0.
Hà cớ gì người bỏ lại tôi bơ vơ nơi này, có lẽ một ngày nào đó không xa, tôi sẽ không chết vì bệnh mà chết vì quá nhớ người.
────
Em xin lỗi Sơn, cuối cùng thì em vẫn không thể giữ lời hứa với anh, em không thực hiện được những mong ước của anh thêm nữa. Nhưng chắc chắn rằng, em sắp được gặp lại anh tại chốn thiên đàng.
────
nqn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro