Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 3

   Tích tắc tích tắc...Thứ bảy đã đến!!! Lavender ~ Hắn nhớ những ngày còn có mảnh tình vắt vai, đây là quán hắn và gã thích nhất. Chẳng hiểu sao ai cũng bảo màu tìm buồn chết, màu tím già thấy mồ, blah blah về màu tím nhưng hắn và gã kia vẫn điên cuồng đâm đầu vào cái màu " buồn thảm thiết " ấy và điển hình là cái đầu tím của gã kia mà hắn thấy cách đây vài tháng khi gã lên báo đình chính về chuyện tình cảm với nàng ca sĩ của cái nhóm gì đó mà hắn chả  quan tâm. Ấy ấy đừng hiểu lầm, chỉ là hắn à, hắn, hắn à à VÔ TÌNH thấy trên báo thôi. Cái tin nó nằm ở trang 14 / 15 trang của tờ báo vô danh nào đó á. Đã bảo đừng hiểu lầm mà, tại ~ tại MÀU TÓC của gã quá nổi thôi chứ HÔNG PHẢI là hắn tìm đâu. Đống báo trong nhà á hả? Đống báo có hình gã á hả? Hắn mua giùm con bé bán báo trong xóm mỗi sáng thôi. Thấy nó còn nhỏ phải làm thêm kiếm tiên nên hắn thương thôi chứ làm gì có chuyện hắn nhờ con bé canh từng số từng số rồi mua giùm hắn. Xùy xùy, toàn bịa đặt mà đi xa quá rồi, quay về vấn đề chính.

    6, 5, 4, 3, 2, 1!! 5 giờ và 

...leng keng... 

    Cậu bé à, cưng đúng giờ ghê thật nha ~~! Hắn vừa vẫy tay gọi cậu nhóc thì cũng vừa lúc cậu thấy hắn. Ôi vẫn cao như ngày nào ~~ Đẹp trai ra hơn nữa chứ. Có ai nói cậu trẻ đẹp như thần không vậy? Thật làm hắn tuổi thân. Ra ngoài tối ngày bị xì xầm nào là " Chị đó đẹp quá!! Làm tomboy hơi tiếc nhở~ ", " Con trai gì mà đẹp quá trời. Mình là con gái còn ghen tị nữa huhu. ", " Bạch Tuyết tóc đỏ!!! Ôi Bạch Tuyết có thật sao? Quen với anh đi em !!! " blah blah Hừ hừ, có ai khen hắn sexy, đẹp trai hay men lỳ bao giờ chưa???? TẤT NHIÊN LÀ CHƯA!!! À có một người nhưng khen mình dễ thương này kia uhuhuu. Lại lạc đề nữa rồi, haiz. Nay đầu óc mình đi đâu vậy  ta? ÔI, cho hắn xin lỗi cậu trẻ à ~ Hắn thể đi được với cậu hôm nay rồi ở mà hắn vừa nghe gì thế??? Cậu bảo là có chuyện bận sao? Ế ế, sao chạy rồi??? Thôi đỡ qá mà tiếc cái vé ghê, không coi được. Có gì bịa lí do nào đó thôi và bây giờ là đi làm nào!!! Vé hàng đầu nữa ~ Tiếc ghê, huhu.

+++++Cùng lúc ấy+++++

    Gã vừa bước đến cửa quán thì thằng nhóc ngố đã ý ới từ đằng xa. Quay đầu trốn đi. Thằng ngố ấy không biết dân tình đang dòm nó à???? Này, không biết ngượng cũng ngượng dùm gã đi nhá nhá nhá!!!! Cơ mà nhóc này tinh ý phết. Chọn quán CLover gã thích luôn ( thật ra thích Lavender hơn ). Nhớ lại cách đây khoảng vài ba tháng ý, cái lúc mà gã đang cùng lão Hổ sáng tác bài hát để cất vào kho ai mướn thì lôi ra đưa và lấy tiền ấy, gã thường xuyên lại quán này để vặn óc suy nghĩ. Clover thức uống, thái độ phục vụ ,địa điểm khá tiện và không gian yên tĩnh CƠ MÀ gã BỊ LÀM PHIỀN!!!! Cô nàng nào đó cứ lại năn nỉ gã cùng lão Hổ sáng tác cho nhóm của cô ta một bài thật hay đổi lại cô ta sẽ tạo scandal tình cảm cùng gã. Phát ói!!!! Cứ tưởng tự hạ thấp bản thân gã xuống là cô ta sẽ đi nhưng nói thật cô gái đó như đĩa ý!!!!!! Không có bài hát cô ta cứ bám miết đến nỗi thuê phóng viên chụp ảnh cùng gã như cả hai đang hẹn hò nữa chứ!!!!!! Chịu hết nỗi, gã cùng lão Hổ phải xì ra và may mắn đã mỉm cười khi khả năng thương thức âm nhạc của cô gái đó CỰC KÌ TỆ khi bài hát đó được xếp vào xó từ ba bốn năm trước sau bao lần bị từ chối. Ôi, đó là lí do tại sao các cô gái đó không nổi tiếng ~~ Hên là cô gái đó ít làm phiền hắn rồi chứ thôi chắc chết quá ~~ Cái quái gì thế này???? thằng ngố bảo gã phải đi xem nhạc kịch ư???!!! Gã chúa ghét thứ đó!! Sao? Không đi nghỉ chơi gã ư? Hai đứa bây ác qá nhé. Được!! Gã sẽ phá lệ đi coi một lần. Ghế hàng đầu nữa cơ à? Tốt đấy tốt đấy thôi về ngủ một giấc lỡ tí vào ấy ngủ lăn quay ra thì khổ. Go go ~~

+++++ Tại một công viên giải trí+++++

    Hai bóng dáng một cao một lùn đang tình tứ nắm tay nhau đi chơi trong công viên giải trí. Huhu, xin lỗi hắn và gã nhưng cậu nhóc và thằng ngố này làm vậy cũng vì lợi ích của hai người thôi ~~ Hai đứa này muốn được ăn đám cưới sớm ~~!!! Bỏ qua bỏ qua. Đi chơi nào!! Lâu lắm rồi mới đc hẹn hò kiểu này. Thích thật!

++++++++++++++++++++++++++++++++

    Đến giờ diễn rồi, khách cũng đến đầy đủ hết nhưng sao chiếc ghế bên cạnh gã lại trống? Không thể nào không bán hết vé được? Kì lạ mà ban nãy không nhìn được hết mặt diễn viên. Đến anh chàng trẻ nhất diễn vai Mozart thì bị và cô gái như là fan anh chán đó chạy lại chụp hình tấm bảng quyết liệt. Thấy vậy, gã bỏ đi vì thế nào cũng được thấy thôi. Vở nhạc kịch mở màn. Ghế kế bên vẫn vô chủ. Bỗng một giọng hát ngọt ngào vang lên. Hơi ngang, nam tính nhưng vẫn pha chút nữ tính. Gã ngước lên nhìn và ngây lập tức,  gã hóa đá.

            Đấy...Đấy...Đấy chẳng phải HyunSeung sao?? Á! Cái giọng hát vừa rồi đúng là của cậu ấy rồi.

    Đứng hình một lúc lâu, gã mới hoàn hồn trở lại và tập trung vài buổi diễn hơn so với dự định ban đầu. HyunSeung của gã ấy, đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi. Ngày xưa hắn ta sợ sân khấu nên không thể đi làm ca sĩ được và lúc ấy chỉ có gã được nghe hắn hát thôi. Bây giờ, haizzz. Gã buồn rồi nhe. Mèo cưng của gã  trở thành người của công chúng rồi. Ơ ơ, hắn là của gã khi nào cơ chứ? Nói bậy không. Ể? Hắn vừa chu đít, chu mỏ đấy à????? Trời ơi!!! Sao mà dễ thương dữ vậy??? Bình tĩnh bình tĩnh nào thôi người khác lại bảo mình tâm thần và tống cổ mình ra lại khổ. Nghe đồn vở này có kiss scene nga. Hở hở? Vừa nói có thật à trời? May quá. Chỉ là chạm nhẹ thôi. Dưng bây giơ cảm thấy gã chỉ muốn chiếm hữu hắn thôi. Tại sao ngày xưa lại khiến hắn đau để rồi bây giờ tìm cách quay lại làm chi? Gã là đồ tồi. Thật sự rất tồi mà nhớ lại ngày xưa, ngày nào hắn cũng cùng thằng lùn ba tuổi chơi với nhau khi không có thằng già bạo lực kia. Có cậu ta thì cả ba đứa chơi với nhau bỏ hắn một mình ngồi nghe nhạc. Giờ mới thắm lời của hai đứa nó. Chúng cảnh báo về mức độ vô tâm của gã không biết bao lần để rồi cuối cùng gã lại phải hối hận như này đây. Thật sự mà nói gã không thấy cơ hội của hai người cao. Gã cùng DongWoon, GiKwang, DooJun, YoSeop chuẩn bị ra mắt với tư cách là một nhóm nhạc mới rồi lúc đó rồi ai sẽ quan tâm đến hắn đây? Con mèo ấy không lo cho bản thân hắn đâu. Con mén HyunA đang bận rộn, hắn cũng bận rộn nên dám cá bằng tất cả gia sản nhà hắn rằng hắn có bỏ bữa!!! Haizz, thật là khổ tâm! Ủa mà bài hát này...Nghe quen lắm! Nhớ rồi! Là bài hát hắn đã hát đêm ấy. Thì ra bài hát đó của vở nhạc kịch này...Gã đúng là quá vô tâm rồi. Dứt bài hát cũng là lúc buổi diễn khép lại. Gã muốn xem nữa nhưng không thể mặt dày ngày nào cũng đi cộng thêm có đơn đặt hàng mới nên phải vắt giò lên cổ làm việc muốn tụt quần luôn. Thôi tranh thủ nhìn kĩ con người trước mặt mà sao gã không chụp hình nhỉ? Lại một lần nữa tính cách lfm chưa kịp suy nghĩ của gã lại bộc phát. Gã lôi con Iphone5 mới cóng ra và chụp. Bất ngờ. Trong lúc chào khác giả, không biết do vô tình hay cố ý, hắn đã nhìn thẳng vào điện thoại gã và nở nụ cười thật tươi. Tim lệch một nhịp. Gã đứng hình vài giây nhưng nhưng tay vẫn vô thức chạm vào kí hiệu chụp. Một tấm. Tấm hình thứ hai đã ra đời sau màn chu môi hôn gió khán giả của hắn và lần này cũng vậy, hắn nhìn thẳng vào ống kính. Ông trời ơi ~~~ Ông thương gã rồi!! Cám ơn ông nhá. Đêm nay gã ngủ ngon rồi.

    Mọi người từng bước ra khỏi rạp và trên môi hai kẻ nào đấy xuất hiện những nụ cười. Nụ cười thật sự của một tên ngố như vừa lụm được vàng và của một con mèo như vừa bắt được cá. Mọi người đã về hết. Hắn vẫn đứng trên sân khấu, nhìn về hàng ghế trước mắt mình và mỉm cười. Thật ra hắn cũng không ngờ là gã sẽ ngồi kế hắn. Không thể có điều trùng hợp như vậy được ngoại trừ mọt người đã sắp xếp: Son DongWoon. Hên là hôm nay hắn diễn chứ thôi không biết tình hình đã như thế nào rồi. Bây giờ về nhà thôi. Hắn buồn ngủ rồi và cũng muốn ăn tí gì đó.

    Về đến nhà, hắn lôi hộp thịt trong tủ ra và nấu mì kimchi ăn. Đang  mãi mê ăn và đung đưa chân, hắn cảm thấy chân mình như chạm vào mảnh giấy nào đó nên bèn cuối xuống và nhặt lên xem. Một nụ cười nửa miệng xuất hiện. Màn kịch người hâm mộ bí mật đã bị vạch trần mà chủ nhân của nó không biết ố hô hô hô ~

   +++++Sáng hôm sau.+++++

   Đúng như dự đoán của hắn, cậu nhóc họ Son đã gọi cho hắn để hỏi tình hình về " buổi hẹn " được nhóc sắp đặt. Hắn cũng chán mấy hôm nay nên định chơi với cậu nhóc một tí ai dè nó lại thú nhận hết. Thật là một cậu bé tốt bụng nhưng hắn không biết phải làm gì bây giờ.Hắn muốn chơi đùa một tí nhưng vẫn chưa nghĩ ra trò gì cả. Vừa tạm biệt bé Son thì con nhóc láu cá em hắn gọi đến nói gì có đứa nào ấy tên Ha...Hara...Hari gì đấy tặng cho nó một con mèo Scottis Fold. Chu choa ~~ Hắn thích mèo lắm nhé!! Nghe đồn giống mèo ấy đắt lắm không biết nhỏ kia có điên hay không lại đi tặng con em hắn mà hỏi nó thì nó bảo mua mừng sinh nhật thằng nào ý mà bị từ chối nên tặng nó. Thì ra cũng là dạt đồ thừa cho hắn. Con em chết bầm!! Kệ đi. Có bạn còn đỡ hơn không có...A! Hí hí.

    Cả ngày gã như người mất hồn ấy. Ai đã lấy hồn gã thì trả lại cho gã đi mà!! Điện thoại gã reo. Là chủ cửa hàng thịt. Ồ, ồ, ồ. Gã hiểu rồi. Ông ấy bảo gã không lấy hóa đơn nên gửi cho người nhận luôn. Ừ, ừ mà CÁI GÌ??? Gửi hóa đơn cho người nhận tức là gửi hóa đơn cho hắn tức là hắn sẽ biết gã đã gửi số thịt đó. Trời ơi ông chủ hại gã rồi!!! Bây giờ là mấy giờ rồi ta? Má ơi!! Tám giờ tối rồi!! Tạt qua chỗ con bé HyunAh mượn chìa khóa nhà hắn rồi lé vào phi tang mới được. Trò chơi người hâm bí mật không thể bị vỡ lẻ sớm thế này đc !! Đi thôi!

+++++ Nhà HyunSeung.+++++

    Gã thấy nhà tối om liền dùng chìa khóa mới trấn lột được mở cửa rồi lẻn nhanh vào nhà. Cái cảnh này thật sự rất quen mắt! Gã rón rén. Núp chỗ này. Trốn chỗ kia. Mò mẫm từ ngóc ngách và cuối cùng phát hiện hóa đơn nằm trên bàn tại bếp. Hớn hở phi tang hóa đơn. Gã định ra về thi nghe tiếng động lạ.

             Chết rồi!! HyunSeung về rồi. Trốn trốn đâu bây giờ?? Dưới gầm bàn! 

Gã chui xuống gầm bàn thật nhanh. Đèn được bật lên chứng tỏ chủ nhân đã về. Sao gã lại run thế này? Gã có làm gì sai đâu chứ? Chỉ muốn làm cho lãng mạng một tí thôi mà ~ Tiếng bước chân xa dần. Gã thở phào nhẹ nhõm. Bỗng. 

          Miao ~~

    ....

          Dụi dụi. Cọ cọ.

    ....

 - Jun à, cưng đâu rồi??? Ra đây đi ngủ với anh nào.

    ....

  - Cưng đâu rồi? Trốn dưới bàn à? Đừng làm phiến người ta đang BẬN trốn chứ. Ra đây nào.

  " !!!!!!! "

  - Hù! Ra được rồi đấy JunHyung à.

    Gã bò ra trong vô thức. À không. Gã bò ra theo nụ cười như ánh mặt trời kia mà hồn thì, haiz. Gã đứng hồi lâu. Chắc cũng năm, mười phút mà chỉ nhìn người con trai đối diện gã cho đến khi người kia khó chịu ra mặt mới mở lời.

 - Tại sao cậu...

    Chưa dứt lời, hắn đã đưa cho gã con mèo tên " Jun " vào tay gã.

 - Tuần sau tôi sẽ đến công ty tìm cậu. Trong khoảng thời gian đó, cậu phải chăm sóc nó tử tế. Tôi mà thấy nó sứt mẻ tí nào đừng hòng quay lại với tôi. Nghe rõ chưa?

    Gã định hỏi tiếp thì đã bị hắn đẩy ra khỏi nhà và đóng sầm cửa lại. Thật khổ thân hắn ~ Lo con mèo này trước vẫn hơn, haiz.

+++++ Một tuần sau+++++

    Ngài CEO dẫn theo một chàng trai với mái tóc đỏ bồng bềnh thẳng tiến đến phòng tập đang chìm trong tiếng của bài hát nào đó. Cửa phòng mở ra. Ngài chủ tịch lên tiếng dừng nhạc và mọi ánh mắt đổi dồn về phía hai con người đang đứng ngay cửa.

  - Đây là Jang HyunSeung. Cậu ấy là một diễn viên nhạc kịch nhưng có thể nhảy tốt. Sau này cậu ấy sẽ cùng năm người các cậu ra mắt với tư cách một nhóm nhạc thần tượng nên hãy giúp đỡ cậu ấy nhé.

    Chàng trai đến lúc này mới lên tiếng và kèm theo là một nụ cười phải gọi thế nào nhỉ? " Như ánh mặt trời " đối với ai kia

  - Chào các cậu tôi là jang HyunSeung. Mong được giúp đỡ. Yong JunHyung à, con mèo của tôi thế nào rồi?

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: