Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

phần 4

+ Jk : có chuyện gì mà hốt lên vậy ?
+ TH : người trong ......... * hức * đấy là bố ..........mẹ ....em * cô vẫn oà *
+ Jk : bệnh viện gần đó là bệnh viện Zep . Nhanh anh hai đưa em đi !
+ TH : v... vâng ...
- Nhanh chóng anh đưa cô đến Zep . Anh dò hỏi thông tin từ bác sĩ và y tá gần đó .
+ Y tá : nạn nhân Kim Joongsuk đang cấp cứu trong tình trạng nguy kịch ở lầu 2 phòng 241 . Các vị là người nhà sao ? vậy theo tôi là thủ tục cam kết !
+ Jk : TH em mau lên đi , anh làm thủ tục lên sau ! Mau Đi ...
- cô hớt hải chạy đi vừa chạy những giọt nước mắt cứ rơi tay chân lạnh cống . Tim cô muốn vỡ ra cho rồi ! Một cô gái chỉ vừa 16 tuổi đã phải chịu bao khổ cực uất ức từ phía chính gia đình của mình . Ông trời đã đoạt Mẹ cô ! Bây giờ chỉ còn cầu mong kỳ tích đến với Bố cô ! ....
_ Anh và cô ngồi chờ ở đó đã 4 giờ trôi qua ! đèn cấp cứu đã tắt . Bác sĩ bước ra gương mặt ai nấy đều ngao ngán thở dài , lắc đầu nhìn nhau !
+ TH : bố tôi ..... ông .... ông ấy ổ.....ổn chứ ...?
+ Bs : thành thật xin lỗi , Nếu được đưa đến sớm hơn 1 chút , có lẽ .........
+ Jk : Là một bệnh viện lớn , mà cứu người cũng không được à ? HẢ ? các người làm ăn thế hả ? Muốn Phá Sản Sao ? NÓI ?
+Bs : xin ..... xin ...... Ngài bớt giận chúng tôi đã dốc sức , nhưng không thành ! thành thật thứ lỗi !
+ JK : các người cút nhanh đi ! tôi không biết mình sẽ làm gì ngay lúc này đâu ......
_ các bác sĩ nhanh chóng rời đi , họ đã cố gắng rất nhiều . Nhưng sự cố gắng đã không được đền đáp đúng đắng . Do ông ấy có sẵn bệnh tim còn va chạm mạnh khiến các mạch máu đứt ngay tại đó và máu không truyền được nữa ! Nếu như có đưa đến sớm hơn thì cả viện trưởng cũng e ngại ! BS muốn người nhà đỡ đi phần nào đau thương nên đành nói vậy .
   * Bên trong *
+ TH : bố ..... bố vẫn ở đó ...mà đúng ... không ? Bố và Mẹ không .......... khôn.....không ... bỏ rơi Tae mà ......đúng không ? Mẹ .... mẹ vẫn nghe Tae nói ....mà pha....phải không ? Hai người ..còn phải ..... đợi Tae học ....... xong ..... ngành Y để chữa.... cho bố và mẹ mà ....! Sao không trả ....trả lời Tae ?
+ Jk: TH bố mẹ ... đã mất rồi ... em đừng như vậy ! anh biết cảm giác của em rất khó ... khó chịu . Anh cũng trãi qua thời gian này ...... anh mất bố lúc 7 tuổi cũng do tai nạn .... em đứng dậy đi ! đừng như vậy
+ TH : Bố Mẹ em vẫn ở đây ...... để nghe Tae mà .....* hức .. hức * .
- anh khuỵ xuống mặt sàn lạnh khốc ôm choàng lấy thân hình nhỏ bé kia mà xoa đầu . Thì thầm an ủi :
+JK: em cứ khóc đi , khóc hết hôm nay thôi .... ngày mai anh muốn thấy bé con của anh phải nở nụ cười , chỉ hôm nay u ám với em thôi . Anh hai muốn ngày nào cũng tràn ngập ánh xuân đến với em gái bé bỏng của anh !
_ cô oà khóc như một đứa trẻ , khóc đến sưng cả mắt khóc đến thiếp đi . Lúc này anh đặt cô nằm cạnh giường bố mẹ cô để gặp bs bàn về việc an táng .
* Tae Tae của bố mẹ con mạnh mẽ nhất mà hả , bố mẹ phải đi rồi ... không thể chờ con được nữa . Tuy Bố Mẹ không còn trên nơi xa hoa lọng lẫy này . Nhưng bố mẹ để lại một cô công chúa ngoan hiền , con hãy sống thay phần cho Bố và Mẹ . Con hãy nhớ Bố Mẹ lúc nào cũng tự hào về Kim Taehyung ! tự hào hãnh diện vì cái tên đẹp đẽ của cô cong chúa nhỏ mà bố mẹ xem như báu vật . Con hãy khóc đi , nhưng chỉ hôm nay thôi nhé , sang ngày mai bố mẹ không muốn thấy con khóc thay vào đó con hãy cười thay bố và mẹ ! *
+ TH : Bố Mẹ Đừng Bỏ Tae ......BỐ MẸ ...............
      _ quay lại hiện thực , là mơ sao ? _ Không là sự thật bố mẹ cô đã mất linh hồn của họ muốn nhắn gửi đến con gái của mình trước khi rời đi !_
+ Jk : TH em gặp bố mẹ à ? anh lo thủ tục an táng xong rồi ! chúng ta về nhà thôi !
+ TH : nảy .... giờ em ngủ .... ngủ sao ?
+ Jk: em mới thiếp đi khoảng 30p thôi , anh vừa làm thủ tục thì đã nghe em hét rồi ! mau về thôi
_ Trên đường về trời đổ một cơn mưa lớn . Ông trời cũng khóc cho cô sao ? Nếu vậy tại sao lại cướp đi GĐ cô ? Tại sao số phận lại trớ trêu cô ? Hôm đó là một ngày vô cùng u ám . cô như chết lặng . cô không còn tâm trạng ăn uống cô chỉ muốn ngủ , muốn gặp lại gia đình mà thôi . Nhưng có lẽ Bố Mẹ cô không còn đợi cô nữa .
- Đêm hôm đó cô suy nghĩ về mọi thứ , về lời nhắn mà bố mẹ cô nhắn " Con hãy sống thay bố mẹ , hãy cười thay bố mẹ , Dù là ở đâu , khi nào Bố mẹ luôn hãnh diện vì con " . Cô sẽ khóc , đúng sẽ khóc thật to , khóc nhiều như mưa nhưng chỉ hết hôm nay thôi vì tâm nguyện của ông bà muốn cô phải mạnh mẽ . chống trọi bới mọi thứ . Rồi ngày mai là Nắng xuân hay lại là Một trận mưa u ám bám víu cô ? .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro