Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

.

Jeon JungKook 21 tuổi đang ngồi đợi ở nhà ga .

Cậu phải về thăm ông bà ở Daegu . Dù gì thì cậu cũng đã 21 tuổi rồi mà hè năm nào ông bà cũng bắt về Daegu . Dù gì thì cậu cũng thích Seoul sầm uất nơi cậu sinh sống hay Busan sôi động nơi cậu lớn lên hơn Daegu vì JungKook cho rằng nơi đó quá yên bình .

À ,hiện giờ , bên cạnh Jeon JungKook là một cậu con trai . Da người đó trắng , trắng hơn cả con gái . Khuôn mặt thì sắc xảo . Trông rất đẹp mà diễm lệ . Đó là những gì JungKook có thể miêu tả.

Dù sao thì đó cũng chỉ là một người lạ mặt .

"Mời các hành khách đi chuyến Daegu đến ga số 3"

" Tôi phải đi rồi " - cậu nói , nở một nụ cười với người bên cạnh - đeo tai nghe và dường như không để ý đến cậu . Rồi vội vã cất bước.

Lạ nhỉ ?

Dù sao đó cũng chỉ là một người lạ thôi mà ?

Tại ga số 3 , Jeon nọ tình cờ lại ngồi cạnh người lạ mặt nọ . Tình cờ nhỉ ?

Chuyến tàu mang số 97 chuyển bánh , mang theo những người trên tàu đến với thành phố Daegu yên bình .

20 phút trôi qua .

"Anh tên gì ?" - JungKook cất giọng.

"Min Yoongi .Cậu ?"

"Jeon JungKook . Anh đến Daegu để làm gì ?"

"Về quê."- anh thở dài và nhìn vào khoảng không xa xăm trước mặt

"Vậy à .. Tôi cũng vậy" - rồi chả ai nói gì nữa.

Nhưng sau đó , cứ 10 phút là Jeon nọ lại hỏi người bên cạnh một câu hỏi linh tinh .

"Anh bao nhiêu tuổi ?"
"25"

"Anh sống ở đâu ?"
"Seoul"

"Anh đói không ?"
"Không. Nhưng cảm ơn ."
..

"Cậu làm tôi nhớ đến cậu ấy thật đấy . Tính cách cậu ấy tò mò và tốt bụng , như cậu vậy ."

" Ai vậy ?"

"Một cậu nhóc tôi từng quen , tên cậu ấy là Hoseok ..." - lúc này , Yoongi có vẻ nghẹn lời , nét mặt trầm xuống .

"Cơ mà cậu ấy đi rồi ... tai nạn giao thông .. 10 năm trước... ."

"..."

Không ai nói gì nữa .

Suốt phần còn lại của chuyến đi , không ai mở miệng lần nào . Cả hai người chỉ nhìn vào một khoảng không vô hình .

5 phút nữa tàu sẽ đến ga Daegu, mời các hành khách kiểm tra lại hành lí .

Xuống tàu , Jeon JungKook và người lạ mặt , mỗi người đi một hướng . Sao có cảm giác buồn ? À thôi , dù sao đó cũng chỉ là người qua đường thôi mà ...

Bỗng JungKook cảm thấy một thứ gì đó .. Cậu quay người lại , chạy về phía người kia :

"Anh có thể cho tôi xin số điện thoại được không ?"

"Ừ"- ngươi lớn hơn cười , đưa cho cậu mảnh giấy có số điện thoại ghi vội .

"Cảm ơn"- Cậu đút mảnh giấy vào trong túi áo . Rồi hai người mỗi người một hướng . Tuy vậy , người thanh niên cảm thấy có một niềm vui trong lòng.

Cuộc sống quả là kỳ lạ .

Tuy hai người là người lạ . Có thể Jeon JungKook quá dễ cảm thông . Hoặc có thể Min Yoongi quá dễ dãi với người lạ .Nhưng đó là câu truyện riêng của họ .

Hai người này , chắc chắn sẽ gặp lại .

   21:47
28/4/2017
  Emma

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro