Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển || - Chương 11

Tịnh Hương thân thể suy nhược mệt mỏi , nằm ở tẩm điện chờ người dâng thuốc lên rồi uống chứ không làm được gì . Niềm vui là hắn luôn ở bên , chăm sóc , lo lắng chu toàn , đút em từng muỗng thuốc , từng miếng bánh . Chính Quốc đuổi bọn hạ nhân ra bên ngoài , bản thân mang chén thuốc vào . Thấy nương tử đang ngủ say liền khẽ mỉm cười một cái , đặt nhẹ chén thuốc lên bàn rồi đi lấy một ít mùi hương liệu mà em hay dùng đốt lên . Tịnh Hương nghe thấy mùi hương liền bị đánh thức

"Hương nhi ! Đã tỉnh ?"

"Ưm" - em gật đầu

Hắn bưng chén thuốc lại ngồi sát bên cạnh , tay đưa đỡ em ngồi dậy lưng tựa lên gối . Thuận thế vuốt vuốt mái tóc dài óng mượt của em

"Uống thuốc ngoan , sẽ cho gặp Lãnh Hi và Nhược Thanh"

"Rất đắng , sẽ không uống.."

"Vậy thôi ! Bổn vương đi bế Hi nhi và Thanh Nhi , nàng ở lại một mình đi"

Hắn giả vờ bỏ chén thuốc xuống mà đứng dậy , bước chân chậm chạp là ngụ ý vừa muốn chọc ghẹo nương tử vừa muốn nàng ta ngoan ngoãn uống hết chén thuốc . Em đương nhiên là không chịu , tay đưa ra níu kéo tay áo của hắn , giọng nhỏ meo meo

"Không chịu , Hương nhi không phục ! Sẽ uống mà , vương gia cho thiếp gặp Hi nhi và Thanh Nhi nha ?"

"Xem xét thái độ của nàng"

Hắn len lén phì cười , quay lại chỗ cũ cho nương tử uống thuốc . Thuốc đắng giả tật ! Đắng đến nỗi đôi lông mày em nhăn lại , vẫn ngoan ngoãn uống hết

"Người đâu !? Bảo nhũ mẫu bế a ca và công chúa vào đây cho bổn vương"

Bên ngoài đương nhiên nghe rõ , chỉ sau một lúc Lãnh Hi và Nhược Thanh đến . Em khi thấy hài tử mang dòng máu của mình và hắn liền không kìm được rưng rưng nước mắt , hôn nhẹ vào trán đứa trẻ mỗi đứa một cái .

"Thiếp có thể chọn họ cho chúng hay không ?"

"Bẩm vương phi , theo quy củ . Những đứa trẻ sinh ra sẽ mang họ của cha mình" - nhũ mẫu bên cạnh nhắc nhở

"Vương gia..cho chúng mang dòng họ Kim Thị được không ? Dù sau em cũng là nữ nhân tộc Kim , nhập vào Hỉ Tháp Lạp . Làm như vậy sẽ được coi là nữ nhân bất kính với gia tộc"

"Theo ý mèo nhỏ của bổn vương"

"Các ngươi cho công chúa uống sữa rồi mau ngủ" - em lo lắng cho hài tử liền đưa ra quyết định

Bọn họ dạ vâng mấy tiếng rồi bế Lãnh Hi và Nhược Thanh về phủ . Họ vừa đi khỏi bên ngoài liền có tiếng gõ cửa

"Vương Gia ! Vương Phi ! Ở phủ của Tam tiểu thư Kim Dương Liên gửi thư , còn dặn dò là vương phi nhận chứ không được ai khác"

"Để bổn vương lấy cho bảo bối!"

Hắn mang bức thư vào trong , em dè dặn cận thận mở bức thư ra . Làm gì mà Liên nhi lại nghiêm trọng đến vậy ? Vừa mở ra em liền trừng mắt vì nội dung bên trong

"Tiểu tử này ! Làm quá lên vậy chứ"

Song nhãn không muốn nhìn nữa liền vứt xuống sàn . Tay đập lên bàn thật mạnh tạo ra tiếng kêu to , làn da trắng bị ma sát đến đỏ ửng

"Làm sao vậy ?" - hắn đỡ lấy bàn tay đỏ ửng đó xoa xoa

"Lập tức đến phủ Trịnh Bối Lập - Trịnh Hạo Thạc"

"Ừ"

Kiệu được chuẩn bị , hai người lên xe khởi giá đến phủ Trịnh Hạo Thạc - Trịnh Bối Lập cũng là ý trung nhân của Dương Liên . Rốt cuộc bức thư đó có nội dung gì lại khiến em bỏ mặc cả sức khoẻ để khởi giá đến Trịnh Phủ như vậy ?

Kiệu dừng trước Trịnh Phủ , bên trong phát ra một tiếng động lớn như va chạm da thịt , âm thanh rất to khiến em phải bịn tay lại .

"Đến đây làm gì ?"

"Vương gia..về phủ sẽ kể lại sau ! Bây giờ người chuẩn bị tinh thần để thấy cảnh bên trong nhé ?"

"Được"

Chính Quốc hít một hơi thật xâu đẩy cánh cửa ra , cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều phải đỏ mặt . Trịnh Hạo Thạc đang cùng một cô thê thiếp làm...tình trước mặt Liên nhi , nhìn họ có vẻ rất hăng hái thì phải ? Mồi hôi nhể nhại , doggy style ! Người đằng sau cứ thúc người đằng trước thì liên tục rên rỉ kích thích . Dương Liên ngồi một bên chỉ biết khóc không dám nhìn gì

"TO GAN !!!! NHIẾP CHÍNH VƯƠNG VÀ VƯƠNG PHI ĐANG Ở ĐÂY MÀ CÁC NGƯƠI DÁM LÀM CHUYỆN NÀY !?" - Hắn quát lớn

Bọn họ nghe thấy vội vàng vớt lấy y phục quanh sàn mặt vào , thê thiếp kia lui vào trong . Em và hắn đến đôn mộc ngồi xuống chuẩn bị xem trò hay , dám ức hiếp Liên nhi ? Ngu xuẩn !

"Bái kiến Nhiếp Chính Vương và Nhiếp Chính Vương Phi" - Trịnh Bối Lập hành lễ

Em không để ý đến Hạo Thạc mà đi đến đỡ Dương Liên

"Bổn vương phi đã nói với ngươi như thế nào ? Dám ức hiếp Liên nhi tội trạng như nào ngươi cũng rất rõ mà dám vi phạm ? Chuyện lần trước ta đã tha mạng cho ngươi một lần , lại muốn gặp diêm vương rồi sao?"

"Tôi không dám !" - cậu ta gập đầu

"Không dám ? Đứng lên đi , bọn ta không xứng nhận một gập đầu của Trịnh Bối Lập"

...

( làm biến quá biết nhiều đây hoi)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro