Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 11

"Cậu Jisung ra xem hồ cá nhé." – Donghyuck nghiêng đầu, bỏ đũa xuống – "Cứ để đấy tôi dọn dẹp cho. Dẫn cả Chenle ra ngoài hít thở cho nó khỏe."

 

"Là cái hồ cá ngòai sân à?" – Jisung đáp – "Tôi có thấy rồi." – Thật ra anh không có hứng thú với cá gì cả.

 

"Anh Jisung không ra thì Lele nó cũng lười chẳng chịu lết ra khỏi nhà đâu." – Jaemin kéo nhẹ tay áo Jisung.

 

"Chenle!" – Donghyuck gọi giật, làm Chenle đang cố gắng húp miếng cháo trắng lạt nhách nhăn nhó bỏ xuống – "Ra ngoài cho cá ăn."

 

"... Đi thôi..." - Chenle chán nản nói, nhìn Jisung.

 

"..." – Jisung không đáp. Anh nhìn Chenle mặt không lộ cảm xúc. Đối với Jisung cho đến giờ, con nguời thật của Chenle vẫn là một câu hỏi.

 

"Đi thôi!" – Chenle nhíu mày giận dỗi, chồm người kéo tay áo của Jisung giật giật.

 

Jisung vội đứng dậy, cúi đầu cảm ơn bữa ăn trưa và khen Donghyuck quả khéo nấu rồi bị Chenle lôi đi. Mark vừa giả vờ húp chén canh, mắt liếc theo nhìn 2 người họ mà cười đến nỗi sặc nước. Jaemin vẫy tay với Jeno nói.

 

"Ta ra luôn đi, Jeno!" – Jaemin thích thú – "Ra xem nó được việc đến đâu."

 

"Có không được việc thì ta "giúp" cho nó nên việc." – Jeno nheo mắt cười – "Em nhỉ?"

 

"Vợ, em có ra luôn không?" – Mark chồm người lên, tròn mắt nhìn Donghyuck – "Ta ra xem Lele nó thế nào để còn liệu mà giúp."

 

"Anh tò mò lắm nhỉ?" – Donghyuck lườm Mark – "... nhưng em cũng muốn ra xem thế nào. – Donghyuck đỏ mặt cười, nắm tay Mark đứng dậy.

 

.

 

"Cậu bảo con nào là con mới đâu?" – Jisung ngồi xuống cạnh hồ cá. – "Sao tôi chẳng phân biệt được, con nào cũng như con nào."

 

"Giống là giống thế nào?" – Chenle trơ mắt hỏi – "6 con mỗi con một khác."

 

"Này." – Chenle trỏ vào từng con bơi qua – "Con sọc cam, con đuôi dài, con xinh đẹp, con ốm ốm, con tróc vảy, và con trí thức giả." - Cậu kể 1 mạch.

 

Jisung nghe Chenle vanh vách tả từng con mà... loạn.

 

"Cậu bảo con sọc cam thì tôi còn thấy, con đuôi dài thì cũng tàm tạm đi." – Jisung lờ mờ nhận ra đúng là đuôi con "Jeno" dài thật – "Con xinh đẹp thì làm sao tôi biết con nào xinh đẹp." – anh cau mày – "Con ốm ốm thì... cũng được (con "Chenle" là con ốm nhất đàn, ốm nhách), con tróc vảy thì phải quan sát kĩ mới thấy, mà ai làm gì nó đấy?" – Jisung nhìn Chenle, thấy cậu nhún vai ngây thơ.

 

"Nó ăn ở ác đức quá nên trời phạt làm rụng vảy." – Chenle cười – "Mai mốt còn giành giật với con ốm ốm kia thì chắc bị bệnh mà hói đầu luôn."

 


 

Mark ngồi nép với 3 người còn lại cạnh bức tường sau hồ cá mà tức sôi ruột.

 

Donghyuck khúc khích cười gục đầu vào vai anh. Còn bọn Jaemin, Jeno thì nín cười vịn vai nhau run cả lên.

 

"Còn con cuối cùng." – Jisung nheo mắt – "Tôi không hiểu cậu làm sao biết nó trí thức giả mà phân biệt." – Jisung đúng là quá bất bình thường.

 

"Là anh không biết đấy." – Chenle hiền lành nhìn Jisung tận tình giải thích – "Con này Donghyuck mới nuôi, nhìn bề ngoài nó là con hiền lành nhất." – cậu khoanh tay lại, tỏ vẻ am hiểu – "Nhưng thật ra thần kinh nó có vấn đề, hay nói đúng hơn là nhân phẩm nó có vấn đề."

 

"Là sao?" – Jisung tò mò hỏi – "Vấn đề thế nào?"

 

"Ay..." - Chenle thở dài – "Nó không chỉ hay nổi điên vô cớ với con ốm ốm, mà còn đóng kịch trước mặt 4 con còn lại." – Chenle gật đầu, giơ ngón trỏ lên – "Chính vì thế mà tôi bảo nó trí thức giả."

 

Jisung nghe Chenle giải thích xong, vui vẻ cười bảo.

 

"Cậu nói chuyện buồn cười nhỉ?"

 

Ý Jisung trong câu vừa rồi là "Chenle, cậu nói chuyện vui thật!" thì đúng hơn, nhưng chẳng hiểu do anh vô ý hay cố tình mà chuyển chữ "vui thật" sang "buồn cười nhỉ?" làm cho câu nói mang hàm ý tiêu cực... cứ như bảo Chenle ăn nói vớ vẩn.

 

"Ra cứu nó đi, vợ!" – Mark cau mặt, thở dài – "Đúng là nồi nào úp vung nấy."

 


 

"Chán thế..." - Donghyuck kéo lại áo váy, vội vã bước ra "cứu lửa".

 

"Cho chúng nó ăn chưa?" – Anh cười hiền nhìn Chenle, mà làm cậu giật thót – "Gọi từng con lên chứ."

 

"Cho cá ăn thì gọi tên làm gì hả chị?" – Chenle cau mày – "Thả cám vào hồ là xong."

 

"Em không gọi thì để chị gọi." – Donghyuck phồng má nhìn Chenle, tay anh với lấy hũ cám trên hòn non bộ.

 

"A... Donghyuck, mình à!" – Mark tất tả chạy ra – "Em cho cá ăn à?" – Anh xuýt xoa – "Để anh gọi con "Mark" lên cho."

 

Jisung nghe Mark nói mà ngạc nhiên quá độ. Con "Mark" là con cá à? Jisung nhìn vào hồ đoán đại, cuối cùng anh "chấm" con tróc vảy.

 

"Mark ah~ Mark! Lên ăn nào con!" – Mark cất giọng gọi, quả là con cá tróc vảy trồi lên. Jisung thích thú cười khúc khích.

 

"Ra con đó là "Mark" à? – Anh hỏi, mắt nhìn Chenle, nhưng cậu đã ngó lơ đi chỗ khác.

 

"Anh thấy nó thông minh không?" – Mark xuýt xoa tự hào – "Nó nghe tôi gọi là lên ngay."

 

"Người với chủ giống nhau mà." – Chenle nhìn Mark cười khích đểu, đoạn quay qua Donghyuck – "Gọi xem con "Donghyuck" nó có lên không?"

 

"Có cả con "Donghyuck" à?" – Jisung ngạc nhiên, anh bắt đầu cảm thấy hứng thú với hồ cá này. – "Là con nào thế?

 


 

"Àh..." - Donghyuck đỏ mặt – "Donghyuck ah.... Donghyuck?" – anh gọi, con "xinh đẹp" vẫy đuôi trước mặt anh, nó quả xứng là con đẹp nhất đàn, hay đúng hơn là vì lúc nào nó cũng bơi cặp với con "Mark" tàn tật nên nét đẹp của nó cũng phần nào được nâng cao hơn.

 

"Thế ra con đó là con "Donghyuck"..." - Jisung thích thú – "Thế con nào là con Chenle?"

 

"Con ốm nhách kia." – Mark chỉ tay – "Cậu gọi thử xem?" – Mark cười đểu nhìn Jisung – "Gọi là... "Chenle ah~ Lên ăn cám nào em!" xem nó có lên không."

 

Jisung ngẩn người nhìn Mark, rồi quay sang nhìn Chenle. Chenle quay lưng đi từ nãy giờ, vì muốn giấu mặt cậu đang đỏ bừng lên. Lát nữa thôi thì Jisung sẽ (dù có thêm phần sau do Mark thêm thắt vào để sỉ nhục cậu) gọi tên con cá một cách... trìu mến, mà đương nhiên vì thế Chenle khấn trời cho con "Chenle" trồi lên thật.

 

"Tôi gọi nó cũng lên à?" – Jisung đắn đo hỏi – "Hay bảo Chenle gọi nó lên, nhỡ nó lạ mà không lên thì thế nào?" – Jisung lo lắng, anh chưa có kinh nghiệm nuôi cá bao giờ.

 

"Anh đừng lo." – Jaemin chẳng biết từ lúc nào đã rời chỗ nấp "không thuận tiện cho việc quan sát hay cứu hộ", tiếp lời – "Gì chứ anh Jisung gọi chắc chắn nó lên."

 

"Đúng đấy." – Lee Jeno tiếp lời Jaemin – "Dù sao thì, hai người cũng thân thì... con "Chenle" nó cũng quý anh." – câu nói của Jeno làm Jisung trợn

 


 

mắt, nhưng anh tần ngần một lát rồi cầm mớ cám phẩy phẩy xuống hồ, vừa phẩy vừa gọi.

 

"Chen... Chenle ah... Chenle ah?" – Jisung khẽ gọi, xấu hổ - "... lên ăn..." - anh ngập ngừng.

 

"Nói cho tròn câu vào, cậu Jisung." – Mark vỗ vai, cười tươi – "Gọi thế nó chẳng lên đâu. Còn nữa, thay vì gọi "Chen...Chenle ah..." thì gọi "Chenle ah~" mới dụ được con đó, nó thích "ngọt" thôi." – Mark ngó sang nhìn Chenle đang ôm đầu gập người xuống đất mà cười, mặt đỏ bừng.

 

"Được rồi..." - Jisung bối rối – "Chenle ah~" - Anh gọi mà thấy là lạ làm sao, trong khi bọn 4 người kia thì thích chí nhìn nhau cười khúc khích – "Lên ăn... cám nào em..." – Anh kết câu, thả luôn mớ cám lên mặt nước, cầu trời cho con cá ốm trồi lên.

 

Con "Chenle" chẳng hiểu có đúng mang một phần hình ảnh của cậu hay không, mà nhìn Jisung trơ mặt ra. Ấy vậy mà Mark cứ một mực khẳng định.

 

"Nó nhìn cậu Jisung nó cười." – Anh nhếch mày.

 

"Và đỏ mặt." – Jaemin đế thêm vào.

 

"Cá cũng đỏ mặt được à?" – Donghyuck gượng cười, sợ bọn kia làm "lố" quá thì "bứt dây động rừng".

 

"Có chứ." - Mark toét miệng – "Con "Donghyuck" để yên má cũng đỏ, đẹp phết!" – Anh nhìn Donghyuck cười, khiến Donghyuck cũng vì câu đấy mà đỏ mặt lên cười hạnh phúc.

 


 

Jisung ngán ngẩm đấu mắt với con cá ốm. Thế nó nhất định không chịu trồi lên là không trồi nhé. Anh lắc đầu, thầm nghĩ mình không phải mạng thủy nên bọn cá không ưa, ngập ngừng nhìn Mark.

 

"Tôi nghĩ nó không quen người lạ." - Anh vuốt tóc, cười hiền lành – "Chắc chỉ có Chenle gọi nó mới lên."

 

Chenle nghe Jisung nói thế mà... buồn. Cả tuần nay từ lúc đặt tên, cậu tập gọi con "Chenle" mãi mà nó cũng chẳng chịu nghe. Từ "Chenle cưng" đáng yêu đến "Chenle béo" để hú họa tâng bốc con cá, hay "Chenle khùng" cho chân thật, rồi cả "Zhong Chenle" cho đầy đủ gốc gác, nó cũng chẳng buồn ngoi lên.

 

Cậu cười khẩy, nhìn con cá ốm lườm cho nó 1 cái dài, rồi gọi bừa.

 

 

"Chenle!" – Chenle gắt, thừa biết con cá ấy thể nào cũng lặn mất thay vì trồi lên.

 

Thế nhưng... cuối cùng thì con cá cũng lên. Nhưng cái con ấy, khi nó "lên" thì có 4 nguời nhìn nhau cười lăn lộn, 1 người đỏ cả mặt, còn 1 người ngơ ngác nhìn.

 

"Thế con... Ji..." - Jaemin khục khặc – "Nó lên à?"

 

"Hay nhỉ?" – Jeno cười run cả vai – "Đúng là, chung bố mẹ có khác."

 

"Hyung không biết đâu đấy nhé, hyung không dạy nó thế." - Mark lắc đầu phẩy tay nhìn Chenle sượng trân mà cười há miệng.

 

"Con này tên gì cơ?" – Jisung ngây thơ hỏi – "Ji... à?" – Anh ngẩn người hỏi.

 

"Hmh... Con này chưa có tên." – Donghyuck duyên dáng nói – "Mà Lele nó bảo hỏi ý kiến cậu Jisung rồi... đặt tên luôn cũng không muộn."

 


 

"Hỏi ý tôi?" – Jisung trợn mắt ngạc nhiên – "Sao lại hỏi ý tôi?" – anh liếm môi thắc mắc.

 

"Ấy chết, Donghyuck, nồi cơm chiều nay!" – Mark hốt hoảng, nháy mắt với Donghyuck – "Vợ, anh với em chạy vào xem nó thế nào, nhỡ cháy thì khổ."

 

"Đúng rồi." – Donghyuck "đón" tia nhìn của Mark, cả 2 chạy vào bếp, nheo mắt "đuổi khéo" cả bọn Jaemin Jeno.

 

"Ah... Jeno." – Jaemin thét lên – "Chiều nay anh có lịch quay thêm, bên kia họ gọi báo mà em quên nói cho anh, em xin lỗi." – Jaemin nũng nịu nhìn Jeno ra vẻ xin lỗi, làm Jeno cứ thế mà tít mắt cười.

 

"Vậy giờ đi vẫn kịp mà, đi!" – Anh kéo tay Jaemin – "Cậu Jisung ở lại chơi vui vẻ nhé." – Rồi cúi đầu – "Tôi vào chuẩn bị rồi đi."

 

Jisung sững ngừơi trước phản ứng... quá đột ngột của 4 người họ, nhưng cũng gật đầu chào. Jaemin trước khi đi nháy mắt nhìn Chenle mấp máy môi.

 

"Níu kéo vào, tình cảm vào!" – Cậu cười, còn Jeno nheo mí nhìn Chenle, tay vòng lại vẽ hình trái tim.

 

"Gia đình cậu hay nhỉ?" – Jisung khen thật tâm, hiếm khi anh thấy cái đại gia đình nào mà từ trên xuống dưới, từ lớn tới nhỏ đều... như nhau, mà "như nhau" thế nào thì anh không dám có ý kiến.

 

"Ừ... nhưng..." - mắt Chenle thoáng hiện sự ấm áp vô cùng – "Họ là gia đình tôi mà..." - Cậu khẽ nói, Jisung ngẩn người nhìn Chenle. Anh giật mình đổi chủ đề.

 

"Mà nãy Donghyuck nói vụ gì nhờ tôi đặt tên con cá là sao?" – Jisung vớ đại – "Là chủ ý của cậu à?"

 

"Sao?" – Chenle giật mình, bất giác trợn mắt lên khi thấy con "Chenle" lẫn con "Jisung" lượn lờ gần mặt nước chờ đợi...

 

"Đặt tên gì đây nhỉ?" – Jisung thở sâu nghĩ ngợi – "Donghyuck, Mark, Jaemin, Jeno, Chenle, tên của cả gia đình." – Anh cười dịu dàng – "Thêm 1 con vào đúng là khó nghĩ quá."

 

 

"Đúng vậy." – Chenle thẫn thờ - "Vốn dĩ từ đầu chỉ nên có 5 con, thêm 1 con vào nữa làm thêm chuyện để nghĩ..."

 

Jisung nghe Chenle nói câu đấy mà ngẩn người ra... Anh nhận ra điều gì đó, hoặc ẩn ý gì đó trong lời nói của cậu... Jisung im lặng, cuối cùng anh nhìn Chenle.

 

"Nãy Jaemin gọi nó là cái gì "Ji..." đấy nhỉ?" – Anh cười tươi, chờ đợi Chenle.

 

"Hảh?" – Chenle giật bắn người, rủa thầm Jaemin, mặt ửng đỏ lên – "Làm sao tôi biết, anh ấy nói nhảm đấy. Mà anh để ý làm gì?"

 

"Không, chỉ là..." - anh cười tươi vui vẻ nhìn Chenle – "Tôi chỉ nghĩ hay là..."

 

"Sao cơ?" – Chenle ngắc ngứ hỏi, thắc mắc.

 

Jisung im lặng hồi lâu... Gió lướt nhẹ qua bờ hồ, nâng nhẹ tóc mái Chenle.

 


Jisung nhìn cậu, cuối cùng anh khẽ cười, gọi:

"Park Jisung"...

Chenle lặng nguời. Anh nhìn con "Jisung" không hiểu có hiểu tiếng người hay không... con "Jisung" nhìn Jisung một lát... rồi trồi lên, táp lấy miếng cám trên mặt nước. Con "Chenle" lặng người nheo mắt nhìn "Jisung"... Chenle khẽ gọi.

"Zhong Chenle?"

"Chenle" quẫy nhẹ đuôi, búng người lên trên mặt nước. Bất giác, cả Jisung lẫn Chenle đều không nói gì, chỉ im lặng rải cám lên mặt hồ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro