chap 10
hoàng hôn buông xuống chậm chạp, rồi màn đêm nuốt chửng mọi thứ trên bầu trời. trừ con người, họ phấn khởi đốt đèn hoa, như chỉ chờ có vậy, những đèn lồng rực rỡ vây kín lối đi, lốm đốm ánh đèn màu, màu vàng của lửa hắt lên tuyết trắng, dù tháng mười có lạnh lẽo đến mấy, những con người nơi đây luôn biết cách làm cho nó lãng mạn. trong không khí ấm cúng của thị trấn, làn khói từ mấy sạp hàng đồ ăn phả vào người qua lại, cùng nhau xoa dịu cái lạnh thường niên. yu jimin mua cho em khoai lang nướng, thêm một chút cacao nóng. kim minjeong không chịu thua thiệt, em mua cho nàng chả cá kèm bánh gạo cay. cún và mèo tản mạn về đường phố, công việc, đồng nghiệp...
thấy chân em có vẻ mỏi, nàng hóng hớt xung quanh rồi dắt tay em chạy qua chỗ rạp phim.(*)
nói là rạp nhưng thật chất chỉ có một cái máy chiếu đơn giản, vài ba hàng ghế gỗ để người ta ngồi xem, và đa số thường thu hút những cặp đôi lớn tuổi. cặp đôi trẻ hào hứng ngồi vào ghế, bốn mắt tò mò.
" call me by your name, em vẫn không xem nổi cái kết" (**)
" bộ phim này chị có nghe yeji kể, cậu ấy khóc sước mướt xong rồi thề sẽ không yêu ai nữa"
" chị đừng xem, lỡ chị cũng giống cậu ấy thì sao"
" ừm... chẳng phải bây giờ chị sẽ không yêu ai nữa sao"
minjeong phồng má, em thôi đùa giỡn và dựa đầu lên vai nàng. yu jimin thuận tay cầm mấy bịch hạt dưa để sẵn, vừa tách hạt vừa xem. lâu lâu còn mốm cho em ăn vài hạt để đỡ buồn miệng. phần cuối lúc nhân vật chia ly, kim minjeong đã không kìm được nước mắt, em thấy đau lòng, tay đang nắm bất giác xiết chặt lại. yu jimin kế bên cũng ỉu xìu theo, nàng ít khi khóc vì điện ảnh, nếu có đều là về gia đình, nhưng mùa hè năm ấy ở nước ý đẹp quá, đẹp đến mức xao xuyến. đoạn kết khiến nàng hụt hẫng, hai mi mắt cũng bắt đầu ẩm ướt. rồi bài nhạc cuối phim vang lên. em xoay người trốn trong lòng ngực nàng, cún con thút thít, bấu lấy vai áo như thể em sẽ khóc oà lên.
" không sao... không sao"
nàng vuốt ve tấm lưng mỏng manh, giọng nói âm trầm. kim minjeong chỉ để lộ cảm xúc thật khi em bên cạnh người mình tin tưởng nhất. khóc vì một bộ phim hay là chuyện rất đỗi bình thường. nàng nhìn các cặp đôi đã qua tuổi đôi mươi khác, họ không khóc như em, chỉ dịu dàng an ủi người mình yêu. có lẽ tình yêu đã lấp đầy những khoảng trống còn thiếu. người trẻ rất cần tình yêu, khao khát có được tình yêu dù rằng nó đau khổ và chông gai. người già đã trải nghiệm tình yêu, họ thấy nó đủ để gợi nhớ về một kiếp làm người, không còn mất mác hay buồn bã nữa.
.
yu jimin là người có tư tưởng " tình yêu là bình đẳng". bỏ qua sự gia trưởng, hà khắc ở đời trước, nàng thích nhìn bạn gái của mình trong bộ dạng nghiêm túc làm việc, búi tóc cao, đeo kính cận và cắn đuôi bút như một học bá chính hiệu. gương mặt khả ái nheo lại vì suy nghĩ, em cho thấy sự tập trung tuyệt đối khi bắt tay vào công việc. ngồi trên bàn với cái laptop cùng ly cà phê nóng, kim minjeong dường như quên mất sự tồn tại của nàng. nhưng nó chẳng quan trọng, quan trọng là nàng đã nhìn lén em từ trên giường trong một khoảng thời gian chả đếm nổi.
vị bác sĩ cầm hồ sơ chẩn đoán, đọc nó trong khi lãng tránh sự cuốn hút từ phía xa.
cả hai đều có cuộc sống của riêng mình, tôn trọng và ủng hộ là cách để yêu một người đúng đắn.
em sắp phải đi làm, yu jimin thường than vãn về số ngày nghỉ ngắn ngủi mà em có. minjeong thì thấy thời gian bên cạnh nàng thật ít ỏi, em hầu như chỉ muốn ôm chị cả ngày trên giường.
august cũng than vãn, nó buồn bã khi người ta bận bịu dành thời gian cho nhau thay vì chăm sóc cho một con mèo cô đơn.
sau khi chuẩn bị xong kế hoạch, em mệt mỏi vươn người rồi tìm đến nàng như một chỗ nạp năng lượng cấp tốc. bé con tháo kính và nhảy lên giường, hai tay dang rộng, em ôm trọn lấy cái eo nhỏ xíu. dụi đầu lên vai nàng như một con cún dễ thương.
" ngày mai em đi làm, sẽ rất nhớ chị"
yu jimin gấp gọn hồ sơ trên tay mình.
" ừm... ngày mai chị rảnh, đến đón em đi ăn được không? "
" nhưng xa lắm, em đi tàu mất tận hai tiếng mới tới công ty"
" yeji bảo cậu ấy cần chị giúp cho ca phẩu thuật vào ngày mai, bên bệnh viện đang thiếu người. chị sẽ ở căn hộ chờ em tới lúc đó"
kim minjeong vui vẻ tít mắt, nếu như em có đuôi chắc chắn sẽ ve vẫy vô cùng hào hứng.
" em sẽ nói cho aeri về chuyện này"
" chị sẽ nói với ning sau"
.
kim minjeong có vẻ hưng phấn chờ đợi được tan ca, chị sếp thấy em thấp thỏm nhìn đồng hồ và gửi vài tin nhắn trên điện thoại. dù vậy minjeong vẫn hoàn thành hết công việc trên mức kì vọng, thời gian rảnh rỗi em đã lên kế hoạch trước hai tháng, một sự chu đáo đáng khen ngợi. không có lý do gì khiến chị sếp níu giữ em lại phòng làm việc nữa.
" còn mười lăm phút nữa là tan ca, chị sắp làm xong rồi, em có thể về trước nếu muốn"
" không sao ạ, đã là quy chế thì nên tuân theo "
kim minjeong mỉm cười với sếp, em không muốn đồng nghiệp cảm thấy bất công. dù sao người nhà em cũng đang chạy xe đến đón, sẽ mất chút thời gian.
" ừm"
toà nhà cao ba mươi tám tầng này là nơi em làm việc. nó trông như một cái khách sạn năm sao, được tích hợp đa dịch vụ, bao gồm cả nhà hàng và phòng nghỉ. phong cách hiện đại, từ trước cửa ra vào có trải một tấm thảm đỏ sang trọng. thể hiện sự tôn trọng, cung kính khách hàng tuyệt đối.
em đứng dưới toà nhà trong ngóng. phụ nữ thành đạt không cần bộc lộ cũng tự khắc toát ra sức hút lạ lùng. mái tóc bồng bềnh bay trong gió, kim minjeong chẳng để ý người ta đắm đuối nhìn em ra sao, sự chú ý của em đều dành hết cho chiếc điện thoại cùng lời nhắn.
" đợi chị một lát"
tiếng xe mô tô bóp thắng, động cơ mượt mà khoá chốt. mèo lớn cởi mũ rồi bước xuống xe. thủ đô ngày xuân mát mẻ, nàng diện đồ đơn giản, một cái áo sơ mi trắng cùng quần jean ống rộng . bên ngoài khoác thêm một cái áo khoác da cá tính. hình ảnh lập tức thu hút ánh nhìn của em, kim minjeong nhanh chóng chạy đến chỗ nàng.
" nhanh hơn em tưởng"
" chị chờ tin nhắn của em chỉ để qua đây, em đói chưa? "
kim minjeong khẽ gật đầu.
" vậy mình đi thôi"
kim minjeong nắm tay nàng tiếp tục đi, nhưng đột nhiên chân mèo lớn hơi chững lại. em quay sang xem thử người yêu đang làm gì, kết quả chỉ thấy người lớn chỉ chỉ chỏ chỏ vào má mình, thái độ vô cùng lòi lõm. đòi em cưng chiều, tính tình giống như bị trẻ hóa.
kim minjeong hết cách, quan sát xung quanh không có ai liền chồm người hôn lên má nàng một cái, nhanh như sấm chớp, sau đó em vội vàng kéo tay đứa trẻ bướng bĩnh vào trong, lúc này ai kia mới ngoan ngoãn chịu đi theo.
lên thang máy tới sảnh tầng sáu, lúc hai người đang đi thì vô tình gặp john. anh ta nhìn thấy em là hớn hở, nhanh chóng đi đến bắt chuyện.
" ngày đầu tiên đi làm thế nào, anh đã không thấy em kể từ tháng tám năm ngoái"
kim minjeong lễ phép chào anh, em cười nhạt đáp.
" ổn ạ, em bận về nhà có một chút việc"
john thuận đà lấn tới, anh luôn muốn theo đuổi cô bé xinh đẹp này. mặc kệ đã bị từ chối bao lần, em vẫn làm anh rung động như thế.
" ừm, vậy thì tốt quá. hôm gắn kết không có em cả phòng đã thua đấy, bọn anh nhớ em chết được, đúng là thiếu kim minjeong thì đội quản lí cũng chẳng làm được gì ra trò"
john vui vẻ cười, anh định vỗ vai em thì thấy bên cạnh xuất hiện một người khác. người phụ nữ xa lạ và cũng xinh đẹp chẳng kém gì em. nếu không nói tới sự yêu thích cá nhân. john hoàn toàn có thể nói nàng là một tác phẩm hoản hảo.(***)
" đây là..."
giọng điệu tò mò của john trở nên thấp dần khi ngón tay nàng nhịp nhàng đan vào tay em. sự mượt mà làm con tim anh ta hụt hẫng. ánh mắt em nhìn nàng cũng thật mềm mại, có chút khác với những gì anh nhìn thấy ở em trước kia.
" chị ấy tên yu jimin, người yêu em"
kim minjeong hơi ngượng ngùng khi tiết lộ danh tính nàng, nhưng sự ngại ngùng nhanh chóng tan biến. em vốn dĩ nên làm điều này từ lâu.
" à... chào cô"
yu jimin theo bản năng giơ tay để chào hỏi, nàng bắt tay với john, trong phong thái vô cùng lịch thiệp.
" chào anh, anh là đồng nghiệp của minjeong đúng không, mong anh giúp đỡ em ấy nhiều hơn"
john cười gượng, cố giấu đi sự thất vọng tràn trề, anh gấp gáp tìm cớ rời đi.
" tất nhiên rồi, tôi có việc phải đi rồi... hai người ở lại vui vẻ nhé"
tiếng bước chân vội vã của john vừa đi mất, yu jimin liền quay sang nhìn em khó hiểu, anh ta vậy mà thân thiết quá.
" anh ta thân với em lắm sao? "
người yêu nàng nghe xong liền vui vẻ cười trừ, em nghiêng người thì thầm vào tai chị.
" anh ta từng thích em"
" ồ"
" nhưng em không có hứng thú với đồng nghiệp"
nắm tay em, nàng tỏ ra chẳng mấy ngạc nhiên.
" chị ghen sao"
" chị bình thường"
(*): phố cổ ở trung quốc hay có những buổi hát tuồng ngoài trời, một cái sân khấu nhỏ cùng vài diễn viên. ở việt nam thì tớ thấy có múa rối nước hồi xưa cũng hay có biểu diễn như vậy. sau khi diễn xong, sân khấu sẽ được trưng dụng làm màn hình cho máy chiếu phim.
(**): call me by your name, bộ phim tình cảm rất hay mà mình siêu ấn tượng. từ màu sắc, cảnh vật, lời thoại đều vô cùng thơ. recommend mọi người xem phim này. nhớ chuẩn bị thêm khăn giấy.
(***): john, anh ta làm ở bộ phận thiết kế. anh có tiêu chuẩn về nghệ thuật cao và hay so sánh sự vật theo khuôn khổ cái đẹp.
phát kẹo ngọt cho mọi người đây. càng lớn tuổi càng thích mấy cái lãng mạn. " phong" chuẩn bị cập bến. tớ đang ấp ủ một câu truyện mới và nó sẽ trở về đúng với sở thích của tớ. " phong" là thế giới để tớ chữa lành, cảm giác yêu và được yêu thật sự rất tuyệt, tớ mong mọi người cũng có thể được chữa lành.
hy vọng các cậu đọc truyện vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro