Chap 23: Tình Huống Khó Xử...
Ở trong phòng hiệu phó, Jihyo với dáng vẻ khúm núm vì lỡ đâu Yoon Ah khó tánh sẽ nói chuyện với phụ huynh, hay gắt hơn là nói thẳng hết ra với Nayeon. Trong khi tiểu thư của chúng ta đang loay hoay nghĩ cách nói chuyện cho hợp tình hợp lí để được thả về, còn cô giáo thì vẫn cứ bấm điện thoại để gọi điện cho ai đó mà Jihyo không nghe rõ.
Nhưng có vẻ là cổ đang muốn triệu tập em nào đó lên phòng hỏi chuyện thì phải? Cháu học sinh nào gây sự lại bị gọi lên chung giờ với Jihyo thế kia?
Tí nữa lên nhìn mặt nhau chắc ngại chết, phải kiếm cái quần ụp lên thôi...
"Tại sao lại làm loạn ở lớp dưới thế hả?" - Yoon Ah sau khi gọi điện xong liền ngồi xuống cái ghế đối diện Jihyo và bắt đầu chất vấn, mặc dù học sinh phạm lỗi nhưng cái mặt cổ vẫn lạnh tanh không một cảm xúc, nếu là bình thường chắc đã la lối om xòm rồi.
"Thì con bé đó dám up video của em lên trên page chứ bộ, nếu là video tốt lành thì em không nói, đây lại là hình ảnh em đang mút trà chùn chụt." - Jihyo giải thích bằng tất cả ngôn từ trong đầu mình, giải bày nỗi lòng khốn khó của bản thân cho cô giáo hiểu.
"Mút trà chùn chụt?" - Một vẻ khó hiểu đang giăng đầy trên gương mặt xinh đẹp của Yoon Ah, để giải đáp thắng mắc của bản thân cổ liền nhanh chóng rút điện thoại ra và tìm kiếm. Khỏi phải nói Jihyo cũng biết cô ấy đang muốn tìm đoạn video mút trà khiếm nhã của bản thân.
Và tất nhiên, còn lâu Jihyo mới để cho chị gái Nayeon thấy cái video đó, lợi dụng sơ hở cô liền nhảy người tới toan cướp lấy điện thoại từ tay Yoon Ah. Cơ mà Jihyo tính không bằng cô giáo tính, với cả có bao giờ mà trứng đòi khôn hơn vịt đâu, và vâng chẳng những Jihyo chụp hụt mà cô thậm chí còn chúi người về trước mà ngã cái uỵch.
Cú ngã đau đớn khiến Jihyo run rẩy nằm dưới đất luôn chứ không thể ngồi dậy, Yoon Ah thì vẫn bình thản xem đoạn video với gương mặt không biến sắc, giống như kiểu cổ thấy hình ảnh này của Jihyo riết cũng không có gì lạ. Trong khi cô đang nằm run rẩy dưới đất thì ánh mắt liền chạm vào một đôi chân trước cửa, dựa vào giày dép thì chắc là học sinh rồi.
Vừa ngước mắt lên thì ối giồi ôi làng nước ơi! Đây chẳng phải là bé Son Chaeyoung mà cô đang tìm kiếm hòng phanh thây ra đây sao? Cớ gì mà con bé lại đứng chết trân ở cửa thế kia? Đừng nói đứa học sinh ban nãy Yoon Ah gọi lên phòng là con bé đây nha, thế thì ông trời thật công minh khi kẻ ác đã phải trả giá!
"Chu choa, bé con Chaeyoung chạy đâu đấy?" - Jihyo với tay nắm cái cổ áo của đàn em dật ngược lại khi Chaeyoung đang muốn bỏ chạy, và với cái chiều cao khiêm tốn ấy thì Jihyo dễ dàng xách bổng con bé lên và nhìn thẳng mặt.
"C...chị muốn gì?" - Chaeyoung rất rén nhưng vẫn ráng trả lời, eo ôi khéo tí nữa con bé sợ quá gọi mẹ lên gõ bonk vào đầu cô luôn đó!
"Xoá clip, quá đơn giản." - Jihyo tự mãn trong khi vẫn xách Chaeyoung lên như con đẻ.
"Mơ hả má?!" - Họ Son mạnh mồm vì nghĩ Jihyo không làm gì được mình, và cô chỉ đang cố ra vẻ để khiến Chaeyoung sợ hãi và xoá clip.
"Nhỏ này....!?" - Jihyo định quẳng Chaeyoung đi thì Yoon Ah sau khi xem xong liền chặn lại, nếu không thì bé hổ con kia sẽ bị Jihyo ném đi như trái banh lăn long lóc.
"Chúng ta nói chuyện được chứ? Và hãy giải thích cho cô vì sao em lại làm như vậy?" - Yoon Ah cất lời và tiến về phía bàn làm việc của bản thân, ngón tay ra hiệu cho Jihyo thả con bé xuống. Nhưng cô thay vì thả xuống nhẹ nhàng như một bà mẹ thương con, thì nay lại ném Chaeyoung thẳng xuống ghế như mụ dì ghẻ độk áck.
Điều này khiến Chaeyoung liếc Jihyo muốn rớt luôn hai con mắt ra ngoài, nhưng sau khi bị ánh mắt Yoon Ah nhìn tới thì ôi thôi, con bé liền thay đổi thái độ nhanh như lật bánh tráng. Đúng là người yêu nghệ thuật có khác, khả năng lật mặt cũng đỉnh như trên phim luôn. Quá đỉnh! Jihyo cũng lẹ làng ngồi chiếc ghế đối diện con bé kia, và cả hai bắt đầu cuộc nói chuyện chắc sẽ kéo dài cả tiếng.
"Có khai không?" -
"Từ từ coi bà, cái gì cũng phải từ từ để ngươi ta lấy hơi, hối hối hối quài!!" - Jihyo chắc chèn ép con bé dữ lắm nên em nó mới la làng lên khiến cô giật mình ngồi im như cún, Chaeyoung hít một hơi thật sau rồi thở ra như thể sắp tiết lộ một điều gì đó rất kinh hoàng, chấn động địa cầu.
"Thật ra em không cố ý up clip lên như vậy ạ, chỉ là..." - Chaeyoung ngập ngừng khiến Yoon Ah nhướn mày khó hiểu, ban đầu còn tưởng con bé ghét bỏ gì Jihyo, hoá ra là còn lý do đằng sau sao?
Nhưng mà không hiểu sao chứ Jihyo nhìn con bé này cứ khiến cô có cảm giác là lạ, như kiểu em nó đang mắc cỡ khi sắp nói ra vấn đề chủ chốt. Cái dáng vẻ giống y như sắp kể cho đám bạn nghe về crush của bản thân vậy á, đỏ mặt xong ngại ngại các thứ blah blah.
"Em mà nói em thích một trong 5 người nhóm Nayeon là chị xĩu cái đùng liền á bé!" - Jihyo nhắc trước với giọng điệu run rẩy, và khi Chaeyoung nghe tới chữ nhóm Nayeon liền có phản ứng.
"Em thích chị Mina và vì ban đầu chị đã có ý gây rối với chị ý nên em mới có ý định up clip chứ ban đầu em đâu có đâu còn tính mời chị vào câu lạc bộ nữa. Ai bảo tại chị hồi đầu năm gây gỗ đánh lộn làm chi nên em mới ghét, tất cả là tại chị, tại Park Jihyo!" - Chaeyoung nói một lèo không ngưng nghỉ như rap vào tai người nghe, Yoon Ah thì không sao chứ người bình thường như Jihyo sao nghe được, nghe vài câu đầu là đã rớt cái lỗ tai ra ngoài rồi huống chi nghe hết.
"Cái chuyện đánh lộn đó Nayeon bắt đầu trước mà! Với cả chị đấm Mina của bé hay gì mà em nhặng xị lên zậy? Ối zồi ôi ngậm máo phun ngừi!" - Jihyo giãy đành đạch lên cãi cho bản thân, vì vốn ngay từ đầu cô đâu có sai, nếu người sai thì phải là Mark và Nayeon vì cả hai có xích mích với nhau đã đành, lại còn kéo cô vào nữa chứ!
"Nhưng mà nghe đồn chị cũng không ưa ai trong nhóm kể cả Mina đúng không, cho nên mới gây sự!" - Chaeyoung cãi lại.
"Trời đất quỷ thần thiên địa ông bà cố nội ơi! Con quễ nào đồn ác vậy hả!!?" -
"Bạn em kể." -
"Bạn em là đứa nào mà cả gan bịa đặt vậy hả? Gọi nó lên đây chị bát đầu nó vài cái cho nó tỉnh khỏi cơn mê nè! Nhắc lại một lần nữa, CHỊ RẤT T...H." - đang nói dang dở nhưng một điều gì đó khiến Jihyo đột nhiên ngừng lại và bối rỗi, ban nãy cô đã tính thốt ra cái gì vậy chứ? Còn chưa rõ ràng cảm xúc mà đã vội vàng nói như vậy, may mà kiềm chế kịp không thì cả hai sẽ gặp rắc rối mất...
Yoon Ah lúc này không còn bình tĩnh như lúc trước nữa, mà trên gương mặt đã có chứa đầy sự hoang mang và lo lắng, như thể cô đang sợ điều gì đó vậy.
"Chị như thế nào với chị Mina?" - Chaeyoung cũng cảm thấy bất thường liền hỏi lại.
"Là bạn...bình thường thôi..." -
Đó là câu cuối cùng của Jihyo trong cuộc đối chất với Chaeyoung, phần còn lại cứ để cô giáo xinh đẹp đệ nhất vũ trụ lo liệu, không hiểu sao Jihyo cứ bị tin tưởng cô giáo á! Cô đúng kiểu nói ít làm nhiều, mà làm cái gì cũng phải gọi là ô kề 100%.
Buổi chiều kết thúc với hình phạt "nhẹ" cho Chaeyoung với tội danh bôi nhọ danh dự của người khác, và ẻm bị phạt chà rửa vệ sinh ba tầng lầu trong 1 tuần, chắc học xong về em nó trở thành bà lao công đích thực quá! Còn Jihyo cũng không kém vì chưa gì đã hùng hổ vào lớp đe doạ người khác nên cũng bị phạt chà rửa với Chaeyoung, nhưng chỉ phạt 3 ngày.
Sau khi Chaeyoung rời khỏi phòng, Jihyo cũng định chào thân ái với cô giáo rồi sủi về, mắc công cổ nhìn Jihyo lại bắt đầu muốn gọi điện thông báo về phụ huynh, con anh chị sẽ bị phạt làm lao công 3 ngày, nghe muốn đào cái lỗ chui xuống ghê.
"Đợi một chút...!?" - Thấy Jihyo định quay lưng rời đi, Yoon Ah cũng vội vã rời khỏi bàn để chạy đến chỗ Hyomas, mà không biết do vô ý hay sao nhưng chân của cô đã vấp phải cạnh bàn mà ngã về phía trước, Jihyo với phản xạ lẹ làng và ý nghĩ không được để con gái nhà họ Im có vết xước, nếu không sẽ pay màu liền đỡ cô giáo như tiểu thuyết ngôn tềnh.
Yoon Ah ngã hẳn vào người Jihyo và tựa vào đó, Park Jihyo thì luôn luôn ổn với những chuyện thế này với mọi người trừ NayeonTeam, cho nên mặt cô cứ tỉnh bơ trong khi cô giáo đã sớm có chút ngại ngùng.
"Xin..lỗi..." -
"Cô không sao chứ? Chân cô có ổn không? Nãy em thấy nó vướng vào cạnh bàn coi chừng bị bong gân đó!" - Jihyo nhắc nhở trong khi mắt đang cố gắng xem sét tình hình chân của Yoon Ah nhưng nhìn sơ qua thì cũng không có vấn đề gì lắm.
"Tôi ổn..chỉ là muốn đề nghị đưa em về...sẵn cảm ơn gia đình em..." - Yoon Ah ngập ngừng, và lần đầu tiên trong đời Jihyo mới thấy người như cô giáo đang mắc cỡ, cổ đang ngại đúng không? Tuy hiện tại cô giáo đang cô gắng cúi gầm mặt xuống nhưng Jihyo vẫn thấy hai bên tai cô đã đỏ ửng. Ôi thánh thần thiên địa ông ngoại ông nội ơi, đây có còn là cô gái lạnh lẽo Im Yoon Ah không vậy?
Jihyo thật sự không nghĩ cô giáo của mình lại có thể có cử chỉ như thế này?
"Tất nhiên rồi, em chỉ sợ làm phiền cô thôi!" - Jihyo bình tĩnh trả lời, sợ rằng nếu cứ tiếp tục thì chắc cô sẽ sớm xỉu 360 độ tại đây luôn quá.
"Vậy để tôi đi lấy xe...!?" - Yoon Ah vừa nói vừa đi được vài bước thì liền bị cơn đau buốt ở chân làm cho khựng lại, Jihyo cũng hết hồn vì còn tưởng cô giáo lại té nữa. Thử mà để cổ té trầy xước chỗ nào chắc ngày mai Jihyo dâng tấm thân này đến nộp mạng cho nhà họ Im mất, và lúc đó Nayeon sẽ mang cô đi xào nấu chiên luộc tùy ý.
"Chân cô chắc bị thương rồi, lại ghế ngồi trước đã..." - Jihyo đỡ cô giáo ngồi lên ghế, bản thân thì tự tiện đụng chạm đôi chân ngọc ngà của mĩ nhân Yoon Ah, nói trước là không phải đang có ý đồ bất chính đâu, Jihyo là đang kiểm tra vết thương đó! Kiểm tra một lúc thì Hyomas ngây ngô cất tiếng làm Yoon Ah đang chăm chú giật mình: -"Chân cô chắc bị bong gân rồi đó, mà em thì ngu y tế lắm nên cứ băng nó lại hen, xong về nhà cô tự chườm đá để nó mau lành." -
"Mà cái bàn làm như bằng đá vậy ha? Cụng có tí mà làm con người bong gân luôn..." - Jihyo luyên thuyên nói về chuyện cái bàn, tay thì vẫn đang lục lọi hộp ý tế gần đó để lấy băng gạc, sau đó thì băng bó cái chân bị thương cho Yoon Ah, nói băng bó nghe cho chuyên nghiệp vậy thôi chứ quý cô tiểu thư họ Park đây quấn như đòn bánh tét vậy á, nhìn thấy ghê lắm.
Yoon Ah đang ngồi trên ghế, ánh mắt chăm chú nhìn học sinh đang liên mồm nói chuyện, gương mặt xinh đẹp khẽ nghiêng về bên trái một chút khi nghe Jihyo kể chuyện, và mỗi lần câu chuyện đến hồi kịch tính thì Yoon Ah lại nghiêng về bên phải. Cả hai lúc này trông vô cùng dễ thương, tuy cô giáo lúc nào cũng im lặng nhưng nhìn vào là biết cổ rất thích nghe kể chuyện.
"Xong rồi nè, em đã quấn băng xinh đẹp cho cô rồi, khỏi lo cái gân nó bong nữa nha!" - Jihyo thu dọn đồ đạc, còn Yoon Ah ngồi nhìn cái chân mình sau khi được băng bó, nhìn chung thì cũng không khác cái đòn bánh tét là mấy, cũng may chân người đẹp nên băng kiểu gì cũng đẹp!
Bên ngoài căn phòng đang tràn ngập tiếng nói của Jihyo, và vài tiếng ậm ừ của Yoon Ah. Một học sinh nữ đã và đang nhìn thấy tất cả mọi thứ qua cánh cửa hé mở, có lẽ Chaeyoung sau khi rời khỏi đã đóng không kĩ nên mới thành ra như vậy.
Sau khi nhìn thấy cặp cô trò chuẩn bị dìu nhau ra ngoài, người này mới vội bỏ đi để lại cả hai vẫn không biết gì.
"Không thể nào..." - Mina hổn hển thở khi cô vừa chạy một mạch lên lầu mà không dừng lại, ngay lúc này cô có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập nhanh như thế nào. Những gì cô nhìn thấy ban nãy thực sự rất bất ngờ, làm thế nào một người như Park Jihyo ngây ngô lại có thể đụng chạm vào người của chị ấy?
Chẳng phải chị gái Nayeon đặc biệt ghét người khác đụng vào người mình sao? Đến cả tụi em thân thiết như Mina hay Nayeon, lỡ sờ tóc có một tí mà đã bị liếc cho gai người rồi. Bây giờ Jihyo lại còn đùng chạm da thịt, ôm ấp chị ấy nữa chứ?
"Không phải là bị tên ngốc đó bỏ bùa rồi chứ?" - Mina thì thầm và dùng hai tay ôm tim mình, cơ mà người bị bỏ bùa có phải là Yoon Ah hay không? Thì không ai biết được...
P/s: Jihyo gọi cô giáo là Yoon Ah, nhưng Nayeonteam thì gọi là Yoona, từ chương sau mình sẽ áp dụng như vậy nên mọi người chú ý nhenn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro