Chap 18: Nhận ra tình cảm
Dunk vẫn mải suy nghĩ, không để ý xung quanh, cho đến khi có tiếng nói sau lưng.
"Dunk"
"Dạ" Dunk quay lại, nhìn Joong đi vào phòng, không thấy bóng dáng Joke đâu cả, Dunk hơi giận dỗi nhìn anh.
"Chú không ở cạnh cô Mai nữa à?" Chính cậu cũng không nhận ra rằng giọng mình chua đến mức nào.
"Không, mà cậu khó chịu gì à?" Joong giả ngu hỏi, trong lòng thì vui vẻ.
"Không khó chịu gì cả, Joke đâu rồi ạ?" Dunk đứng dậy, cậu đang không muốn nhìn mặt Joong, cậu biết là mình vô lý, nhưng cậu chỉ biết là cậu khó chịu lắm, giận lây sang cả Joong.
"Từ đã, tôi hỏi chút." Joong giữ cánh tay Dunk lại, anh nhìn cậu chăm chú, đôi mắt muốn bao nhiêu yêu thương đều có, đã không còn lạnh nhạt như trước.
"Cậu thấy tôi và Mai đẹp đôi không? Thật ra tôi cô đơn mấy năm nay rồi, cô ấy còn là mối tình đầu của tôi. Cậu biết đó, mối tình đầu luôn khiến chúng ta nhớ mãi không quên được." Joong vừa nói, vừa nhìn phản ứng của Dunk.
Đầu tiên là cậu có chút kinh ngạc, sau đó hơi khó chịu, rồi ánh mắt đượm buồn, cậu nhìn Joong, giọng không mang cảm xúc.
"Đẹp đôi lắm chú, hai người môn đăng hậu đối. Trai tài gái sắc, cháu thấy chú nếu có ý với cô ấy, thì nên nhanh nhanh tấn công đi. Cháu là người ngoài cuộc, cũng không biết nói gì hơn, mong là chú và cô ấy sớm bên nhau. Cháu đi tìm Joke đây" Dunk lách người sang, đi ra ngoài, nhưng chưa kịp đi tiếp, Joong đã giữ lại, lần này là cơ thể cậu bị ôm lấy từ phía sau, lưng cậu chạm vào ngực anh, Joong vòng tay ôm lấy Dunk.
"Sao em vẫn chưa nhận ra, là em thích tôi vậy? Là em cố tình trêu ngươi tôi, hay là do em quá ngốc vậy hả?" Giọng anh trầm hơn bình thường, chiều cao hai người chỉ hơn nhau vài cm, nên khi anh nói, cậu có thể cảm nhận được hơi thở ở đỉnh đầu.
"Chú làm gì vậy?" Dunk bị ôm bất ngờ, muốn tránh đi nhưng vì Joong ôm chặt nên cậu như bị kìm lại vậy.
"Em có nhận ra không, là tôi thích em? Em nghĩ là tôi rảnh đến mức quan tâm thái quá đến một người khác như vậy à?"
"Thế còn cô Mai thì sao?" Dunk vẫn hơi hờn dỗi, giọng hơi phụng phịu.
"Cô ấy chỉ là mối tình đầu, không hơn không kém" Joong thả Dunk ra, xoay người cậu lại đứng đối diện với mình, rồi nói tiếp, "Em nhìn mắt tôi đi, đôi mắt này chỉ nhìn em thôi, còn nơi này, chỉ đập nhanh vì em" Joong đặt tay cậu lên ngực trái mình, nơi đó đập loạn nhịp, giống y như cậu vậy.
"Cháu..." Cậu đúng là mới nhận ra mình thích anh, nhưng cậu thấy mọi chuyện quá nhanh, cảm giác không chân thực chút nào.
Thứ nhất là Joong hoàn hảo về mọi mặt, đúng là 10 điểm không có nhưng. Còn cậu, nhà nghèo, không có gì nổi bật cả, sao anh có thể thích cậu được.
"Em muốn tôi chứng minh cho em thấy không?" Joong luồn tay vào gáy Dunk, kéo cậu vào nụ hôn, đôi môi anh mong muốn hôn lên rất nhiều lần, nhưng vì sợ cậu tức giận, nên anh chỉ mút nhẹ đôi môi đỏ mọng kia, không dám làm tới.
"Cháu...cho cháu thời gian đã"
"Được, bao lâu cũng được, nhưng tôi mong em đừng để tôi đợi quá lâu nhé" Joong cười nhẹ, đôi môi mím lại cố kìm nén xúc động, nhìn Dunk, ai bảo anh quá thích cậu, nên anh chấp nhận chịu thiệt thòi, điều mà anh chưa bao giờ làm. Ban đầu anh định sẽ lợi dụng Mai trêu cậu một chút, nhưng nãy đi qua phòng thấy cậu ngồi thần mặt ra, anh lại không nỡ. Đành quyết định đốt cháy giai đoạn.
Ở dưới nhà, Joke ngồi với Mai, nó mỉm cười nói.
"Cô thích ba cháu à?"
"Ừm, cô thể hiện rõ ràng vậy à?" Mai cố dấu bực tức trong lòng, nhìn Joke, cô phải nịnh nọt nhóc con này, dù sao sau này cũng là con cô.
"Ánh mắt cô nhìn ba cháu như muốn ăn thịt đến nơi ấy, không nhận ra mới lạ. Nhưng cháu cũng rất buồn khi phải báo cho cô một tin, đây là bí mật nhé?" Joke nói nhỏ.
"Ba cháu thích Dunk lắm, hình như đang tỏ tình với anh ấy trên phòng. Nên cháu nghĩ...haizzz cháu cũng thấy thương cô lắm, nhưng tiếc là cô đến muộn rồi" Có đến sớm cũng không có cửa đâu bà già.
"Cô..." Mai nóng lòng đứng dậy, cô không biết nên làm gì cho hợp lý, cô tử bỏ mọi thứ, để về với Joong, giờ anh lại không thích cô nữa. Không đúng, rõ ràng là anh cố tình trêu đùa Dunk để cô ghen đây mà, hay anh muốn thử lòng cô, sợ cô lại bỏ đi như trước đây?
"Cháu nói với ba cô có việc gấp nên về trước, hôm khác cô lại đến nhé" Mai bỏ đi, cô cần thời gian suy nghĩ kĩ đã, với cả cô phải nghĩ cách xử lý Dunk, cậu ta đúng là quá phận rồi, cái gai trong mắt không lấy ra nhanh thì rất phiền phức.
Joke nhìn bóng dáng Mai rời đi, nó ghét bỏ bĩu môi. Đã là trà xanh rồi còn xấu, đã xấu lại còn tự tin thái quá. Cô làm gì có cửa bước vào ngôi nhà này, kể cả Dunk không xuất hiện thì nó cũng nhất quyết không để ba nó đưa người phụ nữ này vào cửa đâu.
Joong đi xuống nhà, thấy Joke đang ngồi hậm hực, còn anh thì vui vẻ nói.
"Nhóc con, ba tỏ tình rồi, có vẻ cậu ấy đang bối rối, con để ý giúp ba nhé"
"Vâng, ba cẩn thận cô Mai, con thấy cô ấy cứ sao sao ấy" Một nhóc 8 tuổi thở dài nhao ngán như ông cụ non, vì chuyện hạnh phúc của ba mà nó cũng vất vả không ít đâu.
"Yên tâm, ba khác lo được" Một Mai hay mười Mai cũng không có cửa đấu với anh, anh của hiện tại không giống với 10 năm trước nữa đâu. Đừng mơ động vào người anh yêu thương.
.
Tỏ tình xong rồi, cho ăn thịt mèo sớm thôi. Chứ Dunk ngốc quá rồi 😭😭😭 chậm tiêu thế bao giờ mới yêu nhau, gạo nấu thành cơm luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro