0. Gã tâm thần, điếu thuốc gãy đôi và phi thuyền cổ lỗ sĩ
0. Gã tâm thần, điếu thuốc gãy đôi và phi thuyền cổ lỗ sĩ.
[...]
Tôi thấp thoáng nghe thấy tiếng súng laser cháy khét, một chuỗi hô hào vô nghĩa hỗn loạn và âm thanh ù ù của hệ thống phản lực đời mới. Đội quản lý trạm nghiên cứu vừa hay tin đã tràn đến khoang, vậy là ít phút nữa thôi, quân tiếp viện cũng sẽ sớm ập tới theo. Tôi chỉ còn cơ hội duy nhất này để đưa Ludwig hấp hối trở về hành tinh quê hương của nó.
Gã tâm thần đang đứng đối diện tôi để lộ đôi mắt sâu thẳm ánh màu lục nhạt, lẳng lặng chìa bàn tay đeo găng bằng da ra trước mặt tôi, tay còn lại đã bám chắc vào thang xếp. Cánh cổng trạm vẫn mở chỉ cách chúng tôi vỏn vẹn vài chục mét, thời gian còn lại đủ để phi thuyền khởi động và cất cánh.
"Ba."
Gã tâm thần bật cười một tiếng, nhưng ẩn trong đôi mắt ấy thì không.
"Hai."
Rốt cuộc nhân loại này có xuất thân thế nào?
"Một."
"Robot ngân hà Số 10. Lập tức đầu hàng và giao nộp con tin trước khi bị phá huỷ."
Tôi dứt khoát ôm lồng kính của Ludwig vào lòng, nắm tay gã nhân loại mặc chiếc áo khoác thùng thình bất chấp những luồng laser rực cháy cứ thế không ngừng xẹt qua, nhanh chóng leo lên phi thuyền cũ kỹ khi gã ngồi vào ghế lái, thuần thục nhấn nút trên bảng điều khiển đưa chúng tôi cùng nhau lách khỏi khe hở hẹp ngang bên rìa trạm nghiên cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro