Chương 6: Tiến độ 6%
Zenin Maki dẫm lên nền đất tiến vào phòng học.
Tối hôm qua cô mất ngủ, dẫn tới sáng nay thức dậy muộn hơn thường ngày một chút, thời điểm đi vào phòng học, những người khác đều đã đến đông đủ.
Làm chú thuật sư chú định cùng phổ thông thường ngày khác nhau, đương nhiên trường học cũng không náo nhiệt, chỉ là hôm nay có chút khác biệt, cô cảm giác phòng học nho nhỏ này hình như đã rất lâu rồi không đông đủ như vậy.
Inumaki và Panda chào hỏi với cô như thường ngày, trút đi bề ngoài ngây ngô Okkotsu trầm ổn nói chào buổi sáng.
Nhìn nữ sinh tóc đen ngồi ở cửa sổ kia, Zenin Maki nháy mắt hoảng hốt, trong trí nhớ người kia cũng ngồi ở vị trí đấy, một khuôn mặt âm trầm, bộ dáng không muốn nói chuyện với ai.
Nhưng hiện tại...... thiếu nữ đó giống như đói bụng ba ngày không ngừng nhét đồ ăn vào miệng, kém chút nữa là ăn ngấu nghiến.
"Đều phải đi học, còn ăn cái gì ăn?" Zenin Maki ghét bỏ mà hừ một tiếng, ngồi xuống chỗ mình.
Rin căn bản không ý thức được cô ấy đang nói mình, cũng không để ý giáo viên dạy văn hóa đã sắp bắt đầu tiết học.
Cao chuyên chú thuật tuy là phi tổ chức, không có sự chấp thuận của Chính Phủ nhưng khóa văn hóa nên có cũng có, nội dung trừ bỏ chú thuật cùng thể thuật, trình độ văn hóa cũng sẽ chiếm một bộ phận nhỏ.
Hiện tại là học kỳ hai của năm ba, bởi vì biến cố Shibuya cơ bản là hủy diệt một năm tròn của bọn họ, bây giờ học nhiều nhất chính là khóa văn hóa, hiện tại lập tức phải tốt nghiệp, nhiệm vụ cũng trở nên nặng nề.
Giáo viên dạy văn hóa kiêm người bình thường duy nhất nom nóp lo sợ, ôm bài thi đứng ở bục giảng, đối mặt với một phòng toàn nhân vật có mặt mũi, mắt cũng chưa dám chớp một cái.
"Phát bài thi xuống dưới cho mọi người, thời gian kiểm tra là một giờ."
Rin nghe đến đó ngốc một chút.
Bài thi? Kiểm tra?
Đó là cái gì?
Làm một người từ 12 tuổi liền trở thành xuyên không giả, Rin đối với mấy từ trường học, bài thi, kiểm tra đã quá xa lạ, xa lạ đến mức mơ hồ, giống như ký ức lúc trước khi xuyên không.
Bất quá việc này không phải cùng với nhiệm vụ yêu đương là giống nhau, không ăn qua thịt heo còn không có gặp qua heo chạy sao? Rin mặt vô biểu tình tiếp nhận bài thi của thầy giáo, trên dưới đều quét một lần.
Quét xong, cô dựa lưng vào ghế hít sâu.
...... rất tốt, y như cô dự đoán.
Cô một chữ cũng không biết làm : )
Rin đem bài thi lật lại, nhìn cả phòng học một vòng, phát hiện những người khác thần sắc như thường, hẳn là đã sớm biết hôm nay có bài kiểm tra.
Vì thế cô đem ánh mắt oán niệm dời lên chỗ ngồi của Okkotsu, hiểu rõ vị Tử Thần nào đó cố ý không nói cho cô biết.
"Thầy ơi, em không có bút." Giọng nói của thiếu nữ trong phòng học an tĩnh phá lệ trong trẻo.
Đổi lại nếu như trong trường học bình thường sẽ không có học sinh nào khi nói ra câu đó mang vẻ mặt hợp lí hợp tình như vậy, nhưng nơi này là cao chuyên chú thuật, bản thân chính cái trường học này đã là vấn đề, bên trong học sinh có vấn đề cũng chẳng có gì lạ.
Giáo viên văn hóa một chút cũng không cảm thấy kinh ngạc, yếu ớt nói: "Vậ...... Vị bạn học nào có hai......"
Lời nói còn chưa nói xong, một cây bút đen đã ném tới trên bàn học Rin.
Là từ hướng của Zenin Maki.
Rin nhìn qua, Zenin Maki xụ mặt nhìn chằm chằm bài thi của mình, không nhìn cô.
Rin nghĩ nghĩ vẫn là nói: "Cảm ơn."
Zenin Maki không đáp lời, nhưng hệ thống lại vang lên âm thanh nhắc nhở.
[ Panda hảo cảm +1]
[ Inumaki Toge hảo cảm +1]
...... ?
Rin không thể lý giải việc giá trị hảo cảm đột nhiên thay đổi, người khởi xướng chính là Zenin Maki, vì cái gì cho cô thêm giá trị hảo cảm?
Chẳng lẽ là câu "Cảm ơn" kia có hiệu quả?
Rin mở ra 《 yêu đương cùng chú thuật sư 》, lần này đem trọng điểm đặt ở độ khó khăn của nhân vật công lược.
Panda là hai sao, Inumaki là ba sao, nghĩa là độ hảo cảm cũng không khó xoát, đương nhiên này đại khái là vì hai người họ không nằm trong mục tiêu công lược.
Mà chủ yếu mục tiêu là bốn gã đặc cấp chú thuật sư, Getou Suguru là năm sao, Okkotsu Yuuta...... Là bảy sao.
Dùng thẻ bài so sánh đại khái chính là ba sao trở lên là R hoặc SR, năm sao là SSR.
Okkotsu Yuuta là SP: )
Bằng không đến bây giờ giá trị hảo cảm cũng không âm, tuy nói là trận doanh bất đồng, nhưng ngoài Okkotsu, các bạn học khác đều tăng hảo cảm, riêng hắn vẫn mãi là con số âm bất động.
Ha hả, không hổ là nam nhân bảy sao*.
* Gốc là thất tinh nam nhân, đại khái mắng Yuuta.
Hồi tưởng một chút, lần duy nhất mà giá trị hảo cảm của hắn tăng lên là khi cô cứu người từ trong tay chú linh, tuy rằng sau đó lại tăng tăng giảm giảm, nhưng đó là lần duy nhất hảo cảm của hắn đột biến vì cô.
Mà đáng giá nhắc tới chính là, Okkotsu Yuuta cũng coi như là người cô tiếp xúc nhiều nhất từ khi đến thế giới này, nhưng trải qua ngày đầu tiên liên tục biến đổi, hảo cảm của hắn hình như tiến vào vùng ổn định, cho dù cô làm cái gì nói cái gì đều sẽ không khiến cho hắn dao động nữa.
Cô bắt đầu có chút tò mò cách thức hoạt động độ hảo cảm của Okkotsu .
Mỗi thế giới đều có quy tắc ẩn, tất cả phải do chính mình tìm hiểu, dù sao đối với Okkotsu, Rin có thể dùng money thay thế giá trị hảo cảm để xoát phân, cô cũng không ngại chậm rãi thử xem.
Nhưng việc đầu tiên phải làm là hoàn thành bài thi trước mắt, Rin có dự cảm thành tích của bài thi này sẽ khiến cho giá trị hảo cảm dao động.
Cô nhắm hai mắt lại, bắt đầu làm ( nghe ) đề ( trộm ).
Không biết là do ít người hay bởi vì hôm nay có Rin gia nhập mà phòng học có vẻ đặc biệt an tĩnh.
Thế cho nên âm thanh viết chữ của mỗi người vô cùng rõ ràng.
Bài thi là tổng hợp, chủ yếu là điền A B C D vào chỗ trống, Rin nghe xong một vòng, phát hiện đáp án của mỗi người đều không giống nhau!
...... Bọn họ có đang làm chung một đề không vậy?
Cô quyết định chép đáp án của Okkotsu.
Một là bởi vì hắn là đặc cấp, đáng tin cậy hơn so với người khác, hai là bởi vì hắn là người viết nhanh nhất, cơ bản ba giây làm xong một đề.
Rin lắng tai nghe, nước chảy mây trôi không chút chần chừ làm đề, không bao lâu liền hoàn thành mặt thứ nhất.
Cô lộ ra nụ cười thỏa mãn, thấy Okkotsu Yuuta đem lật bài thi sang mặt còn lại, trong nháy mắt kia ánh mắt của hắn hơi nâng một chút.
Rin lập tức thu hồi tầm mắt, bắt lấy bút điền B vào cột.
Hoàn mỹ.
Okkotsu Yuuta mới vừa làm xong một mặt, nhìn sang hướng cửa sổ.
Rin một tay chống cằm, khí định nhàn nhã cũng đem bài thi lật lại, ánh mặt trời ngoài cửa mạ một tầng sắc bạc trên sườn mặt cô, đến cả ngọn tóc cũng nhiễm vầng sáng nhợt nhạt, lọn tóc trên má được vén ra sau, lộ ra vành tai trắng nõn.
Okkotsu rũ lông mi, dùng khóe mắt quan sát cô, bút trong tay giật giật.
Không ngoài dự kiến của hắn, cô cũng động bút.
Hắn lại viết, cô lại động; hắn dừng bút, cô cũng dừng.
Tới tới lui lui thử vài lần, trong mắt thiếu niên hiện lên một tia hiểu rõ.
Một lần nữa động bút viết đáp án, hắn cố ý khụ một tiếng, vừa vặn che đi âm thanh khi bút đặt xuống nền giấy.
Rin lại nhếch lên một nụ cười hiểu rõ, không chịu ảnh hưởng chút nào mà viết xuống đáp án.
Cười chết, tai cô kiểu gì cũng nhạy bén, chỉ cần nghiêm túc một chút, mặc dù hoàn cảnh ầm ĩ đến mấy cũng có thể từ trong đó nghe ra âm thanh nhỏ nhất.
Cho nên, thao tác này của Okkotsu căn bản là vô dụng.
......
Chờ đến buổi chiều khi phát bài, điểm của Panda là cao nhất, 97 điểm, đứng thứ hai là Zenin Maki 85 điểm, Inumaki Toge 79 điểm, Okkotsu Yuuta và Rin cùng nhau hạng chót, không nhiều không ít, vừa vặn 50 điểm.
Đậu má???
"...... Vì cái gì?"
Rin nhìn bài thi phát xuống, mặt trước là đúng hết, mặt còn lại....toàn sai.
"Yuuta, sao lại thế này? Làm xong mặt trước cậu liền ngủ quên sao?" Panda khiếp sợ nhìn bài thi của hắn, mặt trước và mặt sau y như ở hai thế giới , người bình thường có thể học ra thành tích như vậy sao ??
Hơn nữa thành tích môn văn hóa của Yuuta vốn không kém chút nào!
Okkotsu Yuuta ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Ha ha ha, có thể là do tớ chưa tỉnh ngủ!"
"......" Rin mặt lạnh liếc mắt một cái, đem bài thi xoa thành một cục, mở ra giao diện, ở trên tên của Okkotsu Yuuta ghi hai chữ: Học dốt.
Thuận tiện ở tên Panda ghi chú: Học giỏi.
Tổng kết: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Kỳ thật cô đối với lần kiểm tra này cũng không quá chú ý, lần này tuy lật xe nhưng cô khiến cho Panda và Inumaki thương cảm đồng tình, hảo cảm tăng một chút.
Xem xét tổng tích phân trước mắt: 6,174/100,000,000
Như dự đoán, bất luận cô làm gì đều sẽ khiến cho nó dao động một ít.
Chỉ là không biết vì sao, trong lòng đặc biệt tức giận: )
Cô banh mặt, bắt lấy bài thi đi ra phòng học.
"Người giám sát" kia đương nhiên cũng sẽ không để cô đơn độc di chuyển, từ chỗ ngồi đứng dậy, một đường đi theo cô qua hành lang không tính là lớn, quẹo vào chỗ an tĩnh.
"Tôi đi toilet, cậu cũng muốn đi theo sao?" Rin nói với hắn.
"Không thể nào." Giọng nói của Okkotsu Yuuta vang lên, tâm tình không tệ, đối với câu nói ác ý của cô cũng không để tâm, nghiêng người dựa vào vách tường gần đó, một tay cắm túi, giống như vô tình hỏi: "Ném bài thi đi luôn sao?"
Rin nhìn nhìn cục giấy nhăn nhúm trong tay mình , đột nhiên rất muốn ném nó lên mặt Okkotsu.
Trên thực tế cô cũng làm như vậy.
Okkotsu Yuuta nhanh tay lẹ mắt chặn lại, lộ ra biểu tình không thoải mái.
Nhìn hắn không thoải mái, Rin cuối cùng cũng dễ chịu hơn.
Okkotsu Yuuta mở ra, ngoại trừ bài thi còn có túi bánh mì ban sáng hắn mua cho cô, dồn cả hai lại trở thành một phế phẩm.
Thiếu niên giơ tay lên, đoàn giấy chuẩn xác rơi xuống thùng rác gần đó, đồng thời giọng nói hắn vang lên: "Lúc kiểm tra cậu chép đáp án của tôi đúng không? Cho nên điểm số mới giống tôi như vậy?"
"...... "Đối mặt chất vấn, Rin không có chút chột dạ nào, kỳ thật cô đã sớm biết Okkotsu nhận ra vào thời điểm hắn dùng tiếng ho khan để che dấu âm thanh viết chữ.
Cho nên cô hào phóng thừa nhận: "Đúng vậy, nhưng mà đáng tiếc, không nghĩ tới chuyện cậu là học tra."
Không nghĩ cô nhanh chóng thừa nhận như vậy, Okkotsu thoáng sửng sốt, ngay sau đó gương mặt thanh lãnh ấy lộ ra ý cười nhàn nhạt ——
"Tôi cố ý làm sai."
"......"
...... Gì?
...... má nó??
Mặt đầu toàn đúng, mặt sau là khi hắn phát hiện cô chép đáp án của hắn, cố ý làm sai?
Cho dù điểm thấp cũng không muốn cô được như ý nguyện?!
Nhìn Okkotsu khó khăn lắm mới mỉm cười với mình, Rin cảm giác như bị một quyền đánh thẳng vào mặt.
Cô không tiếng động giật ngón tay, ghi chú trước tên của Okkotsu Yuuta mấy chữ: Tử Thần tâm cơ.
Rất tốt, Rin gặp qua vô số người, đã lâu rồi chưa thấy ai tâm cơ bằng hắn.
Nhưng mà tục ngữ nói rất đúng, đạo cao một thước, ma cao một trượng*.
*Đạo cao một thước, ma cao một trượng là câu nói ẩn dụ về sự hành đạo của người tu hành khi gặp chướng ngại trên đường tu tập cũng như hành đạo. Khi mà hành giả khởi tâm tu tập ắt có khi sẽ bị gặp trở ngại kháng cự của cái gọi bản Ngã, chấp trước.
Rin nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, tự nói với mình nếu bây giờ tức giận thì cô sẽ thua.
Một lần nữa mở mắt ra, cô nhìn Okkotsu mỉm cười, cũng giơ lên nụ cười với hắn: "Cậu biết tại sao tôi có thể chép đáp án của cậu không?"
Okkotsu Yuuta suy đoán: "Cậu nghe thấy?"
"Chính xác, không hổ là đặc cấp chú thuật sư." Rin vỗ tay, cười như không cười nói: "Thính lực của tôi đúng là rất tốt."
Okkotsu Yuuta ánh mắt rũ xuống: "Cậu muốn dùng năng lực của mình để cung cấp tình báo cho địch? Hay là muốn dùng nó để lấy công chuộc tội?"
Rin lắc đầu: "Không, tôi chỉ muốn nói là......phòng của cậu cách âm rất kém."
Như cô mong muốn, thiếu niên cứng đờ thân mình.
Sau đó, Rin vẫn luôn nghe hệ thống thông báo, giống như bị nhiễm virus, vẫn luôn liên tục đến tận khuya......
[ Okkotsu Yuuta hảo cảm +1]
[ Okkotsu Yuuta hảo cảm -1]
[ Okkotsu Yuuta hảo cảm +1]
[ Okkotsu Yuuta hảo cảm -1]
......
[ hảo cảm +1]
[ hảo cảm -1]
......
[+1]
[-1]
Rin:......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro