Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

133-134-135-136

Hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới. - Giọng Sam cộc hẳn ngày thường - Vào đi.
- Khỏi cần cô mời em cũng vào. - một cô gái bước vào lớp với mùa nước hoa làm lũ con trai tha hồ nháo nhào
- HOT GIRL! HOT GIRL KÌA TỤI MÀY ƠI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Hừ, lũ hám trai. - Anna quét mắt nhìn lũ con trai trong lớp - Chào các bạn, mình tên là Choi Anna, tên Việt là Trịnh Nhật Uyên, là du học sinh từ Hàn Quốc về, mong các bạn giúp đỡ. - vừa dứt lời Anna liền phi với tốc độ ánh sáng xuống bàn nó và hắn - ANH SUN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! NGƯỜI TA NHỚ ANH QUÁ À!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - kèm theo một cái ôm vô cùng thắm thiết.
- Anna. tránh ra! - hắn hất nhỏ ra
- ANHHHHHHHHH! - nhỏ ỏng ẹo
- Tôi bảo cô bấm nút. GET OUT! - hắn lừ mắt nhìn nhỏ

- Anh, anh ngại hả? Có gì đâu phải ngại, chúng ta là hôn phu mà! - Anna vẫn õng ẹo
- HÔN PHU? - nó nhíu mày, nhớ lại lời của Tom đã nói: Ngay cả khi Windy đã có vị hôn phu?
- Chị Sam, em muốn ngồi ở đây! - Anna chỉ tay về chỗ của nó
- Không! Chỗ đó có bạn ngồi rồi. Em qua bên bàn phía bên này mà ngồi. - Sam nghiêm giọng - Em đừng nghĩ là được bố chị cưng chiều rồi em làm lối. Quy định.
- KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! CHẲNG PHẢI BỐ CHỊ ĐÃ NÓI CHO EM NGỒI VỚI ANH SUN RỒI SAO? - nhỏ bắt đầu rơm rớm nước mắt (nước mắt cá sấu)
- Tôi nhắc lại. Tôi là Windy chứ không phải Sun. Cô có tư cách gì gọi tôi là Sun? Chỉ có Moon mới được gọi. - sát khí tỏa ra từ người hắn - Cô mau biến đi. Cô biến khỏi tầm mắt của tôi ngay. Cho dù bố tôi có giết chết tôi đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không - bao - giờ kết hôn với cô đâu. Trịnh Thị nhà cô nhờ có Thành Công mới đứng vững thôi mà.

- Thật sao???????????????????? - Tom lên giọng - Được thôi. Trịnh Thị không cần cậu phải nhục mạ. Không có cậu thì Anna vẫn còn có vô số kẻ theo đuổi.
-ANH HAI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Anna òa khóc - Sao anh lại nói vậy???????????????????????
- MẤY NGƯỜI DỪNG CHƯA? ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ CHỖ CHO MẤY NGƯỜI NÓI MẤY CÁI VỤ HÔN PHU HÔN THÊ ĐÓ! - David cất giọng - MỜI TRỊNH TIỂU THƯ LÊN TRÊN NÀY NGỒI. HOẶC LÀ CÔ MUỐN NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC ĐÃ PHẢI LÀM BẢN HẠNH KIỂM VÌ TỘI MẤT TRẬT TỰ TRONG LỚP? THÔNG BÁO LÀ CHO DÙ CÓ TRỊNH THỊ NHÀ CÔ CHỐNG LƯNG THÌ TÔI CŨNG KHÔNG SỢ ĐÂU NHÁ! VÀ CHÚNG TA BẮT ĐẦU BÀI HỌC..........................
-Moon................. Moon......................... - nó lẩm bẩm
- Em sao thế? - hắn lo lắng
- Không lẽ......... - David và Sam nhìn nhau - WEN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó ôm đầu hét lên rồi ngất xỉu - Đầu em................ Đau quá...........................

Tại phòng y tế...............
- Uiiiiiiiiiiiii! - nó từ từ mở mắt
- WEN/ WENDY!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - hắn, Sam, David cùng lũ bạn hét toáng lên
- Mọi người............... Mọi người............... - nó lẩm bảm
- SAO SAO SAO SAO SAO???????????????????? (có vẻ quen. =.=)
- MỌI NGƯỜI IM HẾT ĐI CHO EM NHỜ VỚI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó quát với tần số nHz - ĐANG Ở TRONG PHÒNG Y TẾ TRƯỜNG MÀ MỌI NGƯỜI CỨ NHƯ LÀ CÁI CHỢ BA MƯƠI KHÔNG BẰNG ẤY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Hix.................... - cả bọn im thin thít không dám hó hé, ngay cả David, Sam và hắn cũng không thể làm gì được mỗi lúc nó tức giận
- Đầu em còn đau không? - Sam lên giọng phá tan sự im lặng
- Em không sao, mọi người về lớp đi................. - nó phẩy tay - Em muốn ngủ một chút

- Ừ.............. Nhưng em có chắc không? - David biết rõ tính cô em không bao giờ chịu nói ra điều gì, lúc nào cũng cho là ổn nên lên tiếng hỏi lại
- EM ĐÃ BẢO KHÔNG SAO RỒI MÀ!!!!!!!!!!!!!!! GET OUT LIỀN, NGAY, LUÔN VÀ LẬP TỨC............................. - nó quát làm cả bọn phải kéo nhau ra khỏi phòng y tế
---------------------------------------
Nó từ từ chìm vào giấc ngủ
- Moon...... Moon à.............. - tiếng một cậu bé cứ vang lên trong đầu nó
- Sun.......... - tiếng một cô bé trong trẻo đáp lại
.............................
- Sun....... Sun..... Sun....... - nó cứ lẩm bẩm - SUN......................
- WEN, em sao thế! Là chị đây! - Sam chạy lại chỗ nó

- Chị Sam........... - nó từ từ mở mắt
- Em........ Có sao không? - Sma lo lắng
- Dạ không, chỉ là ác mộng thôi mà........... - nó lắc đầu, nhưng những giọt nước mắt vận cứ rơi
- Em gặp............. ác mộng................ gì vậy???????????? - Sam gượng nói từng chữ
- Dạ, em thấy một cô bé và một cậu bé chơi đùa với nhau, nhìn khoảng tám tuổi thôi. Nhưng trông quen lắm. Và ở xung quanh thì toàn là màu hồng. Em............ Em........... Em cũng không biết nữa.................. Em thấy đau, đau lắm. Em cảm thấy hai đứa bé ấy rất quen, khung cảnh xung quanh cũng vậy, nhưng em không thể nào nhớ ra được. Em..............
- Thôi được rồi, em nằm xuống đi. - Sam đỡ nó nằm xuống giường rồi bước ra ngoài. - Để chị đi lấy nước cho em.
....................
- David, cô bé hình như sắp có thể phục hồi trí nhớ rồi. Lại gặp ác mộng. Nhưng lần này thì chính là nhớ rất rõ hai cái tên MOON và SUN............. - Sam lấy điện thoại ra cho David.
- Anh biết rồi. Anh không biết đến khi nào trí nhớ của Wen sẽ quay lại nữa. Nhưng anh mong, nếu cô bé nhớ lại thì nó cũng sẽ không phải chịu những tổn thương nữa.
- Em sẽ bảo vệ cô bé. Nhưng................ Muốn như thế thì em nghĩ Win phải lựa chọn dứt khoát, một là Wen, hai là Anna thôi. Nếu Anna vẫn còn cứ lởn vởn trước mặt Win thì em không biết là con nhỏ đó sẽ làm gì Wen nữa đâu.
-Ukm........

10.10.2014
6h tối, tại nhà hắn
- Eo!!!!!!!!!!! Ngưu Ngưu tuần này lĩnh vực may mắn là tình cảm này! - nó chăm chăm vào tờ báo Hoa Học Trò.
- Em lúc nào không may mắn! - Hắn ngồi bên cạnh phá tóc nó, nghe nó nói vậy liền hếch mũi lên trời - Nhất là lĩnh vực này.
- Này! - Nó khẽ tay hắn - Tóc người ta đang đẹp tự nhiên phá.......... Hừ! May mắn chỗ nào?
- May mắn vì có bạn trai là anh này! - hắn tự sướng
- Thôi đi ông cụ non. Trẻ con vừa thôi. - nó liếc hắn
- Ơ kìa! Đã cụ non rồi mà còn trẻ con. Là sao?
- Ơ............ - nó phát cáu - Giờ muốn sao? Ngữ văn thì học dở mà sao đi bắt bẻ từng chữ người khác thì giỏi quá vậy?
- Em cũng đọc báo đấy thôi, có làm bài đâu!
- Xong rồi. - nó nhún vai - EM làm bài xong mới đọc báo chớ có ai đời như anh, mới được vài chữ. LÀ SAO????????
- Dạ dạ........ Em làm liền. - hắn bĩu môi - Bà chằn.............
- Nói gì đấy????????????? - nó thặng cho hắn một ánh mắt rất ư là trìu mến
- Dạ...... Không có gì ạ!

- Giỏi....... Làm bài đi! - nó hếch môi rồi thong thả.. vắt chân lên bàn ngồi đọc báo tiếp
----------------
Có những ngày mà ta từng yêu say đắm
Có nỗi buồn nào qua làm anh luôn nhớ một vòng tay ấm bên mình
Dù rằng anh đứng bên người và rồi cứ thế , cứ thế mãi trôi.
Và em cơn mưa đã qua đi rồi
Còn lại đây những nỗi buồn giấc mơ biến tan
Tìm lại em nơi phương xa xôi.
Tìm lại bao thời gian khi ta luôn chung đường
Tìm lại nơi lặng câm trong tim này bấy lâu
Tìm lại ấm áp khi em mang đi rồi
Anh không thể nhớ đến chiếc hôn
Từng dòng bao người qua trong ta như cơn mộng

Để rồi khi nhận ra trong anh đã mất em
Dù rằng nhiều người đã đến với anh bao ngày
Nhưng không thể lấp đi hết bóng em
Anh sợ mất em.............
(Anh sợ mất em - 365daband)
Điện thoại của hắn và nó đều đổ chuông cùng một lúc.
- Dạ? Em nghe!
- Dạ? Dạ. Vâng! - nó và hắn cùng đáp như một cái máy
............
- Ai gọi em vậy? - hắn quay sang nó
- Anh David chớ ai. Chuẩn bị......... - nó thở dài
- Chị Sam gọi anh.
- Thôi để em về nhà chuẩn bị. - nó đứng dậy dọn dẹp sách vở.
- Anh đưa em về.
- Không cần đâu. Anh chuẩn bị đi. Em đi xe buýt về được rồi.
- Ai lại làm thế!
- Em đã nói không rồi mà....... - nó gắt nhẹ rồi quay gót ra cửa, để hắn lại với vô vàn dấu hỏi chấm - Hẹn gặp lại. Bye!
- Sao cô ấy lại không cho mình đưa về nhỉ?

7h tối, tại biệt thự Hoa lan
Nó chọn ình một chiếc váy liền ôm sát thân màu đỏ bắt mắt, hở vai, cổ khoét sâu, một đôi giày gót cao khoảng 10 phân cùng bộ trang sức bằng đá Emerald quen thuộc. Mái tóc dài được nhuộm đỏ và xõa ra trông rất gợi tình. Nó ngắm nghía mình trước gương rồi hài lòng mỉm cười, một nụ cười rợn người. Nó mở tủ lấy thanh kiếm Nhật rồi bước xuống nhà.
- Xong chưa? - Nó hỏi
- Đang đợi cậu. - Ba cô nàng kia đã đợi từ đời nào
- Bệnh nghề nghiệp hả? - Jin hỏi
- Sao? - Yun nhíu mày
- Ba người...... Đi đánh nhau thì chọn ình toàn là quần dài với áo, chỉ có Wen lại chọn váy, thêm đôi guốc cao nữa. Không thấy bất lợi à?
- Tại trình độ tụi này chưa bằng Wen nên mới kín cổng cao tường, chứ Wen thì không có trở ngại gì đâu. Đối với nó ấy hả. Đôi guốc cao ấy còn là một lợi thế nữa kìa. - Ji chẹp miệng - Không biết đến khi nào tớ mớ có thể mặc váy ngắn, áo ôm, guốc cao như cậu mỗi khi đi đánh nhau nhỉ? Chắc khi ấy trông tớ hấp dẫn lắm nhỉ...........

- Thằng Jin nó kè 24/24 đấy. Đừng có mà mơ mộng viễn vông. Thằng nào có ý định hó hé với cậu ấy à, thằng Jin đem ra băm vằm thành trăm mảnh giờ. - Kull hù
- Xí................ Xem con Wen kìa. Nó như vậy thằng Win có nói gì không? - Ji bĩu môi
- Anh thách em đấy. Ăn mặc kiểu ấy ra đường đi, coi chừng.......... - Jin bốc hỏa tự đời nào
- Hờ............ - Yun cười - Đứa nào cá?
- Cá gì? - Bốn đứa bạn hỏi
- Cá xem thằng Win sẽ nói gì khi thấy con Wen lả lướt giữa đám con giang hồ như thế này.
- Cá liền. Ta bảo đảm thằng Win sẽ nổi cơn tam bành.
- Có thể là thế này........ - Ji bấm đốt ngón tay rồi giả giọng hắn - Em yêu à........ Sao em ăn mặc như thế? Muốn quyến rũ anh sao? Anh biết em đẹp rồi nên không cần em ăn mặc như vậy đâu. OK?

- Hay cũng có thể là........ - Kull phụ họa - Em yêu à, em không sợ bị lạnh sao? Trời mùa đông này lạnh lắm, hai là chúng ta chuyền hơi cho nhau nhá! Rồi bạn Windy yêu dấu sẽ ôm bạn Wen nhà ta khư khư không rời nửa bước. Vậy cho ấm.
- Theo tớ nghĩ. - Yun phất tay - Cậu ấy sẽ giật micro của chị Sam và anh David rồi tuyên thệ: Công chúa đây là của tôi, kẻ hèn nào mà dám liếc mắt nhìn công chúa dù chỉ một chút thì sẽ..... CHẾT - KHÔNG - TOÀN - THÂY. OK?
- Tụi bây cá kiểu đó, nếu như Windy không làm gì thì sao? - nó nhún vai - Rỗi hơi.
- Vậy có dám cá không?
- Tụi bây nói nhiều quá. Cá thì cá, sợ gì. Tụi bây muốn gì?
- Tụi này chỉ cần cậu tổ chức cho cả nhóm tụi mình đi Ngũ Hành Sơn một ngày là vui rồi. - Yun vỗ tay
- Yêu cầu bạn Wen nói ra thân phận thật sự của mình. - Kull tiếp lời
- Cá thì cá. Nhưng chưa phải lúc tiết lộ ra thân phận thật sự của mình. Nên tớ có thể cho cả đám đi chơi thôi. Ok?
- Ukm........
- Vậy đi.......... Trễ giờ rồi.
p.s: vì năm nay là lớp 9 nên tớ cx ko có nhiều tg để viết truyện, mong m.n thông cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jiyeon