Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nếu là em (P2)

( Sooyoung ) Tôi là một cô bé khá yếu đuối và hay bị bắt nạt trong trường  , nhưng từ khi chị ấy xuất hiện thì lại khác ! Người con gái tên Bae Joo Hyun đấy bảo vệ tôi mọi lúc ! chị không hay để tôi một mình ở trường , kể cả khi ra về thì chị cũng để tôi trước cửa nhà rồi mới rời đi . Tôi không biết từ lúc nào mà tôi có cảm giác dựa dẫm vào chị ấy , cứ như vậy chúng tôi đã lên cấp ba cũng nhau .

Tôi vẫn giữ lời hứa với chị ! Tôi không còn để chị bảo vệ nữa , mà thay vào đó tôi lúc nào cũng ở bên cạnh đê đảm bảo không ai có thể đụng đến chị . Chị thường hay bảo tôi có tính chiếm hữu hay đại loại vậy ? Chị nói không cần phải ở bên chị suốt như vậy ! Mọi người sẽ hiểu lầm giữa chị và tôi có gì mất ! Nhưng hiểu lầm thì sao , tôi là đang muốn gọi hiểu làm đấy ! À không , hiểu lầm ý chị chứ đúng ý tôi

Từ lần đầu chị bảo vệ tôi , thì tôi biết tôi đã không bình thường với chị rồi . Có thể xem còn nhỏ không ý thức ? Nhưng bây giờ thì khác , tôi hiểu mọi chuyện , biết mọi chuyện , và hiểu rõ về việc thích chị ! Tôi thích nhìn mọi thứ cảm xúc của chị kể cả lúc chị khóc . Tôi đã ở bên chị khá lâu để hiểu con người chị , chị biết tôi thích chị và chị không bài xích tình cảm của tôi nhưng chị chắc chắn không mong tôi nói ra .

Để tôi khuyên mọi người một câu ! Dù có thích ai đi nữa thì tốt nhất đừng bao giờ thích bạn thân của mình ! Ví dụ như việc người đó cũng thích mình đi , nhưng thì sao chứ ? Ở bên nhau được bao lâu , đổi tình bạn mãi mãi để lấy một tình yêu không mấy lâu bền thì điều đó có phải ngu ngốc không ? Còn lỡ như người đó không thích bạn , bạn đã chính thức mất đi một người bạn và mối tình đơn phương của mình , quả thật không đáng đâu !

Nhưng thứ đáng sợ nhất là chị và tôi bây giờ . Chị biết nhưng chị không nói ra , chị là đang đợi lời tỏ tình tử tôi hay chỉ là chị thật sự không muốn điểu đó xảy ra ? Tôi không biết ! Nhưng tôi nghĩ tôi vẫn sẽ nói ra , dù có như nào cũng sẽ nói ra . Ngày tốt nghiệp của chị  là ngày tôi sẽ làm điều đó , vì nếu chị có từ chối thì tôi cũng sẽ đỡ ngại vì ít gặp chị

                      ~~~~~~~~~~~~

Hôm nay là ngày quan trọng của chị cũng như của tôi ! Lễ tốt nghiệp của chị , tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ tốt nhất có thể nhưng tôi cứ vẫn cảm thấy lo lắng điều gì đó , có vẻ như cảm giác này đang báo hiệu cho việc gì rất tồi tệ .

Tôi đã đứng ở cỗng trường rất lâu , và hình như chỉ còn 5 phút nữa thì lễ tốt nghiệp kết thúc nhưng tôi vẫn chưa gặp được chị . Hôm nay chị không tới sao ? Không thể nào , đây là dịp rất quan trọng mà , nhưng sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không ổn !  Tôi lấy điện thoại gọi cho chị

1 cuộc

2 cuộc

3 cuộc

Cuối cùng cũng có người bắt máy rồi !  thật may quá làm tôi lo chết mất ...

- SooYoung hã con ?

- Ơ ... Bác ? sao bác lại ... ? mà chị  Joo Hyun đâu ạ ?

- Joo Hyun đang ở bệnh viện . Con đến bệnh viện gần trường đi , phải thật nhanh lên !

tút tút tút !

Chạy thật nhanh đến bệnh viện , tôi tìm gặp bác . Là sao vậy ? Joo Hyun bị gì sao ? Chị ấy vẫn rất ổn vào hôm qua mà ? Sao bây giờ lại vào bệnh viện chứ ? Có cả tá suy nghĩ trong đầu tôi , nhưng tôi hy vọng không phải nó , Joo Hyun của tôi làm ơn đừng có chuyện gì ...

Đứng trước mặt tôi là mẹ của chị , bà ấy khụy xuống nền đất và dựa vào ghế , mắt bà đã đỏ hoe vì khóc sao ? Nhưng tại sao lại khóc ? Là có chuyện gì vậy !

- Bác ơi , Joo Hyun đâu ạ ? Joo Hyun vẫn ổn chứ ?

- Con bé vừa qua đời SooYoung à ...

- ...

- Ta ước gì con có thể đến đây sớm hơn tí nữa , con biết không trên đường đến trường con bé đã gặp tai nạn rất nghiêm trọng , lúc ta đến đây thì con bé đang ở phòng phẩu thuật , ta đã gần như chết đi khi nghe tin đấy SooYoung à ... Y tá đã nói rằng con bé đã chịu đựng nổi đau rất lớn và nó nhờ đưa lá thư này cho con . Ta biết con không tin nhưng xin con đừng suy sụp , ngay cả con như vạy thì làm sao ta có thể sống nổi nữa ..

#End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro