49
01:30 29/8/2017 Seoul, Korea.
Tôi lang thang trên con đường vắng người.
Tiếng lá cây xào xạc. Tiếng bước chân của một mình tôi sao mà cô đơn đến thế?
Tôi đang làm bạn với sự lạnh giá và nỗi thống khổ khi không có em.
Tôi biết mình đã yêu em mất rồi. Rất rất yêu em. Tôi biết bản thân mình nên làm gì và không nên làm gì.
Có lẽ... Tôi tạo ra quá nhiều vết cắt đau thương cho em, nên ông trời mới trừng phạt tôi như vậy?
Phải rồi!
Là tôi...
Một kẻ ngu ngốc. Một kẻ không biết được vị trí trái tim mình.
Và kẻ ngu ngốc... Ngu muội vì tình.
Nhưng cuối cùng chẳng thể mở miệng. Một câu thôi!
"Xin lỗi em."
End
Hoàn từ 38=>49
<đón đọc short tiếp theo nhé>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro