Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

07

WARNING: CÓ VÀI CHỖ HƠI TỤC




Đây là lần đầu tiên Lý Nhuế Xán nghe thấy Triệu Lễ Kiệt nói chuyện với mình thô tục như vậy, trong lòng dâng lên một cảm giác chua chát, nhưng ngay sau đó lại có một cảm giác khoan khoái không thể giải thích được. Anh giả vờ như không nghe thấy những lời tục tĩu của Triệu Lễ Kiệt, anh nhổ nước bọt vào miệng cậu rồi lấy con cặc vốn đã cương cứng của cậu ra. Anh cúi xuống dùng hai tay đẩy bầu ngực vào giữa tạo thành một đường rãnh kẹp chặt lấy cặc bự nóng bỏng, làn da trắng nõn mềm mại bị cọ xát tới ửng đỏ. Lý Nhuế Xán nằm trên người Triệu Lễ Kiệt thở hổn hển, hạ bộ của Triệu Lễ Kiệt được bao bọc trong hai quả bóng mềm khiến cậu choáng váng, xúc giác lẫn thị giác của cậu đều bị trêu chọc.

Lý Nhuế Xán cảm thấy đau nhức nên bật dậy hít một hơi rồi trói Triệu Lễ Kiệt ở một tư thế khác, Triệu Lễ Kiệt cảm thấy mình giống như một món đồ chơi của anh.

Chiếc giường này rõ ràng là được thiết kế riêng, vị trí còng tay có thể tùy ý điều chỉnh. Lý Nhuế Xán chụm hai đầu gối Triệu Lễ Kiệt lại rồi ôm lấy đùi cậu, đầu tựa vào đầu gối cậu, anh đưa dương vật mình vào giữa hai mắt cá chân gầy gò của Triệu Lễ Kiệt và bắt đầu cọ xát.

Tại sao Lý Nhuế Xán lại đặt cái giường này? Anh ấy dùng cái giường này cùng ai? Triệu Lễ Kiệt hai mắt đỏ hoe, sự nghi ngờ và ghen tuông trong lòng cậu sôi sục khiến cậu gần như không thể thở được.

Lý Nhuế Xán bắt đầu thấm mệt, anh chân trần chạy ra khỏi giường, rồi lấy một chiếc ghế tình dục dưới gầm giường ra và ngồi xuống với một cái dương vật giả gắn trên đó.

Anh thà bị một thứ chết tiệt lạnh lẽo chịch còn hơn là để em chịch.

Trên ghế có một công tắc để dương vật giả có thể tự co giãn và rung lên, nhưng Lý Nhuế Xán lại tự mình nhún lên nhún xuống, thậm chí còn chu đáo nâng tựa lưng của Triệu Lễ Kiệt lên để cậu ngồi dậy ngắm nhìn anh đang bị dương vật giả xâm nhập.

Phần thịt mềm ở đùi của Lý Nhuế Xán căng lên và run rẩy vì gắng sức kèm thêm cả khoái cảm, bên trong bị dương vật cao su không biết thương xót cọ đến đỏ tấy. Lý Nhuế Xán há miệng thở hổn hển, anh rên rỉ theo chuyển động lên xuống.

Triệu Lễ Kiệt bị quả cầu trong miệng chặn lại không thể nói nên lời, sự vướng mắc giữa yêu và hận kèm thêm việc phải đối phó với đủ loại cảm xúc của Lý Nhuế Xán khiến cậu cảm thấy tuyệt vọng và mệt mỏi, đồng thời ý nghĩ chết cùng nhau đột nhiên hiện lên, nếu đã không thể thỏa mãn lẫn nhau, vậy cậu đành nhắm chặt mắt không nhìn Lý Nhuế Xán nữa.

Lý Nhuế Xán thực sự rất tập trung, anh đã mua những thứ này sau khi Triệu Lễ Kiệt chuyển đến, hôm nay là lần đầu anh sử dụng nó, dương vật giả miệt mài ra vào cơ thể anh nhưng anh vẫn cảm thấy không hài lòng, anh thậm chí còn bắt đầu tự hỏi liệu có điều gì sai trái trong kế hoạch kỉ luật của mình hay không.

Răng của con chó săn của anh có bị nhổ và móng vuốt của nó liệu có bị mài mòn sau những ngày bị tra tấn và sỉ nhục không?

Hoặc có thể anh ta không nuôi một con chó săn mà là một con chim ưng. Anh ta nhốt nó vào lồng và vô tình làm gãy cánh, nhưng vẫn mong nó sẽ chiến đấu với đại bàng.

Lý Nhuế Xán đau lòng bước xuống ghế và tháo quả bóng trong miệng Triệu Lễ Kiệt ra rồi cởi trói cho cậu, bàn tay ấm áp chạm vào mắt cậu, Triệu Lễ Kiệt từ từ mở mắt, lông mi cọ cọ vào lòng bàn tay Lý Nhuế Xán, để lại trên đó một giọt nước mắt.

Tứ chi được giải phóng duỗi ra như đại bàng sải cánh, Triệu Lễ Kiệt ngồi dậy cọ dương vật của mình lên bụng dưới của Lý Nhuế Xán, một chút chất lỏng trong suốt vương lên đó, Lý Nhuế Xán cảm thấy nhớp nháp khó chịu liền lấy khăn giấy ra lau đi. Triệu Lễ Kiệt đột nhiên cứng người và nhìn anh với ánh mắt không thể tin được.

Triệu Lễ Kiệt mất kiểm soát và đè Lý Nhuế Xán lên ghế sofa, hai cơ thể trần trụi chạm vào nhau, Lý Nhuế Xán có thể nhìn thấy rõ đôi mắt đỏ ngầu của Triệu Lễ Kiệt. Con chim ưng của anh chỉ đang tạm thời thu móng lại, Lý Nhuế Xán chợt cảm thấy rùng mình trong phút chốc vì anh đã nghi ngờ con chim ấy đã gãy cả cánh và móng vuốt sắc nhọn. Anh cũng nhận ra rằng mình sắp phải trả giá cho phán đoán sai lầm và trở thành con mồi đầu tiên và duy nhất cho con dã thú này. Cơ thể anh run rẩy, không biết vì phấn khích hay sợ hãi, nhưng anh chợt nhớ lại những gì Triệu Lễ Kiệt đã nói khi cứu cậu về.

Em lâu lắm rồi chưa được ăn gì, anh trai.

Triệu Lễ Kiệt đặt tay lên cổ Lý Nhuế Xán, cậu thở dốc, các ngón tay dần siết chặt lại.

"Em phát điên cái quái gì vậy!" Lý Nhuế Xán nhào lên nắm lấy cổ tay Triệu Lễ Kiệt, nhưng anh không thể bì lại sức mạnh của Triệu Lễ Kiệt, anh chỉ cảm thấy dưỡng khí đang bị hút đi từng chút từng chút một.

Triệu Lễ Kiệt nhìn thẳng vào anh, nhìn thân hình trắng nõn này, nhìn khuôn mặt đỏ bừng đầy nước mắt của Lý Nhuế Xán, cậu điên cuồng như muốn xé rách chính mình.

"Tại sao? Tại sao lại đối xử với em như vậy, anh ghét em đến vậy sao? Anh thà bị những thứ chết tiệt kia chịch cũng không muốn em chạm vào." Cậu buông Lý Nhuế Xán ra, dấu tay đỏ ửng hằn trên chiếc cổ trắng nõn của anh. Lý Nhuế Xán ho dữ dội, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống.

Triệu Lễ Kiệt dường như sợ nghe thấy câu trả lời của anh, cậu giữ lấy eo Lý Nhuế Xán và nhấc nó lên, gậy thịt to cứng cứ thế đâm thẳng vào.

"A..." Lý Nhuế Xán hét lên đau đớn, lỗ hậu của anh bị một thứ còn to và dài hơn nhiều so với dương vật giả đâm vào, Triệu Lễ Kiệt cũng không thể nhân từ như con cặc giả đó. Cậu đâm vào mà không hề có màn dạo đầu hay đệm đỡ, cứ thế đưa đẩy vô nhịp, càng lúc càng sâu vào tận bên trong anh.

Lý Nhuế Xán vặn vẹo và giãy giụa trong tuyệt vọng, nhưng điều ấy chỉ càng khiến phía sau thít chặt lại, anh bị thúc mạnh đến mức anh cảm giác như mình sắp bay lên, theo bản năng vì sợ hãi, anh quấn hai chân quanh eo Triệu Lễ Kiệt, miệng xinh liên tục hét lớn khi bị đụ, nước mắt không ngừng chảy xuống.

"Lý Nhuế Xán, ngày ấy anh không cần em, bây giờ anh cũng không cần em." Triệu Lễ Kiệt như phát điên nắm lấy chân Lý Nhuế Xán và chịch anh thật mạnh, những lời chất vấn cứ như đang nói với chính mình, dai dẳng đến phát sợ.

Dương vật mài vào điểm nhạy cảm trong vách thịt, khoái cảm trào dâng chạy dọc toàn thân, Lý Nhuế Xán toàn thân mềm nhũn, anh không còn sức lực để vùng vẫy, chỉ có thể bất lực rên rỉ và rơi nước mắt trước những cú thúc không biết mệt mỏi của Triệu Lễ Kiệt.

Triệu Lễ Kiệt kê miệng sát chạm vào ngực Lý Nhuế Xán và mút mạnh, chiếc lưỡi thô ráp quấn quanh bầu ngực, núm vú bị kéo lên và cắn, dấu răng ẩn hiện trên bộ ngực trắng nõn mềm mại của anh, đầu vú liên tục bị bú liếm, cơn đau tê dại khiến Lý Nhuế Xán co quắp chân rên rỉ. Anh bàng hoàng nhận ra từ nãy đến giờ Triệu Lễ Kiệt không hề hôn anh, Lý Nhuế Xán vẫn còn nhớ Triệu Lễ Kiệt từng nói với anh rằng khi làm tình mà không hôn có nghĩa là quan hệ tình dục mà không có tình yêu, anh chợt cảm thấy mất mất. Triệu Lễ Kiệt không yêu anh nữa sao?

Hậu huyệt sưng đỏ vì bị đâm nhưng vẫn ngậm chặt lấy con cặc căng cứng như thể sự nó đột nhiên tuột khỏi cơ thể mình. Một cơn đau rát truyền đến từ ngực anh, nhưng Lý Nhuế Xán nhất thời không thể phân biệt được nguồn gốc của cơn đau.

"Vì sao lại kinh tởm em, em không có bẩn mà!" Triệu Lễ Kiệt lật người Lý Nhuế Xán rồi ôm eo anh và đẩy vào nơi sâu nhất trong anh. "Em không bẩn đâu anh ơi, em chỉ có mình anh thôi, anh trai." Nói rồi, cậu đặt một nụ hôn nồng nàn nhưng vẫn rất dịu dàng lên lưng Lý Nhuế Xán, tốc độ chịch người bên dưới càng lúc càng nhanh hơn.

Bộ ngực đầy vết hoan ái bị ga giường cọ xát đến đau nhức, nhưng Lý Nhuế Xán lại cảm thấy nhẹ nhõm. Triệu Lễ Kiệt hôn vào lưng và gáy anh, Lý Nhuế Xán cố hết sức quay đầu hôn Triệu Lễ Kiệt nhưng lại bị phớt lờ.

"Anh có người khác rồi à Lý Nhuế Xán? Anh đã để người khác chạm vào mình chưa?" Nỗi đau vô tận và tình yêu hoang tưởng gần như tự hành hạ bản thân của Triệu Lễ Kiệt tuôn ra ngoài tầm kiểm soát, biến thành những tiếng rên rỉ và những giọt nước mắt vô hồn.

Cậu khóc, nước mắt rơi vào lưng và cổ Lý Nhuế Xán.

"Tại sao anh không yêu em? Anh chỉ được yêu mình em! Lý Nhuế Xán anh có yêu em không?" Triệu Lễ Kiệt hỏi anh không ngừng, nhưng tay cậu lại bịt miệng và mũi anh lại, con cặc phía dưới miệt mài chịch anh, như thể cậu muốn lấp đầy tất cả những khe hở trên người anh lại.

Cảm giác ngột ngạt càng tăng thêm khoái cảm, Lý Nhuế Xán phải thừa nhận rằng khoái cảm đã lấn át mọi cảm xúc vào lúc này, anh cũng bị chịch đến mức không thể suy nghĩ được nữa, toàn bộ máu và tế bào trong cơ thể chìm trong cảm giác hạnh phúc và tuyệt rời, miệng anh chỉ có thể ú ớ vài tiếng rên máy móc, trong vô thức anh đã gọi tên Triệu Lễ Kiệt. Anh cứ lặp đi lặp lại cái tên khiến anh lo lắng, khiến anh mở lòng, khiến anh vui vẻ trong khó khăn, khiến máu anh dâng trào, khiến trái tim anh khuất phục, khiến anh cao hứng, nhưng đáng tiếc, Triệu Lễ Kiệt dường như đã mất đi lí trí, cậu không thể nghe được bất cứ điều gì nữa.

"Không sao đâu anh trai, anh không yêu em cũng không sao, em không ép anh đâu, nhưng đừng bỏ mặc em." Triệu Lễ Kiệt nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Lý Nhuế Xán, cậu mút mát và cắn anh để lại những vết hằn đỏ ửng trên cơ thể anh, hành vi đánh dấu lãnh thổ ấy càng khiến anh hưng phấn hơn. Lỗ huyệt của Lý Nhuế Xán chật cứng, những lớp thịt mềm mại bị con cặc nóng bỏng của Triệu Lễ Kiệt thô bạo xé toạc nhưng vẫn chưa biết làm thế nào để cứu mình khỏi cơn co thắt dữ dội, Triệu Lễ Kiệt sướng đến tê dại.

"Em thích anh lắm anh ơi."

"Thoải mái thật đó Lý Nhuế Xán."

"Chịch anh sướng lắm."

"Anh đẹp lắm Lý Nhuế Xán."

"Anh ơi lỗ thịt của anh thật mềm mại và quyến rũ."

Cậu cứ nói những lời thẳng thừng vào tai Lý Nhuế Xán khiến anh đỏ mặt, giọng nói ấy dịu dàng đến mức toàn thân Lý Nhuế Xán cảm thấy như được ngâm trong hũ mật ong, nhưng mật ong lại được đun sôi khiến cả người anh nóng bừng.

Lý Nhuế Xán đang đắm chìm trong sự ấm áp và tự mãn, đột nhiên anh bị tát một cái thật mạnh vào mông.

"Chỉ có em mới được chịch anh, đĩ dâm, người khác không thể thỏa mãn anh được, chỉ có mình em thôi, chỉ có thể là em." Triệu Lễ Kiệt cứ lặp đi lặp lại rồi đột nhiên ngừng nói, cậu chỉ im lặng rơi nước mắt, vừa làm tình vừa khóc.

Không biết đã qua bao lâu, nhưng Lý Nhuế Xán đã bị chịch đến bắn mấy lần rồi, có thể anh mềm nhũn, ý thức anh đang trong trạng thái mê man.

Triệu Lễ Kiệt đột nhiên bế anh lên và nhét cặc vào miệng anh. Lý Nhuế Xán mở to mắt, anh thút thít vùng vẫy. Lý Nhuế Xán thô bạo giữ phía sau đầu anh và đẩy vào, Lý Nhuế Xán cũng cảm thấy buồn nôn vì cảm giác ứ nghẹn ở cổ họng, buộc anh phải hít thật sâu, dương vật cứ đâm vào rồi trườn ra khỏi miệng anh tạo thành một đường cong phồng lên, cặc bự chọc ngoáy trong miệng rồi đẩy ra theo hình vòng cung, đôi môi đỏ bừng và sưng tấy vì bị cọ xát, mũi của Lý Nhuế Xán đau nhức, nước mắt sinh lý chảy xuống.

Triệu Lễ Kiệt đẩy thật mạng thêm chục lần nữa, dương vật cậu co giật dữ dội, ngay sau đó cậu rút nó ra và xuất tinh vào mặt Lý Nhuế Xán.

Triệu Lễ Kiệt nhét con cặc còn chưa mềm hẳn sau khi xuất tinh trở lại lỗ hẫu của Lý Nhuế Xán, cậu vùi đầu vào cổ anh thở dốc, một lúc sau Lý Nhuế Xán cảm thấy nước mắt rơi trên cổ, Triệu Lễ Kiệt lại khóc nữa rồi. Anh ngẩng đầu lên, Triệu Lễ Kiệt cũng nhìn Lý Nhuế Xán với đôi mắt mờ mịt.

Người trong tay cậu lúc này mặt đỏ bừng, ánh mắt anh không tập trung, trên mặt lấm tấm tinh dịch màu trắng đục lẫn nước mắt, anh ho khan một cách yếu ớt, trông vô cùng đáng thương.

Triệu Lễ Kiệt đột nhiên ngơ ngác, cậu vội vàng giúp anh lau đi vết trắng đục trên mặt, nhưng cậu vẫn không thể ngừng khóc, nức nở đến không thở được.

"Anh ơi, em sai rồi, anh ơi." Triệu Lễ Kiệt vội vã lau mặt cho Lý Nhuế Xán, vừa lau vừa xin lỗi anh.

"Em xin lỗi Lý Nhuế Xán, xin đừng giận em có được không, em..." Cậu khóc thảm thiết như mình mới là người bị bắt nạt. "Em chỉ sợ anh không cần em nữa, em xin lỗi anh, anh ơi, xin anh tha thứ cho em." Cậu càng nói càng gấp, Lý Nhuế Xán yếu ớt đưa tay lên chạm vào tóc cậu rồi thở dài: "Chịch cũng chịch rồi, đừng có khóc nữa được không?"

"Vâng, em hiểu rồi, anh trai." Triệu Lễ Kiệt khịt mũi, "Sau này em không dám nữa."

Cậu ôm lấy Lý Nhuế Xán và không ngừng xin lỗi. Lý Nhuế Xán cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, anh cũng ôm lấy cậu, vừa định an ủi tên khốn kiếp này, anh đột nhiên cảm thấy cự vật chôn trong người mình lại cứng lên.

"Cút!" Lý Nhuế Xán dùng chút sức lực cuối cùng của mình đá Triệu Lễ Kiệt ra và vùi mặt mình vào chăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro