Kinh hoàng.
Mi mang lên mik một bộ váy hai dây sẻ xâu ở vòng một, sẻ ở hai bên váy khá dài và mang 1 màu đen quyến rũ chảnh chọe đi đến chỗ bạn vênh váo nói.
Mi : Mi tới rồi hả t/b.*nhép miệng cười*.
Bạn lạnh lùng ko nói gì cả nhìn cô ta thảnh nhiên lại gần đưa cái trái bưỡi thúi kia mà cà cà vào tay Jimin và nói những lời sến đến nổi hết cả da gà.*TG : đủ hiểu nó nc lèo đến có nào rùi.*
Mi : Oppa sao ko qua tùm em chứ?
Min : Làm ơn bỏ trái bưởi thúi đó tránh xa người tôi.
Duy : Haha... Bưởi thúi... Haha... Anh cũng lầy dữ ha.
Min : Ý 95lines mà ko lầy sao.
Bạn : Haiz... Mấy người này trẻ con vừa thôi.
Mai : Sao mà cho tôi ăn bơ làm gì vậy.
Duy : Anh xin lỗi vợ yêu.
*Duy : Cn người ta hiền hậu dễ thương thế mà con TG viết kì cuộc quá đi.
Bạn : Qúa đúng.
TG : Sao diễn viên j kì vậy cắt vai. 😡😡
Duy, bạn : Cho tui em xl nhé, hihi... Giỡn tí thôi mà. 😆😆😆*
Bạn : Hai người đúng thật là...
Min : Sao thế vợ, có thích anh nựng như vậy ko?? *nói bằng giọng trêu chọc *
Bạn : KO bao giờ.
Họ cười đùa cự kì vui vẻ để Mi hầm hầm mặt vì ăn bơ quá nhiều nên giận dỗi đi chỗ khác. Khi cô ta đi tự nhiên bầu không khí ở đó trở nên trong lành hơn hẳn.
Mọi người đang nói chuyện với nhau thì *đùng* tiếng súng vang lên làm cho mọi người dặt mình liền chạy đến nơi phát ra tiếng xuống thì thấy Duy bị bắn ngay bã vai và đang nằm trên cái vũng máu đỏ cùng một người con gái đang nằm trên tay anh. Đó chính là Mai vợ sắp cưới của Duy đang hấp hối nói lời cuối cùng sau đó mãi mãi chìm giấc ngủ tối.
Mai : Duy em...rất l...à yê...u anh như...ng em lại k...o ở lại v...ới anh đến cuố...i đời đư...ợc.....
Rồi Mai từ từ đóng mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ ngàn thu và ko bao trở lại nữa, Duy hét lên tên cô trong vô vọng, bạn từ từ đi đến chỗ Duy mà khuyên nhủ cậu ta để cậu ta mất niềm tin vào cuộc sống.
Bạn : Tao khuyên mày đừng có đau khổ quá nếu mày đau khổ Mai sẽ rất đau và cảm thấy có lỗi vì cô ấy đã làm mày mất đi niêm tin vào cuộc sống và mãi xhìm đắm vào bóng tối, cậu hiểu ý tôi chứ.
Duy gục đầu rồi anh đi về cùng cái xác của Mai để làm tan lễ, Duy vừa đi về bạn lập tức kêu người điều tra vụ việc này. Vì cái chuyện kinh khủng đó xảy ra nên bữa tiệc tan sớm nên cả nhà cô trở về lại căn biệt thự ở Úc và rời xa hòn đảo Great Barrier Reef để quay về lại Úc.
Mới vừa xuống máy bay thì Jimin mới nói hỏi bạn vì khi ở bữa tiệc cô đã có vẻ mặt hầm hầm như muốn giết chết ai đó.
Min : Em có sao không?
Bạn : Em không sao. *cười tươi*
Min : Vậy thì tốt rồi với lại đừng có giấu anh chuyện gì đó nghe chưa.
Bạn : Em biết rồi Mochi à....
Cô béo má anh mà treo chọc làm anh đỏ mặt giận, thấy anh vậy cô ngừng lại rồi ôm anh rồi nhẹ nhàng nói.
Bạn : Cho em xin lỗi mà Mochi.
Anh ko nói gì mà bế cô đi lên phòng, m.n biết chuyện gì xảy ra rồi đó, là những âm thanh đầy mê hoặc ấy.
Tại nhà Duy, anh ngồi lụi cụi viết cái gì đó khi thấy bạn lại cất đi làm bạn liền nghi ngờ, bạn ngoài đối diện Duy dùng cái giọng lạnh như băng hà ngàn năm vậy (Au : càng ngày càng lố.).
Bạn : Hãy kể lại mọi chuyện cho tao nghe đi Duy.
Duy tường thuộc lại mọi chuyện không sót một chi tiết nào, lúc anh nói đến chuyện của Mai thì từng giọt lệ lại tiếp tục lăn dài trên khuôn mặt của Duy, thể hiện anh nhớ cô da diết không thể quên, không thể nhớ. Quên thì Duy sẽ mất hết ký ức vui vẻ, hạnh phúc và cái cảm giác chưa có cô gái nào làm anh có thể yêu họ đến như vậy. Nhớ thì anh sẽ nhớ chuyện đôi mắt cô nhắm gìm lại và chìm vào giấc ngủ tối tấm nhất của thế giới đó là chết.
Duy ngừng khóc rồi đưa cuốn sách mà anh cặm cụi viết hồi nảy mà anh ko viết mà đọc, đọc những dòng chữ Mai gữi lại cho Duy vì cô biết sẽ có ngày cô rời xa anh.
Nội dung đầu của cuốn sách :
'Lần đầu cảm nhận : tôi(Mai) và anh ( Duy) đã sắp đính hôn thì có một cô gái xuất hiện nói với tôi rằng "đừng hòng mày có được anh ấy rõ chưa " Tôi ko biết cô ta có quan hệ gì với anh nữa mà có được là sao tôi ko hiểu?????? '
Đọc nó bạn hiểu cô gái là ai, chính là con người kiến Duy câm thù tình yêu đến nổi anh có thể ra tay giết người yêu anh ngay không do dự.
Bạn nhìn mặt Duy thấy càng ngày con người tàn ác của Duy bắt đầu trổi dậy lên thế là anh.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro