Chap 8
Jiyeon POV
————Sau khi vô tình KISS————-
- Anh lại làm cái gì thế hả?????
- Tôi vô tội thật mà....
- Anh.......thật quá đáng, toàn nhằm lúc tôi không để ý....đồ độc ác..
- Tôi có cố ý đâu? Tôi chỉ đang định nói cho cô biết tôi bao nhiêu tuổi nhưng.....
- Hờ hờ.... Anh ko cố tình? Anh giữ đầu tôi mất 5 phút đấy! Thế là cố tình rồi!!!!! Anh có ý gì, nói mau!
- À thì thì thì.... nhưng cũng chẳng có ai thấy gì đâu....Hahaha....ha...
- Anh có muốn chết không?
- Hả?
- Tôi hỏi là anh có muốn chết không?
- Tất nhiên là không rồi
- Chuẩn bị chết đi.....Kkyyyyyyyyaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Á....chết tôi òy!!!
- Hyomin, anh ta đã làm gì cậu vậy? - Bằ chằn Ram này ở đâu ra vậy?
- Oh, không có gì cả, chỉ là.....
- Cô em bực mình quá nên tôi suýt chết thôi! - Ha ha, nàng tức lắm đây
- Cô em? Anh đang nói cái gì vậy có muốn..... - Nàng bực thật rồi...
- Có muốn nếm thử thế Xoay trên không mới của Quán quân Karate Đại Hàn Dân Quốc không? - Ram lại tiếp lời
- Hả? Quán quân? Karate? Đại Hàn Dân Quốc ??? - Tôi ngạc nhiên
- Ủa? - Nàng quay ra với bộ mặt nhìn tôi như thể tôi là người ngoài hành tinh - Bộ hổng biết à????
- Không không ..
- Thôi tha cho anh đấy, Đồ Ngốc ! - Và em nở nụ cười tười như thiên thần.....
Lòng tôi bỗng chốc thanh thản và nhẹ nhõm (không phải vì được tha đâu đấy). Em cười với tôi, em chấp nhận nụ hôn vừa rồi là do tôi không cố tình, em tha thứ cho tôi...
- Tôi đói rồi! Đi ăn đây! - Hyomin than thở
- Chờ tôi với....
- Tôi không cho anh đi theo!
-........
Cửa nhà hàng khách sàn mở ra, hai người bước vào và
Bùm.....
- Cái gì thế này?
- Chúc mừng anh chị đã trở thành cặp đôi thứ 100 bước vào nhà hàng....
- Cái gì ?
- Mời anh chị tới bàn đôi đằng kia ạ... - Cô nhân viên vẫn cứ nói như không có việc gì xảy ra
- Ơ..... - và hai người bị đẩy tới chỗ đó....
- Mời anh chị dùng ạ
- Vâng, cô nói thế thì chúng tôi đành..... - Tôi trả lời trước sự ngạc nhiên của Hyomin
- Tôi không có hứng ăn tối với anh! Anh lại có âm mưu gì đó thì sao?
- Âm mưu gì?
- Kiểu như lựa lúc tôi không để ý bỏ thuốc ngủ vào đồ ăn của tôi xong rồi giở trò...
- Này, tôi cóc thèm nhá...
- Nhìn mặt anh thì dễ thế lắm....
- Tôi đã nói là không rồi
———————————-30 phút sau đó—————————————
- Ra bờ biển chơi nhé, Hyomin!
- Ơ... vâng....
- Không ăn thịt đâu nhá! Cứ làm như tôi là hổ không bằng!
- Thì đúng là hổ mà..
- Ờ, thì tôi là hổ... - và tôi kéo em vào trong vòng tay của tôi.... - Đi ra biển nào, Hyomin...
- Jiyeon..
- Gọi tôi là Jiyeonie, được không? - Và tôi siết chặt cô trong vòng tay....
- Jiyeonie, bỏ tôi ra....
- Không, cho tới khi ra đến biển thì tôi mới bỏ ra... - Rồi tôi cười..
- Đồ con hổ độc ác...
- Ha ha ha...
Từng con sóng vẫn trôi như thế.... Vẫn đập vào bờ, và đó là mãi mãi..... Chúng vẫn đập vào bờ cát kia..... Có phải vậy không? Em đang cười đó.... Nụ cười ngọt ngào như ánh trăng đêm đó....
- Sao đẹp quá, Hyomin nhỉ?
- .....
- Này, tôi nói với cô đấy.....
- .....
- Này, Hyomin....
Gió. Gió thổi mát rượi. Tóc em bay, lướt qua mặt tôi, và giờ tôi mới biết em gục vào tôi ngủ từ đời thủa nào đó.....
Và tất nhiên, tôi phải bế em về phòng!
—————— 30 phút sau ——————-
Tôi đi tắm.... Và..... khi tôi vừa bước ra thì.....
- Anh cho thuốc ngủ vào đồ ăn phải không?
- Tôi không làm...
- Thế sao sau khi tôi đi ra biển với anh thì tôi tự dưng chả biết gì nữa?
- Là cô tự ngủ....
- À, thế à.... Xin lỗi nhé.....
- Thế giờ làm gì?
- Đi ngủ!
——————————————————————————————————————————————-
- A lô...... Vâng, tôi hiểu,... Chúng tôi đang trên đường về Hàn Quốc....
- Oáp! Chuyện gì thế, Minnie? - Jiyeon ngáp một cái rõ to...
- Trường hợp khẩn cấp đó! Sau chuyến bay này sẽ là một việc cực mệt đây!
- Sao thế?
- Có một vụ gì đó do thanh tra Mak và thanh tra Naga nhờ anh và Hak Ru!
- Trời ạ, không phải chỉ vài tiếng nữa là chúng ta sẽ xuống sân bay Hàn Quốc rồi hay sao!
- Kệ anh!
——————————- 8 tiếng sau ———————————————-
Ngày 13 tháng 8
- Ồ, Jiyeon! Bác chờ cháu lâu lắm rồi à nha!
- Vâng vâng, thưa thanh tra Mak!
- Hờ hờ, mang cả bạn gái theo nữa cơ à!
- Này, anh ra đây - Cô kéo anh ra - Anh thấy chưa? Giờ sự việc ra nông nỗi này rồi!
Anh gắn cho tôi cái mác: Bạn-gái-của-Park-Jiyeon mà chẳng cần hỏi ý kiến, giờ ai
cũng bảo thế! Sau này làm sao tôi lấy chồng được?
- Không lấy được ai thì lấy tôi! - Anh trả lời như thật
- Jiyeon! Cháu không định ra giải cái mật thư à?
- À vâng, cháu ra ngay! - Quay sang Hyomin - Chúng ta bắt đầu từ đôi môi mềm mại của em chứ nhỉ, Minnie?
- Hừ, đồ độc ác....
- Đó là lệnh đó...
Họ trao nhau một nụ hôn thật sự, không bất ngờ, không miễn cưỡng, không gò bó... Vì nó xuất phát từ trái tim....
- Jiyeon !
- Vâng! Đi với anh nào!
- Vâng!
- Cháu đã hiểu gần hết mật thư của kẻ trộm
- Hả???
- Đó là.....
- Xem nào, Dear Jiyeon..... - Anh bắt đầu lướt mắt qua từng dòng chữ - Hả??? Mật thư ..... này.....liên quan tới cháu ư???
- Có vẻ vậy, hắn định lấy thứ gì đó của cháu!
- Cháu làm gì có đã quý hay kim cương khổng lồ?
- Hờ hờ, cháu nghèo thế cơ à?
- Chắc vậy! Xem nào:
Dear Jiyeon,
When the Moon Goddess dethrone his brother the sun gods and she has seized all power. I will come and take away something that you are holding, Park Jiyeon.
Kẻ trộm bí ẩn
Jiyeon thân mến,
Khi Nữ thần Mặt Trăng truất ngôi anh trai là Nam thần Mặt Trời và nàng đã nắm lấy mọi quyền lực. Ta sẽ tới và lấy đi một thứ mà ngươi đang nắm trong tay, Park Jiyeon.
Kẻ trộm bí ẩn ( cái này ăn cắp trong Kid mà ra )
- Anh có chắc rằng anh không có thứ gì quý giá chứ, Jiyeonie? - Hyomin cất tiếng
- Làm gì có! Anh cũng không dính dáng gì tới hắn!
- Hắn định lấy thứ gì nhỉ?
- Anh không chắc về việc ấy nhưng anh biết hắn định hành động vào lúc nào!
- Bao giờ? Jiyeon?
- Ngày kia, ngày 15/8, khoảng 7h30'
- Tại sao?
- Thứ nhất: "Nữ thần Mặt Trăng" là Nữ thần Actemit, cũng là Mặt Trăng, "Nam thần Mặt Trời" là Apolon, nghĩa là Mặt Trời, "truất ngôi" không phải là giết anh mà là thay anh cai trị ánh sáng của mặt đất. Thứ hai: "Nắm lấy mọi quyền lực" là lúc mặt trăng sáng cà rõ ràng nhất, đó là ngày 15, vừa mới truất ngôi anh thì có lẽ nó là khoảng Mặt Trăng vừa xuất hiện trên bầu trời và Mặt Trời vừa biến mất, đó là khoảng 6h chiều, nhưng lúc đó trăng chưa sáng, thời gian gần nhất với khoảng đó chỉ có thể là lúc 7h30 tối. Đó là lập luận của anh!
- Có lí! Jiyeon của em là giỏi nhất mà! - Hyomin khoác tay Jiyeon
- Được! Hẹn gặp lại vào ngày mai, Jiyeon! Chào cháu, Hyomin!
- Chúng cháu chào bác!
————————————-Trên xe————————————
- Khen thật hả?
- Thật!
- Cả cách cô ôm tôi cũng là thật à?
- Khen thì là thật nhưng cách biểu lộ tình cảm thì chỉ giả vờ thôi, đừng có tưởng bở! Tôi chỉ làm thế để người ta tin anh với tôi là một cặp! Anh mà tin thì chắc chắn là đồ ngốc!
"Rầm!" - Jiyeon rơi từ thiên đường xuống địa ngục!
—————————————————————————————————————-
Ngày 14 tháng 8 ~ bình thường.....
Ngày 15 tháng 8 ~ 7h15' p.m
- Minnie, đi lên sân thượng với anh nha – Jiyeon cầm lấy tay Hyomin
- Vâng..
- Cảnh trên này thật đẹp....
- Vâng!
- Bụp!
- Ơ....
- Một bông hồng cho quý cô xinh đẹp tuyệt trần của buổi tối hôm nay!
- Jiyeonie...
- Không! Cô em nhầm người rồi! - Bàn tay anh kéo lớp quần áo ra, vuốt lại mái tóc, và một bộ áo trắng tung ra...
- Kẻ trộm bí ẩn! Ngươi tính làm gì ta?
- Tôi chả dại mà làm gì em, nhưng không phiền thì đi với tôi một lát...
- Minnie! MINNIE! – Jiyeon "thật" hét lên
- Thấy chưa, người yêu tới rồi kìa! - Và anh kéo cô lên.....
- Jiyeonie....
- Đừng hét lên thế, đi với tôi chẳng nguy hiểm đâu! - Đổi sang tông tên trộm láu lỉnh - Chỉ là tớ muốn thêm chút gia vị cho tình yêu của cậu ấy mà!
- Ơ cậu là Hyo Joon.....
- Đồ trẻ con, có ngốc thế nào đi chăng nữa cũng đừng quên mất tên bạn từ nhỏ này chứ!
- Bỏ ngay tớ ra, Hyo Joon!
- Đừng mà, xin cậu đó. Coi như giúp tớ.
- Giúp cậu á?
- Thì vợ tớ, Asee ấy, cô ấy nhớ cậu quá nhưng đang có thai nên không ra ngoài được. Nói cho cùng, tớ làm việc này là vì vợ tớ! Nếu không thì Chổi Thần Chưởng của Asee sẽ cho tớ lên mấy tầng mây mà cũng có thể xuống vài tấc đất!
- Vì Asee thì tớ giúp! Chứ vì cậu thì còn lâu!
- Ừ, các cậu đúng là bà chằn mà!
- Cái gì thế?
- Không có gì - "Cái tô" xanh mặt
Nhà Hyo Joon
- Asee! Cậu có khỏe không?
- Khỏe, khỏe lắm. Vì tớ có tên trộm kiêu căng nhưng rốt cuộc chỉ là tên-Joon-ngốc-chưa-từng-thấy này hầu hạ mà! Phải không, anh yêu?
- Tất nhiên! Việc gì khiến Asee vui anh đều sẽ làm!
- Đó, thấy chưa Min? Anh Joon là người chồng tuyệt vời nhất!
- Uh, chúc mừng cậu!
Hyomin, Asee và Hyo Joon ngồi buôn chuyện rôm rả, bỏ mặc tên Jiyeon chạy tới chạy lui, đầu óc rối bời, tay bấm bấm cái điện thoại gọi cho Hyomin. Rủi cho anh chàng vì Hyomin đã tắt nguồn điện thoại...
- Thôi muộn rồi, tớ về nhá!
- Uh, chào cậu!
Nhà Hyomin
Hyomin POV
Bíp bíp, bạn có 86 cuộc gọi nhỡ....
Tôi ngạc nhiên khi thấy có quá nhiều cuộc gọi nhỡ. Park Jiyeon? Anh ta làm cái quái gì mà gọi lắm vậy?
À, chắc là tưởng mình bị bắt cóc. "Reng reng"
Anh ta lại gọi..
- A lô, Jiyeonnie ạ?
- Đang ở đâu?
- Hả?
- Cô đang ở đâu? Có làm sao không? Hắn ta có làm gì cô không? Hắn đưa cô đi đâu? Tại sao không nghe điện thoại của tôi? Cô có biết tôi lo muốn chết không?
- Này? Anh có bị sao không? Tôi chả làm sao hết! Tôi đang ở nhà!
- Ở nhà?
- Ở nhà tôi! Hắn thả rồi!
- Thả bao giờ?
- Vừa nãy
- Tại sao?
- Chả có gì.
Reng reng.... lần này là chuông cửa. Ai thế nhỉ? Tôi chạy sang phòng Ram:
- Ram! Ram! Dậy ngay!
- Sao..thế
- À, xuống mở cửa với tớ!
- Ai còn đến muộn thế?
- Không biết nên mới nhờ cậu xuống cùng!
"Cạch"
- Park Jiyeon! - Cả hai cô gái thét lên
- Ờ! Đến xem cô thế nào!
- Điên! - Hyomin nói
- Nè, thế là thế nào??? Min có sao đâu - Ram hỏi
————————————————-
- Cái gì? Bị bắt cóc???? Bởi Hyo Joon????
- Ờ! - Jiyeon giữ nguyên tông giọng trầm đến khủng khiếp!
- Cụ thể tôi sẽ hỏi Min sau, hai người cứ ngồi tâm sự, tôi đi ngủ! - Ram "trẻ con" tới bất ngờ
——————————————————————————————————-
Tới đây nha ~ chap sau cho Bọn Trẻ TỈNH TÒ là vừa nhỉ ~ Ai có mún bonus ko nạ !!! À có fic mới Cổ tích nàng tiên cá mấy bạn nhớ ủng hộ nha !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro