Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Xin lỗi mọi người rất rất rất rất nhiều vì sự chậm trễ T-T

Chuyện là hôm trước, cái chap này bị mất nên tui không thể đăng được . Phải viết lại * chấm nước mắt *

Và sau khi viết xong được cái chap này rồi thì ngày hôm qua định đăng . Mà gặp cái tui có chuyện cần đi và xui luôn là chỗ đó không có wifi -.-

Thế nên hôm nay mới đăng chap được . Mong mọi người thông cảm và vẫn tiếp tục yêu thương Vy cũng như đứa con này của Vy .

Một lần nữa xin lỗi mọi người rất nhiều T-T

Giờ thì vô truyện nào ~ -w- ~
_______________________________

* Cốc cốc cốc *

" Vào đi "

" Thưa giám đốc . Cậu Yang tìm giám đốc ạ "

Anh vừa nói vừa xem tài liệu .

" Cho cậu ta vào đi "

Một chàng trai ăn mặc hết sức cool bước vào .

" Jin à !!!!!! Làm việc chăm chỉ nhể ? "

" Ai như cậu . Suốt ngày chơi bời ! "

" Trời ơi, con người mà . Phải tận hưởng cuộc sống chứ . Chớ ai đâu mà cứ cắm đầu vào công việc ! "

Người vừa thốt ra câu kia là Yang Seung Yeol . Bạn thân của Park Jin . Con trai cưng của chủ tịch tập đoàn YY, suốt ngày chỉ biết ăn chơi :v

Anh bỏ tài liệu xuống, cười gian nói :

" So Hee sao rồi ? "

" Haizzzzzz . Đừng nhắc tới cô ta nữa . Phiền chết được . Biết vậy lúc đầu tôi chả dính tới cô ta làm gì . Bám dai như đỉa "

" Vậy sao không nói chia tay đi ? "

" Tôi mà nói thì sẽ bị cô ta băm ra trăm mảnh mất . Trời ơi ! Sao một người đẹp trai như tôi lại phải chịu cái cảnh này chứ . Thiệt đúng là ' hồng nhan bạc phận ' mà " ( Au : 2 người, người nào cũng luyến hết sức :v )

" Thôi im dùm đi . Mắc ói quá . "

Chuông điện thoại của Seung Yeol reo lên .

" Đấy đấy . Vừa nhắc tào tháo thì tào tháo đến này "

Anh giơ cái điện thoại hiện chữ ' So Hee đang gọi ' về phía Park Jin . Thở dài rồi nhấn nút nghe .

Đầu giây bên kia lên tiếng .

" Yeol à ~~~~~ Sao sáng giờ em gọi anh không nghe máy ? "

" À ... ừm .... anh để chế độ im lặng nên không nghe "

" Anh đang ở đâu vậy ? "

" À .... anh đang ở .... ừm ... ở ... "

Park Jin đột nhiên lên tiếng . Cố tình nói to để đầu dây bên kia nghe thấy .

" Seung Yeol ! Lại đây nhờ chút này "

Người bên kia nghe được liền nói :

" Anh đang ở chỗ của Park Jin oppa sao ? Đợi đó . Em tới liền ! "

Nói xong cô ta cúp máy .

Seung Yeol giận dữ liếc anh .

" Cậu ......... Sao cậu dám làm như thế hả ? Thấy bạn bè gặp nạn phải giúp chứ . Tôi có mướn cậu giúp cô ta đâu ! "

" Tôi kêu cậu là giúp cậu đấy chứ . Ai bảo cậu không trả lời tôi rồi cúp máy cô ta . Này là tự cậu chuốc thôi "

" Ừ ... rồi ... cậu hay lắm ! Chờ đó đi . "

* Cốc cốc cốc *

Park jin cười nhìn Seung Yeol, nói :

" Vào đi "

Cánh cửa vừa mở ra . Một cô gái xinh đẹp, ăn mặc có chút mát mẻ bước vào . Lập tức lao tới ôm Seung Yeol .

" Yeol a ~~~~~~~ em nhớ anh chết mất "

" Không phải tối qua em vừa gặp anh sao ? "

" Dù là xa anh một phút thôi em cũng thấy nhớ nữa ! " ( Au : sến :v )

" Thấy gớm ghê "

" Hửm ? Anh nói gì ? "

" À . Không có gì . Anh cũng nhớ em nhiều lắm "

Cô tiếp tục ghì chặt Seung Yeol . Một người ngoài lề bị bơ nãy giờ lên tiếng :

" So Hee à . Em không chào anh một cái được hay sao ? Là anh đã giúp em đó "

" À . Chào anh Park Jin "

Cô gái kia tên Kim So Hee . Bạn gái của Yang Seung Yeol . Ngày trước Seung Yeol có chút hứng thú với cô ta nên thử làm quen . Ai ngờ sau khi quen cô ta lại quái dị như vậy, suốt ngày bám dính anh . Nhìn hiền lành vậy thôi chứ lúc ghen lên thì y như con cọp cái !

" Anh à . Mình đi ăn trưa đi . "

Seung Yeol lúng túng trả lời :

" À ... ừm ... hay là để lúc khác nha . Anh có vài việc cần làm với Park Jin "

" Thật sao ? "

" Ừ . Thôi em về đi . Lúc khác mình đi ăn nhé ? "

" Ừm . Được . Vậy thôi em về nhé ! "

Trong lòng Yeol thầm gào thét [ Trời ơi về nhanh cho tôi nhờ !!!!!! ]

" Ừ em về đi . Lái xe cẩn thận nhé ! "

" Em biết rồi . Hun cái đi ! "

So Hee chu môi ra nhón chân lên . Seung Yeol bất đắt dĩ phải hôn cô một cái . Bởi anh biết không hôn là mẻ này mẻ nằm đây ăn vạ luôn . Bị 1 lần, sợ rồi . Hôn xong cô ta mới cười tươi nhảy chân sáo đi về .

" Ôi trời ơi ! May mà chịu về "

" Cậu sợ cô ta thế cơ à ? "

" Sợ sao không . Nhờ nó mà cả tuần nay bố chưa đi được với em nào đấy -.- "

Park Jin khoái chí cười .

" Hahahaha . Tội thế "

" Ê Jin ! Nghe nói mới đưa một tiểu mỹ nhân về nhà hả ? "

" Ừ "

" Sao không dẫn tao qua xem ? "

" Là Tae Yeong đấy ! "

" Mày đưa được nhóc đó về rồi à ? "

Seung Yeol là bạn thân của Park Jin nên đương nhiên là biết thằng bạn mình thích nhóc Yeong từ lâu rồi .

" Nhóc đó bị bán "

" Mà nói này . Nhóc đó nhìn cũng bình thường . Có xinh đẹp mấy đâu mà thằng Tae You nó lại bảo là tiểu mỹ nhân "

" Bây giờ nhóc đó khác trước rồi . Đẹp lắm ! "

" Thật hả ? Vậy giờ đi ăn xong dẫn tôi về nhà coi thử mỹ nhân của cậu nhá ! "

" Ừ được . Đi ăn thôi ! "
______________________________

* Cốc cốc cốc *

Tae Yeong nói :

" Vào đi ạ "

Cửa mở ra . Cậu bác sĩ hôm qua băng bó cho cậu bước vào .

" Chào em . Park Jin kêu anh tới thay băng cho em "

" Dạ . Mời anh ngồi "

" À . Hôm qua anh chưa giới thiệu nhỉ . Anh tên là Kim Tae You bằng tuổi với Park Jin . Vừa là thư ký vừa là bác sĩ của cậu ta . Còn em ? "

" Tôi tên Lee Tae Yeong, 18 tuổi . Cái vết thương này không cần băng nữa đâu . Anh cứ tháo ra là được rồi ! "

" Ừ . Vậy cũng được . À mà .... em là được Park Jin đem từ đâu về vậy ? Còn gia đình em thì sao ? "

Nghe Tae You hỏi về gia đình, lòng cậu có chút nhói .

" Tôi không có gia đình . Tôi được Park Jin mua từ chợ đen ! "

" Chợ đen ? Sao em lại ở đó ? Có chuyện gì sao ? "

" Tôi mắc nợ . Không trả được nên bị bán tới đó ! "

" Sao em lại nợ tới mức bị bán vậy ? "

" Tôi không rảnh để trả lời mấy câu hỏi này của anh đâu ! "

" À . Anh xin lỗi . Park Jin có vẻ thích em quá nhỉ . Lần đầu tiên anh thấy cậu ta đối xử với người khác như vậy đấy ! "

" Nhảm nhí ! "

Tae You véo tai cậu .

" Aigoooo ! Tiểu mỹ nhân giận rồi à ! "

" Anh làm cái gì vậy . Bỏ tay ra . Tôi không phải trẻ con "

Anh lại chuyển sang véo hai má cậu .

" Cái mặt chưa đủ tuổi vị thành niên này của em mà bảo là lớn rồi hả ? Hửm ? "

Cậu hất tay anh ra . Bực bội nói :

" Nếu anh không tháo băng cho tôi được thì mời về dùm cho ! "

" Được rồi được rồi . Không chọc em nữa . Đưa tay ra anh xem "

Anh nhẹ nhàng gỡ cái băng quấn trên tay cậu ra . Tay không còn đỏ nữa . Thật ra cậu không phải bị phỏng, tay bị nước nóng làm cho đỏ chút thôi . Chỉ tại cái tên Park Jin kia lo lắng quá đà mà băng luôn cái tay cậu .

Sau khi tháo rồi rửa xong . Tae You đang định về thì Park Jin và Seung Yeol vào phòng .

" Ê You . Cậu cũng ở đây sao ? "

" Sao cậu tới đây Seung Yeol ? "

" Thì hôm qua cậu kể với tôi Park Jin dắt mỹ nhân về nhà . Hôm nay tôi qua xem mặt "

Seung Yeol bước về phía Tae Yeong đang ngồi trên sofa . Lấy tay nâng mặt cậu lên .

" Wow ! Đây thật sự là Tae Yeong hả ? Dậy thì thành công sao ? Thật là xinh đẹp nha "

Park Jin bước lại hất tay Seung Yeol ra .

" Nhìn được rồi . Không cần phải chạm . Nhóc này là người của tôi "

" Woaaaa . Tôi là bạn bè thân thiết của cậu mà không cho tôi đụng 1 cái sao ? "

" Ừ . Không cho đấy rồi sao ! "

" Jin à ! Tôi không ngờ bạn bè mà cậu lại keo như vậy . Tiểu mỹ nhân nhà cậu đẹp vậy mà không cho tôi chạm được 1 cái "

" Người của tôi . Ai cho cậu chạm "

Tae Yeong đột nhiên lên tiếng :

" Nếu hai người muốn cãi nhau thì ra ngoài đi . Ồn ào quá ! "

Tae You chậc lưỡi lắc đầu nhìn hai cái người bự con mà tính nết như trẻ con kia .

" Thôi chúng ta ra ngoài nào . Mỹ nhân giận rồi . Nhanh lên . Đi "

Tae You khoát vai hai người kia ra ngoài .

Park Jin lại tiếp tục chuyện hồi nãy .

" Seung Yeol . Sao cậu đụng lại đụng vào Tae Yeong chứ ? Hửm ? "

" Tôi đụng có xíu . Có mất miếng thịt nào của ẻm đâu mà cậu căng vậy ? "

Tae You chen ngang .

" Ôi thôi thôi thôi . Chuyện có chút xíu à . Cãi gì mà cãi hoài . Tối đi bar không ? "

Seung Yeol phấn khởi nói :

" Ok ok . 7h nha "

Park Jin xua tay .

" Hai cậu đi đi . Tôi không đi đâu . Còn phải chăm sóc cho bảo bối của tôi nữa "

Seung Yeol và Tae You đồng loạt trề môi lắc đầu nhìn Park Jin . ( Au : Chin nó mê Yeong quá rồi -w- )
_______________________________

~ 07.00 pm ~

Bình thường khi đi làm về Park Jin rất là mệt mỏi . Nhưng mà hôm nay thì khác à . Anh hào hứng vô cùng . Vừa lái xe về vừa cười như một thằng bệnh ý . Cớ sao mà giám đốc hôm nay lại vậy a ??? Là tại tổng giám đốc đang muốn về với vợ đó :v mà vợ của giám đốc đương nhiên là bé Yeong nga -w-

Anh vừa vào nhà đã xông thẳng lên phòng cậu .

" Yeongie a ~~~ Anh về rồi nè ! "

Cậu đang ngồi trên giường chơi máy tính . Liếc mắt qua anh 1 cái rồi lại dán mắt vào màn hình máy tính .

" Thì đằng nào anh cũng về nhà thôi . Thiệt là ồn ào ! "

Anh leo lên giường cậu . Ngó vào màn hình máy tính .

" Em đang làm gì vậy ? "

Cậu gập máy tính lại .

" Không . Không có gì "

" Thật sao ? Em mở tính ra rồi nói không có làm gì . Em nghĩ anh ngu à -.- Đưa đây anh xem . Em đang làm cái gì ! "

Anh giựt cái máy tính . Mở lên . Dòng chữ ' Mời nhập mật khẩu ' hiện ra, đập thẳng vào mặt anh .

" Em cài mật khẩu sao ? Em đang giấu anh cái gì hả ? Sao lại đặt mật khẩu ? "

Cậu gấp cái máy trên tay anh lại, để qua một bên .

" Anh đói chưa ? Xuống dưới ăn nhé ! "

" Nhưng mà sao em lại đặt mật khẩu ? "

" Không có gì đâu . Tôi đói lắm rồi . Đi ăn thôi ! Nhanh lên ! Nhanh lên "

Cậu vừa nói vừa đẩy anh ra khỏi phòng .

Cậu không thích ăn hành nên cứ ngồi nhích từng cọng hành trong dĩa đồ ăn ra . Anh nhìn rồi phì cười .

" Em lớn rồi mà lại không biết ăn hành à ? "

" Không phải tôi không biết . Chỉ là tôi không thích ăn thôi "

" Èo ôi ! Tự trọng em cao ghê thật . Không biết thì nói không biết chứ nói không thích làm gì . Như nhau mà :v "

" Thôi không phải chuyện của anh . Lo ăn đi . Nguội hết rồi ! "

Park Jin nhìn Tae Yeong cười . Không hiểu sao anh lại cảm thấy lúc ở gần nhóc này rất là ấm áp . Còn thấy vui nữa . Chỉ cần ngắm thôi là muốn cười rồi . ( Au : cái tật hám trai không bao giờ bỏ được đâu Chin ạ -w- )

Ăn được nửa chừng . Anh hỏi cậu :

" Em có muốn vào công ty anh làm không ? "

" Đã nói rồi . Tôi không có bằng cấp gì hết . Sao dám vào làm "

" Không sao . Anh sẽ giúp em mà "

" Thôi . Không muốn đi cửa sau . Nếu được giám đốc đưa vào thì sao tôi có thể sống những ngày tháng yên bình ở trong đó được "

" Anh sẽ nhờ người khác đưa em vào . Ok ? "

" Ừmmmmm ..... Cũng .... được ! "

" Vậy thì mai đi làm luôn nha ? "

" Sao gấp vậy ? "

" Nói thì phải làm liền chứ "

" Ừm "

Anh vừa ăn vừa cười . Thiệt sự Park Jin vui lắm nha . Bây giờ thì lên công ty cũng thấy cậu, về nhà cũng thấy cậu . Không vui mới lạ .

" Anh hâm à . Lo ăn đi . Cười hoài "

" Ừa "
_______________________________

Seung Yeol đang đứng trước cửa quán bar .

" Ê . Tae You . Ở đây nè "

Tae You chạy tới chỗ Seung Yeol .

" Sory . Tại kẹt xe quá "

" Haizzzz . Đứng chờ cả tiếng . Mau vào đi . Nhanh lên "

Seung Yeol, Tae You cùng đi vào trong quán bar . Hai người tìm một chỗ trong góc để ngồi . Seung Yeol nói với phục vụ :

" Em kêu bà chủ ra đây giúp anh với "

" Dạ được "

Vài phút sau . Bà chủ của quán bar bước ra . Dù gọi là bà chủ nhưng thật ra cô vẫn còn rất trẻ, đã vậy còn xinh đẹp vô cùng .

" Ô . Seung Yeol à . Lâu rồi không thấy cậu lui tới đấy ! "

" Dạo này có chút chuyện bận ấy mà . Hôm nay có ai ngon không chị ? "

Seung Yeol nhìn bà chủ cười gian .

" Có . Có một con bé mới vào, chuyên nghiệp lắm . Đã vậy còn là người nước ngoài nữa . Đẹp vô cùng "

" Mang ra cho em xem liền đi chị ! "

" Ok . Đợi chị chút "

Bà chủ quán bước vào trong . Một lát sau dẫn theo một cô gái vô cùng xinh đẹp ra .

Cô ta mặc một cái váy ôm sát cơ thể . Nhìn mặt thì có vẻ như là con lai . Cô đứng trước mặt Seung Yeol .

" Xin chào . Em tên là Rise "

Phát âm tiếng Hàn của cô gái kia vô cùng chuẩn .

Seung Yeol đứng lên . Đưa tay ra .

" Chào em . Anh tên là Yang Seung Yeol . Rất vui được biết em, người đẹp "

Anh cầm tay cô, đặt lên đó một nụ hôn .

Bà chủ quán nói với Rise .

" Phục vụ cậu Seung Yeol cho tốt vào ! "

" Tôi biết rồi . Thưa bà chủ "

Seung Yeol lên tiếng .

" Nào . Ngồi xuống uống với anh một ly "

Hết chap 3
______________________________

Hãy thể hiện tình yêu bự chà bá với JinYeong bằng cách vote ☆ và cmt ♡ cho Vy -w-

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: