Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41.2: Tiến độ 41%

Mặt khác, Rin ngồi ở nhà hàng sao Michelin*, nhìn tích phân của mình không ngừng dâng lên, nở nụ cười.

* Panda hảo cảm +1, đổi 100 tích phân

* Inumaki Toge hảo cảm +1, đổi 100 tích phân

* Itadori Yuji hảo cảm +2, đổi 200 tích phân

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 23, 333 yên, đổi 23, 333 tích phân

Tích phân hiện tại: 912, 989/100, 000, 000. Bảy con số gần ngay trước mắt!

“Rin vui không? Xem ra đồ ăn rất hợp khẩu vị em.” Gojo Satoru cười tủm tỉm ngồi đối diện cô, sau khi ăn xong thì lười biếng vắt chéo chân lại.

Rin nhìn hắn, cái khác không nói, từ khi thay đổi người giám sát, cuộc sống của cô tốt hơn trước rất nhiều.

Vào sáng nay, Gojo Satoru đưa cô đi phất trừ chú linh, cười hì hì để cô ra trận, nói muốn lần nữa “Chiêm ngưỡng” hơi thở âm thanh.

Rin vô cùng thảo mai tỏ vẻ phần lớn chú lực của mình đã bị phong ấn, hắn liền bảo cô chỉ cần đứng đó múa kiếm, cùng lắm thì mình vẩy vẩy ngón tay giúp cô.

Rin để tay xuống, không mạnh mẽ dùng chú lực, sau khi thỏa mãn yêu cầu của hắn xong, hảo cảm của Gojo Satoru vẫn bất động.

Nhưng hắn cực kỳ hào phóng mời cô ăn cơm.

Rin chọn một nhà hàng hai sao Michelin ở Ginza, cũng chính là chỗ hiện tại bọn họ đứng, thu được một đống tích phân về tay, còn có thể no căng bụng.

—— có thể không vui sao!!!

Rin buông điện thoại, nói với hắn: “Vâng, chủ yếu là đi cùng thầy nên rất vui vẻ.”

Gojo Satoru hảo cảm +……a ha ha, đương nhiên là không nhúc nhích.

Trước mắt vẫn duy trì ở con số 0, so với -9 của Okkotsu Yuuta còn cứng rắn hơn: )

Gojo Satoru mang bịt mắt đen thùi lùi, trên môi duy trì ý cười không ai nhìn thấu, “Thật sao? Rin nói vậy thật làm người ta ngượng ngùng nha ~”

Rin nghĩ thầm hắn ngượng chỗ nào, mở miệng nói: “Thật sự, em thật sự muốn ở cạnh Gojo- sensei.”

Nói xong, cô thiếu chút phun mấy con tôm mới ăn ra.

Từ sau khi biết kịch bản của nguyên chủ và hắn, Rin có chút hiểu được thái độ kỳ lạ của Gojo Satoru, cũng nhận ra hắn đang hoài nghi cô.

Nếu trước kia nguyên chủ đã thật sự thích Gojo Satoru, Rin muốn suy xét xem có nên diễn một chút hay không, bởi vì loại cảm giác như “Thích” này cho dù mất trí nhớ cũng rất khó thay đổi.

Tóm lại…… đây là lĩnh vực cô không am hiểu, nhưng mà thử một chút cũng không sao.

Hơn nữa, Gojo Satoru có tiền nha! Cho dù hảo cảm không tăng thì cô vẫn có thể xoát tiền đó.

Tuy nói hảo cảm của Gojo Satoru là 0 nhưng số liệu vẫn chỉ là số liệu, có vết xe đổ của Okkotsu Yuuta, Rin quyết định vẫn dựa theo hướng dẫn mà làm.

Thời điểm đi ra nhà ăn, cô nói với Gojo Satoru: “Gojo- sensei, thời tiết hôm nay thật đẹp.”

Vừa dứt lời, trong không trung liền rơi xuống vài giọt nước mưa lạnh lẽo.

Rin: “……”

Ông trời không chiều lòng người, mất bò mới lo làm chuồng cũng không muộn, cô lập tức mở dù, “Gojo- sensei, thầy có mang dù không?”

Nghe được lời này, Gojo Satoru dừng lại, đôi mắt phía sau tấm vải đen bất động thanh sắc buông xuống.

Đứa nhỏ này, xem ra thật sự đã “Hoàn toàn” mất trí nhớ.

Hắn giải trừ vô hạn, cong eo chui vào dù của cô, ngay sau đó, ô che mưa biến thành một cái loa phát thanh, đem tiếng mưa rơi rót thẳng vào tai.

“……” Rin cứ như vậy nhìn hắn như động vật to lớn chen vào dù của cô, vì thế đưa cán dù cho hắn.

Gojo Satoru không cầm, nói: “Em không bung dù cho thầy hả?”

Mặt Rin ngơ ngác: “Thầy không có tay à?”

“Phải hiếu kính với thầy cô —— em đã nói vậy mà.”

“……” Rin cạn lời một lát, nói: “Thầy tương đối cao, thầy nên cầm dù mới phải.”

Gojo Satoru không hề có liêm sỉ: “Vậy em nâng dù cao lên là được rồi.”

Rin: “……”

Cô 156cm, Gojo Satoru 190cm, khoảng cách gần 40cm, nếu để cô cầm dù cho Gojo Satoru thì không chỉ có tay phải vươn thẳng lên mà còn phải dùng mũi chân đi đường.

“Được, thầy đi đi, em cầm cho thầy.” Rin nói xong, nâng dù lên cao.

Gojo Satoru vừa lòng mà đứng thẳng dậy, Rin đột nhiên kéo dù xuống, để đầu hắn bị che lại kín mít.

Gojo Satoru: “……”

Hảo cảm không nhúc nhích.

“A, ngại quá thầy à, tay em run, thầy không sao chứ?” Rin vui sướng khi người gặp họa, dù sao hắn cũng không giảm độ hảo cảm, cô có thể tùy tiện chơi hắn mấy vố nha.

Đang lúc nói vậy, Gojo Satoru bỗng nhiên vươn tay, kéo cả người cô lên.

Rin thiếu chút phát động công kích, giây tiếp theo lại phát hiện mình đang ngồi trên vai hắn.

Một độ cao hoàn toàn mới bày ra trước mắt Rin, tay giơ ô che mưa, thấy đến người qua đường kinh ngạc nhìn họ: tuyệt quá, tình cha con thật là tuyệt! Ba ba bị mù, con gái thay ba cầm dù, ngồi ở trên vai hướng dẫn, thật khiến cho người ta cảm động!

“Ba…… thầy ơi, em muốn đi hướng 9 giờ mua đồ.” Rin nói, “Được không?”

Gojo Satoru liền đi theo hướng ngược lại: “Thầy còn việc phải làm.”

Rin: “Em tự đi mua!…… thầy đưa thẻ cho em.”

“Gì? Sao thầy phải đưa?”

“Bởi vì tiền của em đã nộp hết lên trên.” Cô giả vờ đáng thương.

Gojo Satoru nói: “Vậy à, vậy thầy bảo mấy người đó trả cho em.”

Rin nghe, như vậy sao được??!

“Những người đó đã sớm chia của rồi, tiền của em cũng không thể trở lại.” Cô động chân đá hắn, “Em chỉ muốn mua chút nhu yếu phẩm sinh hoạt mà thôi, sẽ rất nhanh. Thầy là người giám sát em, chẳng lẽ không nên phụ trách sao? Lúc trước Okkotsu đều mua hết mà.”

Nghe được lời này, Gojo Satoru mới ngừng lại, sờ sờ cằm, cảm thấy có lý: “Được rồi được rồi, em muốn mua gì?”

Rin thấy hắn mắc câu, nháy mắt vui vẻ.

Tới trung tâm thương mại, cô nhảy từ trên vai Gojo Satoru xuống, đầu tiên đi tới tiệm trái cây, chọn một cặp dưa hấu nhập khẩu quý giá, tiêu phí 12388 yên.

Gojo Satoru vừa trả tiền vừa nhìn cặp dưa hấu trong tay cô, không nhịn được tấm tắc nói: “Bây giờ lại thích ăn trái cây ngược mùa à?”

Rin nghĩ thầm đương nhiên, bởi vì dưa hấu ở Nhật Bản rất đắt!

Lại còn đang vào mùa đông, gần như là giá trên trời!

“Dưa hấu rất ngon.” Cô nói.

“Vậy sao?” Bỗng nhiên Gojo Satoru đổi ngữ điệu, bịt mắt đen như mực nhìn cô, “Thầy nhớ lúc trước Rin không thích như vậy, thậm chí ngay cả trái cây bình thường cũng không ăn.”

Rin nhìn mắt hắn, lại bắt đầu thử cô?

Trong trí nhớ của nguyên chủ, sau khi cô bị Gojo Satoru nhặt được thì hắn là người giám hộ của cô, so với cái danh "người giám sát" cũng có nhiều điểm tương đồng.

Nghĩa là hắn càng hiểu rõ cô hơn Getou Suguru và Okkotsu Yuuta.

“Sao lại vậy?” Cô hỏi.

Gojo Satoru thưởng thức trái chanh trong tay, cười nói: “Bởi vì trái cây sẽ mọc theo mùa nha, nó làm em lo được lo mất, mà chanh lại vĩnh viễn kết quả, em thích nhất là những chuyện có hai từ 'vĩnh viễn' kia.”

Rin: “……”

Không, hắn hiểu lầm, cô ấy chỉ là thích chua nên mới ăn chanh thôi.

“Nhưng chỉ cần muốn mua thì nhất định sẽ mua được.” Cô nhấc túi lên, “Vậy nên, chúng cũng là 'vĩnh viễn'.”

Gojo Satoru hảo cảm +…… Ha ha, vẫn không tăng.

Phiền cô lại nói triết lý.

Gojo Satoru nhận hóa đơn từ nhân viên thu ngân, cười mà không nói mà nhìn cô chăm chú một lát, ném trái chanh vào trong túi cô, đút túi xoay người ra ngoài: “Muốn mua gì nữa không?”

Rin lập tức vác túi theo sau: “Còn muốn mua chút quần áo.”

Đi từ tầng dưới đến tầng trên, một tràn hỗn hợp nước hoa không tên đập vào mặt.

Gojo Satoru nhìn đồng hồ: “Cũng muộn rồi, em tùy tiện nhìn xem rồi tốc chiến tốc thắng.”

《 tùy tiện nhìn xem 》

《 tốc chiến tốc thắng 》

Rin hít sâu một hơi, nội tâm kích động đối diện với ánh mắt sáng quắc của nhân viên cửa hàng.

Nhưng cô vẫn có thể ổn định tâm tình, nhìn giá cả, cố ý lắc lắc đầu: “Đắt quá, thật sự phải mua ở đây sao?”

Gojo Satoru: “Thầy không có thời gian dẫn em đi chỗ khác đâu, mua ở đây đi.”

Vậy Rin cung kính không bằng tuân mệnh.

Đối với các loại nhãn hàng trên thị trường cô không hiểu rõ lắm, dưới sự giới thiệu nhiệt tình như bốc lửa của nhân viên, Rin chọn cái quý nhất, đắt nhất, tiêu phí sáu chữ số.

Gojo Satoru quẹt thẻ không thèm nháy mắt.

Tâm trạng Rin mênh mông, cố nén cảm xúc muốn mở hệ thống, sợ nhìn thấy tích phân sẽ trực tiếp gáy to như gà.

Cô cảm thấy hôm nay sẽ xoát đủ 1 trăm triệu tích phân! Gojo Satoru quá đẳng cấp! Đẳng cấp hơn Okkotsu Yuuta keo kẹt bủn xỉn rất rất nhiều!!!

“Gì vậy? Còn muốn mua gì sao?” Gojo Satoru hỏi.

Rin: “Đôi giày kia nhìn không tệ.”

Gojo Satoru: “Mua.”

Rin: “Cái mũ kia nữa, đáng yêu quá đi.”

Gojo Satoru: “Mua.”

“Nhưng mà đắt……” Rin vẫn không quên giả vờ.

Gojo Satoru: “Mua.”

Rin thích khí khái coi tiền như cặn bã của Gojo Satoru.

Hai người càn quét từ trên xuống dưới một lượt, tổng cộng chỉ tốn mười phút, Rin xách theo bao lớn bao nhỏ, trên cổ còn treo không ít đồ, đã không thể dùng từ thắng lợi trở về để hình dung.

Đây là hàng hiệu sao? Đây là tiền sao? Đây là tình yêu của Gojo Satoru sao??

Đều không phải!

Đây! Là! Tích! Phân!!!

Lúc sau Gojo Satoru xác thật có việc, trực tiếp thuấn di đem cô về chung cư rồi chạy lấy người.

Rin đem bao lớn bao nhỏ để trên mặt đất, gấp không chờ nổi mà nằm lên sô pha, mở hệ thống "tiền và chú thuật sư" ra.

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 336789 yên, đổi tích phân 336789

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 21587 yên, đổi tích phân 21587

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí………

……

Một tràn thông báo thật dài, người xem hoa cả mắt, Rin run rẩy kéo xuống, cuối cùng cũng nhìn thấy tổng số tích phân: 1, 838, 997/100, 000, 000.

Vượt qua bảy chữ số!!!

! Hơn! Một ! Triệu !

Ngao ngao ngao*! Cô yêu Gojo Satoru!!!

*tiếng chó tru sói gào.

Rin kích động đến mức nhảy tới nhảy lui trên giường, thiếu chút nữa ném toàn bộ nóc nhà đi.

Tiếp theo là mang những đồ vật hàng hiệu đó bán đi, dù sao cô cũng không dùng được, như vậy chẳng những tích phân không giảm, tài sản cá nhân còn có thể tăng lên, quả thực chính là song thắng!!

Ha! Độ hảo cảm là cái gì? Okkotsu Yuuta là cái gì? Getou Suguru là cái gì? Đối tượng công lược là cái gì?

Cô tuyên bố từ nay toàn bộ tích phân (tiền) đều do một mình Gojo Satoru đảm nhận!

Rin cứ như vậy ở chung cư hát nửa ngày, ngay cả trường học cũng lười đi, hiếm khi tự mua nguyên liệu nấu ăn mở một buổi tiệc lớn, sau đó mở máy chiếu trong phòng khách, vừa ăn vừa xem điện ảnh.

Một ngày như vậy liền trôi qua, chờ đến khi trời tối, Rin mới phát hiện mình vô thức ngủ quên trên sô pha.

Cô dụi dụi mắt đứng dậy, định đi sân huấn luyện ngầm luyện kiếm, nhưng nghĩ đến trận toàn thắng hôm nay lại không nhịn được cười ngây ngô.

Cô lại mở hệ thống, muốn thưởng thức mấy con số xinh đẹp ấy.

Vài giây sau bỗng nhiên cứng người ——

Tích phân trước mắt: 985, 760/100, 000, 000.

…… Cái gì???

Từ từ!!!

Rin hung hăng xoa đôi mắt, cho rằng nhìn lầm rồi, nhưng nhìn chăm chú vài phút, tích phân vẫn không thay đổi.

Khoan đã…… bảy chữ số của cô đâu??!

Hơn một triệu tích phân của cô đâu???

Cô đang nằm mơ sao? Hay là sự việc hôm nay chỉ là một giấc mộng?!

Rin khó tin được, mở ra thông báo xem xét ——

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 74541 yên, đổi tích phân 74541【 đã trở thành phế thải 】

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 23, 333 yên, đổi tích phân 23, 333【 đã trở thành phế thải 】

* Gojo Satoru vì ngài tiêu phí 12388 yên, đổi tích phân 12388【 đã trở thành phế thải 】

………

Rin hóa đá tại chỗ.

Không có khả năng, không có khả năng…… đúng là Gojo Satoru đã tiêu tiền mua cho cô không ít đồ, hệ thống cũng đã ghi nhận.

Nhưng mà tại sao lại trở thành phế thải…… Trở thành phế thải? Này con mẹ nó đùa cô???

……

Gojo Satoru tìm trường học chi trả.

......

* Michelin Guide: là tạp chí giới thiệu đặc sản và các địa điểm ăn uống chất lượng, như một tiêu chí đánh giá các nhà hàng trên thế giới.

– Một sao Michelin có nghĩa là nhà hàng rất tốt so với mặt bằng chung.

– Hai sao Michelin dành cho nhà hàng có chất lượng nấu nướng xuất sắc.

– Ba sao Michelin nếu nhà hàng có phong cách ẩm thực đặc biệt, đạt đỉnh cao của ẩm thực.

Nói chung là đắt có đẳng cấp đó.

Chuyên mục mỗi ngày một câu chuyện:

Với sự simp chúa Yuuta, lúc nhìn thấy tấm này, mình đã hét rất nhiều.


Mình gào to và gáy nhiều đến mức phải 'nhờ vả' chị mình copy lại y đúc nhưng ở phiên bản màu mè hơn=)))

Dù không hiểu sao bả đè thêm quầng thâm mắt cho Yuuta nhưng cũng cảm ơn vì sự đẹp trai này, mình đã xỉu 7 ngày chưa tỉnh.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro