Chương 4: Mưa
Khi Gojo tỉnh lại đã là sáng hôm sau. Bên ngoài, mây phủ kín bầu trời âm u.
Trong phòng có tiếng hít thở đều đều, đến từ kẻ địch của anh, tên nguyền sư đã cướp đi cơ thể bạn thân anh vì mục đích không rõ.
Tên của hắn là... Kenjaku.
Gojo nhẹ nhàng rời giường, nhón chân đi đến cạnh giường của đối phương.
Ngục Môn Cương trên cổ không ảnh hưởng đến năng lực hành động của anh; ngoại trừ phong ấn chú lực cũng như tạo kết giới ngăn trở, Kenjaku cũng không cấm đoán hay hạn chế anh điều gì.
Đây là cơ hội tốt---
"Satoru."
Tỉnh rồi hả, vậy tạm tha cho ngươi lần này. Nghĩ vậy, Gojo lùi về phía sau một bước, lại phát hiện Kenjaku dường như vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Vậy nên vừa rồi hắn gọi tên mình... Trên thực tế thằng cha này chỉ đang nói mơ thôi?
Thật là kỳ quái... Do hiện tại hắn dùng cơ thể của Suguru sao...
Lần thứ hai động thủ, đôi tay của Gojo bị Kenjaku bắt lấy khi đang chuẩn bị duỗi đến cổ hắn. Kenjaku vẫn đang nhắm mắt, nhưng Gojo hoàn toàn xác nhận hắn đã tỉnh.
"Gojo Satoru, ngươi hành động hệt như ta dự đoán, nhưng với trình độ này, ngươi không có khả năng uy hiếp đến tính mạng của ta."
Kenjaku từ trên giường ngồi dậy, đẩy tay Gojo sang một bên. Hắn bận rộn thay đồ rửa mặt, dường như sắp có việc phải rời đi. Gojo ngồi ở mép giường nghe tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm, trước mặt anh là bộ áo cà sa đã nhuốm màu thời gian bị ném trên giường.
"Ta có chuẩn bị cho ngươi một bộ đồ. Có yêu cầu gì khác thì cứ nói, khi ta đi rồi ngươi có thể tắm rửa tùy ý." Kenjaku chuẩn bị ra cửa, hắn mặc một chiếc áo thun màu xám đậm, còn cầm một chiếc ô che mưa không biết lấy từ đâu ra.
"Ngươi lại phải đi?"
"Sau khi ta rời khỏi, không phải ngươi sẽ thoải mái hơn sao." Kenjaku đi rồi cũng không khóa cửa; hắn biết, thứ giam giữ Gojo là kết giới do hắn bày ra, có khóa cửa hay không cũng thế cả.
Hết thảy chìm vào yên tĩnh, trong phòng chỉ còn lại mình Gojo. Đúng như lời Kenjaku nói, không gian thoải mái hơn hẳn.
Khác với chiều hôm qua, hôm nay cửa sổ phòng mở, giúp Gojo có thể ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, xác nhận hiện giờ anh đang ở nơi nào. Anh không thể tác động đến kết giới, nhưng có thể nhìn ra bên ngoài cửa sổ là đủ rồi.
Đường phố xa lạ, biển hiệu tiếng Nhật, cửa hàng tiện lợi không một bóng người... Không có manh mối gì giúp xác định địa điểm, anh cũng không có khả năng tìm kiếm thêm tin tức.
Dù không có phát hiện, Gojo vẫn ngồi lặng bên cửa sổ. Thời gian dài bị nhốt trong Ngục Môn Cương, thời không bất biến kích thích tinh thần anh, yêu cầu một điểm tựa để tìm về thực tại.
Không bao lâu sau, một trận gió mang theo hơi ẩm đánh thức Gojo, kéo anh từ cõi mộng trở về.
Trời mưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro