Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Thú cưng


Hôm nay Kenjaku đi sớm về sớm. Từ xa, hắn đã sớm nhìn thấy tà áo cà sa treo bên ngoài cửa sổ dầm mưa.

Không có đồ vật nào khác bị ném ra ngoài sao? Kenjaku dạo quanh khách sạn một vòng, xác nhận Gojo không làm chuyện gì khác ngoài cho tăng phục của hắn tắm mưa, mới chậm rì mà lên lầu rút đồ.

Đẩy cửa ra, Kenjaku nhìn căn phòng vốn chỉnh tề ngăn nắp khi hắn rời đi giờ đã tan hoang một mảnh, tưởng như gió lốc vừa ghé qua nơi đây. Mà hung thủ hiện đang nằm gác chân lên tường, chỉ nhìn thoáng qua hắn rồi lại tiếp tục đần mặt nhìn trần nhà.

Kenjaku đến bên cửa sổ, thu áo cà sa đã ướt đẫm về. Hắn đóng cửa sổ, treo áo lên móc trên giá áo, xoay người nhìn lại bãi chiến trường trong phòng. Dù cho hắn đã tu thân dưỡng tính cả nghìn năm, nhìn khung cảnh này cũng không khỏi cảm thấy đau đầu.

"Gojo Satoru, ngươi đã nuôi thú cưng bao giờ chưa?"

"Chưa, ta chưa nuôi động vật bao giờ. Có vấn đề gì sao?"

"Động vật nhỏ tuy rằng không phải nhân loại, nhưng cũng có trí tuệ. Chúng nó sẽ hiểu được sự quan tâm của ngươi."

"Ừ thì?"

"Hơn nữa, tuy rằng không thể hiểu được quy tắc của nhân loại, nhưng động vật vẫn có thể phân biệt đúng sai. Ví dụ như, không thể phá tanh bành nhà cửa trong khi chủ nhân đi vắng."

"À." Gojo liếc nhìn Kenjaku, mặt đầy vẻ "Ta làm chuyện xấu thì sao, ngươi làm gì được ta nào". Nhưng ngay sau đó tiếng khớp xương răng rắc vang lên, anh cảnh giác xoay người ngồi dậy, thấy Kenjaku xoay cổ tay, làm vài động tác chuẩn bị trước khi vận động kịch liệt.

"Biện pháp đơn giản nhất để dạy thú cưng, chính là đánh cho chúng nó một trận ngay chính hiện trường gây án."

Xét về thể lực, Gojo ở chú thuật giới cũng là số một số hai. Ngay cả trong tình huống không sử dụng được chú lực, cũng ít ai có thể uy hiếp anh, dù là Kenjaku cũng không thể.

Nhưng điều này không có nghĩa hắn sẽ thua.

Giao lưu vài hiệp, hai bên ngang tài ngang sức, không ai chiếm thế thượng phong, sau đó... Hai con chú linh nhỏ bám lấy chân anh, động tác đình trệ vài giây dẫn đến thế cục tan tác. Gojo chưa kịp đá văng hai con chú linh quấy nhiễu ra, đã bị Kenjaku vặn tay ấn xuống giường.

"Tuy có hơi ăn gian chút, nhưng rất xin lỗi, lần này lại là ta thắng." Kenjaku thu hồi lại chú linh. "Có phong ấn của Ngục Môn Cương, ngươi sẽ không bị tổn hại đến tính mạng, nhưng một ít trách phạt nhỏ chắc sẽ không ảnh hưởng."

Đem Gojo ấn trên đùi, Kenjaku kéo đồng phục cao chuyên, lột quần anh xuống.

"...Ngươi sững sờ gì vậy? Muốn đánh thì đánh đi." Đợi một hồi vẫn không có động tĩnh, Gojo xoay đầu, ngó xem Kenjaku do dự vì đâu.

"Trắng ghê ha, trông cũng mềm nữa." Kenjaku bình luận. "Có vẻ chú thuật sư mạnh nhất dưỡng da rất khá nhỉ."

"Nhanh cái tay lên! Đừng có lắm mồm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro