Chap 4: End
Truyện mình nghĩ lâu rồi :3
Bây h mới viết được nên hơi ngắn chap này mình viết hết luôn nhá mấy bn ủng hộ mik nhá mik cảm ơn <33
___________________________________________
Đến khi em gái Y/n đến tìm Jimin
Em gái: "Anh phải đến gặp chị em... Chj ấy sắp không qua được..."
"..." *Anh trầm mặt*
Jimin: "Anh không thể đi... Anh mất nhiều thời gian để quên chuyện quá khứ"
Em gái: "Chị ấy phẫu thuật thất bại... Không còn thời gian bao lâu..."
Em gái khóc đến thảm thương
Jimin: "Thực xin lỗi..." *Anh không còn can đảm gặp cô ấy*
*Bộp!* Trên mặt anh hiện một bàn tay đỏ ửng
Em gái: "Anh yên tâm, chj ấy không nhìn thấy nữa được rồi anh không có gì dám đối mặt với chị ấy.
Hôm qua chị ấy phẫu thuật thất bại"
Jimin hiểu được một nửa, cô yên lặng trả giá, yên
lặng chờ đợi...Bệnh viện tràn ngập mùi thuốc
Anh đứng bên cạnh giường nhìn cơ thể yếu ớt của cô
Chuyện cũ rõ ràng trước mắt, bọn họ bỏ lỡ nhau
cả thời thanh xuân
Y/n: "Ai vậy"
Cô cảm nhận được có người lạ, nhưng
hơi thở quen thuộc. Cô biết bản thân không chịu đựng nổi
Jimin: "..." *Anh đau lòng, nước mắt giàn giụa*
Y/n: "... Là anh? Phải không"
Anh không trả lời, chỉ nắm chặt tay cô. Cô cảm
nhận được nhiệt độ của anh
Y/n: "Nhớ thời trẻ chúng ta từng hứa không? Đừng buồn..."
Giọng nói yếu ớt của cô như dao đâm vào tim anh
Jimin: "...Nhớ rõ..." *Anh nghẹn ngào*
Y/n: "Anh nói... Nếu em mù... Anh sẽ làm đôi mắt của em cả đời..."
Cô biết mình không còn nhiều thời gian nữa
Jimin: "Đúng!... Anh nói" *Anh đau lòng*
Y/n: "Anh có thể giúp em một việc được không...?
Em muốn... Ăn xoài... Anh giúp e mua được không?"
Jimin: "Anh... Đi ngay... Em đợi anh!"
Anh nói rồi chạy thật nhanh ra ngoài
Y/n biết rằng mình không thể đợi anh quay trở lại...nghe tiếng bước chân ngày càng xa... Cô lại một lần nữa khóc trong lòng.
Có lẽ hai người họ là những người phiêu bạt. Chờ đợi 1 nghìn năm mới gặp được nhau, vì lời hứa mà cách...
Anh có được tương lai tươi sáng. Sự nghiệp, năng
lực của anh chắc chắn lại có thể tìm được người vợ đẹp... Cô yên tâm nhắm hai mắt... Máy nhịp tim
phát ra âm thanh gây chói tai...
Jimin mua xoài lo lắng chạy về bệnh viện... Anh thấy cô người phủ vải trắng, người anh lạnh như băng, cô từng cho anh hơi ấm, cho anh ánh sáng... Anh hoàn toàn suy sụp... Túi xoài rơi xuống đất.
Lời hứa thiêng liêng, cuộc đời đáng quý, tai họa
vô tình, thật tiếc cho một tình yêu đẹp... Bóng dáng của Y/n được đẩy dài trên hành lang rồi dần biến mất...
Trái tim Jimin như vỡ vụng... Nụ cười cô... Nước mắt của cô...
__________END_________
CẢM ƠN VÌ ĐÃ ĐỌC ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro