Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 2

- A lô, HyunAh nghe đây.

- Anh JunHyung đây cu, anh có chuyện cần hỏi tí.

- Yah!! Em là con gái mà anh cứ gọi " cu " là quái gì? Không hỏi han gì hết, hứ.

- Cho anh xin lỗi, hề hề. Bé Ah cho anh hỏi tí chuyện .

- Được rồi được rồi. Có chuyện gì mà anh lại gọi em lúc ba giờ sáng thế?

- À thì...Là anh trai em...HyunSeung ấy...

- Em biết anh trai em tên gì.

- Ừ ừ, cậu ta có...có còn thích ăn những món cũ không?

- Dạ???

- Anh hỏi là HyunSeung có còn thích ăn những món trước đây cậu ấy thích không?

- Em không rõ nữa anh. Một năm trở lại đây anh ấy ăn uống thất thường lắm mà anh hỏi có chi không ạ?

- À à không gì đâu. Em đang tập phải không? Vậy tập tiếp đi nhé. HyunAh fighting!!

Gã vội vàng cúp máy trước khi cô em nhà họ " cáo " hỏi thêm được tí gì.

  - Anh JunHyung kì cục thật, hừ. 

  - Gì thế bé Ah? JunHyung gọi em à?

  - Dạ chị Gina, anh ấy gọi hỏi em về món ăn yêu thích của anh HyunSeung rồi cúp máy. Thật bất lịch sự

  - Tên nhóc này lại đang âm mưu gì đây. Chắc tính nối lại tình xưa.

  - Có lẽ vậy. Hai người ấy quay lại tuyệt biết bao chị nhỉ.

  - Ừ, chị muốn hai chúng nó quay lại lắm. Nói nhiều quá rồi, chúng ta tập tiếp thôi.

    Hai nàng này có cáo thế nào cũng sợ người ngoài nghe được lại làm khó hai đứa " nhỏ " nhưng rất tiếc là có người nghe thấy hết rồi, keke. Các cô vẫn còn may chán đấy. Người nghe được chẳng phải xa lạ mà cũng chẳng thể " chia rẽ " hai người kia được. Cậu bé Son DongWoon hôm nay đi chơi vìa siêng năng đột xuất trở lại Sudio tập luyện thì nghe hết mọi thứ từ đầu. Anh JunHyung đừng lo, Nam Thần sẽ " thêm mắm thêm muối " giúp anh, há há. Cậu trẻ Son lập tức bỏ tập, lôi điện thoại ra gọi vài cuộc rồi chạy biến với khuôn  mặt cực phởn. DongWoon ah ~! Hôm nay là ngày hiếm hoi anh siêng năng đột xuất nhưng cuối cùng vì " tình yêu " đối với các anh của mình mà anh đã bỏ tập luyện đấy ~~ Anh thật " đáng khen " nha ~~

    Cậu bé vội chạy đến nhà thằng anh ngốc nghếch yêu vấu của cậu sau khi rời studio. Nhìn cậu ai có thể nghĩ rằng đứa trẻ này chỉ quen biết hắn khi hai điên kia vẫn còn mặn nồng. Cậu không tiếp xúc nhiều với hắn nhưng trong lòng cậu, hắn vẫn có một vị trí quan trọng dù rằng nó hơi nhỏ nhưng kệ chứ, nhỏ hay lớn cậu vẫn yêu quý hắn. Ai tin được một thằng con trai 22 tuổi như trẻ này lại có thể vừa nhảy chân sáo vừa hát vào lúc 3 giờ sáng cơ chứ. Haiz, tôi thua cậu rồi. Đã đến nơi!! Nhóc à, dù biết rằng cậu rất phấn khích nhưng có cần thiết phải bấm chuông nhà người khác đến nổi nó sẽ hỏng nếu cậu bấm thêm một cái nữa không? Cậu như vầy mà đòi làm người lớn, haiz. Cũng tội nghiệp thằng ngốc chủ nhà nữa. 3 giờ sáng bị lôi đầu dậy bởi tiếng chuông ai chẳng bực nhưng may mắn là thằng này hiền đấy chứ thôi là cậu trẻ bị chửi cho tan xác rồi.

    Nhờ ơn phước của cậu nhóc " mặt già nhưng tâm hồn lại không già " này mà cả ba tên già bị lôi đầu dậy đấy. Trời thì lạnh mà tâm trí lại vẫn mơ về chiếc giường và những chiếc gối thân yêu nên cả bốn chọn ngồi trước lò sưởi để xua đi cái lạnh + buồn ngủ. Mặt ba đứa đều như muốn phóng hỏa, giết người đến nơi còn đứa út ít lại phơi phới như ngày xuân. Tôi thua cậu rồi Son DongWoon!!!! Cậu tính toán cho lắm vào nhưng trời nào chiều ý, muahahh. Thằng già nhất đám với thằng già mà mặt non nhất đám rút rồi kìa, hahahah. Hai tên đó bảo bận " công chuyện " nên không tham gia sau khi cậu út kể sự tình. Thật phũ phàng ~~ Cuối cùng chỉ còn lại hai đứa nhỏ nhất cùng với kế hoạch chưa nghĩ ra của cậu thôi.

  - Chúng ta phảm làm gì đây hả DongWoon?

  - Hị hị, em sẽ tặng cho anh JunHyung và anh HyunSeung vé nhạc kịch của vở Mozart. Vở đấy đợt trước tiền bối JunSu đảm nhận vai chính hay cực. Lần này đổi diễn viên nhưng nghe nói rằng diễn viên chính cũng tài năng lắm.

  - Nhưng DongWoon à...

  - Anh đừng lo GiKwang, em ko để họ biết là sẽ ngồi kế người kia đâu.

  - Mà người diễn vở này....

  - Anh đừng lo. Em hỏi kĩ rồi. Họ nói diễn viên diễn cực hay mà em về để cho anh ngủ đây. Ngủ ngon nhé anh yêu moah ~

  - Ơ..ơ...ơ...

    Câm nín!!! Cậu trẻ Son là vậy đấy. Luôn làm theo ý mình không quan tâm đến người khác nhưng được cái là cậu toàn làm việc tốt nên lũ anh không ghét cậu. Thôi đi ngủ. Đu theo cậu trẻ và các anh của nó mệt thật. Dưỡng sức để còn xem kịch hay những ngày sau nữa.

------- 6 giờ sáng hôm sau tại nhà HyunSeung ------

/ Kính kong /

    - Ai đấy?

......

    - Ai lại bấm chuông vào lúc 6 giờ sáng mà không lên tiếng nữa chứ? Bực bội.

    Hắn trề môi, phòng má để cho thấy rằng hắn bực bội thế nào. Ôi cái con người này...

    - Ô! Hộp gì đây? Cứ như đồ ăn ý. Mở ra xem....

/ Son bé bỏng is calling. /

    - Anh nghe nè DongWoon? Có chuyện gì thế à mà em gửi hộp gì đó trước cửa nhà anh phải không?

    - Dạ em có vé nhạc kịch tính rủ anh tặng anh nên gọi hỏi bữa nào anh rảnh hai đứa mình đi ăn uống một bữa rồi đi coi luôn.

    - Ừ cũng đc. Thứ bảy này 5 giờ chiều được không? 

    - Dạ được !!! Em đi tập đây. Bái bai anh~!!

    - Tạm biệt em.

    Cậu bé ấy vẫn như ngày nào. Ngây thơ và trong sáng khiến ai cũng thương hết. Nhóc babo em họ hắn thật có phước. Vớ được được đứa tốt thế chả bù cho hắn vớ phải gã.....không biết dùng từ gì để miêu tả kẻ đó nữa, haiz ~ Quay lại với hộp đồ nào ~~!!

.......

    - Á!!!!!!!!!!!!!!!! LÀ THỊT BÒ!!!!!!!!!!!! THỊT HEO NỮA!!!!!!!! NHIỀU QUÁ NHIỀU QUÁ!!!! Mà nhiêu đây đủ mình ăn trong 1 tuần không ta???? Có việc là rồi sợ đống này ăn không đủ quá mà thôi kệ, có là được rồi hehe.

    Hắn tí ta tí tởn cất hộp thịt vào tủ. Bỗng. Hai mảnh giấy rớt ra từ hộp đồ. Một mảnh rơi trên sàn, mảnh còn lại rơi xuống gầm bàn. Hắn nhặt mảnh trên sàn nhà lên mà không biết đến mảnh còn lại. Ối mẹ ơi!! Ai tốt bụng quá!! Tặng đúng món mình thích lại còn chúc mình ăn ngon và bảo không cần bận tâm ai tặng nữa. Ôi mình mà tìm ra được mình đè người đó ra hôn liền.

    Lo thể hiện tình cảm đối với người tặng quà mà hắn quên mất rằng sáng nay hắn phải đi tập kịch và gặp gỡ chủ tịch công ty mới. Anh JiYong bỗng bảo hắn đi làm ca sĩ thần tượng mà anh ấy lại gửi hắn vào công ty Tên gì Cub...Cu...Cube nào đó chứ không phải công ty của anh ấy. Buồn thúi ruột. Vơ cái mũ len đen và balô, hắn vội ra khỏi nhà mà không biết đến sự hiện diện của mảnh giấy thứ hai.

" Hóa Đơn

              ..........

   ..........

   ..........

             Khách hàng: Yong JunHyung. "

End Part 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: