Part 7
TruyệnTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhChương 1
TRONG LÒNG TÔI CHỈ CÓ HỌC HÀNH
Chương 1
Edit: Cháo
Mùa hè năm nay đến hơi muộn, tháng Chín rồi mà vẫn nghe thấy tiếng ve sầu láo nháo trên cây.
Tôi cầm sách Vật lý, đứng dưới bóng râm đài chủ tịch, tia tử ngoại dù có cách một tầng bóng râm vẫn có thể chiếu rọi khiến mí mắt phát nóng.
Cách đó 3 mét có mấy nữ sinh đang ồn ào vây xung quanh một người, khuôn mặt người đó đỏ bừng bị mấy bàn tay đẩy loạng choạng đi tới trước mặt tôi.
"Tuấn Chung Quốc! Phương Linh Linh có lời muốn nói với cậu!" Mấy nữ sinh cười đùa hô to với tôi, nụ cười trên mặt vừa hưng phấn lại mập mờ.
QUẢNG CÁOMgid
Mẹo trị dứt bệnh xương khớp, thoái hóa, thoát vị tận gốc tại nhà
Khớp Khang Bình
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Người bị đẩy tới trước mặt tôi cúi đầu, bất an nắm vạt áo, nhiệt độ không khí khiến khuôn mặt cô ấy giống như quả bóng bay màu đỏ.
"Bạn...bạn học Tuấn..."
Tôi nghe giọng nói run rẩy của cô ấy, nếu không phải đang không đúng lúc thì tôi thật sự muốn mời cô ấy làm đối tượng thí nghiệm.
Dù sao mặt người có thể đỏ được đến trình độ này quả là hiếm thấy, có lẽ sẽ trở thành đề tài nghiên cứu mới lạ.
"Có chuyện gì không?" Tôi giơ tay nhìn đồng hồ một cái, "Các cậu đã lãng phí mất 15 phút 23 giây của tôi rồi, không có chuyện gì tôi phải về học đây."
Tôi vừa nói vừa đẩy kính đeo trên sống mũi, xoay người muốn đi.
Trước khi bị gọi tới sân vận động, tôi đang thảo luận kịch liệt với Cùng bàn về N cách giải của một đề mục lớn trong đề thi Đại học, mắt thấy tên kia đã nghĩ ra được 4 cách giải, mà tôi mới nghĩ ra có 3 cách, giờ trong lòng tôi như có lửa đốt chẳng có tâm tình nghe phiền não của đám con gái tới tuổi dậy thì.
"Có...tớ có chuyện! Đừng đừng đừng, cậu đừng đi!" Nữ sinh nói lắp ba lắp bắp, cái tay đang nắm vạt áo mình đã chuyển sang nắm vạt áo của tôi.
Đám chị em của cô ấy thì nhanh nhẹn hơn, người này người nọ nối tiếp chặn đường lui của tôi, cản đường cướp bóc vây chúng tôi vào bên trong.
Tôi thở dài cam chịu số phận, kiểu này thì trong khoảng thời gian ngắn không đi được rồi. Tí nữa về, Cùng bàn khẳng định đã nghĩ ra cách giải thứ năm, lần này tôi lại thua rồi.
"Trong vòng 10 giây mời cậu nói cho xong chuyện, có được không?" Tôi dùng vẻ mặt thành khẩn nhất để cầu xin.
QUẢNG CÁOMgid
Người dân đổ xổ đi mua đồng hồ Rolex bản sao giảm giá đến 90%
Đồng Hồ Bản Sao
Bỏ 3 phút đọc rồi làm theo, huyết áp ổn định đến già
Germany Gold Care
Nữ sinh kia hít một hơi thật sâu, tôi nghe mấy người xung quanh nhỏ giọng nói với cô ấy 'Cố gắng lên', sau đó như nhận được sự khích lệ to lớn, cô ấy run rẩy đưa một bức thư tình màu hồng tới trước mặt tôi.
"Xin, xin xin cậu hãy quen tớ!"
Đến lúc này tôi mới hiểu lý do mình bị gọi tới sân vận động, tôi nói: "Xin lỗi, trong lòng tôi chỉ có học thôi."
Nữ sinh lắc đầu một cái, không bị đả kích vì lời từ chối của tôi: "Tớ biết, hiện giờ không thể ở bên cậu được. Nhưng mà... tớ có thể cùng học với cậu được không?"
Cô ấy cuối cùng cũng nói chuyện trôi chảy được rồi, tôi thở phào, nếu mỗi chữ mà cứ nói lắp thì sẽ không thể kết thúc trong 10 giây được.
Tôi nhìn phù hiệu trường bị vẽ đủ loại màu sắc trước ngực cô ấy, lớp 11 khối 11, trong lúc vô ý lông mày nhíu lại.
"Không được." Tôi nói, "Mời cậu thi được vào lớp 1 đã rồi hẵng nói lại những chuyện này với tôi, tôi không học với người có thành tích kém hơn mình."
Tôi vừa nói xong thì nữ sinh kia khóc luôn.
Mấy người đang vây quanh tôi lập tức chạy tới an ủi cô ấy, còn có người lao ra mắng tôi: "Tuấn Chung Quốc, không thích thì bảo không thích, có cần phải nói vậy không hả? Thành tích tốt thì giỏi lắm à?"
Tôi bị mắng mà đầu óc mơ hồ, tôi chỉ nói sự thật thôi mà, sao lại bị mắng chứ?
Học cùng nhau không phải vì muốn cùng tiến bộ à? Tiến độ lớp 11 kém xa so với lớp 1, học cùng cô ấy thì tôi sẽ chẳng tiến bộ được gì cả.
Nhưng tôi cũng quen bị đám người này hở ra là mắng rồi, mỗi lần có nữ sinh nào tỏ tình, cuối cùng tôi đều bị mắng chửi một trận, chả biết thời kì dậy thì của mấy nữ sinh này thế nào, không dùng thời gian đó mà học tập cho tốt, cả ngày cứ nghĩ đến yêu đương với mắng người ta.
Trong lòng đang nghĩ đến việc so tài với Cùng bàn, tôi cũng chẳng muốn quan tâm đến đám con gái lúc thì khóc lóc lúc thì há mồm mắng người kia nữa, vội vàng chạy về lớp học, về đến nơi mới phát hiện Cùng bàn không có ở đây, vở nháp trên bàn vẫn đang ở trang giấy trước khi tôi rời đi.
Trời giúp tôi rồi, xem ra khi tôi bị gọi đi không lâu thì Cùng bàn cũng bị chuyện khác níu chân.
Hy vọng Cùng bàn quay lại muộn một chút, ít nhất phải chờ đến khi tôi nghĩ ra cách giải thứ 4 mới được.
Nhưng vừa ngồi xuống cầm được bút lên đã nghe thấy có người gọi tên của Cùng bàn, ngẩng đầu một cái thì thấy cậu ấy đen mặt từ bên ngoài đi vào, thở phì phò ngồi xuống vị trí.
QUẢNG CÁOMgid
Hỗn hợp này làm mờ các nếp nhăn sâu mãi mãi! Viết ra công thức ..
Cách quan hệ lâu ra đàn ông ai cũng nên biết. Đọc ngay!
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Tôi chột dạ thu bút lại, giả vờ bình tĩnh nói với cậu ấy: "Cùng bàn à, cậu không được hiểu lầm đâu đấy." Tôi không lén giải bài khi cậu không có ở đây đâu.
Cùng bàn vốn đang trưng cái mặt thối, nghe tôi nói xong vẻ mặt trông có vẻ cứng ngắc kì quái, hỏi tôi: "Không hiểu lầm cái gì?"
Tôi chỉ chỉ vở nháp trên bàn, thề với cậu ấy rằng mình vừa mới về phòng học thôi, dù có cầm bút, nhưng chắc chắn chưa động một chữ nào cả, tôi không phải loại lén giải bài sau lưng Cùng bàn đâu.
Tôi thấy khóe miệng Cùng bàn giật giật mấy cái, lẩm bẩm nói gì đó, nhưng bên ngoài quá ồn tôi nghe không rõ.
"Cậu nói gì cơ?" Tôi hỏi cậu ấy.
Cậu ấy nhìn chằm chằm tôi một lúc, rồi ngồi tựa lưng vào ghế, thờ ơ nói: "Kệ cậu, dù cậu có lén giải bài cũng chẳng vượt được tôi đâu."
Tôi hơi tức giận vì câu nói đó của cậu ấy, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng lúc nói những lời này cậu ấy quả thật vừa ngầu vừa đẹp trai.
Người có thành tích tốt quả đúng là ghê gớm!
doc truyen
Danh sách
Thể loại
Tùy chỉnh
Tìm kiếm...
TruyệnTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhChương 2
TRONG LÒNG TÔI CHỈ CÓ HỌC HÀNH
Chương 2
Edit: Cháo
Thành tích của tôi vốn rất tốt, nhưng so với Cùng bàn thì vẫn kém chút chút.
Tôi nói chút chút, thật sự chỉ có chút chút thôi, về cơ bản là cái kiểu chênh lệch cậu ấy đứng Nhất khối, tôi đứng thứ Hai ấy.
Nói thật thì, Cùng bàn chuyển tới lớp này tôi còn thấy vui lắm, trước kia mỗi lần kiểm tra tôi đều đứng thứ nhất, thật sự chẳng có ý nghĩa gì cả, còn thiếu chút nữa khiến tôi bỏ bê việc học.
Sau đó Cùng bàn đột nhiệt đoạt lấy ngai vàng của tôi, khiến bạn bè thầy cô toàn trường giật nảy mình, tôi thì khôi phục sự nhiệt tình với chuyện học hành.
Về điểm này tôi thật sự muốn cám ơn Cùng bàn, nếu không tôi nhất định sẽ trở thành kẻ bỏ cuộc giữa chừng.
SPONSORED CONTENTAdskeeper
Sử dụng phương pháp này để trông trẻ hơn 15 tuổi!
Rolex bán đồng hồ bản sao siêu rẻ nhân kỷ niệm 110 năm thành lập
Chuông báo tan giờ tự học buổi tối còn chưa kêu, tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách giải thứ tư, Cùng bàn đã ỉu xìu nằm bò ra bàn, còn quang minh chính đại chơi di động.
Học sinh giỏi không nên chơi di động, di động là ma quỷ sẽ gây trở ngại cho việc học.
Tôi đang muốn khuyên nhủ cậu ấy, bạn nữ ngồi đằng trước đã quay đầu lại, hóng hớt hỏi: "Tuấn Chung Quốc, nghe nói Phương Linh Linh gọi ông ra ngoài hả?"
Tôi nói: "Phương Linh Linh là ai?"
Dứt lời thì nghe thấy tiếng 'xì' bật cười của Cùng bàn. Tôi nhìn cậu ấy, cậu ấy lại làm bộ như mình không cười, khóe miệng cứng ngắc giả vờ chơi di động.
Tôi oán thầm giả vờ đứng đắn trong lòng, bạn nữ ngồi trước cũng cạn lời: "Là người gọi ông ra sân vận động đó, cô ấy tìm ông tỏ tình hả?"
Tôi chợt nhớ hóa ra nữ sinh đó tên là Phương Linh Linh, vì vậy gật đầu một cái.
"Tui biết mà, vậy ông nói sao?"
Tôi nói thẳng chuyện khiến nữ sinh kia khóc ra, còn bị bạn cô ta mắng một trận, bạn nữ kia liền cười 'hê hê': "Loại chuyện này ông phải hỏi Kim Tại Hưởng ấy, cậu ấy có kinh nghiệm được tỏ tình nhiều lắm, ông học hỏi cậu ấy chút đi."
Chuyện cô ấy nói tôi lại không biết gì cả, bình thường chỉ biết Cùng bàn có thành tích rất tốt, không ngờ còn được rất nhều nữ sinh tỏ tình nữa hả?
"Trời đựu, ông không biết thật hay giả vờ không biết thế? Người ngồi chung bàn với ông là hotboy trường chúng ta đó!"
QUẢNG CÁOMgid
Người dân đổ xổ đi mua đồng hồ Rolex bản sao giảm giá đến 90%
Đồng Hồ Bản Sao
Bỏ 3 phút đọc rồi làm theo, huyết áp ổn định đến già
Germany Gold Care
Bạn nữ nhìn tôi nghi ngờ, khiếp sợ đến nỗi nói tục luôn, sau lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn Cùng bàn một cái, nói: "Aiz, đáng thương quá, là tui tui cũng muốn khóc."
Tôi vẫn chẳng hiểu gì cả, được con gái tỏ tình mà đáng thương à, sao lại phải khóc chứ? Mẹ tôi nói được các bạn nữ chào đón là chuyện rất vinh quang, không có ai theo đuổi mới phải khóc kìa.
Nhưng mà, chuyện Cùng bàn là hotboy trường đã hấp dẫn sự chú ý của tôi.
Tôi cứ luôn cho rằng vì mình quá đẹp trai, ảnh hưởng tới học tập nên mới thi không qua được Cùng bàn, phải khuất phục đứng thứ 2. Nhưng nhìn lại thì Cùng bàn cũng rất là tuấn tú, vậy tại sao thành tích của cậu ấy lại tốt hơn tôi chứ?
Tôi không nghĩ ra, nhìn chằm chằm khuôn mặt cậu ấy, phát hiện bạn nữ nói đúng. Ngũ quan Cùng bàn rất sâu, mũi cao, mày sắc, là tướng mạo rất man mà ngày xưa khi bé tôi tôn sùng, càng nhìn mà tôi càng thấy hâm mộ.
Cùng bàn bị tôi nhìn cả một Tuấn tự học, rốt cuộc không chịu nổi nữa, hỏi: "Cậu cứ nhìn tôi chằm chằm thế làm gì?"
Khi nói lời này trông cậu ấy rất hung ác, nhưng tôi thấy lỗ tai cậu ấy đỏ bừng, cái khí thế hung ác ấy lại biến thành cáu kỉnh đáng yêu.
À, đúng rồi, cái từ 'cáu kỉnh đáng yêu' ấy là học từ bạn nữ bàn trên đó.
Tôi nói: "Tôi thấy cậu rất đẹp trai mà."
Ánh mắt Cùng bàn càng hung tợn, tai hình như càng đỏ hơn. Môi cậu ấy giật giật, nhìn tôi đầy hung hãn, "Đừng có nhìn tôi như vậy, tôi sẽ..."
Câu kế tiếp bị tiếng chuông tan học át lên, sau khi chuông ngừng tôi mới hỏi cậu ấy "Sẽ thế nào cơ?", nhưng cậu ấy lại dời đề tài hỏi tôi: "Cậu có muốn những nữ sinh kia không quấn lấy mình nữa không?"
Mắt tôi sáng rực lên, vứt luôn chuyện vừa nãy ra sau đầu, nói: "Có chứ, cậu có biện pháp gì à?"
Cùng bàn híp mắt lại, động tác đó của cậu ấy khiến tôi nhớ đến con hồ ly trong những câu chuyện xưa, bụng luôn mang ý xấu muốn hại người khác.
"Lần sau nếu có ai tỏ tình với cậu, cậu nói đã có người thích là xong." Cậu ấy nói
Tôi đang muốn gật đầu, nhớ tới lời buổi chiều bạn nữ bàn trên nói, hỏi cậu ấy: "Lúc cậu được tỏ tình, cũng nói vậy à?"
Cùng bàn bị tôi hỏi khiến cho sững sờ một chút, qua mấy giây mới nhếch mép cười như không: "Đúng vậy, tôi nói tôi thích bạn cùng bàn."
QUẢNG CÁOMgid
Hỗn hợp này làm mờ các nếp nhăn sâu mãi mãi! Viết ra công thức ..
Cách quan hệ lâu ra đàn ông ai cũng nên biết. Đọc ngay!
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Tôi kinh ngạc há to mồm, bị lời của cậu ấy mở ra thế giới mới.
Thì ra còn có thể như vậy à, kinh nghiệm của Cùng bàn quả nhiên rất phong phú, vậy mà lại có thể tổng kết ra biện pháp từ chối cao siêu như vậy.
Không giống tôi mỗi lần đều ăn ngay nói thật, là trong lòng chỉ có học mà thôi.
Tôi giơ ngón cái với Cùng bàn: "Ý kiến hay, lần sau mà bị tỏ tình, tôi sẽ nói thích...Bàn trước là được rồi."
Bạn nữ bàn trước đang ngồi uống nước, 'Phụt—-' một tiếng phun toàn bộ nước trong miệng lên mặt người ngồi kế bên, cô vừa đưa giấy cho người ngồi cạnh, vừa vội vàng nhảy cẫng lên
"Đờ phắc, ông không thể nói thích bạn cùng bàn của ông được à, sao lại kéo tui vào thế?! Tuấn Chung Quốc tui cảnh cáo ông không cho phép ông thích tui, đm tui còn chưa muốn chết đâu—–"
Cô ấy vừa nói vừa kêu khóc om sòm giải thích với bạn cùng bàn của tôi: "Đại ca à, hiểu lầm thôi, đm là hiểu lầm thôi! Bọn tui hoàn toàn trong sạch á!"
Cùng bàn nhạt nhẽo nhìn cô ấy một cái, không nói gì cả, mặt không đổi cúi đầu tiếp tục chơi di động.
Tôi cũng nhạt nhẽo nhìn cô ấy một cái, "Chuyện này cứ quyết vậy đi."
doc truyen
Danh sách
Thể loại
Tùy chỉnh
Tìm kiếm...
TruyệnTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhChương 3
TRONG LÒNG TÔI CHỈ CÓ HỌC HÀNH
Chương 3
Edit: Cháo
Từ khi tôi nói thích Bàn trước thì cả tuần nay cô ấy như phát điên rồi.
Tránh tôi cũng được thôi, dù sao lời ác độc ấy là do tôi nói ra khỏi miệng, nhưng cô ấy lại điên đến trình độ ngay cả bạn cùng bàn với tôi mà cũng trốn, có lúc trong giờ học điểm danh đến tên của Cùng bàn mà cô ấy cũng bị dọa đến run rẩy.
Hành động như vậy làm tôi rất hoang mang, vì sao chuyện do tôi bắt đầu, mà cô ấy lại sợ Cùng bàn hơn một chút? Làm như Cùng bàn đáng sợ lắm ấy.
Đương nhiên, có lẽ đó chỉ là ảo giác của tôi mà thôi.
Cùng bàn trông thì có vẻ lạnh lùng vô tình, chiều cao của cậu ấy còn cao hơn cả đại diện của lớp thể dục, mặt lúc nào cũng nghiêm túc. Nhưng về bản chất cậu ấy là một người bạn cùng bàn rất rốt, bằng chứng chính là mỗi lần tôi có chuyện phiền toái, cậu ấy đều sẽ đồng ý ngay và luôn.
Tôi cảm thấy cần phải làm gì đó cho Cùng bàn, lời tôi nói ra, không thể vì cậu ấy là bạn cùng bàn của tôi mà bỗng dưng vô cớ phải đội nồi giúp tôi cả.
QUẢNG CÁOMgid
Mẹo trị dứt bệnh xương khớp, thoái hóa, thoát vị tận gốc tại nhà
Khớp Khang Bình
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Chỉ là tôi còn chưa kịp tìm thời gian để giải thích với Cùng bàn có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng nội tâm yếu đuối ấy thì đã bị Bàn trước lén lút kéo tới trước cửa nhà vệ sinh nữ.
Cửa nhà vệ sinh nữ người vào người ra, toàn là đám con gái túm năm tụm ba đi cùng nhau, ai đi ngang qua cũng sẽ liếc mắt nhìn tôi và Bàn trước.
Bàn trước chẳng có chút cảm giác nào, còn muốn kéo tôi đi vào bên trong, tôi dứt khoát kiên quyết từ chối lời mời của cô ấy, nói: "Tiền Truất cậu đừng như thế, cậu có gì nhầm lẫn về giới tính của tôi à."
Bàn trước nghe tôi từ chối, rốt cuộc dừng bước, hai tay che mặt 'khóc' rất giả: "Quốc Quốc, ông đừng trách tui. Tui phải làm sao đây, tui tuyệt vọng lắm rồi! Trong cái trường này cũng chỉ có nhà vệ sinh nữ mới có thể thoát khỏi sự giám thị của Kim Tại Hưởng mà thôi."
Tôi không biết nên an ủi cô ấy thế nào, cô ấy nói vậy sẽ khiến trí tưởng tượng của người khác bay xa, cho rằng đây là một quyển tiểu thuyết khủng bố. Tuy rằng nhân duyên của Cùng bàn rất tốt, tai mắt cũng nhiều, nhưng tuyệt đối không biến thái như cô ấy nói đâu.
Xét thấy tai mắt của Cùng bàn đâu đâu cũng có mặt, tôi không nói cái từ 'biến thái' kia ra khỏi miệng, chỉ nói với Bàn trước: "Thế giời này đẹp như vậy, sao phải tuyệt vọng chứ? Tiền Truất, cậu cần phải mở to đôi mắt để phát hiện những thứ xinh đẹp."
Bàn trước không thèm nghe lời đề nghị của tôi, huhuhu khóc to tiếng hơn, nếu không vì cái danh 'diễn sâu' của cô ấy vang dội khắp trường thì nhất định tôi sẽ lại bị đám nữ sinh xung quanh mắng rồi.
"Bà đây đ*** chịu nổi nữa rồi! Có thể quản ông*... tên cùng bàn của ông kia không, con trai ghen tuông thật đáng sợ, bảo cậu ta tha cho tui đi!"
*từ gốc là 老 trong 老公 aka ông xã
Tôi không hiểu hỏi cô ấy: "Rốt cuộc cậu ấy đã làm gì cậu hả?" Bàn trước xem chừng có hiểu lầm sâu sắc với Cùng bàn rồi.
Bàn trước mất tự nhiên ho một tiếng, không trả lời. Tiếp đó lộ ra ánh mắt không có chút ánh lệ nào, tức giận chất vấn tôi: "Đều tại câu nói kia của ông, ông nói thích bạn cùng bàn của ông không phải là tốt rồi à?! Tại sao phải lôi tui vào hả ả ả ả!"
Được rồi, chốt lại mọi chuyện vẫn phải trách lên đầu tôi.
Tôi bịt cái miệng rộng của Bàn trước, bảo cô ấy nhỏ mồm thôi: "Cậu đừng có to mồm như vậy, tôi làm thế là có nguyên nhân. Hiện giờ mắt hủ nhìn ra gay nhiều lắm, tôi sợ đến lúc đó có một đám người hiểu lầm tôi với Cùng bàn chơi gay."
QUẢNG CÁOMgid
Người dân đổ xổ đi mua đồng hồ Rolex bản sao giảm giá đến 90%
Đồng Hồ Bản Sao
Bỏ 3 phút đọc rồi làm theo, huyết áp ổn định đến già
Germany Gold Care
Bàn trước trợn mắt không thể tin được: "Ông biết 'gay', còn biết cả 'mắt hủ nhìn ra gay' nữa?!"
Tôi nhìn Bàn trước đầy khinh bỉ: "Biết thì kì lắm à? Kiến thức không biệt chủng loại, kiến thức trong sách vở với học ngôn ngữ thịnh hành đều là học cả nhé."
Sự thật là khi nói lời này tôi có chút chột dạ, thực ra tôi biết đến 'gay' là vì anh họ.
Gần đây anh họ bị đồn là gay quấy cho không chịu nổi, toàn trường hiểu lầm ổng với lớp trưởng lớp họ chơi gay, còn khiến cả nhà kinh động một trận, cuối cùng bà chị tôi dẫn đầu ủng hộ tình yêu của ổng.
Ổng liền mắng bà ý 'mắt hủ nhìn ra gay', nói mấy lời đồn trong trường đều do bà ý truyền đi, ổng và lớp trưởng chỉ là bạn tốt.
Bàn trước mãi mới hoàn hồn lại, ánh mắt nhìn tôi rất kì quái: "Ông sợ có xì căng đan với Kim Tại Hưởng, sao lại không sợ xì căng đan giữa tui với ông?"
Tôi nói: "Cùng bàn còn phải học, không thể để xì căng đan làm hỏng thanh danh, ảnh hưởng đến sự nghiệp học hành của cậu ấy được."
"Tui đờ mờ!" Bàn trước nhảy lên muốn đánh tôi, đáng tiếc có nhảy thế nào cô ấy cũng không với tới được đầu gối của tôi, "Cảm thấy chỉ có tên cùng bàn của ông là có danh dự, còn của bà đây là c** chó phải không?"
"Không phải, cậu đừng nghĩ vậy." Tôi vỗ vai cô ấy, bảo cô ấy đừng ầm ĩ nữa, "Cậu đánh giá cao bản thân quá rồi, cậu vốn chả có tiếng tốt gì đâu."
Bàn trước nghe vậy lại muốn đánh tôi, tay mới giơ lên nửa đường lại rụt về, nhăn nhó nhìn phía sau tôi một lúc, rồi ảo não chạy vào nhà vệ sinh nữ.
Tôi quay đầu thì phát hiện Cùng bàn đã đứng sau lưng mình từ lúc nào không hay.
Vỗ gáy chợt nhớ ra một chuyện.
Nguy rồi, mải nói chuyện với Bàn trước, tôi quên không nói với cô ấy chuyện Cùng bàn tốt bụng lắm không phải sợ cậu ấy rồi.
Nhưng hai người họ kẻ ngồi trên người ngồi dưới, dù tôi không giải thích thì Bàn trước từ từ rồi cũng sẽ hiểu được bản chất thật của Cùng bàn... À, không phải, là hiểu được nội tâm mềm mại của cậu ấy thôi.
"Khéo quá." Tôi chào hỏi với Cùng bàn, "Cậu cũng tới nhà vệ sinh nữ để tán chuyện à?"
Cùng bàn nhìn tôi không nói lời nào, ánh mắt cậu ấy nhìn người khác luôn rất sâu kín, trong đó như thể viết rất nhiều thứ khiến người ta không nhìn ra được cậu ấy đang vui hay giận.
Tôi lại hỏi cậu ấy một câu "Sao thế?"
Cậu ấy mới nói không có gì, "Bài thi tháng trước cậu để ở đâu, tôi không tìm được. Lão Lý nói muốn đưa cho Cán bộ lớp 2 làm bài tham khảo."
Tôi 'ồ' một tiếng, trong lòng nghĩ bài thi hẳn là để ở ngăn kéo ngoài cùng, đáng lẽ phải thấy ngay chứ. Nhưng cậu ấy cũng đã tới nhà vệ sinh nữ tìm tôi rồi, xem ra tình hình rất gấp, tôi không nghĩ nhiều nữa mà về lớp cùng cậu ấy.
Kết quả vừa vào cửa, chuông vào lớp vang lên.
QUẢNG CÁOMgid
Hỗn hợp này làm mờ các nếp nhăn sâu mãi mãi! Viết ra công thức ..
Cách quan hệ lâu ra đàn ông ai cũng nên biết. Đọc ngay!
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Tôi còn đang muốn đưa bài thi cho lão Lý, Cùng bàn lại nói học quan trọng hơn, lão Lý lớn rồi, có một số chuyện phải tự giải quyết.
Tôi nghĩ thấy cũng có lý, vì vậy vui vẻ chìm vào biển kiến thức, ngay cả Bàn trước chạy vào lớp từ lúc nào cũng không biết.
Sau khi vào lớp, Bàn trước đã khôi phục vẻ bình thường, chỉ là có thêm cái tật thích lẩm bẩm một mình, cứ nói lung tung cái gì mà 'đáng đời', 'danh tiếng của mi tốt được bao nhiêu', 'biến thái chết dẫm' các loại.
Tôi hỏi Cùng bàn: "Cậu biết Tiền Truất mắng ai không?"
Cùng bàn nói không biết, Bàn trước chẳng qua đang ngứa da ấy mà, tìm người trị cho cô ấy là được, nghe nói ai đó bên lớp 11 chữa được bệnh này.
Trường bọn tôi quả là nhân tài vô kể, ngày cả ngứa da cũng có thể chữa được.
Tôi lặng lẽ thương xót cho Bàn trước, hy vọng cô ấy mau khỏi bệnh, lại có lòng tốt nhắc Cùng bàn một câu: "Tôi nghi cô ấy đang chửi cậu đấy. Cậu cứ đùa thế, cô ấy sẽ càng hiểu lầm cậu hơn thôi."
Cùng bàn nói: "Không sao, không có hiểu lầm gì cả, danh tiếng của tôi không tốt như cậu nghĩ đâu."
Tôi kinh ngạc, thì ra cậu ấy đã nghe được đối thoại của tôi và Bàn trước ở trước nhà vệ sinh. Nhưng cái câu 'danh tiếng không tốt như tôi nghĩ' là có ý gì?
Tôi nghi ngờ Cùng bàn đang ám chỉ tôi, nhưng chắc là không phải đâu.
doc truyen
Danh sách
Thể loại
Tùy chỉnh
Tìm kiếm...
TruyệnTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhChương 4
TRONG LÒNG TÔI CHỈ CÓ HỌC HÀNH
Chương 4
Edit: Cháo
Là trường Trung học trọng điểm, Nhất Trung vẫn luôn đi theo sách lược ba ngày một bài kiểm tra nhỏ, năm ngày một bài kiểm tra 1 Tuấn.
Nhưng với học sinh lớp 1 mà nói, mấy bài kiểm tra này đơn giản chẳng khác gì ăn cơm uống nước, vì vậy cho dù kiểm tra đầu năm đang tới gần, nhưng trong lớp vẫn nhất trí một bầu không khí vui vẻ, lúc nào cũng có thể nghe thấy giọng nói oang oang của Bàn trước, còn hẹn một nữ sinh nào đó ra ngoài đi chơi.
Tôi đã giải xong một quyển Ôn thi Vật lý, hiếm có dịp rảnh rang. Từ lúc dùng phương pháp Cùng bàn dạy, mấy ngày qua số nữ sinh tìm tôi tỏ tình đã giảm mạnh, rốt cuộc tôi có thể toàn tâm toàn ý tập trung học hành rồi.
Cùng bàn hãy còn đang ngủ, không biết tối cậu ấy làm gì mà mỗi ngày đều mang hai vòng mắt đen đi học, ảnh hưởng rất lớn đến khí chất đẹp trai của cậu ấy.
Tôi nghi ngờ có thể là liên quan đến một phương pháp mới để diệt tận gốc đám nữ sinh đến tỏ tình.
"Tuấn Chung Quốc, ông có muốn đi với tụi tui không? Ban nhạc đó thật sự rất tuyệt đấy!" Bàn trước đã hẹn được với tất cả nữ sinh trong lớp, giờ thì vươn ma trảo về phía tôi.
Cô ấy đã nói về ban nhạc đó suốt ba ngày nay rồi, ngay cả người chuyên tâm học hành như tôi cũng có thể thuộc làu bài quảng cáo nghìn điệu như một ấy. Tổng kết lại thì chỉ có bốn điểm sau, dáng đẹp, hát hay, cách một năm mới xuất hiện một lần, cơ hội khó gặp.
QUẢNG CÁOAdskeeper
Mẹo trị dứt bệnh xương khớp, thoái hóa, thoát vị tận gốc tại nhà
Rolex bán đồng hồ bản sao siêu rẻ nhân kỷ niệm 110 năm thành lập
Tôi không thèm nghĩ mà trả lời luôn: "Không đi." Là Văn cổ khó thuộc, hay đề Vật lý khó làm? Có thời gian chẳng bằng làm thêm mấy đề thi thử còn hơn.
Bàn trước cũng bám lấy không buông: "Ầy, ông xem ông học đến ngu người rồi kia kìa. Có câu này rất hay, đi một ngày đàng học một sàng khôn, cả ngày chỉ có đến trường về nhà hai điểm một đường thì làm sao mà tiến bộ được? Chả trách ông không vượt qua được Kim Tại Hưởng!"
Cũng chỉ thừa dịp Cùng bàn đang ngủ cô ấy mới dám nói vậy, bình thường thì toàn nịnh bợ người ta, còn không biết xấu hổ mà nói tôi.
"Sao cậu biết Cùng bàn không phải hai điểm một đường? Cậu không được bêu xấu cậu ấy, tôi không tin đâu." Tôi nói.
"Bêu xấu??? Có nhầm không đấy, tui thấy ông bị Kim Tại Hưởng bán còn giúp cậu ta đếm tiền, bà đây —–" Bàn trước còn đang muốn nói tiếp, đột nhiên tắt tiếng ngậm miệng, vội vàng về vị trí của mình.
Cảnh tượng này tôi gặp quá nhiều rồi, không cần quay đầu cũng biết chắc là Cùng bàn đã dậy.
Cùng bàn mới tỉnh dậy có chút cáu ngủ, tóc bị tay đè đến lộn xộn, có mấy sợi vểnh cả lên, lông mày cũng nhăn nhó, dáng vẻ tùy thời sẽ nổi giận.
Trong đầu tôi lập tức hiện ra bốn chữ 'cáu kỉnh đáng yêu', cảm giác Cùng bàn thật giống một chú chó săn tính tình nóng nảy, không nhịn được muốn đưa tay sờ tóc cậu ấy một cái, không biết có giống như khi sờ Đại Hoàng nhà anh họ không nhỉ?
Đáng tiếc Cùng bàn thu lại vẻ mặt rất nhanh, trở về dáng vẻ học bá vừa ngầu vừa đẹp trai, hỏi tôi và Bàn trước: "Các cậu nói tôi làm sao?"
Trong lòng tôi tiu nghỉu, nhìn Bàn trước giả bộ không nghe thấy gì nhưng vẫn đang vểnh tai nghe trộm, tôi lại gần Cùng bàn nói nhỏ bên tai cậu ấy: "Cùng bàn này, cuối tuần có rảnh không, tôi muốn hẹn với cậu."
Tôi vội vàng nói xong, đợi cậu ấy trả lời. Nhưng lại thấy Cùng bàn gục xuống, còn ngồi im không nhúc nhích gì cứ như bị nhấn nút tạm ngừng vậy.
"?" Chẳng lẽ cậu ấy vẫn chưa tỉnh ngủ?
Tôi lo lắng quơ quơ tay trước mắt cậu ấy, mới quơ được mấy cái đã bị Cùng bàn bắt lấy tay. Cậu ấy lại dùng ánh mắt sâu kín đó nhìn tôi, giọng nói mới tỉnh ngủ có chút khàn khàn: "Cậu... nói gì?"
Quả nhiên không nghe rõ tôi nói gì.
Tôi nhìn Bàn trước vẫn còn đang nghe lén, lại tiến gần bên tai Cùng bàn nói lại lần nữa: "Cuối tuần cậu có rảnh không, tôi muốn hẹn cậu đi hiệu sách mua sách."
Sợ Cùng bàn không hiểu ý mình, tôi còn cầm hẳn quyển ôn thi vừa mới làm xong lên cho cậu ấy nhìn.
QUẢNG CÁOMgid
Người dân đổ xổ đi mua đồng hồ Rolex bản sao giảm giá đến 90%
Đồng Hồ Bản Sao
Bỏ 3 phút đọc rồi làm theo, huyết áp ổn định đến già
Germany Gold Care
Ánh mắt đang lấp lánh của Cùng bàn chẳng hiểu sao lại u ám hẳn đi, mất hứng nằm lên bàn, lạnh lùng nói: "Không đi."
Cái gì?!
Mặc dù đi hiệu sách chỉ là chủ ý tạm thời, nhưng trước giờ tôi chưa từng nghĩ Cùng bàn sẽ từ chối tôi. Đây là Cùng bàn cầu gì được đó của tôi sao?
Cùng bàn à tôi nhìn lầm cậu rồi! Mất công tôi khen cậu dịu dàng hiền lành ở chương trước!
"Tại sao vậy?"
Tôi đau lòng nằm bò ra bàn, cũng chẳng buồn nghe tiếng Anh nữa, "Sao vậy? Sao lại không đi?"
Cùng bàn liếc tôi một cái, môi mấp máy nhẹ, tôi cho rằng cậu ấy muốn thay đổi chủ ý, kết quả đáp án của cậu ấy vẫn ngắn gọn như cũ: "Thật sự có chuyện, không đi được."
Có chuyện gì quan trọng hơn cả đi mua sách ôn thi à?
Tôi mất mát thở dài, đây là lần đầu tiên hẹn Cùng bàn đi ra ngoài mà lại bị từ chối, so ra thì còn đả kích hơn cả việc xếp hạng hai.
Tôi còn muốn hỏi một chút, nhưng cậu ấy lại ra vẻ không muốn nói nhiều nữa, còn quay đầu tránh ánh mắt của tôi.
Tôi không thể làm gì khác hơn là thất vọng tiếp tục soát đề, soát tới soát lui bút không khống chế được viết luôn ra tên của Cùng bàn.
Aiz, tôi quăng bút xuống, ưu sầu nghiêng mặt một góc 45 độ nhìn lên trần nhà, cảm thấy mình sắp mất đi sự sủng ái của Cùng bàn rồi.
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Tôi chờ đợi Cùng bàn hồi tâm chuyển ý, nhưng đến tận khi tan học, cậu ấy cũng không nhắc lại chuyện này, tôi chỉ có thể ôm trái tim thủy tinh đau lòng về nhà.
Lúc ra khỏi cửa lớp học, tôi láng máng nghe được tiếng Bàn trước quay lại nói với Cùng bàn: "Bà xã cậu giận kìa, không đi dỗ đi à?"
Trong đầu tôi nghĩ, thì ra Cùng bàn có 'bà xã' rồi?
Từ xưa tới nay anh em vì gái mà bỏ nhau cũng chẳng phải chuyện gì lạ, thảo nào Cùng bàn không thương tôi nữa.
...
Cuối cùng vẫn chỉ có một mình tôi đi hiệu sách.
Trong hiệu sách người tới người lui mà không có Cùng bàn đi cùng bỗng thấy vắng lặng lạ thường. Không có ai dõi nhìn tôi chỉ điểm giang sơn trong sách thi, cũng không có ai lắng nghe tôi nói về công lao vĩ đại khi giải đề.
Cứ tiếp tục thế này, mua sách còn có gì thú vị nữa?
Tôi chọn mấy quyển sách thi, còn mua thêm rất nhiều bộ đề thi Đại học mới ra, mỗi bộ mua hai phần, tôi một phần, Cùng bàn một phần.
Tuy rằng cậu ấy trọng sắc khinh bạn, vì bà xã mà bỏ tôi, nhưng tôi vẫn là người đàn ông tốt trọng tình trọng nghĩa.
Cậu ấy giúp tôi thoát khỏi mệnh đào hoa, tôi quyết định dùng những quyển sách này làm lễ vật tặng cậu ấy, như vậy thì mấy tháng tới cậu ấy vẫn sẽ có đề để làm.
QUẢNG CÁOMgid
Hỗn hợp này làm mờ các nếp nhăn sâu mãi mãi! Viết ra công thức ..
Cách quan hệ lâu ra đàn ông ai cũng nên biết. Đọc ngay!
Hôi nách khỏi tiệt đến già nhờ thứ dễ kiếm này ai bị tôi chỉ cách
Lúc ra khỏi hiệu sách, ánh mắt ông chủ nhìn tôi hiện lên ánh sáng từ ái: "Bạn học nhỏ, trông cháu có vẻ là cậu bé ngoan thích học tập, lần sau đến đây chú sẽ giảm giá cho hén!"
Tôi nhìn ông chủ muốn nói lại thôi, trong lòng nói dù có giảm một nửa thì bộ đề thi chú bán vẫn hơi bị đắt, xem chừng sẽ không có lần sau đâu. Nếu không phải hiệu sách thường tới hôm nay đóng cửa thì tôi mới không đi vào cái chỗ lừa đảo này đâu.
Hậu quả của việc mua quá nhiều sách chính là còn chưa tới cửa xuống tàu điện ngầm thì tôi đã mệt đến không nhích nổi người.
Sau khi cân nhắc, tôi tìm một quán cà phê ven đường vào đó nghỉ một lúc, gọi một ly sữa nóng rồi gọi điện cho ông anh họ tới đón mình.
Trong lòng lại nghĩ tới những điểm tốt của Cùng bàn, bình thường những lúc thế này đều có Cùng bàn làm chân khuân vác, có mua nhiều sách hơn nữa cũng không phải lo gì cả.
Đang nghĩ vậy, tôi bỗng nhìn thấy bóng người của Cùng bàn bên ngoài cửa sổ thủy tinh.
Bằng vào tình nghĩa bấy lâu nay giữa tôi và Cùng bàn, cái người mặc áo phông đen, đội mũ lưỡi trai vừa ngầu vừa chất kia chắc chắn là Cùng bàn không thể sai được.
Bên cạnh cậu ấy có một cô gái mặc áo ba lỗ bó sát và quần sooc ngắn sexy, đang đứng đối diện vừa nói vừa ra dấu gì đó với cậu ấy.
Tôi vốn định xông ra gặp cậu ấy, nhưng nhìn thấy cô gái đó xong thì yên lặng thu chân lại, ngồi về chỗ của mình.
Xem ra đó chính là 'bà xã' của Cùng bàn.
"Hứ." Tôi hừ lạnh một cái, không có thời gian học hành nhưng lại có thời gian đi hẹn hò, Cùng bàn sa đọa quá rồi.
Tôi không phản đối chuyện yêu đương, nhưng vì yêu đương mà bỏ bê việc học thì không được. Là một người bạn cùng bàn nhiệt tình, tôi có nên đứng ra cứu rỗi cậu ấy hay không?
.. doc truyen
Danh sách
Thể loại
Tùy chỉnh
Tìm kiếm...
TruyệnTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhChương 5
TRONG LÒNG TÔI CHỈ CÓ HỌC HÀNH
Chương 5
Edit: Cháo
Lúc anh họ tới quán đón tôi, Cùng bàn đã đi cùng với nữ sinh kia. Tận mắt nhìn bọn họ lôi lôi kéo kéo nhau 10 phút trên đường, tôi càng quyết tâm phải cứu cậu ấy ra khỏi bể khổ
Tôi giao đống sách vào tay anh họ, hỏi ổng: "Anh có biết làm thế nào để một người chia tay với bà xã người ta không?"
Anh họ nghe vậy mà giật nảy người, vội vàng đưa đống sách cho Lớp trưởng theo ổng tới đây, quan tâm hỏi tôi: "Em họ à, thà hủy 10 tòa tháp chứ đừng phá hoại hạnh phúc nhà người ta. Em mời anh cốc trà sữa, anh sẽ chỉ cho em cách hành chết thằng kia."
Tôi nói với anh họ, tôi không muốn hành chết Cùng bàn, tôi chỉ muốn cậu ấy tập trung học hành mà thôi.
Anh họ căn bản không tin mấy câu nói xằng của tôi, uống ừng ực hết cốc trà sữa tôi mời: "Muốn tên kia chia tay không phải rất dễ à, em đẹp trai thế này chẳng lẽ không tranh được nữ sinh kia chắc. Chẳng lẽ có ai thoát được sức hấp dẫn của người nhà chúng ta sao"
Tôi không biết ổng lấy đâu ra sự tự tin đó, nghĩ một chút về vẻ ngoài của Cùng bàn, quyết định ăn ngay nói thật: "Nhưng mà, cậu ấy đẹp trai hơn em."
SPONSORED CONTENTAdskeeper
Mẹo trị dứt bệnh xương khớp, thoái hóa, thoát vị tận gốc tại nhà
Rolex bán đồng hồ bản sao siêu rẻ nhân kỷ niệm 110 năm thành lập
"Không thể nào?" Anh họ nửa tin nửa ngờ, chỉ Lớp trưởng đang ngồi bên cạnh ổng hỏi tôi, "Có đẹp trai như tên này không?"
Tôi cẩn thận quan sát khuôn mặt Lớp trưởng của anh họ, anh ấy và Cùng bàn là hai loại hình hoàn toàn khác nhau, mặc dù tướng mạo của họ đều rất đàn ông, nhưng một người là núi băng, người kia là núi lửa, không thể so sánh với nhau được.
Tôi so tới so lui một lúc, cuối cùng đưa ra kết luận: "Có lẽ Cùng bàn hơn một chút."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro