Chương 1: Bắt đầu
Gojo Satoru tỉnh lại trên chiếc giường xa lạ, cảnh vật trước mắt cũng chỉ độc có một mảnh trần nhà.
Khái niệm thời gian không tồn tại trong Ngục Môn Cương, cũng chẳng rõ bao lâu đã trôi qua; tựa như giây trước đối diện tầm mắt anh chỉ là màn đêm vô tận, giây sau đã trở về với thực tại.
Từ hơi ấm tàn lưu trên khăn trải giường, Gojo nhận ra anh đã bất tỉnh một lúc lâu. Nơi này là đâu? Hiện thực hay ảo cảnh? Cảnh vật xung quanh có ý nghĩa gì sao?
Gojo không tốn bao lâu tìm kiếm đã hiểu rõ tình huống hiện tại. Nơi này là một khách sạn, trước mắt dường như đã bỏ không một đoạn thời gian, nước, điện cùng đường dây điện thoại đều đã bị cắt. Anh hiện đang ở chung một phòng đôi với người khác, kẻ mà ai cũng biết là ai, tuy nhiên đồ vật trong phòng cũng không lưu lại manh mối gì cụ thể.
Trong gương phòng tắm, Gojo thấy mình đang đeo vòng cổ. Hoa văn vô cùng quen mắt, cái vòng này hệt như Ngục Môn Cương, vừa khít đến mức chính anh cũng không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Cho nên nơi này vẫn là hiện thực. Dù Gojo chẳng thể điều động chú lực cũng không sử dụng được thuật thức, nhưng anh vẫn có thể nhìn được tàn dư chú lực còn lưu lại trong phòng. Hẳn là Ngục Môn Cương đã xảy ra biến hóa nào đó, khiến cơ thể anh dù vẫn bị phong ấn nhưng cũng không đến mức hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài như trước.
Sau khi tra xét tình huống rõ ràng, Gojo nằm lại trên giường, nhìn trần nhà xa lạ trên đầu. Hơi ấm đã tan hết, anh cũng không có ý định ngủ lại. Gojo biết, nếu người kia đã để anh lưu lại nơi này, tự nhiên không có khả năng sẽ rời đi quá lâu. Thêm một đoạn thời gian nữa, hắn chắc chắn sẽ trở lại.
Chiếm đoạt cơ thể bạn thân, nắm giữ thuật thức đáng ghê tởm -- tâm cơ cùng mưu lược sâu không thấy đáy; trừ bỏ thực lực, đây chính là đối thủ đáng sợ nhất anh từng gặp trên mọi phương diện. Không, cho đến giờ anh vẫn không thể hoàn toàn xác nhận thân phận kẻ này là người hay thứ gì khác.
Bên ngoài hành lang có tiếng bước chân truyền đến, ngay sau đó tiếng mở cửa vang lên.
Cửa phòng không khóa, nhưng Gojo không mở được cửa phòng cũng như cửa sổ. Hiển nhiên nơi này đã sớm có kết giới, khiến anh chỉ có thể ngoan ngoãn yên vị trong phòng.
"Ta còn đang suy nghĩ liệu hôm nay ngươi có thể tỉnh lại hay không đâu, xem ra là điều thừa rồi." Kẻ mới đến mặc áo cà sa, trên trán có đường khâu rõ rệt. Hắn hướng Gojo cười: "Chào buổi tối."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro