26: Đưa Baba đến bệnh viện
Chung A Thần mở cửa đi lên phòng bắt gặp cậu đang thả chân xuống giường ngồi bất động. Hắn đi tới gần cậu ngồi xuống cởi tất chân của cậu ra sau đó xỏ vào chân cậu dép bông đi trong nhà.
Trần Nhật Đăng dỗi đung đưa chân không cho hắn xỏ dép, Chung A Thần đánh bép một cái lên mu bàn chân cậu rồi đi dép vào. Xong xuôi đưa tay muốn ôm cậu đứng dậy nhưng Trần Nhật Đăng không chịu, cậu nằm ngã ra khoanh tay trước ngực quay mặt đi. Cuối người ôm lấy cả người Trần Nhật Đăng, dùng hai chân kẹp lấy hai chân của cậu không cho kháng cự, hắn gặm lên cổ cậu vài cái.
" Sao lại dỗi anh?"
Không có tiếng trả lời. Người này ngày càng dễ giận dỗi với hắn. Nhưng bản thân vị này rất cảm thấy vừa lòng, điều đó chứng minh cậu dần muốn ỉ lại vào hắn, để tâm đến hắn nhiều hơn trước. Lúc trước cậu chẳng thèm bày ra nhiều cảm xúc với hắn như hiện tại đâu.
" Nói đi sao lại dỗi anh hả?":- Hôn lên chóp mũi một cái, hai bên má, trán và cằm.
Trần Nhật Đăng lúc này mới xoay lại nhìn đưa tay chỉ thẳng vào mặt nam nhân quát.
" Anh là đồ bội bạc, anh hết thương tôi rồi, anh đâu còn giúp tôi tắm rửa nữa? Anh chỉ biết thỏa mãn anh, anh đâm đâm chọt chọt tôi đủ kiểu đến khi tận hứng anh để tôi như vậy."
" Không phải, là anh thấy em ngủ ngon quá với xong việc trễ lắm tắm cũng không tốt.":- Người này gần đây cũng rất hay suy nghĩ lung tung.
" Ờ ờ, qua giai đoạn tán tỉnh rồi, nên là người ta không còn cần thiết lấy lòng tôi nữa."
Chung A Thần buồn cười nhìn cậu bĩu môi hất mặt, đôi mắt to híp lại nhìn tới nhìn lụi. Hắn cuối đầu ghé sát tai cậu thủ thỉ một câu làm cậu đỏ mặt.
" Là anh muốn có thêm một Bảo Bảo nữa."
Thành công khiến Trần Nhật Đăng thẹn thùng.
" Anh tự đi mà sinh."
" Bảo Bảo do em sinh ra mới đáng yêu lanh lợi. Đáng yêu giống em."
" Nịnh là giỏi. Cái miệng của anh hại chết bao nhiêu trái tim của thiếu niên thiếu nữ rồi chứ? "
" Chỉ dụ dỗ mỗi em thôi. "
Trần Nhật Đăng hài lòng khoái chí cười tủm tỉm. Chung A Thần thấy cậu cười tâm tình thả lỏng thở nhẹ một hơi. Hắn ôm cậu đứng lên để cậu câu lấy hắn như chú bạch tuột nhỏ. Đưa cậu vào nhà tắm để cậu ngồi trên bồn. Vắt khăn mặt lau sạch khuôn mặt xinh đẹp, Trần Nhật Đăng ngước mặt xinh lên cho hắn lau, sau đó cầm lấy bàn chải bóp ít kem đánh răng lên giúp cậu vệ sinh miệng. Sau xuôi còn hôn lên môi hồng phấn chụt một cái vang dội tán thưởng. Trần Nhật Đăng tự cảm thấy bản thân trở thành cành hoa bất động khi bên cạnh nam nhân của mình.
" Thật thơm."
Trần Nhật Đăng nhảy xuống hai chân trắng xinh các ngón hồng nhuận đạp lên hai chân hắn xem hai chân hắn như một cái đệm. Vòng tay qua cổ tính hôn thì phát hiện ra một thứ. Mắt cậu mở to run run đưa bàn tay lên nhìn kĩ. Trên ngón áp út thon gọn xuất hiện một chiếc nhẫn trơn tinh xảo, trên nhẫn khắc một hình mặt trăng bị khuyết.
Trần Nhật Đăng xòe tay xinh trước mặt hắn nhìn như chờ câu giải thích. Chung A Thần nắm tay hôn lên phần đeo nhẫn của cậu, đan tay mình vào tay cậu để hai chiếc nhẫn được dính lấy nhau. Tối qua lúc đang dây dưa hắn ngậm lấy nhẫn dùng miệng đeo vào tay cậu, Trần Nhật Đăng chìm trong khoái cảm dồn dập không hề hay biết tay mình xuất hiện vật lạ.
" Chẳng phải hôm qua đã cầu hôn em sao?! Cầu hôn thì không thể thiếu nhẫn. Đeo nhẫn của anh rồi cả đời phải trói buộc bên anh, không được tùy ý tháo nó ra."
Trần Nhật Đăng cảm động ôm lấy hắn. Chung A Thần vuốt nhẹ lưng cậu sau đó thoát y giúp cậu tắm rửa. Lát sau đặt người trong lòng ngồi trên giường chân kê lên đầu gối Chung A Thần, hắn đang giúp cậu xoa bóp chân, bóp kem dưỡng da lên lòng bàn tay tiếp hành động nhẹ nhàng thoa đều chân cho cậu lâu lâu ngay các huyệt chân ấn ấn nhẹ. Trần Nhật Đăng thoải mái giãn chân mày hai má nâng nâng vô cùng tận hưởng. Xoa bóp một chút đeo lại cho cậu tất chân ấm áp rồi xỏ thêm dép bông. Chung A Thần ôm eo Trần Nhật Đăng xuống nhà, Bảo Bảo với PhongMinh đã ngồi ở nhà bếp chờ đợi. Kéo ghế cho cậu ngồi xuống xong chính hắn cũng ngồi bên cạnh.
" Mười giờ rưỡi rồi chúng ta mau ăn thôi."
Bửa ăn diễn ra êm đềm như thường ngày, cậu với Phổ Minh sẽ nói chuyện với bảo bảo còn hắn với anh sẽ thảo luận về các hạng mục mới trong tương lai của công ty. Lê Nhã Phong đưa khăn lau khóe miệng dính sốt của Phổ Minh.
" Mèo nhỏ ăn cẩn thận chút, không ai dành của em."
" Anh dành đó."
" Anh ăn gián tiếp thôi."
" Nói năng đơn giản chút coi."
Kê sát miệng gần với tai y.
" em ăn xong, anh ăn em."
Trần Nhật Đăng đối diện Phổ Minh trố mắt nhìn đương nhiên hiểu Nhã Phong nói gì, cậu mỉm cười tủm tỉm khi thấy Phổ Minh ngượng ngùng véo tai người yêu.
" Em ăn nhiều vào gầy đi một vòng rồi
" Anh mới gầy, ở với anh em tăng liền 5 cân rồi."
" Có 5 cân thôi sao?"
" Chứ muốn bao nhiêu?"
" Không được, phải tăng thêm."
Trần Nhật Đăng không buồn cãi nhau với hắn, cậu nghiêm túc ngồi ăn. Sau khi ăn xong, Chung A Thần mặc cho Trần Nhật Đăng áo khoác, đi giày cho Bảo Bảo rồi tất cả cùng nhau ra xe.
Hắn lái xe Lê Nhã Phong ngồi ghế phụ, ba bảo bối ngồi phía sau xe. Nam nhân chậm rì rì chạy xe, chịu thôi trên xe ngoại trừ thằng bạn của hắn còn lại đều là cục cưng, hắn hai cục cưng, bạn hắn một cục cưng, chạy chậm hay nhanh đều tới nơi quan trọng là phải cẩn thận.
Chung A Thần chạy ngược đường đến Bệnh Viện trước. Lê Nhã Phong khó hiểu hỏi.
" Đi Siam không phải nên đi hướng kia à?"
" Bảo Bảo kêu tao đưa Đăng đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, lí do cứ 2-3 hôm baba lại đi đứng không thoải mái. Sẵn tao cũng tính kiếm một ngày đưa Đăng đi kiểm tra tổng quát định kỳ."
Khóe môi Chung A Thần kéo lên, Lê Nhã Phong nghe qua đương nhiên phát hiện điểm không bình thường trong chuyện này, anh cũng bật cười một tiếng.
" Au, thế Phổ Minh cũng cần kiểm tra rồi."
Thế là hai người đàn ông không hẹn đều bật cười nhìn qua gương chiếu hậu trên xe, Trần Nhật Đăng với Phổ Minh chụm đầu đang xem gì đó trên điện thoại miệng xinh cười lộ răng đều tăm tắp đáng yêu.
•
Đến trước cổng bệnh viện, Chung A Thần đỗ xe trước sự khó hiểu của cậu và y. Trần Nhật Đăng hỏi Chung A Thần đang ôm Bảo Bảo nắm tay mình kéo đi.
" Sao lại đến bệnh viện?"
" Kiểm tra sức khỏe tổng quát định kỳ cho em với Phổ Minh."
" Ồ."
Trần Nhật Đăng không hỏi nhiều vì 3 tháng 1 lần Chung A Thần đều đặn đưa cậu với Bảo Bảo đi khám tổng quát. Vì có đặt hẹn trước nên khi đến nơi đám người Chung A Thần được trưởng khoa bệnh viện tận tình ra tiếp đón đưa đến khu vực vip đầy đủ tiện nghi cùng trang thiết bị y tế hiện đại tân tiến nhất. Sau 30 phút kiểm tra thêm 15 phút chờ đại kết quả thì cũng đã xong.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro