#93
Tôi đã có chồng, chồng tôi đẹp, tốt, hiền lành, làm nghề lương thiện,tiền kiếm chưa nhiều nhưng không phải là vấn đề tôi thất vọng về anh. Anh hiền quá, như trứng nước, thường không hiểu tôi nghĩ gì,những suy nghĩ hài hước hay sâu xa tâm lý anh không hề biêt, có khi trong đêm, anh làm việc ở 1 bàn, tôi ngồi ở 1 bàn khác khóc sưng vù mắt, anh cũng không hề biết, có lúc anh cũng nhìn thấy tôi khóc và lại gần hỏi " vì sao em khóc", đúng công thức mà tôi dạy anh qua nhiều năm bên nhau, sau những lần cãi vã và anh hứa sẽ thay đổi như tôi muốn.
Tính tôi đa cảm, ham học hỏi, những điều mới lạ luôn thu hút. Những gì hay ho tôi luôn quan tâm để ý, tìm ý nghĩa và tự tâm đắc...đối nghịch hoàn toàn với chồng. Tôi trong mắt bạn bè là 1 người phụ nữ ngoan, ai cũng tìm đến tôi tâm sự, tôi tư vấn và an ủi, vỗ về, giúp đỡ, luôn khuyên họ quay về những giá trị tốt của cuộc sống và con người
Nhưng chính tôi, thật khốn nạn, lại luôn cảm nắng những người khác sau lưng chồng tôi. Có người rất tử tế, chỉ nói chuyện với nhau, hiểu được tôi nói gì, đối đáp được với tôi, ko sex, nhưng rồi sau gần chục năm họ cũng chuyển hướng sang sex, mặc dù vẫn thích ngồi cả buổi để nói chuyện với tôi, có người phần lớn chỉ thích sex. Tôi bị cuốn đi theo dòng đa cảm của chính mình, cả sex, tất nhiên ở mức tối thiểu vì mỗi lần sex cũng chỉ làm suy nghĩ dằn vặt bản thân nhiều hơn là ham muốn... Rồi cuối cùng bây giờ tôi gặp 1 người. Giống tôi, đa cảm, họ nhìn ra những gì tốt đẹp nhất nơi tôi, yêu tôi, xin phép được quan tâm. Anh không đẹp như chồng tôi, thậm chí còn xấu, nhưng đa cảm, luôn quan tâm tôi nghĩ gì, từng biểu hiện nhỏ, từng lời nói nhỏ, cũng làm anh suy nghĩ và giải quyết ổn thỏa để tâm lý tôi thoải mái nhất. Anh ko tránh khỏi ham muốn khi bên cạnh, nhưng tôi đã cố giữ gìn và anh ủng hộ, ko muốn phạm lỗi lầm lớn để chịu hậu quả xa nhau...Anh bỏ việc kiếm tiền của anh để tham gia vào lĩnh vực của tôi, giúp tôi đỡ đần cuộc sống, ko phải bằng cách cho tôi tiền mà giúp tôi kiếm tiền mà đặc biệt, không đòi hỏi gì nơi tôi...
Tôi đã nói dối cô bạn thân rằng tôi chưa có gì với anh, chỉ anh yêu tôi còn tôi chưa chấp nhận, nhưng thực ra tôi đã đáp lại , đi chơi nói chuyện với anh hàng giờ liền không chán. anh say mê từng dòng tin nhắn, từng cuộc nói chuyện, muốn lưu giữ nó như báu vật.
Thật khốn nạn, hạnh phúc trong tình yêu của anh và dằn vặt khi bên chồng.Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt chồng tôi nữa,không dám đáp ứng chồng nữa. Lý trí bảo mình đang bị thử thách, xem mình có cam chịu là người phụ nữ hạnh phúc với những gì mình có không, trái tim bảo tình cảm trong đời là thứ hiếm có, hãy giữ lấy, nâng niu và sống với nó...
Chính tính cách của tôi đang dần giết chết chính con người tôi!!!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro