em cũng thích như vậy còn gì? Ôi sướng quá.. ư... đừng siết chặt quá nào, em tính cắn đứt cặc luôn sao." Kim Thái Hanh hạ người kề sát mặt cậu. Tách hai chân cậu dang rộng để hắn có thể xâm nhập dễ dàng hơn nữa, lại nhìn hai cái vú hôm nay chưa được âu yếm, hắn không chần chờ mà bóp lấy bầu vú căng tràn của cậu. Vú Điền Chính Quốc vốn to tự nhiên, qua thời gian được chăm sóc bằng dinh dưỡng mỗi ngày, lại có bàn tay đàn ông nhào nặn nên lại càng to hơn nữa, núm vú cũng phát triển như quả mọng bằng đầu ngón tay Kim Thái Hanh, vừa to vừa mềm lại thơm nức nên hắn đè cậu ra bú vú bao lâu cũng không chán.
Điền Chính Quốc vốn ăn uống nhỏ nhẹ tinh tế lịch sự nhưng cái miệng dưới của cậu lại tham ăn tục uống vô cùng. Mỗi lần ngậm cặc chồng sẽ bú mút sít sao, còn nhả ra nước nhờn đầy dâm dục chảy đầy nệm. Kim Thái Hanh hết cách đành phải bón cái lỗ lồn đến khi no căng đầy không thể chứa thêm được nữa mới thôi.
"Aahh~ sướng chết emm... chồng em thật mạnh... ưm... cặc to đụ sướngg aahhh~..." Khi Kim Thái Hanh ghì sát háng vào âm hộ cậu đụ chục cú liên hồi, Điền Chính Quốc như muốn bay cả hồn vía. Cả người hoàn toàn thả lỏng để đàn ông tùy ý giày vò, lỗ lồn nới rộng theo độ trướng của con cặc đang nong vào, ôm sát từng li từng tí, dãn rộng khi nuốt phần gốc cặc rồi lại co rút khi cặc rút ra đến phần đầu, hệt như một cái bao dương vật dành riêng cho gã đàn ông này.
Kim Thái Hanh nghe âm thanh rên rỉ của người dưới thân mà lòng lại càng rạo rực, hắn thô bạo trở người cậu chổng mông lên cao, cặc bự lại địt thẳng vào lỗ lồn làm cậu phải bất ngờ thét lên. Hắn giữ lấy cái mông thịt vừa đụ vừa vỗ bôm bốp gằn giọng.
"Em là con đĩ của ai, hả?"
"E-em.... ah... em... em là con-con đĩ... của... ư nya.... của mình.... ahhh... của riêng mình ahhh..." Điền Chính Quốc tựa mặt vào gối nức nở, hông lại càng chếch lên cao để gã đàn ông được đụ thoải mái. "Ưm chỗ-chỗ đó.... sâu quá.... thật... a... sâu... hyaa... em sinh... sinh... ah... ra là để mình... ư... đụ..."
Kim Thái Hanh hài lòng vô cùng, hắn cúi người ôm lấy bầu vú đung đưa của cậu trong khi hông vẫn nắc lồn không ngưng nhịp nào. Điền Chính Quốc nắm lấy bàn tay dày rộng đang bao bọc vú mình, trên người nơi nào cũng được kết nối với nhau, từ thể xác cho đến tinh thần.
Hai người ở trên giường làm tình kịch liệt, bên ngoài gió thổi lay tán cây rì rào, mang theo những cánh hoa cùng mùi thơm dịu nhẹ ngọt ngào rơi xuống hồ nước, rơi xuống sân, bay qua cửa sổ rơi vào phòng. Mùi hoa thoang thoảng thanh thoát, chẳng cần tới huân hương đắt tiền cũng làm những vị khách cảm thấy thoải mái vô cùng. Đặc biệt là những đôi tình nhân đang say mê đắm chìm trong mùi tình dục pha lẫn mùi hoa.
Điền Chính Quốc đã hoàn toàn bị cuốn theo cơn lốc xoáy khoái cảm. Cậu dâng hiến mọi thứ cho người đàn ông đang vồ vập trên người mình đồng thời cũng thèm khát mọi thứ của hắn. Con cặc hắn như một loại thuốc phiện, một ngày không đụ liền làm cậu nứng lồn không thôi. Cậu hạ eo lắc lắc cái mông, lỗ lồn mút chặt lấy cặc bự, lại ấn tay hắn ép chặt cặp vú khủng của mình, biểu tình đòi hỏi được chơi mạnh bạo hơn nữa.
"Ôiii chặt quá... con đĩ này ngoan nào em hút hết cả linh hồn ta ra mất" Kim Thái Hanh thúc mạnh cặc vào lồn, tuy trách mắng nhưng bản thân lại tăng tốc chiều theo ý vợ dâm đãng.
"Nyahhh sâu quá đi... a... lỗ tử cung... a~ haaa~ đụ em... đụ em nát lồn đi... sướng lồn quáa~" Cái miệng nhỏ xinh kêu rên cổ vũ đàn ông đụ lồn mình. Hai mép thịt bị chơi đến sưng lên, lỗ lồn bị ma sát nóng ran, hột le thì cương cứng như hạt đậu, Điền Chính Quốc cả người như con đê nhỏ đang chịu đựng sóng bão rền vang có thể vỡ òa bất cứ lúc nào.
Kim Thái Hanh lại lần nữa trở người cậu, trở về tư thế nguyên thủy nhất của con người. Cặc bự gân guốc xâm nhập vào nơi sâu nhất tàn sát mạnh mẽ, hai chân thon dài của cậu quắp lấy vòng hông rắn chắc của hắn, tay cũng tự động ôm lấy tấm lưng vững chãi. Hắn hôn cậu cuồng nhiệt, môi lưỡi lẫn lộn, từng tiếng rên bị chặn lại không thể phát ra thành lời. Trên miệng nước bọt chảy lép nhép, bên dưới lồn bị đụ phành phạch văng nước tung tóe, muốn bao nhiêu dâm đãng có bấy nhiêu dâm đãng.
Con cặc dần tới hồi căng tức, như dòng chảy đã dồn đến cùng nhưng bị ngăn lại. Hắn nhắm mắt thở mạnh từng đợt, máu dồn về hạ thân địt lồn tàn ác, đụ địt như muốn nghiền nát lồn người dưới thân ra.
Hai cơ thể như muốn hòa tan vào nhau, những nơi tiếp xúc như có loại keo dán không thể tách rời. Kim Thái Hanh không còn chút lý trí, ở trong cái lồn vợ nhỏ quá tuyệt, hắn chẳng còn muốn làm gì nữa, chỉ muốn đụ cậu mỗi ngày mỗi giờ.
"Gyahh em.... em... không a... được... em muốn... muốn..." Điền Chính Quốc ngửa cổ rên rỉ, con đê nhỏ trong cậu sắp không chịu nổi cơn lũ phía trước.
"Cùng nhau... ra cùng nhau... hah... hah..."
Kim Thái Hanh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mười ngón tương giao.
Hắn cùng cậu hôn môi dịu dàng nồng ấm như lần đầu.
Con cặc trướng to, hắn gầm một tiếng thúc một cú vào điểm cực hạn bên trong lồn, lỗ tiểu bắn ra dòng tinh mạnh mẽ xuyên thẳng cái lỗ nhỏ vào khoang tử cung rót đầy nó. Điền Chính Quốc đạt cao trào thét lớn khi bị tưới tinh dịch nóng hổi trong tử cung, dâm thủy cùng tinh dịch lỏng phun trào không kém gì người bên trên. Lỗ lồn trong suốt thời gian lên đỉnh không ngừng siết chặt như muốn nuốt chửng cặc vào trong. Sau khi bắn xong cả người vật vã nằm thở dốc đôi vú phập phồng không ngừng, hai mép lồn cũng rã rời vất ngả sang hai bên.
"Mệt lắm phải không?" Kim Thái Hanh thở hổn hển đặt cậu nằm trên người mình, để bản thân vuốt ve ôm ấp thân thề ngọc ngà của cậu.
Điền Chính Quốc cảm thấy quen thuộc vô cùng nhưng cậu cũng chẳng buồn cố nhớ lại làm gì nữa. Cậu vùi mặt trong lồng ngực chồng nũng nịu.
"Em không đi nổi... ư... tắm cho em đi mà~"
Kim Thái Hanh vén mái tóc hôn lên trán cậu. Lại bế người ra hồ nước nóng tắm rửa. Chất lượng hồ nước vô cùng tuyệt hảo có để lâu vẫn ấm như thường, làn da Điền Chính Quốc ngâm trong nước hồng lên như một búp sen xinh đẹp, gương mặt vừa trải qua một trận làm tình vẫn còn nước mắt sinh lý trên mi, trong làn khói như tiên giáng trần. Kim Thái Hanh nhìn lại rục rịch con cặc mà đè cậu ra hiếp lồn giữa ngoài trời, sau khi bắn xong lần thứ hai này mới thỏa mãn mang vợ nhỏ lên giường ôm nhau ngủ một giấc không mộng mị.
..........
Sáng hôm sau, cả thành náo loạn vì thông tin con gái út nhà họ Khương cố tình quyến rũ ông chủ Kim , còn gửi bức thư với nội dung gây chấn động.
"Là lỗi của em. Em định dọn sách giấy cũ thay cho bé Nhu, không ngờ lẫn vào bức thư đó. Em đã hại Khương tiểu thư mất rồi... Nàng ấy hẳn là đang đau khổ lắm... Em thật là đáng trách mà... Hức..." Điền Chính Quốc ôm lấyKim Thái Hanh nghẹn ngào, miệng lén nở nụ cười nửa miệng.
Ở những bãi tái sản xuất đa phần là các bà cô lớn tuổi thích hóng chuyện, mà ở trong đống sách giấy cũ kỹ chán òm lại nổi bật một bức thư vàng son, tên người gửi và nhận lại quá nổi tiếng ai mà không tò mò cho được.
"Nào nào, không sao cả. Không sao, đừng tự trách mình như vậy. Ta sẽ cố nghĩ cách cho người sang tạ lỗi và đền bù cô ta." Kim Thái Hanh vỗ về cậu, lại nhịn không được nâng cằm cậu lên mà mắng yêu. "Mà em đó, người ta dụ dỗ chồng mình mà còn thấy có lỗi là thế nào hả? Không sợ ta bỏ theo cô ta?
Điền Chính Quốc nghe thế đôi lông mày thoáng trĩu xuống, cậu cụp hai mắt nhỏ giọng nói.
"Vậy mình đọc được sẽ bỏ đi thật sao?"
"..."
Kim Thái Hanh thở dài, lại ôm chặt lấy cậu vào trong lòng.
"Vợ ngốc, dĩ nhiên là không rồi."
"Mình cũng không được mắng bé Nhu đâu đó."
"Ừ ừ được rồi. Vậy thì phạt em tội giành công việc với thằng bé, cởi đồ rồi dạng chân ra ngay."
Kim Thái Hanh quyết định kéo dài chuyến nghỉ dưỡng tại khu nước nóng thêm mấy ngày. Sau do bé Nhu không bị ông chủ la rầy, còn Khương tiểu thư không lâu sau cũng đi lấy chồng xa xứ.
Các cô nương khác cũng không còn dám mơ tưởng đến ông chủ Kim , Bạch Lan rất hài lòng về điều này.
Còn vớiĐiền Chính Quốc thì cậu còn hài lòng hơn bất cứ ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro