Chương 13: Tiến độ 13%
@-_jesserinrogers_-
Bởi vì tới mùa thi rồi nên mình hơi bận, có đến hè mới tiếp tục ra chap được đó ạ. Cảm ơn bạn đã theo dõi và yêu thích bộ truyện, chap này mình tặng bạn nha.
Rin có thể thấy Okkotsu vô cùng khó chịu, nhưng đó cũng không nằm trong phạm vi chú ý của cô, tự xưng là thiên tài xoát tích phân, cô đương nhiên là muốn kéo đủ lông đủ dê mới không uổng công đi chuyến này.
Nhưng Okkotsu dù không vui nhưng độ hảo cảm vẫn không giảm, điều này làm Rin cảm thấy rất thần kỳ, bởi vì hắn đã dừng lại ở -11 rất lâu, mà trị số này cũng tương đối ổn định.
"Tôi không cần cậu đi cùng, cậu trở về trước có phải tốt hơn không?" Cô nói.
"Tôi cũng không phải muốn đưa cậu đi chơi." Okkotsu Yuuta nhẫn nại, nhìn đồng hồ, hiện tại là hơn bốn giờ chiều, trời sắp sửa tối, Okkotsu muốn đưa cô về trường nhanh một chút, bản thân cũng cần phải nghỉ ngơi, bởi vì đêm khuya vẫn còn nhiệm vụ phải hoàn thành.
Lúc này, trên đường cái bỗng nhiên truyền đến tiếng nhạc.
Đồng thời di động của Okkotsu cũng vang lên.
Hắn lấy di động ra, nhìn tên người gọi đến, không khỏi nhíu mày, ấn xuống nghe: "Làm sao vậy?"
Rin đang bị âm nhạc trên đường hấp dẫn, đi đến chỗ đông người tụ tập liền phát hiện là có đoàn nghệ sĩ đang biểu diễn.
Okkotsu Yuuta không thể không đuổi kịp cô, một bên nói chuyện điện thoại: "Anh nói Odaiba thế nào?"
Rin đi tới suối phun ở quảng trường, nhìn thấy nới đó bố trí vài cái ghế nhỏ, ba bốn nghệ sĩ đang hợp tấu biểu diễn, sáo tranh cầm cổ, còn có samisen- loại nhạc cụ hiếm khi được tìm thấy ở hiện tại, âm thanh đan xen cùng tiếng hát không khỏi khiến cô nhớ tới Edo.
"Tựa như hai cánh chim bay thẳng lên bầu trời, phù sa làm hoen ố đài sen, quanh năm trong trẻo mà thanh khiết......"
Rin từ nhỏ đã thích âm nhạc, cũng rất có thiên phú, ở thế giới Honmaru cùng với một nhóm người thảo luận học tập nhạc cụ, lúc ở Sát Quỷ Đội còn cùng Uzui Tengen học hỏi nhịp điệu, bởi vì kỹ năng này có thể dùng trong chiến đấu.
Chỉ là giờ phút này cô nghe thấy người nghệ sĩ kia hát, ca từ không khỏi làm cô nhớ đến thanh đao Taroutachi đã bị chém đứt kia......
Ô ô ô, Taroutachi nhà cô thật giống lời bài hát này, cao nhã mà đại khí hào hùng, siêu phàm thoát tục lại ôn nhu trầm ổn. Vốn luôn là thứ thần đao luôn được cung phụng như hắn có lẽ cả đời này đều chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ cùng với cô ở chiến trường oanh liệt.
Bởi vì vóc dáng của Rin không cao nên lúc trước không ai đoán được cô lại có thể một tay sử dụng bản thể của Taroutachi.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ đánh lui Thời Gian Tố Hành Quân, cô không chút do dự lựa chọn Taroutachi làm vũ khí tùy thân trói định với mình, ở Sát Quỷ Đội có mấy trăm ngàn sự tích anh hùng cùng đại đao nữa cơ, ngay cả Kibutsuji Muzan còn từng mắng cô không phải người.
Sau khi đi vào thế giới chú thuật sư còn rất hay nằm mơ, nhưng giấc mơ lặp lại nhiều nhất chính là khi xuất phát đi viễn chinh, Taroutachi nói với cô, "Không cần lo lắng, ta sẽ không đột nhiên biến mất trên đường viễn chinh."
Nhưng không ngờ sau khi tỉnh lại cô lại bất cẩn như vậy, đánh mất hắn.
......
Okkotsu Yuuta đứng ở bên ngoài đám người đang vây xem, một tay giơ di động điện thoại nói chuyện, một bên phân tán lực chú ý trông chừng Rin.
Đám người bọn họ nhiều vô kể, hắn cách người đến người đi, nhìn thiếu nữ ở giữa đám người nương mình theo âm nhạc, trong chốc lát nhíu mày, một hồi lại giãn ra, một giây trước vui vẻ, một giây sau lại khổ sở, trong một thời gian ngắn ngủi bộc lộ tất cả những biểu cảm hắn chưa từng thấy bao giờ.
"Okkotsu-kun," người ở đầu dây bên kia đột nhiên hỏi, "Cậu có đang nghe không?"
"Ừm." Okkotsu thu hồi tầm mắt, "Chú cứ tiếp tục."
"Hình như là chú linh đột nhiên trưởng thành, có chút khó giải quyết, có lẽ phải phiền Okkotsu-kun đi một chuyến mất rồi." Người ở đầu bên kia nói.
"Vốn dĩ chỉ là chú linh cấp 3 có đúng không? Tại sao đột nhiên lại trưởng thành nhanh như vậy?" Okkotsu Yuuta hỏi, tiếng nhạc bên tai bỗng nhiên thay đổi, cùng với đó là thanh âm đám người nhiệt liệt hoan hô.
Hắn nhịn không được lại ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn thấy Rin đã gia nhập vào đoàn nghệ sĩ đường phố đang biểu diễn, hiện đang cầm một cây đàn lên ôm trong tay, vậy mà còn rất 'ra hình ra dáng'.
Okkotsu: "......"
Không nghĩ tới cô còn có cả tế bào nghệ thuật.
"Okkotsu-kun, Okkotsu-kun?" Người bên kia gọi hắn, "Cậu nghe thấy không?"
"Ừm......" Okkotsu Yuuta lấy lại tinh thần, dứt khoát đi xa chút, tránh tiếng nhạc tiếng người ồn ào mà chuyên tâm nói chuyện điện thoại, "Chú nói lại tình huống kỹ càng một chút đi."
.
Rin không phải chưa từng bán nghệ, chỉ là chưa từng lén lút bán nghệ như vậy thôi.
Trước kia khi còn ở Sát Quỷ Đội cô cũng đi ra ngoài bán nghệ, vì phải dụ dỗ quỷ thượng huyền cộng thêm kiếm chút tiền thu nhập; nhưng mà lúc này không giống nhau. Cô nhìn Okkotsu Yuuta đã ở xa, nhân lúc hắn không chú ý mà bắt lấy cơ hội nhỏ nhoi.
Nghệ sĩ đầu đường cũng giống như ăn xin được chia làm hai loại, nghiệp dư và chuyên nghiệp, người sau không lấy tiền bạc làm lợi ích chủ yếu, mà đa phần là vì tiêu khiển, giải trí công chúng, luận bàn tài nghệ, lấy lòng người qua đường cũng có thể đạt được một ít tiền.
Đoàn nghệ sĩ Rin gặp được lần này thì thuộc về mặt sau, da mặt cô dày bày tỏ muốn cùng bọn họ tham gia diễn tấu, rất mau đã được chấp thuận. Cô tài nghệ tinh vi, đem tất cả bài nhạc đã từng nghe đều đàn qua một lần, người xem reo hò lớn đến mức có thể so sánh với idol biểu diễn, cuối cùng xuống dưới còn kiếm được một chén toàn là tiền .
Vài vị nghệ sĩ đầu đường tỏ vẻ bọn họ còn chưa từng có một buổi biểu diễn kiếm được nhiều tiền như vậy, nhất định phải chia cho Rin nhiều nhất.
Rin một bên chối đây chối đẩy một bên tiếp nhận money bỏ vào yếm.
Okkotsu Yuuta hiện không vây xem trong đám người, đại khái còn đang gọi điện thoại, không có khả năng quản cô đâu.
Sau khi giúp vài vị nghệ sĩ thu thập xong đồ vật, Rin nhìn tài sản cá nhân trước mắt hơi biến động: 1,005,081. Trong đó một trăm vạn là mượn tiền, 5000 là tiền cô chân chính tự mình tiết kiệm.
Cuộc sống thật khó khăn, Rin thở dài, thời buổi này muốn kiếm tiền đều phải lén lén lút lút.
Sau khi diễn tấu kết thúc, quần chúng vây xem dần dần tản đi, nơi này mới vừa tiến hành một biểu diễn xuất sắc, lại là suối phun quảng trường nơi nhiều người qua lại, không chỉ hấp dẫn ánh mắt tò mò mà cũng có những ánh mắt không có ý tốt.
"Nha nha nha, kẻ sĩ ba ngày không gặp, thật khiến người ta phải lau mắt mà nhìn, ngày xưa là nguyền rủa sư chuyên đi lẩn trốn, hiện giờ lại lưu lạc đến mức ăn xin ở đầu đường à?"
Trong đám người vang lên một giọng nam âm dương quái khí, Rin theo đó nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông tóc vàng đi đến trước mặt cô, khuôn mặt anh tuấn, đối diện là đôi mắt phượng nhếch lên, tràn đầy khinh thường, cứ như thế mà từ trên cao nhìn xuống đánh giá cô, lông mày phá lệ chói mắt.
Rin vẻ mặt hờ hững nhìn hắn, ánh mắt phảng phất đang hỏi: Mi là thằng nào? [ leng keng ~ kiểm tra đo lường nhân vật mới ]
Tên họ: Zenin Naoya
Tuổi: 30
Sinh nhật: ngày 11 tháng 11
Chiều cao: 183cm
Cân nặng: 70kg
Thân phận: chú thuật sư cấp 1
Thuật thức: Phóng ra chú pháp
Trạng thái tình yêu và hôn nhân: Đã kết hôn
Lượng chú lực:? ( độ hảo cảm đạt 10 giải khóa )
Quan hệ với mọi người:? ( độ hảo cảm đạt 30 giải khóa )
Tài sản cá nhân:? ( độ hảo cảm đạt 40 giải khóa )
Quá khứ:? ( độ hảo cảm đạt 60 giải khóa )
Trạng thái: có thể công lược
Công lược khó khăn: ★★ ( chỉ nên tham khảo )
Độ hảo cảm : 0/100
Ách, thì ra là công cụ để xoát phân nha!
Rin nhìn trạng thái 【 đã kết hôn 】 cùng với hai sao khả năng công lược lập tức xác định tên này có đến tám chín phần mười là tra nam.
Hơn nữa lấy cái thái độ dùng lỗ mũi để nói chuyện đó, ăn mặc tuy rằng cổ kín nhưng cũng không che giấu được khí chất giàu có trên người hắn.
Còn nữa..... cái họ Zenin này, với Zenin Maki chắc chắn có quan hệ gì đó.
"Tiểu thư Rin, nghe nói sau khi bị thương cô hỏng cả não rồi nhỉ, cô còn nhớ rõ ta là ai không?" Zenin Naoya giơ giơ cằm hỏi cô.
Đã tiếp thu được tin tức, Rin nói: "Làm sao tôi có thể quên được ngài đây, Zenin- sama."
[ Zenin Naoya hảo cảm +10]
A này... Dễ dàng như vậy sao??
[ đã giải khóa: Zenin Naoya lượng chú lực: 755]
Mấy nghệ sĩ đầu đường cũng là người nhận thức rõ ràng, chào tạm biệt Rin một câu liền ôm nhạc cụ vội vàng chạy đi.
"Khách khí như vậy à? Gọi ta Naoya- sama là được rồi." Zenin Naoya đối với thái độ cụp mi rũ mắt của cô thì mười phần vừa lòng, tiến lên sát gần cô một ít, dùng ánh mắt đánh giá, "Cao chuyên không cho cô ăn cơm sao? Tại sao lại ra đây bán nghệ rồi?"
Rin nghĩ nghĩ, nói: "Chỉ là đi ngang qua nơi này, nhất thời có hứng thú mà thôi, làm Naoya- sama chê cười rồi."
[ Zenin Naoya hảo cảm +10]
"Nhìn xem cô đi, sau khi bị bắt thì tính tình tốt đẹp hơn xưa biết bao." Zenin Naoya cười, sau đó liền động thủ -- ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm cô, tuỳ tiện nói: "Biết ta là tới đây làm gì không?"
Rin trong lòng đã viết tên hắn vào danh sách tử vong, trên mặt lại hùa theo ý của hắn, lông mi nhẹ rũ, thấp giọng nói: "Không rõ lắm, vẫn mong Naoya- sama chỉ dẫn một chút......"
[ Zenin Naoya hảo cảm +10]
[ đã giải khóa: Zenin Naoya mối quan hệ xung quanh ]
Một phần tin tức kỹ càng tỉ mỉ thực mau tiến vào đại não Rin, biết Zenin Naoya từng là con vợ cả tộc Zennin, thân phận tôn quý. Một năm trước không thể trở thành gia chủ tộc nên rời khỏi gia tộc, tự mình độc lập, hiện có hai người vợ. Zenin Maki là em họ của hắn.
Đáng nhắc tới chính là, Zenin Naoya từng có ý tưởng đem "Rin" nạp vào hậu cung của hắn, bởi vì thích gương mặt của cô, điển hình của một con chó ham mê nữ sắc.
Thằng chết tiệt..... Rin thẳng thắn hô một tiếng.
Thời buổi hiện đại lại còn có chuyện một chồng nhiều vợ nữa cơ!
Thanh niên tóc vàng nhướng mày với cô, nói: "Cô hiện tại cũng coi như mèo hoang, không nơi nương tựa, thế nào, muốn đi cùng ta không?"
đi cùng hắn?
Rin chớp chớp mắt, thật đúng là suy xét nếu đi với hắn có thể xoát nhiều tích phân hơn Okkotsu Yuuta không.
Thiếu nữ vốn là bộ dáng thanh lãnh khó chạm tới, nay lại ôn hòa thuận theo lấy lòng Zenin Naoya, khiến cho ham muốn chinh phục của hắn phần nào thỏa mãn.
[ Zenin Naoya hảo cảm +10]
[ đã giải khóa: Zenin Naoya tài sản cá nhân: 17,989,463]
Chậc..... Không đến hai ngàn vạn, cách một trăm triệu còn rất xa.
Thanh niên tóc vàng khóe môi hơi hơi giơ lên, cười tà mị, tay nhẹ nhàng chuyển, sờ lên mặt cô: "Thế nào? Đề nghị không tồi có phải không? Khuôn mặt xinh đẹp này của cô rất đáng giá đấy, tuy rằng tính cách âm trầm không vui vẻ, nhưng ít ra so với phế vật Maki kia tốt hơn nhiều. Có thể đi với ta cũng coi như là phúc khí của cô."
Rin bị câu nói của hắn gợi đi lực chú ý: "Mi mới vừa nói ai?"
"Hửm....?"
Con ngươi đen nhánh của Rin nhìn chằm chằm hắn: "Mi nói Zenin Maki?"
Thái độ của cô đột nhiên thay đổi, Zenin Naoya nhướng mày: "Đúng vậy, đúng là Maki, là phế vật không có thuật thức lại không biết an phận đó."
"......" Rin lâm vào trầm mặc.
"a...ta thiếu chút nữa đã quên, cô ta từng là bạn thân của cô....trước khi cô trở mặt nhỉ?" Zenin Naoya cố ý âm dương quái khí nói.
Rin không trả lời hắn nói, mà là buồn bã nói: "Mi có thể lại hỏi lại một lần nữa không?"
"Hửm?" Zenin Naoya không phản ứng kịp, "Nói cái gì?"
Rin: "Ngay từ đầu hỏi gì?"
Zenin Naoya sửng sốt: "...... Muốn đi cùng ta hay không?"
Rin: "Không phải, phía trước một chút."
Zenin Naoya: "...... Biết ta tới làm gì không?"
Rin rốt cuộc cười ra tiếng, gật gật đầu, tiếp theo là một chân giơ vào hạ bộ hắn: "Mi là tới để bị đánh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro