You know
Tôi lúc nào cũng đặt ra hàng trăm hàng vạn câu hỏi cho em
Rằng nếu không có em , tôi sẽ như thế nào ?
Rằng sự nhớ nhung em sẽ dẫn tôi đến đâu ?
Rằng liệu người rời khỏi là em ...
Tôi không dám chắc , cũng không muốn tưởng tượng nổi sự thật đó , sẽ đau đớn thế nào khi thiếu em , phải ôm kỉ niệm bao lâu để có thể ngừng nhớ em khi cô đơn ? hay chỉ đơn giản thở thôi cũng sẽ nhớ tới em
Tôi nói những lời này mong em hiểu , tôi chảng thể nào sống thiếu em giống việc em chẳng thể nào chấp nhận tôi ... tôi đúng thật có tệ hại , đúng thật chán ghét và nóng giận . Nhưng em ơi , liệu em có để ý thấy những thứ đó chẳng bao giờ xuất hiện trước em dù chỉ một lần
Em vẫn thường nói , " sao chị chằng bao giờ ôm em trước thế "
Câu trả lời không phải rất đơn giản sao ? Vì tôi biết , những lúc tôi ôm em , tôi sẽ không thể rời khỏi , tôi muốn em ở trong vòng tay của mình , muốn lưu giữ mùi hương của em , muốn em thỏ thẻ những lời nói ngọt ngào bên tay và muốn tất cả từ em !
Tôi không giỏi thể hiện những gì tôi nghĩ , nhưng không có nghĩa tôi không thích em , đừng đặt những suy nghĩ của mình để suy ra suy nghĩ của người khác !
SooYoung , đừng bỏ rơi tôi ! Xin em
Đây là lần đầu , tôi cầu xin em , xin em đừng bỏ rơi tôi , dù chỉ là suy nghĩ, nhưng làm ơn đừng nghĩ như vậy , vì tôi yêu em rất nhiều , hơn cả những lời tôi nói , hơn cả biển yêu núi , hơn cả lá yêu hoa
Nó chẳng thể biểu đạt bằng lời, em biết mà ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro