#80: Chị cứ đùa ahihi!
PD: Cắt! Ok. Mọi người vất vả rồi!!
BTS: Nae!
Sau Cả 1 buổi sáng vất vả, aigoo cái lưng của bạn sắp gãy làm đôi mất.
Nhìn sắc mặt của bạn không được tốt cho lắm, anh kéo bạn lại gần.
Jin: Em mệt à?
Gru, đúng là hỏi thừa mà. Có ai không mệt lại vác cái mặt bí xị như thế này không chứ?
Bạn: Em buồn ngủ.
Bạn ngao ngán trả lời.
Jin: Buồn ngủ á? Bình thường giờ này em chạy nhảy lung tung, nói nhiều ơi là nhiều luôn. Em có phải là Anmi không thế?
Mồm anh dẹo như kẹo kéo, biểu cảm thì thôi rồi luôn, nhấn mạnh ghê gớm. Nghe như "vừa đấm vừa xoa " vậy.
V: Àn mí mì mi. Baby của em đây.
V vác hẳn cái bầu giả, ôm cái bụng to tròn đưa cho bạn.
Bạn: Anh đeo hộ em 30 phút đi.
Bạn nhận chiếc bầu giả từ tay V rồi "vận chuyển" cho chồng mình.
Mặt anh ngơ ngơ ngác ngác trong chốc lát rồi vui vui vẻ vẻ nhận lấy.
Jin: Rồi. Để bố Jin xem Cupid của bố nặng mấy kg rồi nào.
Anh oai lắm nhé. Đeo bầu giả khác hẳn bạn luôn, uy quyền hẳn hoi nha. Đúng là cao cũng có lợi thế, trùm áo qua trông y hệt cái bụng bia lâu năm.
JK: Há há hyung giống mấy ông chú hay đi nhậu ghê!
JM: Giống bác đầu bếp nũa!!
Hai cái người này thì cười như được mùa, cứ bám sát người của anh mà xoa xoa cái bụng bầu giả.
Jin: aigoo. Anh đâu có say, aishi bỏ anh ra nào!!
Anh giả giọng y hệt như một ông chú say rượu, cũng phải công nhận là giọng điệu và hình thể cũng ăn khớp ghê gớm lắm đấy!!
RM: Đến giờ tập gym rồi, em đi trước đây. Chào mọi người.
RM nhã nhặn vỗ vỗ chiếc bầu giả, rồi vẫy tay chào mọi người vội vàng đi mất.
SG: Còn anh đi ngủ đây.
Suga ngáp một hơi thật dài, lững thững đi mất.
Thật tình, suga ngáp khiến bạn cũng ngáp theo. Mệt mỏi quá đi mà.
Jin: Chúng ta về thôi. Mấy đứa ở lại vui vẻ.
Anh cầm tay bạn dắt ra khỏi căn phòng, soái lắm luôn, soái kiểu mấy ông chú ý.
JM: Ơ kìa.
JK: Anh cũng đi luôn sao?
JH: Anmi đi vui vẻ.
V: Hyung... Anmi... Hức hức... sao 2 người lại bỏ đi chứ??
4 con người với 4 trạng thái khác nhau. Dù thế đi nữa, việc của anh là đưa bạn về nhà và 4 cái trạng thái đấy dù có tội nghiệp thật nhưng thôi cũng kệ.
Hai người đi dọc trên phố, bạn vẫn cứ ngáp ngắn ngáp dài, y hệt như một con nghiện.
Jin: Em có thật là không sao chứ?
Anh quay sang hỏi.
Bạn: Em buồn ngủ.
Vẫn một câu trả lời ấy, nhưng khác là biểu cảm mệt mỏi hơn thôi.
Jin: Anh biết rồi.
Chỉ một câu trả lời thôi đã kết thúc câu chuyện. Anh đưa bạn đến đâu thì không đến lại đi đến bệnh viện.
Bạn: Ơ vào đây làm gì?
Bạn hơi nhăn mặt khó chịu.
Jin: Thì để khám bệnh chứ làm gì? Không lẽ để ăn?
Bạn: Bệnh gì đâu mà khám, thôi đi về đi.
Bạn kéo tay anh đi về, ai ngờ lại bị kéo ngược trở lại.
Jin: Sao đâu. Bớt chút thời gian quan tâm đến sức khoẻ càng tốt chứ.
Thế là anh kéo bạn vào, kiểm tra từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài. Bực mình thật mà, có bệnh gì đâu mà khám cơ chứ?
Sau khi kiểm tra, lại còn phải ngồi đợi nữa!! Tốn thời gian ghê gớm!
Y tá: Mời bạn Anmi vào gặp bác sĩ để nhận kết quả.
Cô y tá xinh xinh gọi bạn mà cái ông chồng của bạn lại dám cả gan đi trước. Muốn bạo lực gia đình quá đi!
Bác sĩ: Anmi phải không?
Bạn: Dạ vâng ạ.
Bác sĩ: Còn đây là?
Bác sĩ ngập ngừng chỉ về phía chồng bạn.
Bạn: Là chồng em ạ.
Bác sĩ: Ồ, không ngờ hai bạn ở ngoài đẹp đôi đến thế !
Bạn: Nae?
Bác sĩ: 2 người nổi tiếng thế mà, cháu gái tôi thích 2 bạn lắm nhé.
Bạn: Cảm ơn bác sĩ
Jin: Bác sĩ ơi, sức khoẻ cô ấy thế nào rồi ạ?
Bác sĩ thấy điệu bộ của anh có vẻ hấp tấp, nóng vội thì chỉ cười nhẹ, chậm rãi trả lời.
Bác sĩ: Không cần quá lo lắng đâu. Sức khoẻ của Anmi vẫn bình thường.
Bạn: Đấy, em bảo em không sao rồi mà. Anh toàn lo vớ vẩn thôi à!!
Bạn cằn nhằn, quay sang véo anh một cái cho bõ ghét.
Bác sĩ: Khoan đã nào, có lẽ bạn phải cảm ơn chồng mình vì đã đưa bạn đến đây đấy!
Bạn: Là sao ạ?
Bạn và anh đều ngạc nhiên, cùng một sắc thái biểu cảm luôn nha!!!
Bác sĩ: Cân nặng của bạn dạo này thế nào rồi Anmi?
Bạn: Dạ... Dạ... tăng lên 2kg ạ.
Jin: Chẳng lẽ em ấy nguy cơ mắc bệnh về cân nặng ạ? Nhưng cô ấy đâu ăn nhiều đâu bác sĩ?
Bạn: Cái anh này. Để yên cho chị ấy nói.
Đáng yêu ghê, đi khám mà chuẩn đoán bệnh thay bác sĩ luôn kìa.
Bác sĩ: Không đâu, Anmi hoàn toàn khoẻ mạnh. Nhưng có vẻ tăng 2kg thôi thì cũng không nhiều lắm. Chu kì con gái của bạn vẫn ổn định chứ?
Bạn: Dạ... khoảng một tháng rồi chưa xuất hiện thì phải ạ.
Nhưng thời con gái, em cũng không được đều đâu ạ.
Không lẽ....
Bác sĩ: Đúng rồi đấy, chúc mừng bạn. Đã có được hơn 3 tuần rồi.
Bạn: Không đâu, chị cứ đùa em. Em cũng không ốm nghén gì đâu.
Jin: 3 tuần gì thế ạ?
Trong khi mặt anh vẫn còn ngơ ngác, bạn thì khẳng định là không. Bác sĩ chỉ cười nhẹ, rồi đưa cho bạn một hình ảnh trắng đen.
*hình ảnh minh hoạ: Do bị lỗi nên là bỏ qua đi ahihi*
Bác sĩ: Bây giờ chỉ bằng hạt đậu thôi, sau này sẽ thấy rất rõ.
Jin: Đây là...
Bác sĩ: Bé con của hai bạn. Chúc mừng bạn, ông bố trẻ.
Jin: Bé... bé..con? Em đã làm bố??
Anh ngập ngừng hỏi lại, thẫn thờ cầm bức ảnh siêu âm lên.
Jin: Bé con đây sao?
Bác sĩ: Đúng vậy, tuy không có biểu hiện ốm nghén nhưng đây không phải trường hợp xa lạ, chắc Anmi không kén ăn đâu đúng chứ? Mang thai sẽ không vất vả trong khẩu phần ăn lắm đâu.
Bạn: Thật sao ạ? 3 tuần rồi ạ? Bé con ở trong này ngoan quá bác sĩ ạ.
Bác sĩ: Mai sau hai bạn được nhờ rồi.
Trong khi bạn và bác sĩ cười nói vui vẻ thì anh lại đờ đẫn, cái mặt thì như sắp mếu đến nơi.
Bạn: Ơ kìa anh! Cupid của anh hình thành rồi này.
Anh ngước mặt lên nhìn bạn, đôi mắt dần có thần sắc trở lại.
Jin: Àn mí có Cupid rồiiiiiiiiiiiii.
Anh nói to lắm. Chắc cả bệnh viện nghe thấy hết luôn mất.
Bạn: Suỵt. Bé thôi, Cupid sợ bây giờ.
Jin: Không đâu không đâu
Anh lắc đầu, cái mặt phụng phịu thấy mà dễ thương muốn véo. Anh như hoá thành một chú cún, chạy quanh người bạn
Jin: Có em bé rồi. Cupid ơi, bố đây. Thần Cupid ơi, Cupid nhỏ đây rồi.
Đáng yêu ghê gớm luôn. Chị y tá lén cầm điện thoại, bắt lại khoảnh khắc này.
Anh vòng qua bàn làm việc của bác sĩ, nắm cổ tay của chị ấy đung đưa "nhẹ nhàng"
Jin: Bác sĩ ơi, em có con rồi. Vợ em có con rồi.
Bác sĩ: Chúc mừng bạn.
Bộ dạng anh bây giờ đáng yêu hết sức. Đáng yêu đến nỗi bao nhiêu hộp giấy trong phòng khám cũng đều bị anh rút ra hết làm pháo hoa.
Trước khi ra về, anh có thuê một cô lao công dọn dẹp lại căn phòng. Nghĩ lại thấy xấu hổ ghê ahihi.
Anh chưa kịp thông báo thì mọi người đã biết hết rồi. Nhanh đến vậy là nhờ video của chị y tá đã đăng lên youtube, được cả hơn triệu lượt xem và lượt chia sẻ hẳn hoi nhé, oách chưa này?
Báo chí thì đua nhau đăng bài ầm ầm luôn, cả công ty BigHit cũng phải trả lời phỏng vấn mỏi cả miệng mà còn không kịp nữa chứ.
Bây giờ cứ mỗi lần phát trực tiếp thì tên anh luôn được nhắc đến, A.R.M.Y tâm lí lắm, chỉ anh cách chăm Anmi rồi cả chia sẻ cho Anmi những cách chăm sóc em bé nữa và đảm bảo sức khoẻ cho mình nữa.
Mọi việc cứ như chong chóng vậy. Hai bạn trẻ dành thời gian cho nhau nhiều hơn, anh nghỉ hẳn 1 tháng để chăm bạn. Có ai sướng hơn Anmi nữa đây?
Jin: Từ nay mẹ Anmi phải đảm bảo sức khoẻ đấy.
Bạn: Vâng ạ.
Anh cười nhẹ nhàng. Phủ đôi môi căng mọng lên môi nhỏ xinh rồi lân la kết thúc ở chiếc má bánh bao phúng phính của bạn.
Anh hạ mình xuống, vòng cánh tay dài ôm qua eo bạn, từng nhịp thở ấm nóng chậm rãi phả qua cổ rồi đôi môi ấy nhấn nhá nơi bả vai rồi lên đến tai.
Anh thì thầm nhỏ nhẹ.
"Anh yêu em, cảm ơn vì đã đưa thần Cupid đến"
"Chồng em làm bố rồi!"
.
.
.
.
.
.
.
.
Giả thành thật rồi! Bây giờ JinMi nhà ta lớn rồi, thành anh bố chị mẹ luôn.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi, phần 2 mình sẽ khắc phục các lỗi thiếu từ, lặp từ, sai từ, cộc lốc...
Phần 2 sẽ xuất hiện với tên:
Jin + you = Baby 🍼
Mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ!
❤️❤️❤️❤️❤️
Jin + you = ❤️ là tác phẩm đầu tay nên có rất nhiều thiếu sót.
Và đặc biệt là không hề có H đâu ạ, vì mình muốn truyện theo hướng trong sáng 1 chút nên mọi người đừng khuyên mình viết H nha!! (Nói thẳng ra là mình viết H vừa nhàm lại vừa dở )
Cảm ơn các bạn đã góp ý và theo dõi truyện 9 tháng qua.
Saranghe❤️❤️
Jin + you = ❤️
Bắt đầu: 5/7/2018
Kết thúc: 23/3/2019
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro