End.
16/07/2021
Tác giả: Mayu Hidary.
Thể loại: OS, BL, cao H, fanfic JJK, 1v1, charxoc...
---
Nyato Inumaki, con trai nuôi và cũng là bạn đời của hậu duệ nhà Inumaki, Toge Inumaki. Hôm nay là tối thứ N Nyato giận dỗi với Toge...
"Anh đi ra ngoài!" Nyato phồng má đẩy Toge ra khỏi cửa phòng, đóng một cái rầm, mặc kệ anh nhỏ bé đáng thương ôm gối áp vào cửa.
Em nằm dài trên tấm nệm mềm mại, úp mặt vào chiếc gối bông, vừa tức giận lại vừa lo lắng cho anh, tối nay ở hành lang nhất định rất lạnh. Trằn trọc mãi không ngủ được, khi em vừa định để anh vào thì cửa bị hé ra.
Cửa phòng là loại cửa trượt Shoji kiểu Nhật, lúc mở không phát ra tiếng động quá lớn, nếu không phải hôm nay Nyato chưa ngủ thì chắc chắn Toge sẽ không bị phát hiện. Em có hơi bất ngờ, nhưng vẫn nhắm mắt vờ ngủ, bóng của thiếu niên 1m64 phủ lên người bé trai chưa đến m6, nhỏ bé mềm mại rúc trong chăn.
Em giật thót người. Tai đột nhiên ươn ướt, hình như có thứ gì nhớp nháp vừa ngậm lấy tai bé! Nó luồn lách dưới vành tai, hơi ấm phả vào vừa nhột lại vừa nóng Nyato phải mím chặt môi để không kêu thành tiếng. Cơ thể bị lật lại, cuối cùng Toge cũng tha cho đôi tai bị dày vò đến trơn bóng, ướt nhẹp.
Toge vuốt tóc em, luồn tay vào những sợi tóc ngắn lượn sóng đen tuyền, mềm mại bông xù như lông một chú mèo. Gạt gạt phần mái để lộ cái trán trơn bóng, anh đặt xuống đó một nụ hôn nhẹ, nhìn ngắm một lúc, Toge ngậm lấy bờ môi anh đào chúm chím hé mở.
Môi bị tách ra, chiếc lưỡi hư hỏng của anh càn quét khắp mọi ngóc ngách, mút lấy nước bọt, chiếm lấy không khí, cái lưỡi bé nhỏ rụt rè của Nyato cũng bị mút đến tê rần. Mỗi chỗ anh chạm qua đều tê dại ngứa ngáy, em phải kiềm chế lắm mới không cắn vào môi anh, bé sắp tắc thở rồi!
Qua vài phút, Toge mới tách ra khỏi bờ môi bị hút chuyển sang màu đỏ tươi. Để cơ thể em dựa vào ngực mình, anh luồn tay vào chiếc áo ngủ mỏng, xoa nắn hai nụ anh đào xinh xắn trước ngực. Mân mê, kéo nhẹ, mài nụ hoa đến khi nó nhô hẳn ra như một trái cherry cỡ nhỏ chín mọng.
Nyato là con trai, ngực cũng không to như con gái, nhưng bù lại vô cùng mềm mại. Từ bé đã được chăm sóc cẩn thận, Nyato sở hữu một làn da trắng ngần, bờ mông căng mềm, vòng eo tinh tế, đường cong vừa non nớt vừa gợi cảm đến cùng cực. Em chính là bạn đời định sẵn của Toge Inumaki.
Toge lột bỏ chiếc áo ngủ mỏng dính, đầu đặt lên hõm vai em, anh trêu đùa vật nhỏ đang rỉ nước. Quần ngủ đã sớm bị vứt một xó, anh kéo nhẹ chiếc quần trong của em, vật nhỏ hồng hào nhô ra, bị anh chà xát trong lòng bàn tay.
Lấy ra bình gel bôi trơn đã chuẩn bị sẵn, Toge phun chúng lên vật nhỏ đang ngẩng cao đầu. Nhớp nháp, trơn trượt, cùng với sự cọ sát từ bàn tay có chút chai sần, một dòng tinh trắng đục bắn lên bụng Nyato, kèm theo đó là tiếng rên rỉ của em, mặc dù đã cố nhịn lắm rồi nhưng bé không kiềm chế nổi!
"Ha... Ưm... A... Yah..." Toge hơi hoảng hốt, nâng cằm em, từ trên đỉnh đầu nhìn xuống. Mắt vẫn nhắm, anh thở phào một hơi, dòng tinh vừa nãy phun lên cao, dính cả lên mặt em, còn tiện thể bị Toge liếm sạch.
Toge không cởi quần trong Nyato, anh vạch ống quần sang một bên, dùng tay trêu đùa lỗ nhỏ đang co thắt. Em đang tựa vào người anh, mông cũng ngồi lên nơi đó, em có thể cảm nhận rõ ràng, thứ to lớn kia đang chọc vào mông em!
Ngực, hoa huyệt, vật nhỏ đều đang hứng chịu xúc cảm lạ lẫm, chúng không thể chống cự nổi, chúng run lên, căng chặt rồi lại phó mặc cho số phận mà mềm oạt ra. Nyato lại bắn thêm lần nữa. Em bị đặt nằm úp sấp xuống nệm, cơ thể lụi xơ vô lực, vặt nhỏ ỉu xìu dán trên nệm còn vương chất lỏng trắng đục kéo dài.
Hai chân bị Toge kéo sang hai bên, bờ mông cùng dâm huyệt đang phun nước hiện ra trước mắt, em cực kỳ xấu hổ, em muốn bảo anh đừng nhìn, đừng nghịch lỗ nhỏ của em nữa. Nhưng Nyato sợ lắm, lần đầu tiên anh làm chuyện đó với em, lần đầu tiên anh chiếm đoạt em như vậy...
Nyato hé đôi mắt xám tro ngập nước, em biết với tư thế này anh sẽ không thấy nên mới dám. Hai hàng nước mắt liên tục không một tiếng động trào ra, xấu hổ quá! Toge đang xem nó...
Toge dùng hai ngón trỏ banh lỗ huyệt đang mấp máy, ngón cái miết miệng huyệt như muốn chọc sâu vào bên trong. Vừa đút ngón tay vào, lỗ huyệt đã mút chặt lấy như sợ rớt mất, vách thịt mềm mại vừa chèn ép ngón tay anh vừa rỉ ra thứ nước nhớp nháp. Dùng các ngón tay thon dài nới lỏng hoa huyệt dâm đãng của Nyato, anh vừa rút bàn tay ra chúng đã dính đầy nước nhớp trong suốt.
Anh mỉm cười đưa tay lên miệng nếm thử, không có vị gì cả, Toge lại lật người em lại, dùng tay luồn vào khoang miệng em, trêu đùa chiếc lưỡi đinh hương xinh xắn. Miệng không thể ngậm lại, chảy dãi xuống cả cổ, trông như em bé đòi ăn vậy. Vớt lấy chúng bôi lên đầu ngực đang nhô ra, một bên cấu véo, một bên mút mạnh, còn dùng răng cạ cạ vào. Tận đến lúc hai nụ hoa nở ra chuyển sang màu đỏ tươi như sắp rỉ máu, Toge mới tha cho chúng.
Miệng huyệt đã được nới rộng, anh để cự vật của mình, nhấp từng chút một đi vào. Càng vào sâu, vách huyệt càng ép chặt, mị thịt mềm mại bao bộc lấy cự vật thô to, theo từng chuyển động lên xuống mà tiết ra dịch nhầy ấm nóng. Toge liên tục chuyển động, đẩy sâu vào bên trong Nyato, em nghẹn ngào rên rỉ, khóc không thành tiếng. Cố gắng giả bộ bản thân vẫn ngủ, em nhắm chặt mắt, tứ chi cố thả lỏng để mặc anh càn quấy trong mình.
Bỗng nhiên, Toge kéo mạnh hông em, nghiền ép đến tận nơi sâu cùng, nơi bí mật nhất, em kêu lên một tiếng, lại bắn ra. Anh đỡ em lên, để em dựa vào tường, lấy nơi giao hợp làm trụ, liên tục ra vào như muốn đâm nát cái lỗ dâm dãng này.
Đến bây giờ thì em không thể chịu thêm được nữa, mở to đôi con ngươi tràn nước, đập vào mắt em là gương mặt tuyệt mỹ thân thuộc nọ, một đôi mắt violet xinh đẹp, một mái tóc bóng mượt trắng ngà. Nước da nhợt nhạt khiến Toge trông có vẻ yếu ớt, nhưng anh lại có sức chịu đựng và độ nhạy bén kinh người. Em cất giọng khàn khàn cầu xin: "Hức, tha em... Sâu quá... Em không chịu nổi mất... Hức... Toge... Hahhh... Sâu quá... Đừng mà..."
Dường như người con trai ấy không nghe thấy lời em nói. Anh vẫn điên cuồng chiếm đoạt, hòa nhập chặt chẽ với em. Mấy tiếng ròng rã làm tình và làm tình, cơ thể Nyato mềm nhũn giống như một bãi nước: "A... Ha... Tha em... Hức... Anh ơi... Em... Em không chịu nổi mất... Hức... Ahhhhhhhh!"
Bị ép bắn ra đến mức không thể lên được nữa, em chỉ loáng thoáng nghe thấy âm giọng hoàn hảo của Toge, liền mất đi ý thức...
"Ngủ đi."
.
.
.
Sáng sớm hôm sau, Nyato tỉnh dậy, không có gì xảy ra cả, mọi thứ vẫn bình thường. Toge còn đang ôm gối nằm dựa tường ngoài hành lang mà ngủ.
Em lật chăn lên, vẫn không có gì: "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là mộng xuân..."
Bước ra ngoài nhìn Toge, em vô cùng xấu hổ, sao bé có thể mơ như thế chứ! Bé thèm khát đến thế sao! Em hắng nhẹ giọng: "Lần này em tha cho anh đấy. Đi thôi..."
"Trứng cá hồi!" Toge nở một nụ cười rạng rỡ, bước theo bước chân Nyato. Em ôm mặt lắc đầu. Sao em lại có thể mơ Toge như vậy chứ! Aaaaa xấu hổ quá!
Toge vừa đi vừa nghiêng đầu, một đôi mắt tò mò nhìn em. Nyato sờ mặt anh ôn giọng nói: "Đi ăn cơm nào."
Nyato bước đi mà không để ý rằng, có thứ dịch trắng đục nào đó đang chảy từ ống quần mình xuống...
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro