9 : Kusuri
dãy tòa nhà phía nam
" đứaaa .... béeee .... bắttt ... nóoo .... ănnn .... nóoo .... xéee ... xáccc ... nóoo.... raaa "
" đứaaa .... béeee-...." grư grư grư ngọc khuyển 1 trắng 1 đen lao tới xé đôi con nguyền hồn chất dịch tím đặc sệt bắt tung tóe khắp nơi thứ dịch đó chảy ra lênh láng khắp mặt sàn 1 đôi dày da đen dẫm lên vũng dịch đi lướt qua " im miệng đi chúng mày nói nhiều quá đó "
đưa ngón cái bàn tay trái lên lau bên gò má phải khi nhìn xuống là thứ dịch tanh tưởi của nguyền hồn có lẽ lúc nãy đã vô tình bắn lên mặt MEGUMI tặc lưỡi tỏ vẻ khó chịu " kinh tởm lũ nguyền hồn chúng mày lúc nào cũng hôi thối như vậy cả "
lúc này ngay phía sau cậu 1 con nguyền hồn lao đến nhưng cậu lại không mẩy may quan tâm chỉ hơi quay đầu lại đưa đôi mắt sắc lẹm nhìn đến nó ngay khi bàn tay to lớn của nó sắp bắt được đầu cậu thì 1 thanh kiếm lớn với những lớp lông dài ở phần chuôi xẻ đôi con nguyền hồn ra ( thanh kiếm mà MAKI dùng để hạ sát cả gia tộc ZENIN )
bóng của MAKI hiện ra ngay sau xác của con nguyền hồn mở 1 nụ cười giễu cợt mà nhìn đến MEGUMI " đây cũng là 1 nhiệm vụ đó đừng có thảnh thơi như đang đi thăm quan như thế "
MEGUMI cũng cười lại mà đáp " em là tộc trưởng mà cũng cần làm nhiệm vụ hả "
MAKI bĩu môi nhún vai từ chối trả lời . cười đùa thế là đủ rồi bỏ đi lớp mặt vui vẻ đeo lên khuôn mặt lạnh lùng mà không cảm xúc MEGUMI hỏi vào vấn đền chính " chị đến đây làm gì ? "
MAKI cũng thôi không đùa nữa lại gần MEGUMI mà nói nhỏ " NAOYA đang phẫu thuật để lấy đứa bé ra "
" không ai phát hiện ra điểm khác thường chứ "
" có lẽ không vì trước lúc phẫu thuật chị SHOKO còn không nhận ra "
" có lẽ "
" thầy GOJO đang đến đó rồi nhóc nghĩ cái mẹo nhỏ này có lừa được thầy không "
" NAOYA ... anh ta cố ý để thầy nhìn ra kế hoạch này đúng không "
" ai biết được trong cái đầu toàn sự điên rồ đó nghĩ gì "
" vậy "
MEGUMI đưa đôi mắt đen mà sâu không thấy đáy nhìn đến MAKI cô biết cái ánh mắt này và cực kỳ ghét nó chính NAOYA là người dạy cho MEGUMI cái ánh nhìn này
nhắm mắt và mở ra đôi mắt đen mang nguồn sát khí ngùn ngụt cùng sự tuyệt tình mà sắc lạnh đến đáng sợ nhìn thẳng vào mắt của MEGUMI và họ đã có 1 phút đấu mắt nảy lửa cho đến khi MEGUMI là người giơ tay đầu hàng
" được rồi cho em xin lỗi vì đã nhìn chị kiểu đó . thu lại ánh mắt đó đi "
MEGUMI đã xuống nước rồi thì cô cũng nhắm mắt bỏ qua " lần sau đừng có dùng cái ánh mắt đó mà nhìn chị không thì chị cũng không ngần ngại mà móc nó xuống đâu "
MEGUMI chuyển tầm mắt nhìn xuống để ngoài tai câu nói của MAKI
" thế "
bực nha ! sao nhóc cứ hỏi cụt ngụn không có đầu có đuôi gì vậy hả ? ai dạy hư MEGUMI đàn em lớp dưới đáng yêu của chị rồi vậy ?
" thầy GOJO bảo đến gọi nhóc rồi cả 2 cùng đến chỗ NAOYA "
" vậy đi thôi " thu lại ngọc khuyển dẫm lên xác con nguyền hồn vừa nãy MEGUMI nhìn xuống cau mày cảm giác khó chịu đến rợn người cậu giơ chân đạp nát đầu con nguyền hồn " a~ kinh thật "
cậu giơ tay cởi bỏ chiếc cà vạt cùng 2 nút áo trên cùng rồi xoắn cao tay áo sơ mi đen lên đến gần khuỷu tay đưa đôi mắt đen nhìn vào hàng lang phía trước chả hiển đang nghĩ gì
" em ngày càng biến thái đó MEGUMI "
MAKI đi từ phía sau lên trước vừa đi vừa nói MEGUMI cũng đi ngay phía sau " có chú thuật sư nào có sở thích đạp nát đầu mấy con nguyền hồn sau mỗi cuộc chiến như em không "
" có "
" ai "
" em này "
vừa đi được 1 đoạn có tiếng bước chân chạy ở phía sau họ / không chỉ 1 người mà nhiều người là đằng khác /
họ không thèm nhìn lại mà vẫn bước đi khi tiếng bước chân dừng lại thì có tiếng gọi vang lên " Fushiguro " " MAKI "
2 người mà họ không muốn gặp nhất lúc này lại xuất hiện , họ làm gơ tiếng gọi mà vẫn bước đi cho đến khi bị gọi cả họ lẫn tên
" MAKI ZENIN "
" MEGUMI FUSHIGURO "
cả 2 đứng lại từ từ quay ra sau nhìn đến cái người gọi tên mình . họ đứng đối diện nhau trên hành lang mắt đối mắt nhìn nhau nhưng không 1 ai lên tiếng , bỗng chốc những ánh đèn bên ngoài vườn hoa vụt sáng hắt từng đợt ánh sáng vào dãy hành lang phía trong .
như là cố ý khi chỉ có những bóng đèn phía ITADORI bật sáng còn phía MEGUMI thì không phía bên đó bị bóng tối phủ kín làm cậu không thể nào nhìn rõ được biểu cảm của MEGUMI [ em chỉ cách anh có vài bước chân thôi là có thể với tới anh , chạm vào anh nhưng sao em lại chẳng thể cất bước . vì sao vậy ? cả dãy hành lang to lớn đến nhường thế em sợ gì mà không bước đến chứ nhưng không em thực sự rất sợ , sợ khi mình bước đến anh lại biến mất như ngày đó sợ rằng mình lại để vụt mất anh ]
mắt ITADORI bỗng nhèo đi từng giọt rồi từng giọt nước lạ lẫm bỗng rơi xuống cậu cúi mặt xuống vội đưa tay lau đi nhưng càng lau thì nó càng rơi " sao lại ... sao lại ... như vậy đừng rơi nữa mà ... " [ cậu sợ mất anh lắm ]
từ trong bóng tối phía bên kia hàng lang giọng nói trầm nhưng lại có phần dịu dàng vang lên " đừng khóc yuji "
cậu đưa đôi mắt nhòe nước nhìn lên bên kia hành lang vội đưa gấu tay áo lên lau bừa trên mặt " không có ... ai khóc chứ ... tên ngốc ... chỉ là bụi bay vào mắt thôi " / không khóc sao ? vậy đôi mắt đỏ hoe kia của em là sao vậy . yuji /
anh nở nụ cười nhẹ nhưng cậu lại không thể nhìn thấy " ừ . đừng khóc . khóc là sẽ xấu lắm đấy "
" MEGUMI " MAKI gọi khẽ đưa tay nắm lấy cổ tay cậu mà kéo đi " đi thôi không còn thời gian đâu "
" ừ "
" MAKI , chị đứng lại cho em " MAI cất tiếng gọi nhưng lại không có ai đáp lời / họ đi rồi ? / phía bên kia quá tối khiến cô chẳng thể nhìn rõ được " MAKI " vẫn chẳng có tiếng đáp
cô cùng MEGUMI đứng lại quay ra nhìn đến MAI
" em ghét chị . đồ xấu xa "
" MAKI chị là đồ thất hứa "
" không phải chị hứa sẽ phá hủy tất cả sao "
" sao mọi chuyện lại thành như thế này "
" MAKI . cho em 1 lời giải thích đi "
" MAKI " cô gào lên nhưng thứ đáp lại chỉ là tiếng vọng lại của hàng lang . thực sự cô không hiểu 1 chuyện gì hết khi cô tỉnh lại bản thân không còn đứng giữa mặt biển mênh mông nữa mà là ở trong phòng ký túc xá của trường cao chuyên Kyoto / chuyện này là sao . sao lại có thể /
giữa muôn vàn câu hỏi và thắc mắc cách cửa phòng mở ra TODO xuất hiện ngay sau đó " tỉnh rồi hả "
" TODO "
" xuống phòng sinh hoạt chung đi . mọi thắc mắc của cậu sẽ được giải đáp hết được chứ MAI-CHAN "
bộ não của cô giống như bị bám 1 tầng bụi dày và rồi đột nhiên 1 cơn bão tuyết đi qua thổi tung lớp bụi lên .
" đồ ngốc . chị có biết là chị đang làm gì không "
" biết chứ , chị biết rõ bản thân mình đang làm gì "
cứ ngỡ rằng lời nói của mình sẽ lại bị không gian tĩnh lặng này nuốt mất
MAKI ngắm nhìn thật kỹ em gái mình / con bé vẫn an toàn thật tốt / cô chỉ nhìn chưa đến 2 phút đã cụp mắt xuống ngay lúc này MAI lại lên tiếng gọi " MAKI "
cùng lúc MEGUMI đưa tay ra sau vòng vào eo MAKI véo nhẹ , MAKI nhìn lên đối mặt với MEGUMI cậu hơi nghiêng đầu nhìn mà nói nhỏ " đi thôi . NAOYA đang chờ chúng ta đấy "
MAKI khẽ gật đầu , thấy tiếng bước chân rời đi MAI vội lên tiếng " MAKI em muốn nói chuyện- ..." chưa để cô kịp nói hết MAKI đã cắt lời
" chị sẽ nói chuyện với em sau giờ không phải lúc "
bỏ lại câu nói đó tiếng bước chân xa dần .
' cộp ' 'cộp ' ' cộp '
cả 2 cùng vội vàng chạy đến phòng phẫu thuật khi cách cửa phòng mở ra thứ họ nhìn thấy là đứa bé được chuẩn đoán trước đó đã chết giờ lại đang cọ quậy cùng những nhịp thở đều đều trong lòng GOJO khi được anh bế vào lòng
và chị SHOKO thì đang hết sức ghi ngờ có phải là mình chuẩn đoán sai hay không mà khi vừa mới lấy đứa bé ra nó đã khóc vang phòng khiến cô giật hết mình nếu mà không có GOJO đỡ kịp tay cô thì có khi cô đã trượt tay làm rơi nhóc đó rồi
cả 2 nhìn đều khiếp sợ khi sợ rằng ông thầy của mình đã khắc ấn chú lực vào đứa bé rồi nếu mà như thế thật thì ... cả 2 quay mặt vào nhau mà nhìn thì phải làm sao .... ai biết được .
nghe tiếng mở cửa cả 2 người trong phòng nhìn ra thì thấy 2 nhóc nhà ZENIN đang đứng bất động ngoài cửa như hiểu ra chuyện gì GOJO liền phì cười
" coi kìa nhóc con cô và anh của nhóc có lẽ không thích nhóc rồi "
đứa bé nghe hiểu hả ? mà đang lim dim ngủ đột nhiên nhăn mày rồi mếu máo như sắp khóc vậy
sợ rằng nó không đủ động lực để khóc nên GOJO lại càng trêu nó hơn " vì nhóc xấu đấy . biết không " và thành công chọc đứa bé khóc rồi
" oa oa oa "
SHOKO nhìn đến mà ngán ngẩm GOJO như đứa nhóc to xác vậy chọc cho đứa nhóc khóc đến mà vui
thấy vậy SHOKO tiến đến đón lấy đứa bé từ tay GOJO mà dỗ nhưng càng dỗ nó lại càng khóc to hơn cô quay ra nhìn đến MEGUMI với MAKI
cả 2 nhìn đến rồi cùng tiến vào MEGUMI đón đứa bé từ tay SHOKO
MEGUMI nhẹ giọng mà dỗ nó
" à à rồi đánh chú GOJO dám chê em xấu . em không xấu đâu em đẹp lắm nên nín khóc đi để anh đánh chú GOJO cho em nha "
" nín nào nín nào "
/ nó nín luôn kìa / cả 3 người lớn còn lại ở trong phòng mở to mắt mà nhìn đến MEGUMI / nhóc có tố chất vậy / / tố chất làm bảo mẫu /
GOJO tiến lại chiếc ghế sopha duy nhất có trong phòng mà ngồi xuống
" MEGUMI-CHAN khắc ấn chú lực cho đứa bé đi thầy chưa làm gì đâu chỉ phá có mỗi cái ảo ảnh do thuật thức của ngôn ngữ nguyền rủa tạo ra thôi "
" dạ " MEGUMI cũng không thấy làm lạ khi thầy GOJO có thể phá được ảo ảnh thì thực ra cái thuật thức này sẽ phá được chỉ cần là người tạo ra nó hoặc kẻ phá là chú thuật sư ở cấp bậc cao hơn người tạo thôi
cậu tạo 1 nguồn chú lực nhỏ ở đầu ngón tay đặt lên giữa trán rồi di chuyển dần xuống ngực ngay tim của đứa bé và kết thúc vệt kéo chú lực ở cổ tay trái cùng lúc cậu cũng đọc lên những cổ ngữ lạ lẫm
có thể SHOKO và MAKI không hiểu được cổ ngữ đó là gì nhưng GOJO thì chắc chắn là nghe hiểu . anh ngả người ra sau ghế vắt chéo 2 chân vào với nhau gác 2 tay lên thành ghế phía sau / NAOYA ác thật đấy nghe thì có vẻ là 1 cổ ngữ khắc ấn bình thường nhưng thực chết nó lại là 1 lời nguyền rủa trói buộc đứa bé dù sống hay chết cũng phải phục tùng nhà ZENIN /
" cáo già thật đấy " anh nói nhỏ chỉ đủ mình nghe
ngay khi câu cổ ngữ vừa dứt đứa bé đang ngủ bỗng lim dim mở mắt giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên mà nắm lấy ngón trỏ của MEGUMI rồi cười toe toét
SHOKO đứng dựa vào chiếc bàn cao bên cạnh mà đưa tay vào áo túi dài lôi ra bao thuốc lấy 1 điếu ngậm lên miệng tay lần tìm bật lửa mà không có bất đắc dĩ cô lại bỏ điếu thuốc xuống mà kẹp ở ngón tay nhìn đến MEGUMI cùng đứa bé
mọi chuyện đã đã ở ngay trước mắt rồi mà cô còn cố ý không hiểu thì chắc chắn mình là 1 con ngốc chính hiệu rồi
/ GOJO SATORU , GETO SUGURU , NAOYA ZENI 3 người các người muốn xoay tôi như cái chong chóng có đúng không /
" SHOKO , IERI SHOKO " cô giật mình nhìn lên / mình vừa thất thần đó hả /
" sao vậy "
" nếu cậu muốn hút thuốc thì ra ngoài đi "
ồ , cô nhìn xuống điếu thuốc trong tay " không đâu " đi vòng ra sau chiếc bàn dài cô vò nái điếu thuốc vứt vào sọp rác " nhưng mình nghĩ mình cần đi tìm thứ gì đó để ăn và ngủ 1 giấc "
" cần mình báo nhà bếp 1 tiếng không "
" không còn gì tuyệt hơn đâu "
cô bước về phía cửa nhưng trước khi kịp đặt tay lên nắm cửa GOJO đã lên tiếng " SHOKO cảm ơn "
' cạnh ' cánh cửa mở ra cô quay đầu lại " không có gì . nhưng mình không làm không công cho đâu chuẩn bị 1 chầu rượu đi là vừa "
" tất nhiên rồi "
" lần tới gặp mình mong mình sẽ có diễn phúc được diện kiến vị phu nhân cao quý của cậu SATORU "
GOJO phá lên cười " mình sẽ ban cho cậu cái diễn phúc đó "
" vinh hạnh "
trước khi cánh cửa kịp đóng lại " à dỗ đứa bé ngủ đi và NAOYA đang ở phòng bên cạnh đó để cậu ra ngủ đến sáng mai đi đừng đánh thức "
" và mọi thứ đều ổn hết nên đừng lo "
' sầm ' cánh cửa đóng lại MAKI đứng ở góc căn phòng từ nãy đến giờ cũng đi tới nhìn vào đứa bé trong lòng MEGUMI nó chưa ngủ vẫn mở đôi mắt to tròn màu vàng cát thanh thuần mà trong trẻo không nhiễm 1 hạt bẩn nào cô tự hỏi liệu đứa bé có thể giữ được ánh mắt này đến khi nào trong cái giới chú thuật sự đen tối và nhơ nhuộc này
5 năm
10 năm .... hay
15 năm .... hoặc có thể lâu hơn là
20 năm
nhưng ai mà có thể biết trước được tương lai chứ
cô đưa bàn tay phải lên nhẹ nhàng xoa má nó nụ cười tươi đó lại hiện lên " nhóc có nụ cười đẹp lắm . cố mà giữ lấy nó đấy "
1 đứa trẻ mới sinh thì sao mà hiểu được điều cô nói nhỉ ?
" đưa đứa bé sang phòng bên cạnh đi " cô nói với MEGUMI cậu gật đầu nhẹ
cánh cửa lại mở rồi lại đóng trong phòng lúc này chỉ còn lại cô và GOJO cô bước đến chỗ GOJO đang ngồi , ngồi xuống đầu còn lại của chiếc ghế
vắt chéo 2 chân vào nhau cô tháo cặp kính xuống lấy khăn tay ra lau kính
" ngày mai mọi báo cáo và kết quả về thí nghiệm chú thai cửu tướng đồ em sẽ mang sang cho thầy "
GOJO thôi không gác 2 tay sau ghế nữa đan 2 bàn tay vào nhau đặt trên đùi gối mình
" thí nghiệm gọi cháu mình là thí nghiệm nghe vô cảm quá đó MAKI "
" vậy ạ "
" có lẽ tại em chưa biết tên nó chăng "
" thầy lại không nghĩ thế đâu "
không gian im lặng lại kéo đến khi chẳng ai định nói câu gì MAKI đeo kính lên đứng dậy định kết thúc cuộc nói chuyện
" em-.... "
GOJO lại cắt lời " đứa bé không phải công cụ nó là 1 con người "
" công cụ . nhưng đấy lại là lý do để nó sống đến bây giờ và mãi về sau "
vô cảm đến mức lạnh lùng " nhưng mà ... "
" em nghĩ NAOYA . em và MEGUMI vẫn sẽ chăm sóc và yêu thương nó ở 1 mức độ nào đó nếu nó vẫn nằm trong tầm kiểm soát của nhà ZENIN "
" MAKI "
" thầy đừng lo dù gì thì nó cũng sẽ là tộc trưởng kế nhiệm đời tiếp theo của gia tộc ZENIN mà "
" giờ thì em xin phép "
cô mang vô vàn lỗi lo rời khỏi đó rồi chuyện gì sẽ ập đến nữa đây
GOJO vẫn ngồi đó lặng thinh không hiểu anh đang nghĩ gì . anh đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn ra vười hoa bên ngoài tháo dải băng mắt xuống hình anh phản chiếu lên cửa kính là mái tóc trắng cùng đôi mắt xanh biếc như chứa cả bầu trời đêm trong đó
" họ không bật đèn khu vườn ở khu vực này lên hả "
.
.
.
.
.
" SU~GU~RU~ muốn về với cậu quá "
" A mệt quá muốn ăn đồ ngọt ghê "
" nên ăn gì ta ... bánh dâu ... có vẻ ổn đó "
. . .
chiến trường ngoài kia đã không còn ồn ào nữa lũ nguyền hồn bỗng chốc biến mất hết trước khi đi chúng cứ luôn miệng
" đứaaaa ... béeee ... chếtttt ... rồiiii ..
.. đứaaaa ... béeee .... chếtttt ..
rồiiiii .... tiếcccc .... quáaaa ... tiếcccc.... quáaa .... "
" mau chia ra kiểm tra các khu vực khác đi "
NORITOSHI đứng giữa xác chết của lũ nguyền hồn mà đưa mắt nhìn đến dãy tòa nhà phía bắc
/ anh phải đáp trả thế nào cho xứng với bữa tiệc em tạo ra đây hả NAOYA/
" tiếp tục kiểm tra đi "
đêm nay là 1 đêm không trăng . sao lại không có trăng nhỉ ? có lẽ ông trăng trốn đi chơi với chị gió , anh mây mất rồi để lại dưới nhân gian là 1 đêm tối tĩnh lặng đến ê chề .
*_*
cre : tước thức
cre : kaori
cre : houhou
cre : darkcavalry
cre : nguyễn linh
cre : haizzz
cre : purple flower
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro