oneshot
"em sẽ trở thành một ngôi sao đó, cưng à." giọng nói khàn khàn vang vọng khắp căn phòng tối. ten ngước lên khỏi gương, trong mắt vừa hy vọng vừa hoài nghi. chủ quán bar, một người đàn ông tên là vince, nổi tiếng với những lời hứa đầy lấp lánh như những quả bóng disco rẻ tiền treo trên đầu họ. nhưng lần này thì khác. johnny vừa đề nghị với anh ta một thỏa thuận có thể thay đổi mọi thứ.
ten đã nhảy tại luminous night được một năm rồi, kể từ khi em đến thành phố này để theo đuổi một giấc mơ đã lụi tàn từ lâu. những động tác của em đã thu hút đám đông, nhưng tiếng vỗ tay không bao giờ lấp đầy được khoảng trống trong trái tim em. em đã chán những bộ trang phục lấp lánh và những ánh nhìn khinh miệt từ khán giả. khi johnny lần đầu tiên đến gần em, một người đàn ông mặc toàn đồ đen, toát lên vẻ quyền lực và nguy hiểm, ten đã cảm thấy vô cùng phấn khích.
johnny có một đề xuất: rời khỏi bar và nhảy riêng cho anh ấy. không chỉ vì tiền, mặc dù lời đề nghị đó còn hơn cả những gì ten từng nghĩ. đó là về việc trở thành một phần của điều gì đó lớn lao hơn, điều đó có thể khiến em cảm thấy sống lại với giấc mơ của mình. nhưng johnny không phải là một người hâm mộ bình thường; anh là một người đàn ông phải có được những gì mình muốn và anh đã nói rõ rằng anh muốn ten.
ten biết ý nghĩa của việc ở bên một người đàn ông như johnny. những lời thì thầm về mối quan hệ của em với thế lực ngầm của thành phố thậm chí đã lan đến cả ánh đèn sân khấu. nhưng ý nghĩ bị cuốn khỏi cuộc sống này thật say đắm, nếu em nói em không bị cám dỗ vì việc đó thì tức là em đang nói dối. khi em bước lên sân khấu vào đêm hôm đó, ánh đèn sân khấu sưởi ấm làn da em, em thấy johnny đang nhìn em từ trong bóng tối, một nụ cười nở trên môi. và trong một khoảnh khắc nào đó, ten cho phép mình tin rằng có lẽ đây có thể là lối thoát cho em.
những ngày trôi qua thành tuần, và những tuần trôi qua thành tháng. ten thấy mình đang ở trong một căn hộ, sống một cuộc sống có phần hơi ngột ngạt nhưng cũng xa hoa. johnny chiếm hữu, kiểm soát mọi khía cạnh trong cuộc sống của em từ các điệu nhảy đến tủ quần áo của em. nhưng điều tồi tệ nhất là sự trống rỗng. ánh sáng trong mắt em đã tắt lịm, thay vào đó là sự phục tùng trống rỗng. em nhảy múa để johnny vui như một chú chim bị nhốt trong lồng với đôi cánh bị cắt cụt.
trong một lần khi ten đang ở một mình trong phòng, em đã khám phá ra sự thật về jiwon. trái tim em thắt lại khi nghĩ đến người bạn thân của mình, người đã biến mất ngay sau khi sinh con. sự thật này như một cú đấm vào tim em. ten phải đi tìm cô, phải thoát khỏi thế giới méo mó này. vì vậy, ten đã chờ đợi thời cơ và khi có cơ hội, em sẽ nắm lấy ngay lập túc. ten lẻn ra khỏi căn hộ và bỏ lại căn phòng dát vàng và người đàn ông đã đánh cắp sự tự do của em.
trong nhiều tuần ten chạy trốn, sống lang thang trên đường phố, trốn tránh người đàn ông tên johnny. ten đã sụt cân, quần áo rách rưới, nhưng tinh thần của em vẫn không hề suy sụp. và rồi, trong một con hẻm tối tăm, jiwon đã tìm thấy ten. cô ấy đang hấp hối, đôi mắt trũng sâu, cơ thể yếu ớt. cô thì thầm về đứa con trai của mình và đó là bí mật mà cô đã giữ kín trong lòng. với hơi thở cuối cùng, cô giao phó đứa con của mình cho ten, cầu xin em bảo vệ đứa bé khỏi johnny. sức nặng của những lời cô nói đè nặng lên vai ten.
bây giờ, với đứa con trai của jiwon trong vòng tay, ten cảm thấy một quyết tâm mãnh liệt về việc em phải trốn thoát khỏi người đàn ông đó. em phải bảo vệ được eunjae, để trao cho em cuộc sống mà em chưa từng có. khi ôm chặt đứa bé, ten biết mình không thể chạy trốn nữa, em thật sự phải đứng lên để chống trả mọi thứ. vì vậy, với một mục đích mới, ten bắt đầu lên kế hoạch nổi loạn là chống lại người đàn ông đã cướp đi mọi thứ của em.
cơn thịnh nộ của johnny ngày càng tăng theo từng ngày trôi qua khi ten mất tích. người của anh đã lùng sục khắp thành phố, nhưng mọi manh mối đều đi vào ngõ cụt. sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt anh, tính khí anh cũng trở nên nóng nảy hơn. nhưng johnny là một người đàn ông kiên nhẫn và anh biết rằng cuối cùng, ten cũng sẽ trở về với anh. suy cho cùng, johnny đã chứng kiến tất cả những người trước đây của anh về việc chưa có ai có thể trốn thoát khỏi anh trừ khi chính tay anh đuổi họ đi.
trong khi đó, ten đã xoay xở để hòa nhập vào thế giới ngầm của thành phố, tìm nơi ẩn náu với những người có lý do riêng để trốn tránh khỏi tầm với của mafia. họ dạy em những mánh khóe của nghề, cách sống sót khi bị truy đuổi. ten học cách chiến đấu, cách bắn súng, cách suy nghĩ trước ba bước. và em dạy họ cách nhảy, chia sẻ thứ duy nhất em có mà không ai có thể lấy mất. gia đình mới của em ngày càng yêu thương em và eunjae dần coi ten là cha của em ấy.
một tháng rưỡi đã trôi qua kể từ cuộc trốn thoát mạo hiểm của ten và thành phố gần như đã quên mất chàng vũ công mất tích ấy. nhưng johnny thì không, anh đã nhận được tin tình báo rằng ten đang trốn trong một khu chung cư nhỏ ở ngoại ô thị trấn. tim anh đập thình thịch khi anh đến gần tòa nhà và sự mong đợi cuối cùng cũng có thể lấy lại được người của mình. anh không biết về sự hiện diện của eunjae, về mối liên kết đã hình thành giữa họ. johnny không biết rằng lần này ten không chỉ chiến đấu vì chính mình mà em còn đang chiến đấu vì một tương lai không liên quan gì đến thế lực ngầm của johnny nữa.
khi chiếc xe ô tô màu đen của johnny dừng lại bên lề đường, ten nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát cảnh tượng đang diễn ra. em biết đây chính là lúc mà em cần hành động, em đã cố tình dẫn họ đến đây, đặt một cái bẫy để kết thúc mọi sự tự do hoặc là một cuộc đối đầu tàn khốc. ten ôm chặt eunjae, thì thầm những lời trấn an vào tai thằng bé. eunjae ngước nhìn ten với đôi mắt mở to, cảm nhận được sự căng thẳng. ten hít một hơi thật sâu và trao eunjae cho một trong những đồng minh mới của mình.
"hãy đưa thằng bé đi." ten nói một cách dứt khoát.
"dù có chuyện gì xảy ra, hãy giữ cho eunjae được an toàn." ten nói tiếp với đồng minh của mình.
mói xong, ten bước xuống hành lang, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì sắp xảy đến với mình. tiếng giày vang vọng khắp hành lang, và em biết họ sắp đến gần. tim em đập thình thịch trong lồng ngực, vừa sợ hãi vừa tức giận. đây chính là lúc mà em đã chuẩn bị từ trước, khoảnh khắc ten sẽ giành được tự do hoặc là mất tất cả. khi cánh cửa căn hộ được mở ra, ten đứng dậy, cơ thể căng cứng và sẵn sàng chiến đấu.
johnny sải bước đi vào, xung quanh là đồng minh của anh gồm những tên vệ sĩ cơ bắp. ánh mắt anh nhìn khắp phòng, rồi dừng lại ở trước mặt ten với vẻ đắc thắng.
"em nghĩ em có thể thoát khỏi tôi?" johnny cười khẩy.
"nhưng tôi sẽ luôn tìm thấy những thứ thuộc về tôi." johnny nói tiếp, ten chùng xuống khi nhìn thấy tia sáng trong mắt johnny vào nhận ra bọn họ nhìn thấy sự hiện diện của eunjae. ten biết mình phải hành động nhanh chóng, em không thể để chúng bắt mình và đứa bé.
cuộc hỗn chiến diễn ra nhanh chóng và tàn khốc. ten không phải là mục tiêu của những tên vệ sĩ được huấn luyện, nhưng em vẫn có lợi thế. em tung ra những cú đấm đá, né tránh và luồn lách qua sự hỗn loạn, nhưng như thế vẫn là chưa đủ. chúng quá đông và quá mạnh, khi chúng áp sát lại gần và một tên vệ sĩ trong đó đã túm lấy eunjae và mắt johnny sáng lên với niềm vui chiếm hữu khiến ten hơi dè chừng.
ten cảm thấy một cú đánh vào sau đầu, và mọi thứ trở nên tối đen. khi em tỉnh lại thì đã thấy mình ở biệt thự, cổ tay bị trói và cột vào đầu giường. johnny ngồi trên mép giường và ôm eunjae trong vòng tay.
"nhìn xem tôi tìm thấy gì này." johnny nói, một nụ cười gian xảo hiện lên trên môi.
"bí mật của anh. anh nghĩ rằng anh có thể giấu được tôi sao?" mắt ten ngấn lệ khi em nhìn johnny âu yếm đứa con trai của mình, một đứa con trai mà em thậm chí còn không biết cho đến tận bây giờ.
những ngày sau đó là một mớ hỗn độn của đau đớn và tức giận. johnny đã phát hiện ra sự tồn tại của eunjae và đưa cậu bé đến biệt thự, sử dụng đứa trẻ làm đòn bẩy để kiểm soát ten. tim ten đau nhói mỗi khi em nghe thấy tiếng khóc của eunjae, em biết rằng mình không thể làm gì để giúp đỡ thằng bé. nhưng em vẫn sẽ không từ bỏ việc có thể trốn thoát khỏi đây cùng con trai của mình. ten sẽ tìm cách thoát khỏi, để đưa eunjae tránh xa con quái vật này. ten chắc chắn phải làm như vậy. em làm là vì jiwon, vì chính em và vì đứa trẻ có tương lai đã bị đánh cắp.
johnny vô cùng vui mừng khi biết rằng eunaje là máu mủ của mình. anh tặng đứa trẻ những món quà và tình cảm giữa cha con, nhưng ten thấy rõ rằng tất cả điều đó chỉ là vỏ bọc. johnny coi eunjae như một vật sở hữu, một chiến lợi phẩm để khoe khoang, không phải là vì một đứa con trai để yêu thương. và đó là điều mà ten không thể chịu đựng được. khi nằm trong bóng tối của căn phòng, ten đã lên kế hoạch. ten phải thông minh và cẩn thận vì em chỉ có một cơ hội để hành động.
một đêm nọ, khi dinh thự yên tĩnh và lính canh lơ là, ten đã bắt đầu hành động. ten đã mở khóa còng tay và nghiên cứu cách bố trí của dinh thự, ghi nhớ mọi hành lang và lối ra. ten rón rén đến phòng của eunjae, tim đập thình thịch, em biết mình phải làm thật nhanh trước khi bị phát hiênh. ten lẻn vào, mắt em ngay lập tức nhìn thấy đứa bé đang ngủ yên bình trong phòng của nó. ten nhẹ nhàng bế đứa bé lên và ôm chặt vào ngực mình.
phòng của johnny ở cuối hành lang. ten có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của anh qua cánh cửa gỗ dày dặn. bụng ten quặn lên vì giận dữ và sợ hãi. ten phải đưa eunjae ra ngoài mà không đánh thức cậu bé. khi ten chuẩn bị rời đi, sàn nhà kêu cót két dưới chân em. âm thanh đó giống như tiếng súng nổ trong đêm yên tĩnh khiến ten cứng đờ và nín thở.
cánh cửa được mở ra, và đó là johnny, kẻ bắt giữ ten và kẻ hành hạ em ấy. nhưng lần này, khuôn mặt johnny trở nên méo mó vì một điều gì đó. anh biết ten có sẽ làm gì tiếp theo, biết rằng em ấy không còn gì để mất nữa.
"em sẽ không được đi đâu cả." johnny gầm gừ, bước ra khỏi phòng.
"em là của tôi, và thằng bé cũng vậy." johnny nói tiếp.
"không bao giờ." mắt ten nheo lại và em dùng tất cả sức lực đến phản kháng lại johnny.
"anh không phải là cha của nó. anh chỉ là một con quái vật đang chơi trò hóa trang." những từ ngữ của ten lơ lửng trong không khí, một lời thách thức được nói ra như để xem sức chịu đựng của johnny. sự căng thẳng giữa họ tăng lên gấp nhiều lần. và trong khoảnh khắc đó, ten biết mình phải làm gì. em phải chiến đấu, không chỉ vì bản thân em mà còn vì eunjae và cả vì tương lai của họ.
"em là của tôi." johnny tiến lại gần hơn, đôi mắt lạnh lùng và đầy tính toán. hắn lặp lại những gì hắn đã nói trước đó với giọng trầm khàn.
"và eunjae cũng vậy. em sẽ nhìn thế giới qua đôi mắt của tôi, hoặc em sẽ không bao giờ nhìn thấy được gì nữa." johnny nói nhỏ vào tai của ten, em cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng, nhưng em nhất quyết không lùi bước. em thà chết còn hơn nhìn eunjae lớn lên trong cái nơi méo mó này.
nhưng rồi, tiếng cửa đóng sầm lại ở tầng dưới phá tan sự im lặng. những người lính canh đã được cảnh báo. họ sẽ đến đây bất cứ lúc nào. nụ cười của johnny mở rộng hơn và anh gật đầu với những tên vệ sĩ ở hành lang.
"đưa hai người họ về phòng." johnny nói, chỉ tay về phía phòng ngủ.
"chúng ta sẽ giải quyết chuyện này sau." johnny thì thầm với ten.
khi những tên vệ sĩ tiến đến, ten cảm thấy một cơn tuyệt vọng dâng trào. em phải đưa eunjae ra ngoài ngay bây giờ. em bắt buộc phải làm vậy. ten dồn hết sức lực, em xoay người rồi lao về phía trước. nhưng đã quá muộn khi những cánh tay mạnh mẽ của mấy tên vệ sĩ quấn quanh em, kéo em trở về phòng và trước khi kéo em đi, một cú đánh vào đầu ten của johnny đã khiến em chao đảo và mọi thứ dần trở nên tối đen đi và em không còn biết gì nữa.
thế giới lại tối sầm, và khi ten tỉnh lại, ten đã trở lại phòng của mình, cánh cửa được đóng chặt. tiếng khóc của eunjae ngày một xa dần vì bị những bức tường dày át đi. ten gục đầu xuống giường, trái tim đau nhói. em buộc mình phải tìm cách thoát ra khỏi đây. vì eunjae, vì jiwon và vì cả sự sống còn của em.
những ngày trôi qua và chu kỳ đau đớn cùng hy vọng cứ luôn tiếp diễn. johnny đưa eunjae đi khắp biệt thự, sử dụng đứa bé để thao túng ten, để giữ em dưới sự kiểm soát của mình. ten nhìn từ xa, đôi mắt em bùng cháy với tình yêu mãnh liệt ngày một mạnh mẽ hơn. em biết mình không thể làm gì được nhưng từ tận đáy lòng, em vẫn muốn giải thoát cho bản thân mình và eunjae.
một buổi tối nọ, khi mặt trời lặn và nhuộm bầu trời bằng màu cam và đỏ rực, ten nghe thấy tiếng mở cửa nhẹ nhàng. tim em đập thình thịch khi cánh cửa được mở ra. johnny sải bước đi vào cùng với một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt.
"eunjae là một đứa trẻ ngoan." johnny nói, đặt một khay thức ăn lên tủ đầu giường.
"em có thể gặp gia đình nhỏ của mình vào ngày mai." johnny nhìn vào mắt ten mà nói.
mắt ten chạm mắt johnny, và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, em thấy được một phần dịu dàng và giống với con người trong tâm hồn johnny. nhưng rồi nó đã biến mất ngay sau đó và bị nuốt chửng bởi bóng tối trong tâm hồn anh.
"đừng gọi thằng bé như vậy. eunjae thậm chí còn không biết gì về gia đình thật sự của nó cả." ten rít lên.
"ồ, nhưng tôi thì biết." johnny nói, đi kèm là cái nhếch mép như để đe dọa em.
"và sớm thôi, thằng bé sẽ biết được ý nghĩa thực sự của việc trở thành một phần trong cuộc sống của tôi ấy mà." nói xong, johnny quay gót và rời khỏi phòng, cánh cửa đóng sầm lại sau lưng.
một lần nữa, khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng rộng lớn, ten cảm thấy sức nặng của hoàn cảnh đè nặng lên mình. em phải trốn thoát. em phải đưa eunjae tránh xa con quái vật này. nghĩ đến cảnh thằng bé lớn lên trong thế giới bạo lực và sợ hãi này thật quá sức chịu đựng. em phải tìm cách giải thoát, phá vỡ xiềng xích trói buộc giữa cả hai. và khi bóng tối kéo dài và dinh thự chìm vào sự tĩnh lặng khó chịu, em bắt đầu lập kế hoạch lần nữa.
những ngày sau đó là sự mơ hồ của sự chuẩn bị và căng thẳng. ten chờ đợi thời điểm hoàn hảo, theo dõi mọi dấu hiệu yếu kém trong thói quen của lính canh. em phải kiên nhẫn, phải thật thông minh. và khi cơ hội xuất hiện, em phải sẵn sàng nắm bắt nó bằng mọi giá.
một buổi tối, khi bầu trời tối dần và những vì sao bắt đầu lấp lánh, johnny đến thăm em. anh bế eunjae trong tay, tiếng cười của đứa bé vang vọng khắp hành lang lạnh lẽo của dinh thự. trái tim ten thắt lại khi nhìn thấy họ ở bên nhau. em có thể thấy tình yêu trong mắt johnny, sự bảo vệ dữ dội không thể phủ nhận nhưng cũng có phần méo mó. johnny yêu eunjae, không còn nghi ngờ gì nữa. anh ấy ôm chặt cậu bé bằng sự dịu dàng dường như xa lạ với vẻ ngoài thô ráp của anh.
nhưng khi nhìn kỹ hơn, ten thấy nỗi sợ ẩn chứa bên dưới vỏ bọc tình yêu mà johnny thể hiện ra. có lẽ johnny sợ mất họ, sợ họ vuột khỏi tay anh. và trong nỗi sợ đó, anh ôm chặt eunjae hơn nữa, tình yêu của anh như một nhà tù do chính anh tạo ra. johnny nói chuyện với eunjae bằng giọng nhẹ nhàng, kể cho cậu bé nghe những câu chuyện về thành phố và đế chế mà anh sẽ xây dựng cho eunjae. những câu chuyện đầy sức mạnh và nguy hiểm, một thế giới mà ten biết quá rõ về nó.
johnny ngước lên, bắt gặp ánh mắt của ten. trong một giây, ánh mắt họ chạm nhau và ten nhìn thấy người đàn ông đằng sau con quái vật. tình yêu trong mắt anh thô sơ, không hề có giả tạo ở đó. đó là tình yêu nảy sinh từ nỗi đau và sợ hãi, nhưng dù sao thì đó cũng là tình yêu. ten cảm thấy nhói lên một điều gì đó không hẳn là thương hại mà là thứ gì đó gần với sự thấu hiểu hơn. johnny đang cố gắng giữ họ an toàn, theo cách méo mó của riêng anh. anh tin rằng bằng cách giữ họ gần gũi, bằng cách kiểm soát họ, anh đang bảo vệ họ khỏi những thực tế khắc nghiệt của thế giới.
nhưng ten hiểu rõ hơn ai hết. em biết rằng sự an toàn thực thụ là nằm ở sự tự do, không phải ở những song sắt của chiếc lồng mạ vàng và em quyết tâm trao sự tự do cho eunjae, để cho cậu bé có cuộc sống mà thằng bé xứng đáng có được. ten sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để đưa cả hai ra khỏi câu chuyện cổ tích méo mó này, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải tự mình vượt qua con quái thú hung dữ đang ở trước mặt ten.
ngày trốn thoát đến sớm hơn dự kiến. một điều gì đó ở cổng đã thu hút sự chú ý của lính canh, khiến dinh thự tạm thời không được bảo vệ. tim ten đập nhanh khi em mở khóa cửa, máu chảy trong cơ thể em nóng lên từng giây. em di chuyển nhanh nhẹn và lặng lẽ, nhiều tháng chuẩn bị đã biến thành bản năng sinh tồn.
phòng ngủ của eunjae chỉ cách đó hai tầng. em có thể nghe thấy tiếng bi bô nhẹ nhàng của em bé và cảm thấy một luồng hy vọng dâng trào. em đã ở rất gần cậu bé. em phải cẩn thận, bất kỳ bước đi sai lầm nào cũng có nghĩa là thảm họa. khi em lên đến đầu cầu thang, em thấy cánh cửa phòng ngủ được mở hé. em có thể thấy những bóng đen di chuyển bên trong, và tim em hẫng đi một nhịp.
không suy nghĩ, em vội vã chạy vào, chỉ để thấy johnny đang bế eunjae trong vòng tay. căn phòng tràn ngập ánh sáng dịu nhẹ từ ánh trăng chiếu qua cửa sổ. johnny ngước lên, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa tức giận. nhưng khi anh nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt ten, có điều gì đó thay đổi. trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, sự cứng rắn tan biến và dần trở thành cảm giác sợ hãi.
"tôi sẽ đưa thằng bé đi." ten không do dự. em bước tới, mắt không rời khỏi eunjae và nói một cách dứt khoát.
"đây không phải là cuộc sống dành cho nó và cả cho tôi." ten nghiêm nghị nói.
ánh mắt của johnny lướt từ ten sang eunjae rồi lại nhìn về phía trước. tình yêu trong mắt anh vẫn còn đó, nhưng giờ nó đã nhuốm màu thứ gì đó khác. có lẽ là sự công nhận rằng ten đã đúng. thế giới bên ngoài những bức tường của dinh thự là một nơi nguy hiểm, nhưng đó là thế giới mà họ có thể được tự do.
đột nhiên, tiếng kính vỡ xé toạc sự tĩnh lặng, tiếp theo là tiếng nổ lách tách không thể nhầm lẫn của tiếng súng. dinh thự đang bị tấn công. mắt johnny trở nên lạnh lẽo và trong tích tắc, anh đã hành động, đẩy ten và eunjae vào một căn phòng ẩn.
"ở lại đây, tôi sẽ xử lý chuyện này." johnny nói rồi rời đi.
ten nhìn johnny lao ra khỏi cửa và lần đầu tiên, em thấy người đàn ông đó không chỉ là kẻ bắt giữ mình mà còn là người đã từng có tình yêu nhưng rồi sau đó là sự mất mát mọi thứ gì đó quá lớn. những bức tường của dinh thự vang vọng âm thanh của trận chiến, tiếng giày thình thịch và tiếng súng nổ giòn giã. ten ôm chặt eunjae, tim đập loạn xạ, khi em chờ đợi cảm giác bình yên như cả một thế kỷ.
cuối cùng, tiếng động cũng dừng lại. cánh cửa phòng bị giật mở ra và johnny loạng choạng bước vào, máu thấm qua áo anh. khuôn mặt anh là một chiếc mặt nạ đau đớn, nhưng đôi mắt anh nhìn khắp phòng để tìm kiếm họ. khi anh nhìn thấy họ không hề hấn gì, một tiếng thở phào nhẹ nhõm thoát ra khỏi môi anh.
"an toàn rồi." johnny thì thầm, giọng nói của anh vẫn còn khá căng thẳng.
bản năng của ten là lùi lại, nhưng em không thể lờ đi sự tuyệt vọng trong giọng nói của johnny. em biết rằng bất chấp mọi thứ và johnny đã liều mạng để bảo vệ họ. khi thực tế của tình hình hiện ra, em nhận ra rằng tất cả họ đều ở trong hoàn cảnh này cùng nhau, bị ràng buộc bởi mối liên hệ của số phận và huyết thống. họ phải tìm cách chung sống, nếu không phải vì chính họ, thì cũng vì eunjae.
johnny tăng cường an ninh xung quanh dinh thự, biến nó thành một pháo đài. anh biết rằng giờ đây vẫn sẽ còn những kẻ thù rình rập họ. với mỗi ngày trôi qua, ten thấy được cái giá phải trả cho mình. đêm dài hơn, bóng tối sâu hơn và sự căng thẳng trong không khí ngày càng dày đặc với lời hứa về bạo lực sắp xảy ra.
nhưng giữa sự hỗn loạn, một mối liên kết kỳ lạ bắt đầu hình thành giữa họ. johnny đã bảo vệ họ, đã tự đặt mình vào nguy hiểm vì họ và ten biết rằng mặc dù quá khứ kinh hoàng của họ, johnny vẫn có một điểm yếu dành cho eunjae, một điểm yếu khiến anh trở nên giống con người hơn. khi ten chăm sóc vết thương của johnny, vệ sinh và băng bó vết đạn bắn trúng, anh cảm thấy có một điều mà trước giờ anh chưa từng có, đó là lòng biết ơn
họ thì thầm và kể cho nhau nghe những câu chuyện về cuộc sống trước khi đến dinh thự. ten kể về những ngày tháng trên phố, về niềm vui em tìm thấy khi nhảy múa và về những giấc mơ em có là một cuộc sống tốt đẹp hơn. johnny lắng nghe, mắt không rời khỏi eunjae đang ngủ. anh kể về sự quyền lực của mình, về những lựa chọn anh đã đưa ra để sống sót và trong những khoảnh khắc yên tĩnh đó, ten bắt đầu hiểu được người đàn ông này đằng sau lớp vỏ bọc là một con quái vật.
những ngày trôi và dinh thự trở thành một nhà tù theo đúng nghĩa đen. nhưng sự bảo vệ của johnny là một con dao hai lưỡi. chính dòng máu chảy trong cơ thể của eunjae là một mục tiêu và ten biết rằng họ phải ở lại đây mãi mãi.
johnny dịu dàng một cách đáng ngạc nhiên với eunjae. anh đọc truyện cho eunjae nghe, đặt cậu bé vào giường và hôn lên trán eunjae, johnny hát ru cho eunjae ngủ bằng giọng khàn khàn nhưng đầy dịu dàng. ten đứng ngoài quan sát, trái tim em dâng trào những cảm xúc kỳ lạ. em không thể phủ nhận rằng johnny là một người cha tốt. bất chấp những khiếm khuyết của mình, johnny yêu eunjae bằng một tình yêu mãnh liệt mà không ai có thể phủ nhận.
khi những ngày tháng trôi qua, cơn giận của ten bắt đầu phai nhạt, thay vào đó là sự tôn trọng miễn cưỡng. em thấy đôi mắt johnny sáng lên khi eunjae khúc khích, cách anh chạm vào cậu bé dịu dàng và yêu thương. mặc dù ten ghét phải thừa nhận điều đó nhưng em vẫn cảm thấy ấm áp trong lồng ngực mỗi khi nhìn thấy họ ở bên nhau. johnny đã thay đổi hoặc có lẽ ten chỉ nhìn thấy những phần tồi tệ của johnny mà phớt lờ những phần tốt trong con người của anh trước đây. dù thế nào đi nữa, bức tường ngăn cách giữa họ đã bắt đầu sụp đổ.
một đêm nọ, khi eunjae ngủ say trong phòng, ten thấy mình không thể rời mắt khỏi johnny. người đàn ông kiệt sức với đôi mắt anh hằn lên sức nặng của đế chế. nhưng khi nhìn anh, ten cảm thấy có điều gì đó khuấy động bên trong mình. đó không chỉ là lòng biết ơn hay một sự đồng cảm, mà đó là một cảm giác khiến em sợ hãi. em đang phải lòng kẻ bắt cóc mình, chính người đàn ông đã cướp em ra khỏi sự tự do của chính mình.
johnny ngước lên, bắt gặp ánh mắt của ten. trong khoảnh khắc này, chỉ có sự im lặng. sau đó, không nói một lời, anh nắm lấy tay ten, kéo em lại gần hơn. sự tiếp xúc đó thật mãnh liệt và hơi thở của ten trở nên gấp gáp. em không phản kháng khi johnny nghiêng người và môi anh chạm vào môi em trong một nụ hôn nhẹ nhàng. đó là khoảnh khắc bình yên giữa cơn bão, một lời tuyên bố về điều gì đó hơn cả sự sống còn.
mối quan hệ của họ dần trở nên phức tạp. ten biết mình không thể rời đi lúc này, không phải khi eunjae đang ở giữa cuộc sống nguy hiểm này và khi em nhìn johnny cùng con trai, em nhận ra rằng có lẽ đây là nơi mà em thuộc về. người đàn ông từng là kẻ bắt giữ em giờ là chỗ dựa của em, người duy nhất có thể bảo vệ eunjae khỏi những con quái vật ẩn mình núp bên ngoài bức tường dinh thự.
ông trùm mafia và vũ công, bị ràng buộc bởi số phận và tình yêu dành cho đứa con mà cả hai đều gọi là con của họ. họ tìm thấy sự hòa hợp kỳ lạ trong sự hỗn loạn, một nhịp điệu chỉ dành riêng cho họ và khi họ nhảy theo giai điệu của cuộc sống mới, ten biết rằng họ sẽ cùng nhau đối mặt với bất cứ điều gì sẽ xảy ra. dù tốt hay xấu, giờ đây họ đã là một gia đình.
một đêm như vậy, khi mặt trăng chiếu ánh sáng bạc xuống thành phố, sự căng thẳng giữa họ đã lên đến đỉnh điểm. johnny đã trở về từ một cuộc họp căng thẳng, vai anh căng cứng vì gánh nặng của đế chế. ten có thể thấy gánh nặng của những lo lắng khắc trên khuôn mặt anh và em biết mình cần phải làm gì. ten từ từ tiến lại gần anh, những chuyển động của em thận trọng và đầy quyến rũ.
đôi mắt johnny tối sầm lại khi ten đưa tay ra, những ngón tay em lướt theo đường nét trên khuôn mặt anh.
"để em giúp anh quên đi mọi thứ." ten thì thầm, giọng nói trầm và gợi cảm. sự phòng thủ của johnny sụp đổ và trước khi em kịp nhận ra, anh đã ép ten vào tường, miệng anh nuốt chửng em trong một nụ hôn đói khát. họ loạng choạng bước vào phòng ngủ, một mớ hỗn độn của chân tay và ham muốn, quần áo của họ rơi xuống như những chiếc lá trong cơn bão.
johnny cố gắng nhẹ nhàng lúc đầu, sự đụng chạm của anh nhẹ như lông vũ khi anh khám phá cơ thể ten. nhưng khi tiếng rên rỉ của ten ngày càng lớn hơn, cầu xin nhiều hơn, johnny mất kiểm soát. anh bế em lên, đặt em lên giường, đôi mắt tối sầm vì ham muốn. anh có thể thấy nhu cầu tình dục trong mắt ten, nhu cầu em đòi hỏi anh, biến em thành của anh. và khi johnny tiến vào bên trong ten, anh không thể kiềm chế được nữa. anh thúc mạnh và sâu, mỗi chuyển động là một lời tuyên bố sở hữu.
mắt ten nhắm hờ khi em cong người khỏi giường, móng tay bấu chặt vào ga trải giường.
"n-nhanh hơn, mạnh hơn một chút." ten thở hổn hển, giọng em khàn khàn và johnny không thể cưỡng lại trước yêu cầu đầy gợi tình ấy. những cú thúc của johnny ngày càng dữ dội hơn, tay anh siết chặt hông ten. tiếng rên rỉ của ten ngày càng lớn hơn, cơ thể em chuyển động theo nhịp độ của johnny.
nhu cầu của riêng johnny tăng lên, cơ thể anh ham muốn quấn chặt hơn với ten sau mỗi cú thúc. tiếng rên rỉ của ten thúc đẩy anh, cơ thể em cầu xin nhiều hơn nữa. anh có thể cảm thấy cực khoái đang dâng lên, loại cảm xúc khó tả ấy dần chiếm lấy cả hai và khi anh cuối cùng buông tay, chôn mình bên trong ten bằng một cú đẩy tàn bạo cuối cùng, anh biết rằng ten sẽ không bao giờ có thể buông tay anh.
ten nằm thở hổn hển bên dưới anh, cơ thể run rẩy vì những cơn khoái cảm còn sót lại. johnny nhìn xuống em, ngực em phập phồng, tim đập nhanh. Anh biết rằng anh chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. đó không chỉ là ham muốn, mà còn là một sự kết nối đi sâu vào tâm hồn.
k hi họ nằm đó, được ôm chặt trong vòng tay của nhau hệt như thế giới bên ngoài không còn tồn tại nữa. trong một khoảnh khắc ngắn ngủi và chỉ có hai người họ, tình yêu của họ là ngọn hải đăng trong bóng tối. nhưng bóng tối của quá khứ ẩn núp trong các góc, chờ đợi để đòi lại họ một lần nữa. và khi màn đêm buông xuống, ten biết rằng chuyện này còn lâu mới kết thúc. những âm thanh của dục vọng lại bắt đầu cất lên lần nữa.
johnny lăn người nằm ngửa, kéo ten theo để họ nằm quấn lấy nhau. ngực anh phập phồng và mắt anh tìm kiếm trên khuôn mặt ten bất kỳ dấu hiệu hối hận nào. nhưng tất cả những gì anh thấy là sự nóng bỏng, một ngọn lửa hòa quyện với chính anh. anh biết rằng đây chỉ là sự khởi đầu, đằng sau còn rất nhiều điều để khám phá, rất nhiều điều để đòi hỏi.
cuộc ân ái của họ trở nên mãnh liệt hơn, chiếm hữu hơn. johnny chiếm lấy ten với sự dữ dội vừa đáng sợ vừa phấn khích. anh thì thầm những lời ngọt ngào vào tai em, hứa hẹn với em cả thế giới, hứa sẽ giữ em an toàn. còn ten thì đang lạc lối trong cơn mơ màng của ham muốn và đã tin những lời anh nói. em trao mình cho người đàn ông đã từng là kẻ bắt giữ mình, người đàn ông giờ đây đã trở thành tất cả của em.
bàn tay johnny lướt trên cơ thể ten, để lại một vết đỏ trên nơi anh đi qua. anh biết rõ cơ thể của ten, từng điểm nhạy cảm khiến em rên rỉ. sự đụng chạm của anh thô bạo, nhưng đó là sự thô bạo nói lên tình yêu của anh dành cho ten, về nhu cầu đòi hỏi và bảo vệ. và ten, với tất cả những nỗi sợ hãi và nghi ngờ của mình, biết rằng em chưa bao giờ cảm thấy sống động hơn khi ở trong vòng tay johnny.
johnny lật ngược em lại, cơ bắp anh căng ra khi anh nằm trên ten. anh nhìn xuống ten, đôi mắt tối sầm vì ham muốn.
"em là của tôi." johnny gầm gừ, giọng anh ầm ầm dường như làm rung chuyển cả nền tảng của dinh thự. tim ten đập thình thịch và em gật đầu trong vô thức. bây giờ, trong khoảnh khắc này, em là của johnny.
em cảm thấy đầu dương vật của johnny thúc vào hậu huyệt của mình, một lực đẩy mạnh mẽ khiến em thở hổn hển. johnny không chờ đợi, không xin phép. johnny đâm vào trong ten, chôn vùi mình đến tận cùng trong mọi chuyển động nhanh chóng và mạnh mẽ. mắt ten mơ hồ trong khi nước mắt em đang chảy dài vì vừa đau mà vừa sướng, một tiếng kêu thoát ra khỏi cổ họng khi cơn đau và khoái cảm va chạm. johnny không dừng lại, không cho em cơ hội để làm quen. anh chiếm lấy em, tuyên bố em là của anh với giọng điệu đầy uy quyền lợi hại.
cơ thể ten cong lên khỏi giường, hai tay nắm chặt ga trải giường như thể chúng có thể nếu giữ em trước cơn dục vọng mãnh liệt này. hông johnny chuyển động theo nhịp điệu tàn bạo, dương vật anh liên tục thúc vào trong ten, một lực trừng phạt dường như cướp đi hơi thở của em. nhưng ten không muốn dừng lại. em cần điều này, cần nỗi đau để nhắc nhở em rằng em vẫn còn sống, và em được yêu.
johnny siết chặt hông em đến bầm tím, móng tay anh bấu chặt vào phần thịt mềm. nhưng ten không quan tâm. em muốn anh và cần anh. nỗi đau là lời nhắc nhở về ngọn lửa bùng cháy giữa họ, ngọn lửa không bao giờ có thể dập tắt. ten có thể cảm thấy mình đang cứng lên, cơ thể em phản ứng với sự đối xử thô bạo mặc dù cơn đau đang bùng phát bên trong em. đó là một khoái cảm của sự thống trị và khuất phục, một loại ham muốn mà cả hai đều khao khát.
"em là của anh." johnny thì thầm, anh phả làn hơi ấm nóng của mình vào da của em. ten rùng mình, đôi mắt nhắm nghiền khi em cảm thấy những cực khoái đang cuộn trào sâu bên trong. em biết johnny cũng có thể cảm nhận được điều đó, có thể cảm nhận được hậu huyệt em đang siết chặt dương vật mình, có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong em đang tăng lên. và với một cú thúc cuối cùng đầy dữ dội, anh khiến ten quay cuồng và đạt cực khoái cùng với anh lần nữa.
họ nằm đó, thở hổn hển và run rẩy, cơ thể họ ướt đẫm mồ hôi. căn phòng tràn ngập mùi tình dục và tình yêu, một sự pha trộn mạnh mẽ khiến đầu ten quay cuồng. em nhìn lên johnny, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi. người đàn ông từng là kẻ thù của em giờ đây là người bảo vệ em, người tình của em. người đàn ông đã bắt giữ em giờ đây là người duy nhất có thể giải thoát em.
khi màn đêm buông xuống, thế giới bên ngoài trở nên yên tĩnh hơn, những bức tường của dinh thự dường như khép lại xung quanh họ. nhưng trong nơi ẩn náu trên giường của họ, họ được an toàn. cả hai nói về tương lai, về một thế giới nơi eunjae có thể lớn lên mà không sợ hãi, không có bóng ma mafia lờ mờ trong đầu cậu bé. họ nói về một cuộc sống bên ngoài dinh thự, một cuộc sống mà họ có thể được tự do.
"anh sẽ cho em bất cứ thứ gì em muốn." johnny thì thầm trong khi ôm chặt ten, vòng tay như một dải thép bao quanh người em.
"bất cứ thứ gì em muốn. anh có thể sẽ xây cho em một vương quốc, nếu thật sự cần thiết." johnny nói ra những lời mật ngọt làm trái tim ten tràn ngập trong tình yêu và hy vọng, biết rằng em sẽ đi theo người đàn ông này đến bất cứ họ ở đâu. dù tốt hay xấu, số phận của họ cũng đã được sắp đặt.
tình yêu của họ là ngọn hải đăng trong bóng tối, ngọn lửa bùng cháy sáng rực trên nền thế giới nguy hiểm của họ. nhưng bên ngoài dinh thự, những trận chiến tranh ngày càng mạnh mẽ hơn. những lời thì thầm ngày càng lớn dần, những lời đe dọa ngày càng dai dẳng hơn. nhưng dù vậy ten vẫn cảm thấy bình yên khi ở bên cạnh johnny.
thế giới bên ngoài là một cơn lốc nguy hiểm và phản bội, nhưng bên trong dinh thự là một cuộc sống bình thường. ten dạy eunjae nhảy, tự hào nhìn con trai mình bước những bước loạng choạng đầu tiên, đôi mắt sáng lên vì phấn khích. đến lượt johnny, anh dạy eunjae về thế giới bên ngoài, một thế giới mà một ngày nào đó cậu bé sẽ được tận hưởng.
nhưng hòa bình mong manh, và những đám mây giông bão của thế giới bên ngoài ngày càng gần hơn. những lời thì thầm về chiến tranh giữa các phe phái trong thành phố ngày càng lớn hơn, và những bức tường của dinh thự ngày càng dày đặc vì sức nặng của những bí mật của họ. ten biết rằng thời gian của họ trong cái nơi này càng lúc càng có hạn, rằng một ngày nào đó họ sẽ phải đối mặt với thế giới bên ngoài và em lo sợ về những gì thế giới đó sẽ làm với gia đình nhỏ của em.
johnny là một người cha tốt, nhưng bên ngoài anh vẫn là một tên mafia khét tiếng. và khi eunjae lớn lên, cái giá phải trả cho những việc cha của cậu bé đã làm cũng tăng theo. ten cảm thấy căng thẳng tăng lên mỗi ngày, không khí nồng nặc mùi của sự diệt vong sắp xảy ra. em phải tìm cách bảo vệ eunjae, để đảm bảo tương lai của họ. và khi em nhìn johnny với eunjae, em biết rằng bất kể chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ chiến đấu vì họ cho đến hơi thở cuối cùng.
hiện tại, họ có nhau. họ có dinh thự với những phòng khiêu vũ lớn và những lối đi bí mật. họ có những đêm tràn ngập tiếng cười và những lời thì thầm yêu đương. nhưng ten biết rằng chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi thế giới sụp đổ xung quanh họ. và khi điều đó xảy ra, em sẽ sẵn sàng đối mặt với nó, bên cạnh người mà em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gọi là gia đình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro