Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15

Sau đêm hôm đó, sức khoẻ của tôi cũng đã tốt hơn, chị Minju cũng không phải gạt công việc hay người yêu sang một bên để ở bên cạnh chăm sóc cho tôi nữa. Và rồi cả hai đều tiếp tục di chuyển theo quỹ đạo ban đầu.

Tôi vẫn tiếp tục công việc học tập, lâu lâu thì đi mua sắm chút đồ, một vài hôm thì cùng ăn uống với một vài người bạn. Và tôi cũng hạn chế việc nhờ vả chị Minju trong tất cả mọi việc. Chị ấy cũng có công việc của bản thân. Chị ấy cũng có bạn bè của mình và chị ấy còn có người yêu bên cạnh. Tôi còn nhớ Minju đã từng nói rằng người yêu chị ấy giúp chị ấy nhiều thứ lắm. Còn tôi thì chẳng giúp được một ích gì cho chị ấy cả.

Mọi người biết đó, trời Seoul cũng có những lúc thất thường. Có những ngày trời mưa thật to, nhưng rồi lại nắng gắt một cách bất chợt. Hay những hôm trời mát nhẹ bỗng mưa trút mạnh như thác đỗ. Tôi ví von thời tiết Seoul như những cô nàng thiếu nữ đang tuổi lớn vậy. Những cảm xúc đầu đời khi vừa được tiếp xúc cái gọi là tình yêu thường như vậy. Có vui, có buồn, có dịu nhẹ và dù là như thế nào thì cũng biểu hiện rõ ràng ra. Tôi ước gì mình cũng có đủ dũng cảm để làm như vậy. Vui thì cười thật to, còn buồn thì cứ khóc cho thoả thích.

Tuy Seoul đã chuyển thời tiết vài lần, lòng người cũng đã thay đổi chút ít. Nhưng chị Minju và người yêu của chị ấy_đôi tình nhân trẻ vẫn cứ song hành bên nhau không tách rời. Và tôi vẫn chỉ là kẻ đứng một bên đường nhìn theo.

Có đôi lần tôi thấy chị nhường chiếc áo khoác ngoài cho người yêu chị ấy dù hôm nay trời rất lạnh. Cũng có đôi lần tôi muốn hỏi chị ấy cần dùng chung cái ô với tôi không vì hôm ấy trời mưa rất to. Nhưng chị ấy đã có người mà chị ấy muốn đi cùng, thì ướt mưa cũng chỉ là chuyện nhỏ. Và còn có những lần tôi nhìn thấy được những cái siết tay giữa họ và những cái ôm, hôn nhẹ lên trán của chị Minju dành cho người mà chị ấy yêu thương.

Nếu tình cảm của tôi dành cho chị ấy ít hơn thì tốt biết mấy!!

Hôm nay tôi chỉ có hai tiết học vào buổi trưa, cho nên định tranh thủ về nhà ngủ cho thật thoả thích.

Trong lúc tôi đang dẹp sách vở thì nghe thấy tiếng của cô bạn cùng lớp. Mọi người chắc vẫn nhớ cô bạn cùng lớp đã ngỏ lời với tôi chứ? Là cô ấy bắt chuyện với tôi.

"Cậu hôm nay không vội chứ?"

"Ừm mình không vội."

"Vậy..... "

"Vậy?"

"Cậu có thể dành thời gian đi Lotte Young Plaza với mình được chứ? Mình muốn mua một chút quà Giáng sinh."

Ngày Giáng sinh cũng không bao lâu nữa sẽ tới. Mọi năm tôi thường chỉ đi chơi cùng bạn bè chứ cũng không tặng quà. Nhưng năm nay tôi lại muốn mua một chút quà tặng cho chị ấy. Không cần chị ấy phải đáp trả, cũng chẳng cần chị ấy nhớ đến phần tôi. Chỉ cần chị ấy nhận tấm lòng của tôi cũng là quá đủ.

"Mình đi! Mình cũng muốn mua quà."

Tôi cùng cô ấy bước đi cạnh nhau. Nhìn vào người ngoài có thể nghĩ rằng chúng tôi là một đôi. Nhưng tôi cũng không còn tâm sức để ý đến những lời trêu ghẹo của lũ bạn nữa.

Chúng tôi gọi một chiếc taxi và đi đến Lotte. Giờ này cũng chưa phải là giờ tan tầm nên xe cũng không quá kẹt, chỉ mất không bao lâu đã đến nơi.

Tôi với cậu ấy đi lòng lòng một vài cửa hàng mà cậu ấy ưng ý để lựa quà.

Tôi chọn mua một đôi đồng hồ để tặng cho nhỏ Yuri và Hitomi. Và tôi cũng đã chọn mua một tôi khuyên tai xinh xinh để tặng cho cô bạn đang đi cùng tôi. Tôi không phải là muốn cho cô ấy hy vọng. Mà chỉ là muốn tặng cho cô ấy, tôi cũng biết là cô ấy có ý muốn tặng quà cho tôi.

Và tôi đã mua hai chai nước hoa có mùi thơm giống y như nhau. Một tôi sẽ tặng cho chị ấy và một tôi sẽ giữ lại cho riêng mình.

Ngoài ra tôi còn mua thêm một đôi khuyên tai nhỏ nhỏ để tặng cho cả người yêu của chị Minju. Tôi nhìn thấy nó và mua liền ngay lập tức vì tôi biết là nó sẽ rất hợp với người yêu của chị ấy.

Xem như là tôi gửi cô ấy chăm sóc Minju vậy.

"Cậu đã lựa đồ xong chưa?"_Cô gái đi cùng cất tiếng hỏi sau khi hoàn tất việc mua đồ.

"Mình nghĩ là đủ hết rồi. Về hả?"

"Ừm! Nhưng mà đi mua kem với mình chút nha."

"Cũng được."

Rồi chúng tôi cùng nhau đi đến nơi bán kem mà cô ấy thích ăn nhất mỗi khi đến đây.

Nhưng ông trời luôn đặt người ta vào tình cảnh khó khăn. Tôi biết là chị Minju rất thích ăn bánh mì, nhưng không biết là tôi sẽ gặp Minju ở chỗ này và chị ấy đến một mình. Tôi đã cố gắng tránh gặp chị ấy nhưng đúng là "chạy trời không khỏi nắng".

"Chị Minju."_Tôi là người bắt chuyện trước với chị ấy.

"Hey"_Chị ấy vẫy tay với tôi và cô bạn đi cạnh mình.

"Mình vào mua nha. Cậu cứ nói chuyện với bạn đi."_Cô bạn nắm lấy vạt áo của tôi nói.

"Mình đợi cậu mua."_Kèm theo một cái gật đầu.

Cô ấy rời đi đến chỗ bán kem, còn Minju thì từ nơi bán kem tiến đến chỗ tôi.

"Hai người đi hẹn hò sao?"_Chị ấy nói bằng giọng trêu ghẹo. Nhưng tôi lại cảm thấy hơi tổn thương một chút.

"Đi mua đồ cùng cậu ấy thôi."_Tôi cười nhạt. "Vậy chị cũng đi hẹn hò sao? Người yêu của chị đâu?"

"Không có! Hôm nay tôi đi mua quà cho người yêu."

"Vậy sao?"_Tôi nên nói gì trong tình huống này cho hợp lí đây. "Chị đã mua gì cho chị ấy?"_Như vậy đã đủ hợp lý rồi đúng không.

"À, cái này nè."_Chị ấy lôi từ trong túi quần ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một chiếc lắc màu bạc, được thiết kế rất nhã nhặn. "Chị đã lựa cho cô ấy rất lâu đó. Bao nhiêu tình cảm tôi đã dồn vào việc chọn món quà này cho cô ấy."_chị có vẻ thật sự rất hạnh phúc với điều này.

"Chị ấy chắc sẽ hạnh phúc lắm."

"Chị cũng mong như vậy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro