Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42: Tiến độ 42%

Rin rất nhanh đã bình tĩnh.

Nhưng vẫn không hiểu tại sao.

Cô mở thông báo lúc trước, mặt trên viết là: Số tiền mà đối tượng công lược tiêu vì ngài sẽ tự động đổi thành tích phân.

Rin bắt đầu nghiền ngẫm từng chữ một —— Gojo Satoru là đối tượng công lược, hơn nữa còn tiêu tiền vì cô, nếu không  hệ thống sẽ không ghi nhận, những gì cô thấy đều là thật.

【 đã trở thành phế thải 】—— nghĩa là có gì đó đã xảy ra.

Rin cắn cắn môi, bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì, cong eo nhảy khỏi sô pha, chân trần chạy đến đống đồ mua ban nãy.

Tìm tìm kiếm kiếm một hồi, phát hiện tất cả đều có một điểm chung.

—— không có hóa đơn.

Thử ngẫm lại, sau khi Gojo Satoru trả tiền có lấy hóa đơn, bởi vì là chuyện bình thường nên Rin cũng không để ý.

Giờ cô cẩn thận phân tích, người giám sát vẫn là người giám sát do phía trên an bài, thật ra cũng không có nghĩa vụ tiêu tiền vô điều kiện cho cô.

Có thể hắn đã giữ hóa đơn lại —— rồi đưa trường học chi trả.

Rin tức khắc thông suốt.

Uổng công cô luôn tự cho mình thông minh, không ngờ lại vấp ngã ở chỗ này.

Lúc trước còn nghĩ tới, nếu cô xóa bỏ “Bản án” của mình, bắt đầu dùng tài sản cá nhân, không có người giám sát tiêu tiền giúp cô vậy thì việc xoát tích phân sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.

Hiện tại mới biết cô sai rồi —— yêu đương cùng chú thuật sư đúng là yêu đương cùng chú thuật sư, phải cam tâm tình nguyện tiêu tiền vì cô mới được!!

Rin hòa hoãn hơi thở, lần nữa mở hệ thống, xem xét một loạt thông báo lúc trước, đại đa số tích phân đều do Okkotsu Yuuta cống hiến.

Nhưng mà cô bỗng nhiên nhớ tới lần nọ ra ngoài, cô tự đi mua nội y, Okkotsu Yuuta hình như còn hỏi hóa đơn ở đâu……

Mọe… nó…

Nói cách khác, lúc đó Okkotsu Yuuta cũng muốn tìm trường học chi trả??!

Hắn hoàn toàn có thể làm thế!!

Da đầu Rin tê dại, quả thật càng nghĩ càng thấy ớn, số tiền Gojo Satoru mua đồ cho cô đã biến thành phế thải, mà Okkotsu Yuuta lại giữ rất nhiều hóa đơn, lỡ như hắn cũng học theo Gojo Satoru, tìm trường học chi trả....

Hơn nữa, bây giờ Okkotsu Yuuta cũng không còn là người giám sát của Rin....

Rin nhắm mắt, hít sâu, nói với bản thân phải bình tĩnh, càng vào những lúc nguy hiểm thì càng phải trấn định.

Cô không dám tưởng tượng đến chuyện nếu Okkotsu Yuuta tìm trường học trả tiền thì tích phân của cô sẽ chịu đả kích cỡ nào, lấy điện thoại, bấm vào Line, đến khung chat của Okkotsu Yuuta.

Tin nhắn còn dừng ở chỗ 【 Gojo- sensei là người như thế nào? 】, Okkotsu Yuuta [ đã đọc ], nhưng lại không trả lời.

Ngón tay Rin dừng trên khung thoại, không biết nên mở lời kiểu gì.

—— van xin cậu đừng để trường học trả tiền sinh hoạt cho tôi?

Ha hả, này còn không phải lạy ông tôi ở bụi này à, nói không chừng còn đẩy nhanh tốc độ của hắn ấy chứ.

Đầu tiên là chào hỏi chút đi, Rin bắt đầu nhắn: Có ở đó không? Hôm nay đi học thầy giáo giảng gì á……

Không được, quá giả tạo. Cô lại không biết lịch trình hôm nay của hắn, lỡ như hắn đi làm nhiệm vụ không đi học thì sao? Nếu vậy thì hỏi bọn Panda cho rồi.

Vì thế Rin xóa dòng này, tiếp tục đánh chữ: Lần trước tôi hỏi cậu chuyện của Gojo- sensei là vì muốn hiểu rõ người giám sát mới của mình hơn. [ nhếch miệng ][ nhếch miệng ][ nhếch miệng ]

Đánh xong ba cái emoji, Rin do dự một lát, không gửi, vẫn cảm thấy nói như vậy quá mức lộ liễu.

Cô phiền não mà gãi gãi tóc, một tay nắm điện thoại bắt đầu trầm tư.

Cô lại xóa hết tin nhắn vừa gõ, mở hệ thống, đã lâu không xem xét hảo cảm của Okkotsu Yuuta.

Màn hình hiển thị là: 50.

…… ồ nha?

Tăng khi nào vậy?

Bởi vì chuyện nhảy lầu lần trước nên Rin đã làm lơ hảo cảm của Okkotsu Yuuta khá lâu, lần cuối xem là 27, không biết tăng lên lúc nào.

Chắc là vào lúc cô ngủ. Rin cũng không thèm để ý, dù sao không biết khi nào lại giảm trở về, 50 với 0 cũng không khác gì nhau.

Rin nhìn chằm chằm độ hảo cảm một lát, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng.

Bây giờ cô đã có chút tài sản riêng, nếu dùng "món quà" nào đó để đổi lại số tiền hắn đã chi, có lẽ trong lòng hắn sẽ cảm thấy cân bằng một chút, từ đó không nhờ nhờ cậy trường học nữa?

Okkotsu Yuuta vẫn là đối tượng công lược của cô, mà điều kiện tất yếu cũng sẽ không thay đổi, bởi vì cô “Tự nguyện” tặng quà cho hắn, không có quan hệ gì với tích phân.

Rin cảm thấy phương pháp này rất được.

Vì thế cô gõ phím lần thứ ba: bạn học Okkotsu, tuy rằng bây giờ cậu đã không còn là người giám sát của tôi, nhưng tôi vẫn cực kỳ biết ơn sự giúp đỡ của cậu lúc trước, vậy nên tôi muốn tặng cậu một món quà. Khi nào chúng ta có thể gặp nhau?

Đọc thầm mấy lần, cảm thấy lần này khá ổn. Đang chuẩn bị gửi, điện thoại đột nhiên run lên.

Rin hoảng sợ, tập trung nhìn vào, khung chat bắn ra một tin nhắn.

【 hôm nay cũng không muốn dậy sớm:? 】

Rin sửng sốt, chớp chớp mắt, xóa tin nhắn của mình, gửi lại hàng loạt dấu  【 ??? 】

Giây tiếp theo, đối phương gửi ảnh chụp màn hình qua.

Ảnh chụp là giao diện của hắn, phía trên đang hiển thị “Đối phương đang gõ tin nhắn…”.

…… A này.

Khóe miệng Rin hơi hạ xuống, đột nhiên có loại cảm giác chột dạ khi làm việc xấu, nhưng rất nhanh đã tiêu tan.

【 hôm nay cũng không muốn dậy sớm: cậu muốn nói gì? Gõ nửa ngày còn chưa xong. 】

【 Người dùng này không tồn tại: Không có gì. [ ha ha ]】

【người dùng này không tồn tại: Chỉ là muốn cảm ơn cậu. 】

【 hôm nay cũng không muốn dậy sớm:? 】

Rin nhìn tin nhắn của hắn, quyết định dựa theo suy nghĩ cuối cùng kia.

【 người dùng này không tồn tại: tôi muốn chuẩn bị quà cho cậu để cảm ơn vì thời gian qua. 】

Đối phương an tĩnh trong chốc lát, sau đó màn hình biểu thị “Đối phương đang gõ…”.

Nhưng gõ nửa ngày còn chưa gửi.

Rin lười chờ, trực tiếp tiếp tục đánh chữ.

【 người dùng này không tồn tại: sáng nay đi đánh chú linh, không đến trường, mai cậu có đi học không? Tôi đem quà cho cậu. 】

Okkotsu Yuuta lại “Đang gõ…”.

Rin chờ đến không kiên nhẫn, kết quả thấy hắn đáp lại duy nhất một chữ 【 có. 】

Rin: “……”

【 người dùng này không tồn tại: mai gặp. 】

[ Okkotsu Yuuta hảo cảm +1]

Rin rời khỏi khung chat, ấn tắt màn hình.

Đã hơn 8 giờ, cách thời gian các cửa hàng đóng cửa ngày càng gần. Rin nhìn túi lớn túi nhỏ trên mặt đất, lập tức đứng dậy.

Trực tiếp trả hàng chắc chắn không được, bởi vì đây là tiền của Gojo Satoru, nếu trả hàng thì tiền sẽ vào lại thẻ của hắn, nên cô chỉ có thể lặng lẽ đi cửa hàng second-hand.

Nhiều hàng hiệu như vậy, gần 1 triệu yên, lại hoàn toàn chưa khui, cho dù là cửa hàng second-hand chắc chắn cũng bán được không ít tiền.

Cô đem đồ cất kỹ vào ba lô, cầm theo túi rác giả vờ ra ngoài vứt, sau khi tránh sự tuần tra của máy bay không người lái thì bắt đầu xuất phát.

Hành vi của Gojo Satoru đã dạy cô một bài học quá lớn, kiếm điểm dễ dàng giữ điểm khó. Tuy rằng số tiền hắn chi trả đã không còn là tích phân nữa nhưng đồ vật vẫn còn rất giá trị.

Rin bán đồ xong, mang nét mặt tỏa sáng ra khỏi cửa hàng, chuẩn bị đến trung tâm thương mại chọn quà.

Cô bán đồ Gojo Satoru mua cho mình để mua quà tặng Okkotsu Yuuta, từ đó giữ được tích phân quý báu —— như thế có vấn đề gì không? Hoàn toàn không thành vấn đề.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro