Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Joong nhíu mày nhìn vào đồng hồ đeo tay, gấp đến độ mồ hôi lấm tấm trên trán.

16:37

'Chết tiệt, bao giờ thì mới về chứ?'. Anh khẽ lầm bầm, sốt ruột đi qua đi lại trước cửa sổ, chốc chốc lại nhoài hẳn người ra ngoài để ngó nghiêng.

"Rengggg" - "Úi, đcm hết hồn". Vì mải tập trung suy nghĩ mà Joong bị tiếng chuông điện thoại doạ cho giật mình, súyt nữa thì cộc đầu vào cánh cửa.

Nhìn đến tên người gọi, Joong đã gấp nay còn gấp hơn. Nuốt nước bọt cái ực, anh cắn răng ấn nhận.

"Alo, em đang bị tắc đường, chắc phải nửa tiếng nữa mới về đến nơi nha Phi". vừa bắt máy, đầu dây bên kia đã lên tiếng trước.

"Ờ tốt quá, mày cứ về muộn tý nữa cũng được". Joong thản nhiên đáp lại.

"Hả?". Bên kia có vẻ bị lời nói của Joong làm cho sửng sốt.

"À không, anh đùa chú ấy mà. Haha, anh chưa lỡ xa Jumu thôi. Đi đường cẩn thận đấy, anh phải ra chơi với Jumu đây. Thế nhé". Nói xong, anh ngay lập tức cúp máy mà không kịp nghe đối phương trả lời.

Súyt nữa thì lộ rồi.

"Meooo". Joong nghe thấy tiếng kêu thì ngay lập tức quay lại phía sau.

Jumu từ trên bậc cửa nhảy xuống, thản nhiên tiến vào trong nhà. Dường như lúc nãy cu cậu chỉ đánh tiếng với Joong rằng mình đã về nhà thôi.

Quả tim treo lơ lửng của Joong bây giờ mới được hạ xuống.

Ôm ngực ngã ra sofa, Joong lúc này mới chỉ mặt tên đầu sỏ làm anh lo lắng nãy giờ.

"Hôm nay mày về muộn tận 15p đấy, có biết là hôm nay bố mày đi công tác về không hả. Để nó phát hiện ra là cả tao với mày cùng không xong đâu".

Jumu cuộn tròn trong ổ của mình, thản nhiên liếm láp bộ lông trắng mà không thèm để ý đến lời "trách tội" của Joong, sau còn liếc anh một cái như thể muốn nói: "Ông già lắm mồm".

Cảm giác bị một con mèo xúc phạm chỉ với một ánh mắt, Joong cố gắng nén cơn tức giận xuống, dù sao anh có mắng nữa cũng chỉ đang nói chuyện một mình thôi. Không chấp động vật, không chấp động vật, không chấp động vật.

Vẫn cứ là Edward dễ thương hơn mấy đứa lắm lông này.

Nhanh chóng ngụy tạo hiện trường bằng một vài bằng chứng thể hiện bản thân vừa chơi cùng Jumu, Joong hài lòng nhìn một đống đồ chơi được mình bày ra khắp sàn rồi nằm trên sofa bấm điện thoại, chờ Gemini trở về.

Hơn 20p sau, phía bên ngoài có tiếng lạch cạch mở cửa khiến cả người lẫn mèo bên trong đều giật mình nhổm người dậy.

"Jumuuuuu".

"Meoo".

Chưa thấy người đã thấy tiếng, chỉ có thể là Gemini.

Jumu vừa nãy còn trưng mặt lạnh với Joong, nhìn thấy bố về liền ngay lập tức ngúng nguẩy đuôi chạy ra cửa.

Gia đình đoàn viên rồi, vui quá ha.

Joong lấy áo khoác rồi tiến ra ngoài, đập vào mắt anh lúc này là hình ảnh Gemini đang nằm nhoài trên sàn dúi mặt vào bụng Jumu.

"Cục cưng ở nhà có nhớ bố không nào? Có ăn uống đầy đủ không? Để bố bế thử xem nào, úi nặng hơn rồi nè".

Jumu có vẻ không nhiệt tình lắm, nhưng thái độ như vậy đã là quá tốt rồi.

Nhìn vào thì ai có thể nghĩ được cái đứa ngốc nghếch đang nằm dưới sàn để chơi cùng mèo này lại là người sắp thừa kế một tập đoàn đa quốc gia chứ?

"Thôi, nhà cửa với mèo bàn giao lại cho chú, anh về đây". Joong vừa nói vừa tiến ra cửa xỏ giày.

Gemini mặc kệ bộ suit đắt tiền bị nhăn nhúm, bên trên cavat tối màu còn dính một ít lông mèo mà ôm chặt Jumu vào lòng.

"Anh ở lại ăn cơm với em đi".

"Thôi dẹp, tao còn có việc, để lần sau đi". Joong khoát tay.

"Ok anh". Gemini nói xong liền bế Jumu đứng dậy tiễn khách.

Đến khi Joong rời đi, Gemini lúc này mới một tay xách mèo, một tay kéo vali vào trong nhà.

Hắn đi công tác mấy tuần trời, lại không lỡ để giai cưng ở nhà một mình nên đành nhờ người anh thân thiết sang trông hộ.

Lúc đầu Gemini cũng hơi lo lắng, Jumu vốn quen được nuôi như vua chúa rồi, lại thêm cái bản tính kiêu ngạo vốn sẵn,  hắn cũng hơi có chút lo lắng khi để cậu chàng cho người khác chăm.

Chẳng phải tự nhiên mà tên đầy đủ của Jumu là Lord Jumu đâu.

Nhưng có lẽ là hai người có vẻ hợp nhau, mới hơn 3 tuần mà Jumu có vẻ nặng hơn khối khối rồi, lông cũng mềm như vậy, chứng tỏ là được chăm bẵm kỹ càng.

Khoan đã, Joong đổi sữa tắm cho con trai hắn à? Sao thơm lạ thế nhỉ?

Nhìn lướt qua đống đồ chơi trên sàn, Gemini bỗng khựng lại.

Bóng lồng chuột?
Hình minh họa:

Bình thường Jumu có bao giờ chơi cái này đâu?

Lúc mới đón mèo về, Gemini đã mua rất nhiều đồ chơi cho Jumu, nhưng riêng loại này là thứ mà Jumu ít hứng thú nhất. Vậy là mấy quả bóng này bị hắn cất vào ngăn kéo từ lâu rồi.

Ngay lúc Gemini còn chìm trong thắc mắc thì Jumu liền bám lên vai hắn meo meo làm loạn khiến hắn chỉ đành cất suy nghĩ sang một bên để làm tốt chức vụ con sen của mình.
_________________________________________

Sáng ngày nghỉ thứ nhất sau công tác, Gemini bị tác động vật lý khiến cho tỉnh dậy.

Nheo mắt nhìn lên đồng hồ: 12h30. Vẫn là giờ ngủ của hắn mà?

Jumu lúc này đang ngồi trên người hắn, hai măng cụt đập liên tiếp vào mặt Gemini kèm theo lời meo meo đầy thúc giục. Dường như chỉ chút nữa thôi nếu Gemini còn chưa chịu mở mắt thì mấy cái móng sắc nhọn này sẽ làm vài đường cơ bản trên khuôn mặt đẹp trai này mất.

Nhưng mà dù là đệm thịt thì vả nhiều cũng đau chứ bộ.

Điều gì khiến đứa con trai bé bỏng của hắn đánh thức hắn vào cái giờ này cơ chứ?

Bình thường nếu là ngày nghỉ, Gemini có thể ngủ đến hơn 2h chiều mới dậy. Chính vì thế mà nước uống cùng đồ ăn của Jumu luôn được hắn để sẵn, vậy nên không thể có trường hợp cậu chàng gọi hắn dậy vì đói được.

Hai bố con vật lộn mất 15p, Gemini miễn cưỡng chịu thua Jumu rồi lồm cồm bò dậy.

Jumu biết Gemini đã tỉnh, vội meo meo vài cái rồi nhảy phốc xuống giường để đi trước dẫn đường.

Gemini mắt còn chưa mở hết, hắn vò loạn mái đầu bù xù rồi đi theo con trai.

Jumu dừng lại trước cửa sổ phòng làm việc, thấy Gemini đến gần thì liên tục meo meo chỉ dẫn.

"Con đói à?". Gemini quỳ gối xuống ngang tầm với Jumu, bàn tay to lớn vuốt ve lên bộ lông trắng mềm.

"Meo meo". Jumu tránh khỏi tay Gemini, biểu tình nghiêm túc.

"Xem ra không phải rồi, vậy thì sao nhỉ?". Nhìn bộ dạng này không phải là đói, vậy ông giời con này muốn gì đây.

"Meo meo meo". Jumu vừa đáp, vừa chồm người bám hai chân lên bờ tường, ngước lên như ám chỉ gì đó.

Nhìn cu cậu nỗ lực như vậy, Gemini có chút bất đắc dĩ. "Con trai, sao mà bố hiểu được tiếng mèo chứ?"

Nói xong liền bế Jumu lên.

Ngay lúc hắn định quay người về phòng ngủ tiếp thì Jumu lại bất ngờ giãy dụa, cả người hướng về phía cửa sổ ban nãy.

"À, con muốn mở cửa sổ sao?". Gemini như nhận ra mong muốn của Jumu, vội tiến đến mở cửa sổ ra.

Dường như ngay lập tức, bé mèo trên vai hắn nhảy cái phốc lên bệ cửa sổ, sau đó trèo ngay qua cái cây gần đó. Động tác thuần thục, chẳng mấy chốc Jumu đã lẩn mình sau những lùm cây.

Khỏi nói Gemini hoảng cỡ nào. Lúc Jumu nhảy ra, hắn chỉ kịp hô lên một tiếng, cả người nhoài ra phía cửa sổ tìm kiếm bóng dáng mèo con.

~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~

Hế lu cả nhà, t quay trở lại rùi đây. Cảm ơn vì đã chờ đợi nha (⁠人⁠*⁠'⁠∀⁠`⁠)⁠。⁠*゚⁠+.

Mn đoán xem Jumu đi đâu mà vội vàng thế nào?

Cùng với đó thì chào đón sự mở đầu bởi cameo Chung A chẻn nha.

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ (⁠*⁠˘⁠︶⁠˘⁠*⁠)⁠.⁠。⁠*⁠♡











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro