Chương 21: Tiến độ 21%
Mấy giờ trước, một vị khách hiếm gặp đã ghé thăm chi nhánh tộc Kamo ở Tokyo.
"Noritoshi-san, tôi có chuyện muốn thương lượng với anh."
Đêm mưa không trăng cũng không sao, thiếu niên áo trắng tóc đen mang theo một thân đầy hơi nước, một tay đút vào túi quần, đứng trước hành lang mỉm cười chào hỏi.
"Okkotsu-kun, đã trễ thế này, cậu tới đây là có việc gì?" Kamo Noritoshi còn đang mặc thường phục, đánh giá người thiếu niên đang đeo ba lô này, không dấu vết nhíu mày, "Gặp phải chuyện khó giải quyết sao?"
"Đúng là có chút khó giải quyết......" Okkotsu Yuuta vai trái mang ba lô và túi kiếm trống không, trên người ngoại trừ chút nước mưa thì không nhiễm một hạt bụi, chỉ là kiểu tóc vẫn luôn chỉnh chu có chút rối loạn, tóc mái thấm ướt nhẹ nhàng rơi xuống mi.
Kamo Noritoshi bỗng nhiên cảm thấy bộ dáng này của hắn rất hiếm có, lần đầu tiên họ gặp nhau là ở hội giao lưu Tokyo, khi đó Okkotsu vẫn còn học năm nhất, thiếu niên thuần lương nhìn như vô hại mất kiểm soát thả chú linh cường đại ra ngoài, trong nháy mắt hạ gục toàn bộ học sinh cao chuyên Kyoto, dáng vẻ lúc ấy cũng vô cùng sạch sẽ, không nhiễm bụi trần, khác hẳn với thần sắc mệt mỏi hiện tại.
"Vào trong nói chuyện?" Kamo Noritoshi khách khí hỏi.
"Không cần." Okkotsu Yuuta cười cười, đứng tại chỗ không nhúc nhích, đột ngột nói: "Tôi biết anh đưa cho cô ấy một mảnh giấy."
Kamo Noritoshi kinh ngạc, Okkotsu nói chuyện rất ngắn gọn, không gọi rõ tên họ, nhưng biểu tình và ngữ khí đã thể hiện hết thảy.
Kamo Noritoshi híp mắt nhíu mày: "Rốt cuộc cậu muốn nói gì?"
"Cô ấy có gọi cho anh không?" Okkotsu Yuuta trực tiếp hỏi, "Nói thật với anh, đêm nay đã xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, cô ấy bỏ trốn rồi, tôi biết Rin có phương thức liên lạc của anh, có thể sẽ gọi đến..."
"Okkotsu-kun." Kamo Noritoshi hiếm khi đánh gãy lời nói của hắn, "Đừng dùng từ ngữ tùy tiện như thế."
Bỏ trốn cái gì, Rin không phải là thú cưng Okkotsu nuôi.
"Cho dù là tội phạm thì cô ấy cũng phải có nhân quyền chứ?"
Okkotsu Yuuta đối với phản ứng của hắn có chút ngoài ý muốn, không nhịn được than nhẹ: "Tiền bối nói quá lời rồi...... Nếu anh đã nói cô ấy là tội phạm thì tôi cũng chỉ đang hoàn thành chức trách thôi."
"...... không liên lạc với tôi." Kamo Noritoshi cũng ý thức được mình không khống chế tốt cảm xúc, một lần nữa bình tĩnh nói, "Nếu cậu chỉ muốn đến xác nhận chuyện này thì có thể đi được rồi."
Hạ lệnh đuổi khách trắng trợn.
Nhưng thiếu niên vẫn không nhúc nhích.
"Còn có việc gì nữa không?" Kamo Noritoshi hỏi.
Ngón cái Okkotsu Yuuta móc vào túi, cụp mày bỗng nhiên nói: "Noritoshi-san vẫn luôn cảm thấy cô ấy bị oan có đúng không?"
Kamo Noritoshi hơi dừng lại "Ý cậu là?"
"Chuyện này tôi có thể hỗ trợ điều tra." Okkotsu Yuuta ngước mắt nói, "Vì sao cô ấy đào tẩu, tham dự biến cố Shibuya để làm gì, cùng với những chuyện sau khi mất tích...... tất cả tôi đều có thể tìm cách điều tra, tránh để Rin bị oan."
"Cậu chắc chắn?" Kamo Noritoshi có chút không tin.
"Ừm, đổi lại, nếu cô ấy liên lạc với anh, anh phải lập tức báo cho tôi."
Kamo Noritoshi sắc mặt trầm xuống: "Cậu muốn định trói buộc?"
"Điều kiện này cũng không tệ." Okkotsu nói, "Noritoshi-san hẳn là vẫn luôn hy vọng cô ấy có thể danh chính ngôn thuận tiến vào tộc Kamo, muốn như thế thì cần phải có một thân phận trong sạch, phải không?"
Điều kiện này đúng là không kém, Kamo Noritoshi có chút dao động, nhưng vẫn không muốn giao Rin cho hắn, "Nếu như tôi không đồng ý thì sao?"
"Vậy thì...... Tôi cũng không có cách nào." Okkotsu Yuuta cười cười, ôn hòa không hề giống thiếu niên mặt không đổi sắc tiêu diệt chú linh cấp cao mấy giờ trước.
Kamo Noritoshi trầm ngâm một lát, hỏi: "Không phải cậu luôn coi cô ấy là tội phạm sao?"
"Bởi vì đó là sự thật bày ra trước mặt chúng ta." Okkotsu Yuuta nghiêm mặt, "Tôi cũng chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng nếu có tình huống bất ngờ phát sinh thì lại là vấn đề khác."
"Cậu chắc chắn cô ấy sẽ liên lạc với tôi?"
"Chắc chắn." Okkotsu nói, cười giỡn, "Đương nhiên, cũng chỉ là suy đoán."
"......"
"Bây giờ cô ấy không có thuật thức lẫn chú lực, mất tích bên ngoài rất nguy hiểm, tiền bối có lẽ cũng hiểu."
"...... tại sao cậu lại muốn giúp cô ấy?" Kamo Noritoshi thấy hắn dùng kính ngữ, bất giác hỏi, "Theo như tôi biết thì hai người cũng không thân."
"Đúng là không thân." Okkotsu Yuuta đá hòn đá nhỏ trên mặt đất, thanh âm không hề phập phồng, "Chỉ là bạn bè của tôi đều quý trọng cô ấy, nên tôi cũng muốn tận lực giúp họ."
.........
Kamo Noritoshi khe khẽ thở dài.
"Sự việc đại khái là như vậy." Hắn nói qua điện thoại, "Okkotsu rất thông minh, tính trước một bước, đưa ra điều kiện thỏa đáng, nói thật là anh cũng không còn cách nào."
Sắc trời đã sáng, MacDonald dần dần có người lui tới, rất nhiều gương mặt xa lạ liên tục lướt qua.
"Xin lỗi, Rin, hy vọng em có thể thông cảm. Anh tin rằng Okkotsu-kun sẽ không làm hại em."
Rin một tay giơ di động, một tay bưng mâm đồ ăn đưa về chỗ cũ, "Không sao, em hiểu được."
".......em không tức giận sao?" Kamo Noritoshi hỏi.
"Tức giận? Sao em phải tức giận?" Rin dùng khăn giấy ướt lau tay.
"Bởi vì anh không biết tình huống của em thế nào mà lại cùng Okkotsu định ra trói buộc......" Hắn thở dài, "Anh không biết em bây giờ có tốt không, anh chỉ hi vọng em được rửa oan nên mới đáp ứng điều kiện của cậu ta."
"Ừm." Rin nhẹ nhàng cầm dù bước ra ngoài, "Lần trói buộc này đã hoàn thành, vậy có nghĩa cậu ta có gặp được em hay không cũng không sao, đúng không?"
"Em nói sao?" Kamo Noritoshi kinh ngạc, "Chẳng lẽ em ——"
"Đúng vậy, địa chỉ lúc nãy là giả đấy." Rin nói, "Okkotsu không phải rất giỏi đoán à? Thế thì em liền dựa vào dự đoán của cậu ta mà đoán."
...... Mạnh mẽ rống to một đợt, Rin cảm thấy thật sảng khoái.
Kỳ thật lúc nãy khi gọi điện thoại cùng Kamo Noritoshi, cô đã nghe ra được một ít cảm xúc không phối hợp trong giọng nói của hắn.
Tuy rằng hảo cảm của hắn đã trên 60, cô cũng không muốn nghĩ xấu cho người khác nhưng đối với những việc không chắc chắn, chuẩn bị trước một chút vẫn hơn.
"Nghĩa là địa điểm em nói cho anh là nói dối?" Kamo Noritoshi hỏi.
"Đúng rồi, em không có ở chỗ đó." Rin mở cửa, nhìn đường phố náo niệt, chân trời dần hiện lên tia sáng ấm áp, lộ ra ý cười thỏa mãn, "Nhưng mà nơi đó....hẳn sẽ khiến Okkotsu hài lòng."
Đó là thời điểm cô đi qua trùng hợp nhìn thấy, nghĩ rằng sẽ rất hợp với loại não yêu đương như hắn.
......
Mà ở phía khác của thành phố, thiếu niên một đêm không ngủ lần đến địa chỉ Kamo Noritoshi đưa, ngẩng đầu nhìn mấy chữ to đùng trên văn phòng ——
【 Cơ sở giới thiệu hôn nhân Murata 】
.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro