Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG XII

Số phận đã quay trở lại sau những ngày vắng bóng.

Nó xuất hiện với nụ cười hở răng và bàn tay giơ cao trong bóng tối, sẵn sàng vả tỉnh những kẻ mộng mơ về cuộc đời tươi đẹp.

Nạn nhân lần này là Gojo Satoru.

Đại Tam Gia lại tổ chức tiệc.

Lần này, mục đích của bữa tiệc là giới thiệu con cháu họ, một phần là để khoe khoang, phần còn lại là kết đôi con cháu họ nhằm củng cố quyền lực của gia tộc.

Bữa tiệc này tổ chức đúng vào cuối tuần của Nanami Kento, tức là Nanami không thể giúp anh trốn thoát khỏi bữa tiệc như những lần trước nữa. Hơn nữa, đây là hai ngày nghỉ cuối tuần đặc biệt quan trọng của Nanami, nhất là khi đã gần một tháng gia tộc Gojo cắt xén ngày nghỉ của Nanami và trả tiền làm thêm giờ thay vào đó.

Số phận cũng tham dự bữa tiệc của Đại Tam Gia.

Nạn nhân của số phận là Gojo Satoru.

Trò chơi của số phận bắt đầu khi một Omega từ nhà Kamo tiếp cận Gojo Satoru với một nụ cười ngại ngùng, nép sau Kamo Noritoshi.

"Không ngờ gặp được tiền bối ở đây ~" Gojo nghiến răng nghiến lợi mỉm cười chào.

Kamo Noritoshi.

Cáo già nhà Kamo.

Hắn ở đây làm gì?

Với một Omega nhỏ tuổi như vậy?!

Kamo Noritoshi cười.

"Ông cậu đã kể về cậu rất nhiều, Satoru-kun."

Đừng có gọi tên tôi!

"Sau khi nghe kể về cậu rất nhiều, tôi tin là Gojo Satoru-kun là Alpha phù hợp để giới thiệu con gái mình – Hanami. Con bé có chút ngại ngùng, mong cậu đừng chê."

Giới thiệu?

Gojo Satoru nhìn cô gái nhỏ vẫn nép mình sau cha, chỉ dám ngó đầu cười ngại ngừng với anh, sững người. Gã Kamo Noritoshi vừa xấu xí vừa độc ác mà sinh ra được cô con gái ngoan hiền như vậy á?!

"Cảm ơn ông, Kamo Noritoshi. Hanami, đây là Gojo Satoru, cháu trai ta." Trong khi Gojo nghi ngờ quan sát biểu hiện của cáo già Kamo, cha cậu – trưởng tộc Gojo đã đã đi tới phía sau lưng của anh. Ông mỉm cười hòa ái với Kamo cáo và cô bé Hanami rồi bắt chuyện với họ, ngăn cho Gojo phát ngôn gây chiến thêm nữa.

Từ cuộc nói chuyện của họ, Gojo chắc chắn ông mình đang cố kết đôi anh và cô bé Hanami.

"Nếu được thì cuối tuần này sao không để Satoru và Hanami gặp nhau để tìm hiểu. Trước khi nghĩ tới chuyện kết duyên, tìm hiểu lẫn nhau là vô cùng quan trọng."

"Ông nói chí phải, Kamo-san ..."

Không.

Anh không muốn!

"Không."

Đó là câu trả lời Gojo dành cho ông ngoại mình khi hai ông cháu ở một mình.

"Satoru!"

"Không! Cháu không muốn có quan hệ gì với lão già Kamo đó! Nhất là khi hắn ...!"

"Satoru! Kết đôi là chuyện hệ trọng! Cháu đã 27 tuổi rồi!"

"Không là không, ông ngoại! Cháu đã có ..."

"Geto Suguru không phải bạn đời của cháu!"

Ông lão Gojo hét lớn giận dữ. Mắt ông long lên sòng sọc, khuôn mặt già nua nhăn nhúm lại, như thể cái tên Geto Suguru đem lại cho ông già tội nghiệp sự ghê rợn trên đầu lưỡi.

"Cậu ấy là bạn đời định mệnh của cháu!" Gojo Satoru rít lên.

"Có bạn đời định mệnh nào ngoại tình với kẻ thù không hả?! Gojo Satoru, cháu mở to mắt mà nhìn kỹ đi! Geto Sugur không yêu cháu! Nếu như hắn thực sự có cảm tình với cháu, đã không theo lão Kamo Noritoshi về nhà!"

Ông lão hét liền một hơi.

"Chẳng lẽ đống bằng chứng ông cất công đi kiếm là sai? Gojo Satoru, cháu còn định lừa gạt bản thân mình bao lâu nữa?!"

Phải.

Anh còn định lừa gạt mình bao lâu nữa?

"Ông không hiểu!"

"Ông không hiểu! Tất nhiên là không hiểu! Ông không hiểu sao cháu còn mơ tưởng Geto Suguru làm gì! Cháu quên những gì thằng nhóc đó làm với cháu rồi à?!"

Gojo Satoru gầm gừ phẫn nộ.

"Nghĩ kĩ đi Satoru."

"Nghĩ thật kỹ vào. Rốt cuộc thì Geto Suguru đối với cháu như thế nào?!"

Nói rồi ông lão Gojo rời đi. Nhưng Alphasine giận dữ vẫn luẩn quẩn xung quanh Gojo, đè nặng lên người anh, bịt kín khoang thở Alpha trẻ tuổi như trách cứ, như nguyền rủa sự ngu ngốc của Gojo Satoru.

Không ổn.

Không thở được.

Ông ngoại ...

GROUP CHAT RYOMEN

Yuji: Súp gà nấm ăn tối hay ăn trưa ngon nhỉ? (*'﹃`*)

Read at 9h

| _ ̄)): Ăn tối cho ấm bụng. Hôm nay tuyết rơi khá dày.

(_): Ăn trưa. Ăn tối anh mày thích thứ thì đậm vị hơn.

(╯°益°) ╯ 彡┻━┻: Rồi hỏng thận?

(╯°益°) ╯ 彡┻━┻: Ăn tối. Nhẹ bụng dễ tiêu.

┬─┬ ノ( º _ ºノ): Anh thấy cả hai như nhau.

(ノ ◕ ヮ ◕) ノ *: ・ ゚ ✧: Anh ăn ba bữa không thành vấn đề.

(っ 'ω') ノ (╥ω╥): Là một đầu bếp, anh khuyên nên ăn vào buổi sáng nhưng buổi tối cũng tốt. Nhớ làm sạch nấm đấy Yuji.

Yuji: ໒( ♥ ◡ ♥ )७ Vâng ạ!

Yuji đang chuẩn bị làm bữa trưa cho cả kí túc.

Còn số phận thì chuẩn bị dội một xô nước lạnh lên cậu.

Bằng việc Omega mà cậu từng giúp (mà Yuji từng ảo tưởng là bạn đời định mệnh, đến giờ vẫn hi vọng như vậy) xuất hiện ở cửa bếp với kỳ động dục đang tới gần.

Thực ra, đúng hơn là kỳ động dục sai kỳ.

"Alpha ..." Omega rên rỉ, bước vững bước hụt nhào tới chỗ Yuji. Trước khi não bộ Yuji hiểu được chuyện gì đã xảy ra, Alpha trong Yuji đã gầm gừ thúc giục cậu đỡ lấy cơ thể to lớn của Omega (của cậu!).

"Suỵt ... Không sao không sao rồi ..." Omega cong người vùi mặt vào hõm cổ của Yuji, rên rỉ nức nở, cả người co giật bất thường. Chiều cao của Omega buộc Yuji phải ưỡn người, kiễng chân mới vòng tay qua cổ của Omega, ngón tay xoa xoa lên tuyến thể ở gáy dỗ dành.

"Không sao không sao."

Omega ...

Omega của ...

Không!

Yuji lắc đầu quầy quậy, vẫn cố kiểm soát pheromone của mình khỏi ảnh hưởng của cảm xúc nhưng trong lòng thì vừa rối bời trước ham muốn sai trái vừa thỏa mãn vì sự xuất hiện của Omega tại đây.

Omega đến tìm cậu.

Omega thực sự đến tìm Yuji.

"Yuji!"

Cô Ieiri Shoko chạy đến trước cửa bếp.

Tiếng hét hoảng hốt của cô dọa tới Omega, khiến anh ta giật nảy người, vùi mình sâu hơn vào hõm cổ của Yuji như cầu xin sự xoa dịu và bảo vệ của Alpha trong kỳ động dục sai kỳ.

Và Alpha trong cậu đáp lại với tiếng gừ gừ trong họng êm dịu cùng Alphasine đe dọa hướng về cô Shoko.

"Làm ơn ... rời khỏi đây." Yuji nén tiếng gầm rít thù hận của con sói Alpha trong cậu hướng về cô Shoko, gằn từng chữ cầu xin. Hiện tại Yuji chỉ còn chút lý trí cuối cùng trước khi cậu chịu thua trước Omegasine ngọt ngào đang bủa vây xung quanh cậu.

"Em sẽ mang anh ấy đến phòng mình khi cả hai bình tĩnh."

Cậu khe khẽ giải thích, nghe Omega rầm rì không rõ đang nguôi đi cơn giận dữ của bản năng bảo vệ trong Yuji.

Cô Shoko quan sát chúng tôi một lúc rồi gật đầu, không quên đóng cửa khi rời đi.

Tạ ơn trời.

Yuji tựa vào thành bếp, thở phào.

"Chúng ta lại gặp nhau rồi." Yuji hơi cười, thỏa mãn dội trong lòng ngực cậu, lan khắp tứ chi cậu như từng đợt sóng biển, ồn ào và lặng lẽ. Ngón tay cậu vẫn chưa từng vuốt ve tuyến thể của Omega – đó là cách an ổn mọi Omega khi họ bị cảm xúc lấn át lý trị mà chị gái cậu dạy. Thực ra, cách này cũng sử dụng được với Alpha nhưng tỷ lệ bị đấm quá cao để dám thử. Đối với Beta, tuyến thể của họ nằm ở bả vai, sâu bên dưới da nên để chạm tới cần một lực rất mạnh.

Lại nghĩ quẩn rồi.

"Em là Itadori Yuji, năm nhất Cao Chuyên."

"Todo Aoi." Omega đáp, rời khỏi hõm cổ Yuji. Áp lực dễ chịu và hơi ấm biến mất khỏi vai khiến Yuji sững người.

Trong một khoảnh khắc, sợ hãi bao trùm suy nghĩ cậu.

Nhưng trước khi những suy nghĩ ngu ngốc chiếm lấy đầu óc Yuji, Omega đã cất lời.

"Mẫu người phụ nữ của cậu là gì?"

Hử?

Omega không rời khỏi vòng tay của Yuji. Một tay của cậu đỡ lấy phần eo rắn chắc và tay còn lại tì lên thành bếp làm chỗ dựa. Ấm áp từ da thịt Omega trong tiền kỳ động dục sai kỳ chạm lên da Yuji chưa bao giờ khoan khoái tới thế.

"Well ... Chắc là một cô gái cao với cặp mông to, kiểu như Jennifer Lawrance ấy ..."

Omega chỉ hừm một tiếng đáp lại rồi phì cười.

Đáng yêu thật.

Yuji lúc này đã thực sự mê muội bởi Omegasine đang càng lúc càng đặc quánh trong không khí.

Ngón tay Alpha trẻ chạm lên má Omega, vân ve vết sẹo lên trên mặt và vuốt nhẹ chân mày khá sắc trên gương mặt vuông vức khí khái của Omega.

Đẹp trai thật.

Kiểu đẹp trai cực kỳ cực kỳ nam tính.

"Anh là học viên Cao Chuyên à?" Yuji hỏi, ngón tay chạm nhẹ lên đôi môi dày ấm, nuốt nước miếng.

Muốn hôn quá.

"Không." Omega đáp, lưỡi nhẹ liếm đầu ngón tay Yuji đang đặt trên môi anh ta, ánh mắt dần vô định. Sắp vào kỳ động dục rồi, Yuji thì thầm với con sói Alpha "Là bệnh nhân của Cao Chuyên."

Chắc vì kỳ động dục sai kỳ.

Yuji nghĩ, dùng cả hai tay ôm lấy eo Todo, kéo anh lại gần cậu. Omega hai tay vòng qua vai Yuji, mặt vào tóc cậu, mãn nguyện hừ nhẹ. Alpha trẻ mỉm cười, bàn tay luồn vào lưng áo ba lỗ, chạm nhẹ lên lưng dưới rắn rỏi nóng hầm hập. Omega bật ra tiếng rên rỉ khoan khoái, vùi mặt sâu hơn vào tóc cậu.

Cứ như vậy, họ đứng trong nhà bếp suốt một tiếng đồng hồ cho tới khi Omega hoàn toàn tiến vào kỳ động dục.

"Làm phiền em rồi, Yuji-kun."

Yuji chỉ cười đáp lại.

Itadori Yuji đã kháng cự lại Omegasine cậu ta mê muội.

Nhưng cậu bé lại phải trải qua đau đớn về cả thể xác và tinh thần vì quyết định đó. Khuôn mặt thiếu niên đỏ ửng vì sốt, nước mắt sinh lý khô lại trên gương mặt đã trở nên mệt mỏi chỉ sau vài giờ. Cả người Yuji run rẩy, ngón tay đan vào nhau và siết chặt, ngón tay bấu vào da thịt đã tứa máu.

Yuji đang đấu tranh lại kỳ nhạy cảm cưỡng ép.

"Thú vị đấy." Ieiri Shoko nghĩ.

Phòng riêng của Yuji tràn ngập Alphasine mang hương cam thanh mát hơi the hòa trộn với hương bưởi quá ngọt ngào để là một Alphasine nhưng sâu bên trong đó là lớp hương gừng cay cay đang ẩn giấu, hương vị mạnh mẽ và già cỗi chỉ thấy ở Alpha trưởng thành. Bên trong, Omega – Todo Aoi đang ngủ say, yên bình trong "tổ" được làm từ chăn gối và quần áo của Yuji.

"Anh ấy sẽ ổn thôi." Yuji nói, vẫn ngồi chắn ngang cô và cánh cửa phòng mình "Alphasine của em sẽ đẩy nhanh kỳ động dục sai kỳ. Sáng ngày mai anh ấy sẽ tỉnh táo trở lại."

"Vậy sao?"

Yuji gật đầu, không nhúc nhích khỏi vị trí của mình.

Trong mắt Shoko, Yuji đang làm nhiệm vụ của Alpha – bảo vệ Omega của mình thật an toàn trong tổ của họ. Đồng thời, cậu nhóc cũng đang chiến đấu với ham muốn độc chiếm và đánh dấu Omega trong kỳ động dục ở phía bên kia cánh cửa.

"Em làm tốt lắm."

Yuji cười toe toét, dù nét cười lộ ra mệt mỏi.

"Được cô khen em vui lắm!"

Khi Todo Aoi tỉnh dậy, kỳ động dục sai kỳ đã gần kết thúc. Anh đang nằm giữa một núi chăn gối và quần áo vương hương cam bưởi và nồng mùi gừng cay kích thích mọi giác quan.

Itadori Yuji.

Đó là Alphasine của Itadori Yuji.

Con sói Omega bắt đầu rên rỉ trách móc.

Alpha đâu rồi?

Tại sao Alpha lại rời đi?

Không đủ tốt ...

Không đủ tốt sao?!

Cả người anh bắt đầu nhức nhối. Mồ hôi tứa ra lạnh ngắt, thấm lên chăn gối và quần áo của Alpha. Ngay cả khi đã vùi mình trong Alphasine kia, con sói Omega vẫn không ngừng rên rỉ trách cứ, không ngừng mắng mỏ, không ngừng khóc la, ...

"Todo-san, anh vẫn ổn chứ?"

Không.

Anh không ổn.

Alpha!

"Todo-san đừng lo. Tôi ở đây mà."

Omega rít lên.

Nhưng Alpha ở sau cánh cửa ...

Muốn cậu ...

Muốn cậu ở gần ...

Tại sao lại ở sau cánh cửa?!

"Không được." Itadori-kun đáp lại, trong giọng có tiếng gầm kìm nén. Không biết là do giận dữ hay vì kiềm chế ham muốn mà tiếng gầm ấy tồn tại. Nhưng sau tiếng gầm nhẹ ấy, con sói Omega kia liền im ắng.

"Chúng ta sẽ nói chuyện này khi cả hai tỉnh táo." Alpha thở dài khe khẽ "Anh ngủ thêm chút nữa đi. Trời vẫn chưa sáng đâu."

Vậy còn cậu?

"Ngủ đi nào."

"Yuji về thăm nhà rồi. Chị gái cậu ấy đón vào sáng sớm."

Shoko giải thích.

Nồng độ hormone ổn định lại rồi. Không ngờ là Yuji có thể điều hòa được hormone của Todo chỉ bằng Alphasine của mình. Ngay cả với độ tương thích cao, thất bại vẫn xảy ra với xác suất lớn. Thậm chí một vài trường hợp, Omega tấn công chính Alpha kia.

Nhưng có vẻ Todo và Yuji rất hợp nhau.

"Cậu không chờ tôi tỉnh dậy sao?" Todo thì thào tự nói.

Xem ra dư chấn của kỳ động dục sai kỳ vẫn còn. Bây giờ Todo Aoi không tỉnh táo được bao nhiêu.

Shoko nhìn Todo Aoi vẫn siết chặt áo hoodie của Yuji trong tay rồi thở dài.

"Cậu ấy và cậu cần thời gian để suy nghĩ. Yuji chắc muốn cậu có không gian riêng và thời gian để làm việc đó. Ít nhất là tôi đoán vậy vì gia tộc Yuji dạy con cháu rất nghiêm khắc về vấn đề kết đôi."

"Nghiêm khắc?"

"Đúng vậy." Shoko đưa cho Todo cốc nước "Gia tộc Ryomen rất coi trọng việc kết đôi. Đối với họ, kết đôi là nghi thức thiêng liêng và cao cả. Ngay cả khi đó chỉ là kết đôi bạn bè đi chăng nữa."

"Yuji đã suýt tấn công tôi khi tôi làm cậu ngạc nhiên ở nhà bếp. Nhưng đã dừng lại nhờ chút lý trí cuối cùng. Chứng tỏ cậu và Yuji có độ tương thích rất cao, rất gần với khái niệm bạn đời định mệnh."

Phải.

Alpha của chúng ta

Của riêng chúng ta!

Con sói Omega ngóc đầu tỉnh dậy, vang tiếng cười khàn đặc tràn ngập chiếm hữu.

"Kết đôi với bạn đời định mệnh là việc cực kỳ hệ trọng theo gia quy của Ryomen. Vì thế nên Yuji muốn cả cậu và thằng bé cùng suy nghĩ cẩn thận."

"Nhất là khi ... cậu đã trả lời Alphasine của Yuji bằng pheromone của mình."

Phải rồi.

Anh đã trả lời Yuji.

Khi anh nghe thấy tiếng gầm gừ phía bên kia cánh cửa, mời gọi, yêu cầu và van xin cánh cửa mở ra để Yuji ở gần cạnh anh, dỗ dành Omega đang rên rỉ nức nở vì cô đơn trong tổ.

Todo Aoi thở hắt.

Không suy nghĩ được.

Không biết Itadori Yuji đang nghĩ gì.

Lúc này, Yuji đang ở cùng với chị gái cậu – Ryomen Shoso.

"Em xin lỗi."

Shoso chỉ vỗ đầu em trai mình rồi đưa cậu ly sữa nóng từ cửa hàng đồ ăn nhanh gần đó.

Bốn giờ sáng, Yuji lấy lại được tỉnh táo đã ngay lập tức gọi điện cho chị gái mình. Cậu hiện tại muốn ở một mình, đặc biệt là xa Omega (của cậu?) để bình tĩnh suy nghĩ. Người duy nhất giúp được Yuji là chị gái đang dành hai ngày cuối tuần với bạn đời ở Tokyo.

Shoso bắt taxi đón em trai cô ở cổng Cao Chuyên trong chiếc áo măng tô xám ghi đi cùng quần bó đen và khăn choàng nâu cà phê. Ngay cả trong bóng tối u sầu của Cao Chuyên, đôi mắt cô vẫn sáng trong trẻo, đầy dịu dàng xoa đầu cậu em đã bật khóc nức nở ngay khi cậu ngửi thấy Alphasine ấm áp đó ôm lấy mình.

Cả hai đi dạo quanh Tokyo cho tới khi Yuji bình tĩnh lại.

"Em muốn anh ấy."

"Nhưng em sợ."

Đáp lại cậu là khoảng lặng bình yên đang nuốt lấy rối bời trong lòng Yuji.

Và sự hiện diện luôn im ắng của người chị gái Shoso và Alphasine đặc biệt.

"Em ... có cơ hội sao?"

Todo Aoi có Omegasine khiến cậu mê muội. Đúng hơn là mê hoặc toàn bộ Alpha.

Anh ấy trẻ khỏe, có cơ bắp có da thịt. Làn da thì ấm áp co dãn. Khuôn mặt vuông khí khái rất đàn ông. Môi rất dày, hôn lên chắc tuyệt lắm. Khi cười thật dễ thương. Lúc rên rỉ nức nở cũng đáng yêu tới mức Yuji muốn ôm vào lòng dỗ dành.

Người tốt như vậy ... Yuji tranh giành được sao?

"Mạnh mẽ lên."

Ryomen Shoso thở ra làn sương trắng xóa. Bình minh ngày đông lạnh lẽo dần chiếu rọi lên gương mặt trẻ con của Yuji và ánh mắt biết cười của người chị gái.

"Hãy nhớ lời ông dặn."

"Hành trình tìm kiếm bạn đời là hành trình hoàn thiện bản thân để xứng đáng với bạn đời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #abo#jjk