Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. [JiaoMoze/R18] Cách thần y cho bệnh nhân cứng đầu uống thuốc

Tag: OOC, R18, Bondage, Blindfold, Moze has pussy, Moze ghét uống thuốc, Moze ghét vị đắng, Jiaoqiu có máu S ngầm

Notes: Tiêu Khâu - Jiaoqiu, Phi Tiêu - Feixiao, Tiên Chu Diệu Thanh - Xianzhou Yaoqing, hai người đang trong mối quan hệ yêu đương tiến tới hôn nhân

----------------------------------------------------

1.

Moze không thích uống thuốc cho lắm.

Mặc cho điều kiện sức khỏe bắt buộc phải uống, anh luôn chỉ miễn cưỡng uống một nửa, còn lại thì đem đi thủ tiêu bằng nhiều cách khác, cho dù việc này sẽ khiến cho vị thần y Tiêu Khâu không mấy vui vẻ. Cũng không thể trách anh được, có trách thì nên trách sao thuốc mà hắn ta kê cho Moze lại đắng như vậy. Anh ghét vị đắng, cực kỳ ghét vị đắng.

2.

Hôm nay Moze lại nhận thuốc từ Tiêu Khâu.

Hắn ta tươi cười đưa cho anh một bọc thuốc to tướng, phe phẩy chiếc quạt trong tay với lời dặn dò phải dùng hết nội trong một tuần. Moze mệt mỏi ôm lấy cái bọc toàn mùi thảo dược khiến anh chán ghét, kéo mũ thấp xuống rồi lặng lẽ trở về nhà. Dạo này mấy bệnh cũ của Moze lại tái phát, thêm cả bệnh cảm mạo khiến đầu óc anh cứ ong ong cả lên. Thân thể dạo này không tốt cho lắm, chắc là do anh chẳng chịu uống thuốc đủ liều như Tiêu Khâu kê.

Mở chiếc bọc ra, ập vào mũi của Moze là mùi hương của thảo dược khiến anh nhăn mặt. Chết tiệt, chưa uống mà đã thấy đắng rồi! Tiêu Khâu luôn kê cho anh theo kiểu thuốc đắng dã tật, những phương thuốc rất hiệu quả nhưng lại đắng vô cùng khiến Moze thấy rất chán nản.

Bắc cái nồi lên, anh lấy phần thảo dược đã được hắn chia theo từng liều lượng để tiện cho anh sắc uống, mẩm tính toán mà chuẩn bị đem nửa phần thuốc đi thủ tiêu. thuốc lần này có 21 phần, đủ cho Moze uống ba lần một ngày trong một tuần. Sắc lấy một phần để uống, Moze bốc bừa, không đếm qua nhưng ước chừng là tầm mười phần, sau đó lại mặc áo, đội mũ choàng lên rồi mở cửa ra sau nhà.

Anh có rất nhiều cách để thủ tiêu thuốc, nhưng phương thức được anh yêu thích nhất vẫn là đốt trụi, khi đó sẽ chẳng để lại cái gì, Tiêu Khâu muốn biết cũng khó. Nghĩ là làm, Moze dần đến vị trí của lò đốt sau nhà, châm lửa đốt lò. Anh tập trung đưa từng gói thuốc vào trong, không để ý đến vị hồ ly tóc hồng phía sau đang tiến mỗi lúc một gần.

3.

Tiêu Khâu đã đi theo Moze từ lúc anh rời khỏi chỗ hắn.

Vì hắn hơi tò mò, lần nào anh cũng nhận thuốc, đến lúc hắn kiểm tra thì thuốc cũng hết sạch. Nhưng thân thể của anh vì nguyên do gì đó mà mãi chẳng khá lên, hại Tiêu Khâu cũng chẳng dám làm bừa. Hắn và anh đã xác định quan hệ, và Tiêu Khâu cũng muốn khiến anh sinh ra mấy tiểu Hồ Ly dễ thương. Nhưng thân thể Moze không tốt, không đủ điều kiện để mang thai một cách an toàn, nếu mạo hiểm thì không chỉ không có kết quả mà còn có thể ảnh hưởng tới mạng sống của Moze. Chính vì vậy nên Tiêu Khâu mới kê cho anh nhiều thuốc như vậy, đa phần là mấy phương thuốc điều dưỡng cơ thể. Nhưng uống nhiều như vậy mà thân thể không khá lên khiến hắn sinh nghi.

Hôm nay không chịu được nữa nên đành bám theo, nhất định phải tìm ra chân tướng!

Nhưng đập vào mắt Tiêu Khâu là khung cảnh dấu yêu của hắn bật lò đốt từng gói thuốc hắn tâm huyết kê cho anh, khiến hắn ngay lập tức đen mặt, nhanh chóng bắt lấy cái tay hư đốn kia.

4.

Moze hốt hoảng.

Tiêu Khâu thường treo trên mặt nụ cười với đôi mắt híp lại, nhưng giờ đôi đồng tử vàng kim lại đang xoáy sâu vào anh, hắn cũng không cười. Moze biết, bây giờ Tiêu Khâu đang tức giận.

Hắn kéo mạnh người Moze, vội vã đưa người vào nhà. Giỏi lắm, hắn thì lo cho thân thể của anh, còn anh lại chẳng biết nặng nhẹ mà đi đốt thuốc của hắn! Mèo hư thì phải phạt!

5.

Đẩy mạnh chú mèo xám hư đốn lên giường, Tiêu Khâu bực dọc lục tìm thứ gì đó trong tủ đồ. Moze biết mình sai, im lặng cúi đầu đợi gã hồ ly đến trừng phạt bản thân. Anh nhớ lần gần nhất bị phạt của bản thân đã khiến anh phải tịnh dưỡng nghỉ ngơi hết nửa tháng, lần này chẳng biết được rằng sẽ tốn bao lâu nữa đây.

"Moze, cởi đồ ra."

" . . . ừm" - Moze ngoan ngoãn, chậm rãi cởi từng lớp y phục, cho đến khi chẳng còn gì che đi từng tấc da trắng ngần.

Anh hơi chút xấu hổ, đây không phải lần đầu anh khỏa thân trước mắt Tiêu Khâu, cũng chẳng phải lần đầu bị Tiêu Khâu trừng phạt. Nhưng anh vẫn thấy thật ngại, hai đùi khép lại, khe khẽ cọ lên nhau như muốn che dấu bộ phận sinh dục đang dần rỉ nước.

Moze không có loại hạ bộ của đàn ông, thay vào đó là bộ phận như của nữ nhân, lại còn nhạy cảm và khít rịt như còn trinh cho dù đã bị dương vật của Tiêu Khâu đâm đến tận cùng mấy lần. Da anh trắng do mặc đồ kín thân suốt ngày, dần ửng lên sắc hồng nhuận vì sự xấu hổ.

Hắn nhìn thấy thì miệng khẽ nhếch, cầm lấy sợi dây thừng màu đỏ tiến lại gần trói tay anh lại, dùng dây lụa cùng màu bịt kín đôi mắt tím đầy vẻ hoang mang. Trông Moze ngoan ngoãn như này khiến Tiêu Khâu muốn nhào vào làm ngay, nhưng như vậy thì đâu còn gọi là phạt nữa. Hắn cởi áo khoác ngoài thả xuống đất rồi leo lên giường, đè Moze xuống, mạnh bạo xâm chiếm lấy bờ môi mềm mại của anh. Nụ hôn khởi đầu của Tiêu Khâu cuồng nhiệt như vũ bão, xâm chiếm mọi ngóc ngách trong khoang miệng bé nhỏ của Moze khiến hai má anh dần đỏ lên vì thiếu dưỡng khí. Đôi tay bị dây thừng trói chặt khiến anh chẳng thể tự do hành động, chẳng thể ôm lấy cổ của Tiêu Khâu như mọi lần hôn môi, điều này khiến Moze vô cùng khó chịu.

Hắn tấn công một cách dồn dập, lưỡi của gã hồ ly cuốn lấy lưỡi của người yếu thế hơn, triền miên quấn quít, phát ra những âm thanh đáng nghi khiến ai nghe cũng phải đỏ bừng khuôn mặt. Mặt Moze đỏ lên như sắp nhỏ ra máu, nước dãi nương theo khóe môi chảy dọc xuống cằm. Lưỡi mèo ngắn ngủn của anh tê dại trước sự tấn công không chút khoan nhượng của người phía trên. Tay anh khẽ ngọ nguậy, khó chịu khi chẳng thể ôm cổ người thương, không thể bám vào áo hắn để đòi hỏi nhiều hơn. Dù sao đây cũng là hình phạt, nếu để Moze thoải mái quá nhiều thì sao có thể gọi là hình phạt được nữa.

Dây lụa che mắt cũng dần bị ẩm vì nước mắt sinh lý của Moze, chúng lăn dài trên gò má đã sớm chuyển màu vì thiếu dưỡng khí của anh. Tiêu Khâu thích thú, nút lưỡi anh thêm mấy lần nữa rồi mới luyến tiếc buông ra. Ngón tay cái của hắn miết mạnh bờ môi đỏ ửng, sưng lên bởi bị giày xéo, lần nữa cúi xuống mút lấy nó, cắn nhẹ vào vành môi rồi buông ra.

Cái lồn hồng hào của Moze liên tục rỉ ra nước dâm bởi khoái cảm hắn đem lại cho anh chỉ bằng việc hôn môi. Anh xấu hổ, muốn đem hai chân khép chặt lại, giấu nhẹm đi cô bé đáng thương đang khóc lóc vì không được đụng đến. Nhưng Tiêu Khâu đã bắt lấy một bên bắp đùi anh, banh rộng ra. Hai ngón tay thon dài, có vài vết chai sần ngay lập tức xâm nhập vào lỗ lồn của Moze, không có sự báo trước nào.

Moze bất ngờ mà giật bắn người, chú mèo ướt át theo phản ứng của hắn mà phun ra một cột nước trong suốt, dính lên vạt áo của Tiêu Khâu.

"Em có vẻ tận hưởng quá nhỉ Mozie~" - Hắn nhếch mép cười, ngón tay thon dài mỗi lúc tiến một sâu, mô phỏng cách dương vật di chuyển mà ra vào bên trong vách tường ấm áp của Moze khiến đôi chân thon dài cứ chốc chốc lại giật nảy.

"Ah . . . hức . . . T . . . Tiêu Tiêu . . . aa . . ." - Moze khó khăn rên rỉ, lưng cong lên thành một vòng cung hoàn hảo.

Ôi trời, trông dấu yêu như vậy, Tiêu Khâu chỉ muốn bắt nạt anh mỗi lúc một nhiều mà thôi ~

6.

Hai ngón tay gã hồ ly khe khẽ cuộn lại, rồi lại tách ra như chiếc kéo, mò mẫm tìm điểm sướng ẩn sâu bên trong vách tường ấm áp của người dưới thân. Moze bây giờ chẳng thể nghĩ được gì nữa, toàn thân anh tê dại vì khoái cảm mà Tiêu Khâu mang đến chỉ bằng những bước dạo đầu đơn giản. Đầu ngón chân anh hết cuộn lại đến duỗi thẳng ra, đôi tay bị dây thừng đỏ trói chặt chỉ có thể đặt trước ngực, chiếc dây lụa bịt mắt thì cũng đã dần tuột ra. Khuôn mặt anh đỏ bừng, miệng há ra rên rỉ vài âm không rõ nghĩa.

Bỗng anh giật nảy mình, hai chân co lại, run rẩy không ngừng. Tiếng rên rỉ cao vút bật ra từ đôi môi sưng đỏ, được đôi tai lớn của gã hồ ly bắt trọn. Hẳn là Tiêu Khâu vừa mò đến điểm G của Moze, tàn nhẫn mà nhấn vào liên tục khiến anh như thể sắp mất kiểm soát. Cơ thể chàng hộ vệ dưới bàn tay huấn luyện của gã thần y Tiêu Khâu đã trở nên nhạy cảm không ai bì kịp, dường như chỉ cần một vài kích thích nho nhỏ đến từ gã thần y xảo quyệt kia thôi cũng có thể khiến Moze không thể chịu nổi, đứng bên bờ vực muốn lên đỉnh ngay tức khắc. Nhưng hắn ta là ai cơ chứ, Tiêu Khâu - gã thần y với nụ cười gian xảo và tâm tư chẳng ai đoán nổi hay Tiêu Khâu - vị bác sĩ dịu dàng luôn chăm lo cho Moze từ thời niên thiếu đến lúc cùng nhau về một nhà ? Trong thời điểm này, có lẽ vế một là đúng nhất khi dùng để miêu tả gã hồ ly hồng, khi mà hắn ta tàn nhẫn rút tay khi thấy dấu yêu như thể sắp đạt cực khoái.

Nếu để anh dễ dàng lên đỉnh như vậy, thì đâu còn gọi là trừng phạt nữa phải không~

Moze còn đương hụt hẫng, bên trong anh trống rỗng một cách khó chịu, anh muốn thứ gì đó, thô to, dài và ấm nóng đâm thật sâu vào cái lồn hư hỏng một cách quá thể đáng này của anh. Thật sâu đến mức chui tọt vào trong tử cung, phun đầy tinh dịch bên trong, và để chín tháng mười ngay sau chào đón sự xuất hiện của một hay vài tiểu hồ ly dễ thương. Những suy nghĩ này khiến chính Moze còn phải thấy xấu hổ, tự bao giờ, anh đã trở nên thèm khát vị hồ ly tóc hồng kia như vậy. Tham vọng là một chất độc, một khi đã phát tác liền khiến con người ta chẳng bao giờ thấy đủ. Trước kia thì anh không hiểu lắm, nhưng bây giờ thì Moze khá rõ, anh muốn Tiêu Khâu, muốn hắn đến phát điên.

Đầu óc vốn đang mông lung vì khoái cảm của anh giờ lại thêm tầng tầng lớp lớp suy nghĩ vây lấy khiến Moze nhất thời mơ hồ. A, anh cần hắn, anh muốn hắn, hắn và cả cơ thể hắn. Dòng ý nghĩ không chịu dừng lại, như thể thôi thúc Moze làm điều gì đó, làm gì đó khác với anh của trước đây.

" T . . . Tiêu Khâu . . ."

"Sao vậy, bé yêu của tôi?" - Tiêu Khâu đương gục mặt xuống nghịch ngợm với đầu vú sưng đỏ, nghe tiếng dấu yêu gọi thì ngay tức khắc liền ngẩng lên.

Hắn thấy gò má anh rực lên sắc đỏ, thấy đôi mắt anh đong đầy nước, thấy khuôn miệng anh hé mở. Kiều diễm và yêu kiều làm sao, quyến rũ và dễ thương làm sao . . . Gã hồ ly chẳng muốn thả anh đi, chẳng muốn ai trông thấy vẻ khiêu gợi này của anh. Đồng đội của hắn, tri kỷ của hắn, bé con của hắn và bạn đời của hắn, chỉ có thể là Moze. Hắn thừa nhận là mình đã hết giận được một lúc rồi, chỉ là hắn muốn trêu đùa với anh thêm đôi chút.

Bé yêu của hắn luôn ngây thơ và khờ khạo một cách khó tin, tuy vậy, bên trong cái đầu kia lại luôn tràn đầy những nghĩ suy, rồi dẫn đến những hành động bạo dạn một cách kỳ lạ. Thí dụ như bây giờ, đôi chân của anh run rẩy quấn lấy quanh hông hắn, muốn thứ đàn ông cương cứng của hắn thật nhanh thật gọn đâm vào bên trong, lấp đầy âm hộ của Moze. Đôi bắt tím mơ màng đầy nước nhìn Tiêu Khâu, mặt thì đỏ lên một cách diễm lệ, quả là gợi tình.

"B . . . Bên trongg" - Anh run rẩy, khó khăn nói ra. Cơn thèm khát, ham muốn được lấp đầy khiến anh sắp kiềm chế không nổi. Cô bé hư đốn như hiểu ý, lũ lượt trào ra dòng nước trong suốt, ướt đẫm.

"Hửm? Em phải nói rõ ra cho tôi chứ, Moze?" - Tiêu Khâu xấu xa cười mỉm, tay véo nhẹ đầu vú đã bị mút cho sưng tấy. Hắn ta rõ ràng biết rằng anh muốn gì, nhưng lại khoái chí muốn trêu chọc bé yêu da mặt mỏng của mình.

Moze ức đến chảy nước mắt, rõ ràng người kích thích cơ thể anh trước là hắn cơ mà (mặc dù mục đích ban đầu của việc này là để trừng phạt và cũng là do anh có lỗi trước)! Mảnh ga nơi hạ thân anh đã ướt nhẹp, giữa hai chân nhoe nhoét nước lồn. Thậm chí nó còn dây lên cả quần của Tiêu Khâu nữa.

Aa, anh!cần!hắn!đâm!vào!âm!hộ!của!mình!

NGAY LẬP TỨC!!!

"Tiêu Khâu . . . hức . . . uu hic" - Đến cả Tiêu Khâu cũng không hề nghĩ được tới khả năng này, khi Moze khe khẽ nức nở với mấy giọt lệ lăn dài trên gò má.

Hắn cuống cuồng gỡ dây trói tay ra cho anh, rồi lại hốt hoảng đặt Moze ngồi lên đùi mà dỗ dành. Dù không phải lần đầu bị trừng phạt, nhưng có vẻ như lần này anh thực sự chịu không nổi. Và có lẽ Tiêu Khâu cũng hơi cầm thú thật, khi mà thứ đàn ông trong quần hắn dần cứng lên khi thấy bé yêu khóc lóc đến đỏ cả mặt như vậy. Một tay hắn xoa lưng anh, tay còn lại thì đưa lên lau bớt mấy giọt nước mắt cứ lã chã trên gò má của bé cưng.

A, thật đáng yêu làm sao~

7.

Moze vẫn đang nấc lên khe khẽ, đôi tay được giải thoát đương ôm lấy cổ của gã Hồ ly, vùi gương mặt tèm nhem nước mắt vào hõm cổ hắn.

"Moze"

"hic . . . ưm"

"Lần sau có vứt thuốc của tôi đi nữa không?" - Bàn tay hắn bóp lấy má mông mềm mại của anh, giọng nói trầm ấm thì thầm vào bên tai nhạy cảm khiến Moze khẽ run rẩy.

"Hức . . . không mà . . . nên cho em đi . . . hức Tiêu Khâuu" - Anh nhìn hắn với đôi mắt ửng đỏ vẫn còn vương ánh nước, khuôn mặt bình thường vô cảm giờ đây lại mềm mại đến lạ, thật khiến người ta muốn yêu thương.

Tiêu Khâu cũng thôi bông đùa trêu chọc, gã Hồ Ly hiểu bé cưng của mình nhạy cảm và yếu đuối trước khoái cảm như thế nào. Hắn hôn lên khóe mắt khi nãy còn đong đầy ánh nước, hôn lên chóp mũi ửng đỏ, hôn lên bờ môi mỏng đã sớm sưng đỏ. Rồi hắn đặt anh lần nữa nằm lại trên giường, di chuyển dần xuống dưới, hôn hôn cắn cắn lên cần cổ trắng ngần, lên xương quai xanh khiêu gợi, lên bầu ngực căng tràn. Tiêu Khâu liếm láp lấy phần eo thon gọn, lấy phần đùi trong lẫn bắp chân. Cả cơ thể của cậu trai tóc bạc giờ chỉ toàn là dấu ấn của ai kia, từ những dấu hôn đỏ tím, đến những dấu răng hằn sâu, tất cả đều là dấu vết do Tiêu Khâu tạo ra, do Tiêu Khâu tô lên thân thể của người mà hắn thương yêu nhất.

Chạm tay lên nơi bụng phẳng lì của Moze, hắn thiết nghĩ thật phấn khích làm sao, khi mà mấy nữa nơi này sẽ lớn dần lên, chứa trong ấy là những sinh linh Hồ Ly của hắn và anh. Những nghĩ suy ấy khiến dương vật hắn càng thêm cương cứng đến phát đau, buộc Tiêu Khâu phải giải thoát chúng khỏi lớp vải chật chội. Thứ đàn ông của gã Hồ Ly tóc hồng đã đứng lên hoàn toàn, gân guốc nổi lên dọc thân cặc với chất tiền xuất tinh chảy ra từ đầu khấc. Toàn bộ hình ảnh ấy khiến Moze đê mê, bất giác dạng hai chân rộng ra một chút, đưa tay xuống kéo mép lồn múp míp sang hai bên, để lộ chiếc lỗ đói khát co bóp một cách mãnh liệt. Tiêu Khâu thấy vậy, lửa tình trong hắn lập tức bốc lên, tại sao hôm nay bé cưng nhà hắn lại khiêu gợi và chủ động đến vậy cơ chứ!? Phải nói, dù quen nhau đã khá lâu, quan hệ cũng đã vô số lần nhưng Moze vốn là người rụt rè, thậm chí có phần ngây thơ đến khó hiểu trong mấy công chuyện người lớn. Chính vì lẽ đó, đa phần khi trên giường đều là do Tiêu Khâu hắn đây tận tình nắm tay chỉ từng bước một. .

Chẳng tốn thêm một chút thời gian đợi chờ nào nữa, gã Hồ Ly ngay lập tức đưa vật đàn ông to lớn của mình đâm sâu vào trong "bé mèo" ướt át của người dưới thân khiến anh trợn tròn mắt, ngửa cổ rên lên một tiếng thật lớn. Đôi tay vị y sĩ nắm lấy hai bên đùi của Moze, gác một bên chân anh lên vai, bắt đầu ra vào một cách mạnh bạo, không theo bất kỳ một tiết tấu nào. Tiêu Khâu nghiến răng, khe khẽ gầm gừ trong cổ họng, cảm thán rằng bên trong Moze thật ấm áp, vừa vặn với dương vật của hắn một cách phi thường như thể anh sinh ra đã được định sẵn là sẽ để làm vợ của hắn. Nước dâm liên tục tiết ra, tạo đà cho con cặc của Tiêu Khâu dễ dàng di chuyển, phát nào phát nấy đều nhằm đúng điểm sướng tít bên trong âm đạo của anh mà tấn công khiến Moze chỉ biết nắm chặt tay vào mấy cái gốc mà há miệng rên rỉ nỉ non. Đôi mắt tím của anh lại lần nữa lã chã đầy nước, nhưng không phải vì uất ức mà là vì khoái cảm. Anh mê đắm cái sự đê mê, cái sự trống rỗng đang xâm chiếm đầu óc anh lúc này.

"Ah . . . hức . .. . ư . . . Tiêu Khâuu . . . A Khâu . . . aa"

"Em thích không Moze? Trong em ấm quá Moze à~ Như thể em sinh ra là để ăn cặc của ta vậy~"

"A . . . Th . . . Thích . . . ưm . . . c . . . chậm aa" - Âm thanh phát ra từ khuôn miệng bé xinh của Moze bây giờ đối với Tiêu Khâu như thể chất gây nghiện, như khúc ca mà Aeon dành cho những con chiên đi theo bước chân ngài.

Hắn ta nắc hông mỗi lúc lại càng mạnh, mạnh đến mức Moze tưởng như con cặc hắn đã xâm nhập vào trong tử cung non mềm của anh, khiến anh sung sướng đến độ phun nước ào ào, dính ướt cả mảng áo nơi vùng bụng của Tiêu Khâu. Đồng tử anh hơi trợn lên, lưỡi nhỏ đỏ hồng thè ra, nước dãi nước mắt chảy tràn trên khuôn mặt đỏ như sắp nhỏ máu. Vì vừa đạt cực khoái, bên trong âm đạo của anh co bóp một cách mãnh liệt, ép dương vật đương yên vị trong tử cung anh của gã Hồ Ly tóc hồng thoải mái đến bắn ra, dòng tinh dịch trắng đục ấm nóng tuôn trào, nhiều đến mức bụng của Moze phồng lên như có mang.

Tiêu Khâu thở ra vài hơi thỏa mãn, chậm rãi rút ra khỏi âm đạo anh, lại đỏ mắt khi thấy tinh dịch do chính mình sản xuất dần dần chảy ra, nhớp nháp giữa hai chân của Moze. Còn anh nằm xụi lơ, đầu óc lâng lâng vẫn chưa dứt khỏi khoái cảm sung sướng đến khó tả khi nãy. Phải công nhận là kỹ thuật của Tiêu Khâu quá tốt, tốt đến mức không tưởng, lần nào cũng có thể khiến Moze lúc tàn cuộc chỉ có thể nằm và thở. Tuy nhiên, đêm nay vẫn còn dài, và cơn hứng tình sâu bên trong Moze vẫn chưa nguôi ngoai.

Hắn ta dường như cũng hiểu ý bé cưng của mình, xốc người anh lên đặt lên đùi khiến đôi chân mềm nhũn của Moze hơi loạng choạng, chỉ có thể bám lên vai gã trai để giữ thăng bằng. Không hề báo trước, Tiêu Khâu cười mỉm, lập tức nắm eo anh mà ấn xuống, lần nữa đem vật cương cứng chôn sâu vào trong nơi ẩm ướt lại thêm ẩm ướt. Dương vật Hồ Ly to lớn, như nút chặn, ngăn cho đống tinh dịch vẫn còn đầy trong lồn Moze chảy tràn ra, lại thêm việc bất ngờ tiếp nhận khi vẫn đang nhạy cảm liền khiến anh sung sướng đến bắn ra, nước dâm nhớp nháp nơi hạ thân đương giao hợp.

"Ái chà, hư đốn thật đấy Moze~" - Tiêu Khâu nâng tay, tét một cái thật kêu vào một bên má mông căng mẩy của anh, lại khiến Moze khe khẽ thút thít mà siết chặt âm đạo - "Ai cho em ra sớm như vậy chứ?"

Thêm một cái tét nữa vào má mông còn lại, ngay lấp tức khiến nó ửng đỏ, đau rát. Moze nức nở, cơn hứng tình và khoái cảm khiến anh quên mất, đêm nay vốn dĩ là một hình phạt. Tuy biết là vậy, nhưng Moze cũng được coi là một người đàn ông trưởng thành (tuy rằng anh có lồn) nên việc bị một người đàn ông khác liên tục tét vào mông như cách mấy bà mẹ hay dùng để phạt con của họ khiến anh có hơi chút xấu hổ. Từng tiếng "chát chát" cứ liên tục vang lên, đến khi cặp đào to bự của anh đạt đến màu sắc làm hài lòng Tiêu Khâu. Gã ta cười mỉm, còn khuôn mặt Moze lại như một mớ hỗn độn giữa nước dãi và nước mắt, làm ướt hết vai áo của Tiêu Khâu.

Đêm còn dài, và Tiêu Khâu có rất nhiều thứ nữa muốn làm. Đây là do anh, phải chi Moze chịu uống thuốc hắn kê thật đầy đủ, phải chi anh nghe lời hắn hơn thì sẽ chẳng phải chịu sự nhục nhã như vậy.

"Đã nhớ chưa Moze~ Đừng có mà tự ý bỏ thuốc của ta, bằng không . . ." - Gã Hồ Ly thì thầm, giọng nói nghe chừng nhẹ nhàng nhưng ý tứ đanh thép, hơi thở hắn ấm nóng phả vào tai khiến anh run rẩy mà nấc lên - " . . . tự tay ta sẽ đổ từng cốc thuốc đắng ngắt mà em căm ghét nhất vào khuôn miệng nhỏ bé này của em, sẽ vừa đụ em thật mạnh bạo vừa bón thuốc cho em bằng những nụ hôn mà em thích nhất đấy~"

"hức . . . v . . . vângg" - Giọng anh nhỏ nhẹ, hơi run, dường như chẳng còn sức gì để nói, dẫu sao cái con cặc căng trướng của hắn vẫn còn bên trong anh, lại chẳng biết ý tứ mà còn lớn thêm, cùng với đống tinh dịch còn sót lại phồng lên một đụn nhỏ rõ ràng trên bụng của anh.

Khắp Tiên Chu Diệu Thanh ai cũng biết danh vị y sĩ Tiêu Khâu là người khó đoán với nụ cười mỉm đến híp mắt đầy bí ẩn, có sở thích ăn cay kỳ lạ và tay nghề chữa bệnh cao cường. Nhưng duy chỉ vị ám vệ bí ẩn Moze của tướng quân Phi Tiêu là biết được một mặt rất khác của vị Hồ Ly tóc hồng, một mặt mà có lẽ hắn ta sẽ chỉ thể hiện với Moze - bệnh nhân cứng đầu ghét uống thuốc của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro