Chương 13: Hung hăng (H)
Chương 13: Hung hăng (H)
______________
"Huhu ~ đau quá... tôi sắp hỏng rồi..." Minjeong nước mắt nước mũi lưng tròng, chóp mũi ửng đỏ, âm thanh cũng mang theo nức nở mềm mại.
Vợ nhỏ mê người vô thức kêu khiêu khích, khiến cho mạch máu của Jimin như muốn vỡ tung, dù không có kinh nghiệm thực chiến nhưng bản năng về phương diện này vốn đã ăn sâu vào máu của cô, cô rút côn thịt ra rồi lại đẩy trở về, nhẹ nhàng đâm chọc.
Động tác Jimin rất dịu dàng, nhưng Minjeong vẫn đau không chịu được, nàng co rút huyệt nhỏ, siết Jimin không thể nhúc nhích.
"A thật chặt..." Jimin hít một hơi sâu, côn thịt bị nàng kẹp đến đau, cô đành phải tạm dừng chờ nàng thích ứng.
Bàn tay to lần mò ra sau lưng nàng, cởi nút áo ngực vứt ra ngoài, áo phông thì bị Jimin kéo lên trước ngực, đôi gò bông trắng nõn chớp mắt bại lộ dưới ánh mắt nóng bỏng của Jimin, lúc này Minjeong không rảnh bận tâm những điều khác, hạ thân trướng đau vô cùng, nàng chỉ cần thở nhẹ đã ngất lên ngất xuống.
Jimin điều chỉnh tư thế, vùi đầu vào ngực nàng, há miệng ngậm lấy nhũ hoa phấn hồng, trong nháy mắt, xúc cảm tê dại râm ran nhanh chóng phân tán lực chú ý của nàng.
Đôi gò bông no đủ phập phồng theo từng nhịp hô hấp, một hạt đậu đỏ bị Jimin tinh tế ngậm trong miệng liếm mút, bên còn lại thì bị cô thưởng thức miết trên đầu ngón tay, nghe tiếng nước miếng chóp chép, má nàng thoáng chốc hồng rực.
Jimin lạnh lùng là thế, vậy mà hiện tại chẳng khác gì một đứa trẻ con không biết no là gì, nghiêm túc chôn đầu giữa ngực nàng ăn ăn, mút liếm chán chê rồi vươn lưỡi ra phác họa hình dạng quầng vú, dụ dỗ hai quả anh đào cứng lên.
Bàn tay xoa bóp bầu vú, cô nhào nặn nó thành đủ loại hình dạng khác nhau, đại não Minjeong chìm đắm trong cơn khoái lạc, sung sướng chậm rãi thay thế đau đớn.
Dâm thủy lặng lẽ chảy ra, nhưng vật cương cứng thẳng tắp cắm trong nhục huyệt vẫn không chịu nhúc nhích, Minjeong bỗng cảm thấy cơ thể trống rỗng khó tả, như cần ai đó lấp đầy, tuy nhiên Jimin còn đang si mê thay phiên liếm ngực này ngực kia không nhận ra điều bất thường này.
Đến tận lúc Minjeong thở dốc hỗn loạn, Jimin mới nhả nhũ hoa ra nâng thân mình dậy, thấy Minjeong đã thả lỏng giãn cơ mặt, cô rất hài lòng, ban nãy khuôn mặt nhỏ còn phủ kín thống khổ mà giờ này thần thái mị hoặc đã lan tràn.
Jimin ý thức được tiểu huyệt đã trơn trượt hơn rất nhiều, tuy vẫn cắn chặt lấy cô, nhưng đã có thể động một chút, ướt át mềm mịn, như có hàng vạn cái miệng đang mút mát côn thịt vậy, câu hồn cô đi mất.
Lúc cô thọc rút ra vào huyệt nhỏ, Minjeong cũng không hề khóc lóc than đau, nàng nhỏ giọng ưm ư hệt cún nhỏ đòi sữa, vậy nên cô quyết định chơi lớn, chín nông một sâu khuấy đảo huyệt nhỏ, côn thịt cắm càng lúc càng sâu, chạy nước rút đâm mấy trăm phát, quy đầu bất ngờ đâm trúng miệng tử cung, côn thịt chưa vào được hết nhưng quy đầu bị thịt huyệt hút chặt đã đủ khiến cô điên cuồng.
Côn thịt thô to không có trình tự đâm chọc nhục huyệt, miệng huyệt bị ma sát thành màu đỏ thắm, dâm thủy vì cắm quá nhanh mà dính hết vào nơi giao hợp và bụng họ, hình ảnh dâm mĩ hương diễm đến tột đỉnh.
Sự hung hăng thổi bay toàn bộ lý trí buộc nàng chìm đắm vào dục vọng, Minjeong mới nếm thử vị tình dục đã gặp khó khăn rồi.
Cơ thể nhỏ xinh nằm dưới thân Jimin mặc cô tàn phá, nàng run rẩy bắt nhịp tiết tấu ra vào của cô, tay nhỏ vừa hạ xuống, lại lần nữa bấu chặt lấy đầu gối.
Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng nức nỡ: "Jimin... quá sâu...! Ưm...tôi không được... sắp hỏng rồi...ư...a...a"
Côn thịt cắm ngày một sâu, quy đầu tàn nhẫn nhiều lần chọc phá chỗ mềm yếu nhất, chỉ cần chạm tới đó toàn thân nàng chớp mắt sẽ mất hết sức lực, thân thể tê tê dại dại.
Sau đó cô tiếp tục cắm rút vài chục phát nữa, trước mắt nàng chợt hỗn độn, co rút nhẹ rồi cao trào.
Vừa cao trào ai còn dư sức chịu được những đòn tấn công của cô nữa chứ, nàng bất lực đánh lung tung lên người cô, nắm được bả vai thì khóc lớn cầu xin: "Tôi từ bỏ... ư ư mau dừng lại... a từ bỏ... ưm... nhẹ...! Nhẹ một chút!"
Jimin sướng muốn lên trời, hơn nữa nhớ tới lời bạn thân nói, phụ nữ nói dừng lại chính là càng muốn, nên cô không hề giảm tốc độ, nhấc hai chân đang đạp lung tung của Minjeong đặt lên vai, tiếp tục hung mãng lao tới thao làm vợ nhỏ.
Bả vai cô dài rộng hữu lực, đặt cẳng chân Minjeong yên vị trên vai, hai tay cô nắm lấy cổ chân trắng nõn, đứng thẳng lưng cắm vào, mê muội ngắm nhìn hoa huyệt bị mình làm cho tách sang hai bên, rồi dời tầm mắt lên hai nhũ hoa hồng hào đang lắc qua lắc lại.
Hình ảnh dâm dục trực tiếp giáng cho Jimin một cú đánh, dục vọng chết người.
"Thật sướng, chị muốn mỗi ngày đều có thể làm em như vậy!" Thanh âm Jimin nghèn nghẹn, lời cảm thán thốt ra từ tận đáy lòng.
Mặc dù vẫn còn một đoạn côn thịt thừa ở bên ngoài, nhưng cũng đã đủ khiến cô điên đảo thần hồn.
Thân thể Minjeong vừa non vừa mềm, nhiều lần cắm vào chỗ sâu nhất, eo nhỏ đong đưa như cổ vũ cô, bầu ngực lắc lư cũng không thua kém, càng nhìn càng mất hồn.
Minjeong nghĩ mình sắp chết trên giường tới nơi rồi, khoái cảm còn cố tình trào dâng hết đợt này tới đợt khác.
Nàng cố gắng duy trì tỉnh táo để tự nhắc nhở bản thân, sau này nhớ phải sống thật tốt, bởi không biết chính mình sống được bao lâu nữa.
"A a a... thật sự hỏng rồi... a ư cứu... cứu..." Minjeong mụ mị đầu óc, vô thức hồ ngôn loạn ngữ.
Cảm giác sung sướng không ngừng dâng lên, miệng huyệt đã bị cô ma sát đến nóng rát, Minjeong vươn ngón tay trắng nõn tìm nơi tư mặt, nhẹ nhàng xoa nắn.
Jimin không nhịn nỗi nữa, nhanh chóng cắm rút, tinh quan mở rộng, tinh dịch nóng hổi thẳng tắp bắn vào nơi sâu nhất trong tử cung, Minjeong nuốt trọn dòng tinh dịch, thân mình yếu ớt run rẩy, rên rỉ đầy ấm ức.
Dư vị cao trào chốc lát tan rã, Minjeong cảm nhận được côn thịt của Jimin chậm rãi rời khỏi thân thể cô, nhưng nàng không dám mở mắt, chỉ gắt gao nhắm tịt hai mắt giả chết.
Một lát sau, Jimin ghé sát tai nàng thấp giọng nói: "Chị biết em còn tỉnh mà, đừng ngại ngùng, chuyện vợ chồng cần làm thì cũng làm rồi, dậy, chị ôm vợ đi tắm nhé."
Vợ chồng??? Rõ ràng là cô phá của nàng, nàng đau muốn chết cũng không thấy hỏi han lời nào!
Có vợ chồng nào mà thế à!
Minjeong bực dọc, trợn mắt ấp úng nói: "Tôi là... xử nữ đấy, chị không... không cảm giác được à?"
Jimin giả ngu: "Chặt thì đúng là chặt, nhưng chủ yếu là do chị to quá thôi mà, huống chi chị gặp tai nạn, lâu rồi chưa làm, như vậy cũng bình thường."
"Chị nói vậy là có ý gì?" Minjeong nhíu mày.
Giả ngu với nàng? Cô không cảm giác được nàng là xử nữ à???
"Đi tắm." Jimin cong khoé miệng, bế Minjeong trần trụi bước vào phòng tắm.
Xấu hổ quá! Cô ôm nàng hay ôm con cô thế? Nàng gục đầu dựa vào vai cô, còn tay cô quanh minh chính đại xoa nắn mông nàng.
Chỉ là vừa xoay người, Minjeong trố mắt nhìn vết máu loang lổ trên ga trải giường, đây không phải xử nữ thì là cái chó gì?
------------------------
>-<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro