Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Trời xanh, mây trắng, nắng vàng.

Đó là biểu hiện của một ngày mới tràn đầy sức sống và đẹp đẽ, nhưng đó là với ai khác chứ không phải Getou Suguru.

Thiếu niên ấy mới sáng sớm đã bị thằng bạn chí cốt của mình - Gojo Satoru làm ầm lên phá tan tành giấc ngủ yên ả, Getou Suguru tức đến lật bàn chỉ hận không thể đánh cho thằng bạn báo thủ này một trận.

"Getou Suguru!! Sáng bảnh mắt ra rồi, nắng chiếu đến mông rồi! Dậy đê!!"

"Im ngay đi thằng kia, biết mấy giờ không mà nói khùng nói điên thế hả?! Mới có 06:01 thôi!!"

Thằng tóc trắng này bình thường chẳng dậy sớm bao giờ, thế mà không biết có phải sắp tận thế hay không mà hôm nay Gojo Satoru dậy sớm bất thường, đã thế còn kéo theo thằng bạn mình dậy chung trong khi hôm nay là ngày nghỉ!

Bạn với chả bè, ăn riết rồi báo không!

•°•

Chiến tranh vẫn tiếp tục và điều đó khiến tôi mệt mỏi, mọi thứ xung quanh đang vắt kiệt sức lực của tôi.

'Chiến tranh đế quốc...'

Tôi không thể nói rằng mình có cảm giác gì với cuộc chiến này, sau cuộc Minh Trị Duy Tân năm 1868, triều đình Nhât Bản theo đuổi con đường hấp thụ các học thuật, ý tưởng và tiến bộ công nghệ của phương Tây. 

Không bao lâu đến cuối thế kỷ 19, Nhật Bản đã trỗi dậy từ một nước bế quan tỏa cảng và tự chuyển mình thành một quốc gia tiên tiến. Nhật triều không những muốn bảo vệ chủ quyền khi đối diện với Tây phương mà còn muốn sánh vai với các nước Âu Mỹ trên bàn cờ thế giới.

Trong khi đó Đế quốc Nga rộng lớn với nhiều tham vọng ở Đông Á đã đông tiến liên tục từ vùng Trung Á giáp Afghanistan đến tận bán đảo Kamchatka ở miền Viễn Đông vào cuối thập niên 1890.

Nga triều đốc thúc việc làm Đường sắt xuyên Sibir đến tận hải cảng Vladivostok để củng cố ảnh hưởng ở Đông Á. Đối với Nhật Bản đó là mối lo vì sợ vùng phên giậu Triều Tiên (và cả Mãn Châu) sẽ bị Nga chiếm đoạt.

Nga thì muốn mở một hải cảng bên Thái Bình Dương mà mùa đông không bị đóng băng để phục vụ nhu cầu quân sự lẫn mậu dịch. Vladivostok là hải cảng tốt nhưng chỉ hoạt động được vào mùa ấm; trái lại hải cảng Lữ Thuận mà Nga được quyền sử dụng trên bán đảo Liêu Đông của nhà Thanh thì có thể dùng được quanh năm.

Từ khi kết thúc Chiến tranh Thanh-Nhật đến 1903 Sa hoàng và Nhật triều mở nhiều đợt đàm phán muốn phân chia quyền lực ở Đông Á với Nga giữ Lữ Thuận nhưng hai bên không đi đến đồng thuận. Rốt cuộc, Nhật Bản chọn chiến tranh để bảo vệ lãnh thổ vì cho rằng việc bành trướng của Nga ở miền Viễn Đông sẽ đe dọa quyền lợi của Nhật, nhất là ở Triều Tiên mà Nhật vốn coi như thuộc địa của mình.

Các nước Âu châu phần lớn ủng hộ Nga tuy về ngoại giao đều tuyên bố trung lập. Vương quốc Anh thì ủng hộ Nhật Bản vì coi Nga là đối thủ đang muốn tràn xuống Ấn Độ.*

Từ những chuyện như vậy mà chiến sự đã nổ ra giữa Nga và Nhật, tôi tuy cảm thấy có lẽ chỉ còn hơn một tháng nữa nó sẽ kết thúc nhưng nhìn không biết bao nhiêu người đang ở đây.

Bị thương, ốm sốt, bệnh tật vô kể.

Tôi bất lực lắm, tôi không biết mình nên làm gì nữa. Tôi muốn bỏ cuộc ngay lúc này, nhưng vì Đế quốc Nhật thì tôi vẫn phải cố gắng.

'Nó lại tới rồi...'

Một thực thể kì quái, nó có rất nhiều mắt và trông như một con cá, tôi không biết nó là gì nhưng tôi biết rằng nó không làm hại tôi.

'Chí ít là thế.'

Vào những lúc thế này, tôi bỗng nhớ tới lời khuyên của mẹ từ thuở ấu thơ.

"Nếu con thấy cô đơn thì hãy viết một bức thư, người có duyên sẽ nhận được nó và nếu may mắn thì con sẽ có lá thư hồi âm."

"Vô lí quá, vì con làm sao biết được sẽ gửi cho ai?"

"Không con yêu, tin mẹ. Người có duyên sẽ nhận được nó."

•°•

Getou Suguru trầm ngâm nhìn bức thư trên bàn học của mình, thiếu niên không biết nó là của ai nhưng từ kiểu cách của nó nhìn rất cổ xưa.

Thiếu niên quyết định sẽ để Gojo Satoru thẩm định nó trước nhưng có một điều mà Getou Suguru rất chắc chắn dù thiếu niên không biết tại sao...

'Nó chắc chắn là cho mình...'

.

Lời tác giả

*Nguồn: Wikipedia

Ngắn ha? Nhưng mà tôi cứ kéo vậy đó, truyện dài nhưng chương ngắn nha.

Yêu mọi người<3

@ConMa<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro