Chap 3
Đêm về, cậu quằn quại trên giường. Khối u hành hạ cậu, đau đến chết. Nước mắt chảy ra, cũng chỉ mình cậu cô đơn chịu đựng. Chỉ mình cậu trên chiếc giường lớn, khóc ướt gối chăn.
Sáng hôm sau, cậu dậy sớm. Như thường lệ làm cơm hộp gửi cho anh. Công ty JH, cái tên ấy cũng là tên của chồng cậu : Junhyung
3 năm lấy nhau, ngày nào cậu cũng gửi cơm cho anh. Nhưng cậu biết anh không bao giờ ăn. Lần nào cũng đổ đi rồi đi ăn cơm bên ngoài.
Đã có một thời gian, cậu không gửi cơm hộp. Nhưng lòng đau thắt, nhớ nhung, cậu lại đến công ty đưa cơm cho anh. Bước vào phòng, cậu thấy Hara đang mặc chiếc áo khóac của anh. Yoseob lao tới, tát vào mặt cô ta.(vâng! Mianhe Hara unnie)
Cậu đập phá văn phòng, chửi anh và cô ta là đôi mèo mả gà đồng; gian phu dâm phụ, khiến cả công ty được một dịp xôn xao. (Yoseob dữ wa *run người*)
Nghĩ lại bây giờ, Yoseob thấy mình thật ngớ ngẩn. Cậu- giống như nữ phụ phản diện (trong flim í), đần độn nghĩ rằng có thể có được tình yêu của anh bằng giành giật và thủ đoạn, bằng đánh ghen và làm loạn... Cậu nhầm thật rồi!
Junhyung, đây có lẽ là hộp cơm cuối cùng cậu gửi cho anh.
Một hộp cơm nhiều món hơn thường ngày. Anh đổ đi thì thật tiếc. Cậu hi vọng anh vì màu sắc món ăn mà hi vọng anh nếm thử. Mong anh thử món cậu làm một lần duy nhất và cuối cùng này thôi...
Tóm tắt chap sau (ngắn thujj^^)
-Nếu em chết, anh có khóc không?"
-Appa umma à, con xạ trị đau lắm, đau đớn muốn chết luôn...Con nhớ nhà, nhớ mọi người lắm..."
End Chap 3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro