
2
Chương 11: Tiến vào tập đoàn TCL
Đêm qua Tiffany rất khuya mới rời đi, Trình Mộ Thanh ngủ cũng rất trễ.
Buổi sáng lúc cô còn đang ngủ, Tiểu Sica chạy vào nhìn người đang ngủ vùi ngủ dập, hai tay chóng nạnh, chân nhỏ dạng ra " TIffany , bổn thiếu gia cho người một phút đứng dậy nếu không đừng trách tại sao giường bị sập".
"59"
"58"
"57"
"56"
Người nằm trên giường vẫn như cũ không có nửa điểm động đậy.
"5....4....3....2.."
Một giây cuối cùng, cô mở to mắt, từ trên giường nhảy xuống vọt vào phòng tắm ngoan ngoãn làm vệ sinh cá nhân.
Tiểu Sica lúc này vừa lòng nở nụ cười xoay người rời đi ra ngoài bắt đầu ăn sáng, đối với thủ đoạn như vậy, trăm thử trăm thắng
. Sau 10phút, Tiffany đến bàn ăn - " mẹ nói với con nha, những thứ đó toàn bộ là đồ thuê, con đừng có tức giận mà làm gãy hay làm bể gì cả nhá, nếu không, phải bồi thường tiền.
" Cũng không biết vì sao, đứa con này cô sinh ra căn bản không hề giống cô, chỉ cần thằng bé tức giận liền đem đồ đạt quăng lung tung, đây cũng chính là nguyên nhân mà ở sân bay cái lốp xe taxi bị thủng ...
Vốn đang nghĩ thằng bé có gì khác dị, ngoại trừ mấy thứ này, thì tất cả những gì còn lại thằng bé hết thảy bình thường đương nhiên không bao gồm chỉ số thông minh
Tiểu Sica gật gật đầu - " chỉ cần mẹ ngoan ngoãn, con không tức giận thì nơi này sẽ bình an......."
Tiffany liếc thằng bé, như thế nào cảm giác trong lời nói giống như là đang uy hiếp cô vậy?
Bất quá nhiều năm nay đây là biện pháp duy nhất thằng bé dùng để kêu cô rời khỏi giường, nếu không cô nhất định sẽ không ngồi dậy .
"Tốt lắm bảo bối, mẹ phải ra ngoài, hôm nay có công ty tìm mẹ, con ở trong nhà đợi, chờ mẹ về sẽ dẫn con đi tìm nhà trẻ"
"Dạ, mẹ đi đi"- Tiểu Sica có vẻ rất hiểu chuyện.
Nửa tiếng sau, tập đoàn TCL
Lúc Tiffany xuất hiện ở công ty, nhất thời tiếng người ồn ào, cô không phải là nhân viên của công ty nhưng là nhà thiết kế đảm nhiệm thiết kế trang phục lần này .
Trang phục đơn giản thanh thuần của cô, làm cho người ta ấn tượng vài phần, hơn nữa người trợ lý đặc biệt chiêu đãi - " Xin chào, tôi là Choi Siwon , trợ lý của Tổng Tài."
"Xin chào, Tôi là Tiffany Hwang" - Tiffany hào phóng nói.
" Tổng Tài sẽ đến ngay, mời tiểu thư đến phòng khách trước"-Siwon lễ phép nói, thật ra Tiffany đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc cho anh, không nghĩ tới cô là một thiếu nữ xinh đẹp như vậy
"Được, cám ơn"- Tiffany vừa định đi liền gặp Hyoyeon đang vô cùng kích động .
"Này, Fany, sao cậu đến đây?" - Hyoyeon chạy đến hỏi
"A, lần này biểu diễn trang sức cho công ty, trang phục là mình thiết kế" "Thật sao? Mọi người nói nhà thiết kế từ Anh trở về là cậu? Mình ngu thật, nên nghĩ sớm hơn chứ" -Hyoyeon nói - " Như vậy chúng ta mấy ngày nay đều có thể làm việc cùng một chỗ?"
"Tất nhiên" - Tiffany nhỏ giọng -" Được rồi, không thèm nghe cậu nói nữa, hiện tại phải đi họp, chút nữa cùng nhau ăn cơm".
"Được".
Chương 12: Oan Gia Ngõ Hẹp
Sau khi TIffany đi, Tiểu TIffany lấy ipad ra, sau đó tìm kiếm tư liệu về Kim Hyoyeon
. Mẹ nói, cha bỏ chạy, không cần mẹ con cậu, chính là đêm qua những gì mẹ nói với mẹ Hyoyeon thì bé đã nghe được hết, cho nên nhất định phải điều tra cho rõ, đương nhiên phải nhờ mẹ Hyoyeon xuống tay.
Không có biện pháp, không như những đứa nhỏ khác, bé không có nét nào giống b aba của mình, nếu không cần gì bé phải nhọc công nhọc sức đi điều tra, tìm hiểu chứ!
Lớn lên mà giống mẹ, cũng là một loại thống khổ a!
-Tập Đoàn TCL
- Nhìn vào thời gian, TiểuSica cười hắc hắc, hiền phụ, giữa trưa tiện lợi đi gặp tình yêu.
-Tập đoàn TCL-
Tiffany ngồi trong phòng khách, thư ký bưng một ly cafe lên, cô chuyên chú nhìn bản thảo thiết kế trong tay
. Lúc sau, nhân viên lần lượt đi vào, Tiffany biết đã sắp đến cuộc họp nên khép bản thiết kế lại, phấn chấn tinh thần.
"Mời Tổng Tài" -Siwon lên tiếng, Jessica đi đến.
Tiffany hít sâu một hơi, nhất định phải làm cho tốt, nhưng vừa thấy người đàn ông kia, trong nháy mắt cô như bị sét đánh trúng.
Như thế nào là anh ta? Chính là người năm năm trước cùng cô phát sinh xxoo, đây không phải gọi là oan gia ngõ hẹp chứ?"
Cô về nước lần đầu tiên liền gặp anh ta. Hơn nữa anh ta còn là tổng giám đốc của TCL?
Tiffany có chút trở ngại, tương phản, Jessica cũng nhìn thấy cô, nhưng chỉ thản nhiên đảo qua, đi đến trung tâm - " Xin chào mọi người, tôi là Jessica Jung".
Jessica Jung ? Là tên của anh ta? Không hiểu sao, Tiffany bắt đầu khẩn trương .
. "Xin mời Tiffany Hwang giới thiệu qua khái niệm lần này với mọi người..."- Jessica tuyên bố
Vì thế thật lâu không hề thấy động tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Tiffany
"Hwang Tiểu Thư, Hwang Tiểu Thư...." - Siwon kêu hai tiếng, Tiffany giật mình ngẩng đầu nhìn bọn họ. "Tổng Tài mời cô giới thiệu khái niệm của lần này" - Siwon nhắc nhở.
"A"- Tiffany cố gắng làm cho cảm xúc trấn định lại, vừa rồi anh ta tiến vào căn bản hoàn toàn xem cô như người xa lạ.
Trước hết không cần tự hỗn loạn như vậy ...
Nghĩ nghĩ, Tiffany hít sâu, đi qua - " Hiện tại tôi muốn giới thiệu đơn giản cho mọi người, lần này trang sức của tập đoàn TCL tượng trưng cho sự thuần khiết, hạnh phúc..."
Jessica ngồi trên ghế, một tay để lên bàn, sắc mặt tản ra, nhìn đến Tiffany đang từ từ nói, hào phóng, giỏi giang như là một cao thủ ..
Phụ nữ như vậy, nguyên lai cũng có thể hấp dẫn người ...
Tiffany chính là người khi tập trung đến công việc sẽ quên hết mọi thứ, cho nên lúc cô giảng thuật, sớm đã đem Jessica lên đến chín tầng mây ..
Chương 13: Phục Vụ
Hội Nghị vừa chấm dứt, Tiffany vội vã đi ra ngoài..
HwangTiểu Thư.." - Mới đi được vài bước, Siwon đã gọi cô lại
Tiffany quay đầu, nhìn anh ta - " Có chuyện gì sao?"
"Tổng giám đốc mời cô đến văn phòng một chuyến" -Siwon nói, vừa nãy lúc họp tổng giám đốc nhìn cô không rời mắt, chẳng lẽ Tổng Tài coi trọng cô ấy?
Nhưng mà Tổng Tài không phải thích Choi Tiểu thư sao
? "Có thể không đi được không?" -Tiffany hỏi
Siwon sửng sốt, từ trước đến nay chưa có một người phụ nữ nào từ chối đến văn phòng Tổng Tài, sau đó cười cười- " Cô vẫn là nên đến văn phòng đi..."
"... ....." Vì thế hiện tại Tiffany chỉ có thể kiên trì đến ...
Không có việc gì, dù sao cũng chỉ là một lần hợp tác, sau này sẽ không gặp lại nữa, cho dù chết cô cũng không thừa nhận ! Tính toán một chút vẫn là đến văn phòng, Tiffany gõ cửa.
"Vào đi".
So với năm năm trước thì âm thanh bây giờ có thêm " từ tính " hơn, Tiffany đẩy cửa vào, nở một nụ cười -" Xin hỏi, Jung Tổng có chuyện gì tìm tôi sao?"
Jessica ngẩng đầu, tùy ý đảo qua thân thể cô, sau đó nhấn điện thoại nội bộ -" Đem một ly cafe vào đây".
"Không, không cần"- Tiffany cự tuyệt, chính là Jessica căn bản không để ý đến lời nói của cô.
"Ngồi đi".
Tiffany lại muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ rằng anh ta cũng không để ý đến mình nên từ tốn ngồi xuống, lúc này thư kí đem cafe đến trước mặt cô -" Cám ơn".
Thư kí mỉm cười lui ra ngoài ... "
JUng Tổng, tìm tôi có chuyện gì sao?" -Tiffany theo bản năng hỏi.
Lúc này anh ngẩng đầu, con ngươi màu lục mang theo vài phần phức tạp nhìn cô -" Cô nhìn thật rất quen..."
"Lạch cạch" một tiếng, Tiffany không cẩn thận bị đổ cafe lên người, cô nhanh đứng dậy lau chùi ...
Jessica khóe miệng gợi lên, thân hình lười biếng nghiêng sang một bên -" Nhìn thật khẩn trương".
Tiffany cười, phủ nhận -" Không có".
"Không có? Phải không?" -Jessica im bặt, đứng dậy, chậm rãi thản nhiên đến trước mặt của cô, bóng dáng cao lớn lập tức liền làm cho dáng hình của cô trở nên nhỏ bé .
Tiffany mang giày cao gót, không khỏi lui về phía sau, chính là không cẩn thận thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống đất, Hách Liên Tuyệt nâng tay đỡ vòng eo mảnh khảnh của cô .
. Chính là gần gũi như vậy, gương mặt của Tiffany có chút ửng đỏ, cúi đầu đẩy anh ra - " Cám ơn".
Nhưng sau đó Jessica không buông cô ra, tao nhã nâng cánh tay chậm rãi vén tóc trên trán của cô, cho dù là mang giày cao gót nhưng Jessica cũng cao hơn cô một cái đầu, cô ngẩng lên nhìn anh, một gương mặt hoàn mỹ không tì vết, lông mi rậm, con ngươi màu lục làm cho tâm của cô nhảy loạn .
"Jung Tổng, anh có thói quen phục vụ phụ nữ như vậy?" -Tiffany có chút tức giận,trừng to mắt nhìn anh .
Chương 14: Khái niệm của phục vụ "Phục vụ?"
- Anh nhíu mày, buông cô ra, Tiffany lúng túng ..
"Bình thường đối với đàn ông mà nói phục vụ thì chỉ có một loại"- Jessica chậm rãi nói.
"Một loại gì?" -Tiffany theo bản năng thốt hỏi.
"Phục vụ trên giường".
Gương mặt Tiffany ửng đỏ đến mang tai, cái sự tò mò giết chết con mèo chính là đây ..
Nhìn thấy bộ dáng lúng túng, gương mặt ửng đỏ của cô, tâm tình của Jessica trở nên tốt hơn, nét mặt biểu lộ một độ cong -
" Tiffany , cô còn......"- Jessica định nói thì cửa phòng làm việc bị đẩy ra Choi Hara xuất hiện ở cửa, thấy được hai người đang trong phòng, nhất thời nụ cười trên mặt lập tức trở nên tối sầm lại.
Tiffany cùng Jessica quay lại nhìn thấy Choi hara .
Là cô ấy? Choi Hara ?
"Jess...." - Nhìn Jessica, bất đắc dĩ tái sinh khí, ghen tị, nhưng phải giả vờ duy trì nụ cười .
Vào cái giây phút trìn thấy Choi Hara ngay lập tức nụ cười trên mặt Jessica cũng không còn nữa
- " Sao cô lại đến đây?"
"Đến tìm anh ăn cơm ."
Nói xong, Choi Hara đi qua, nắm trụ cánh tay của anh vô cùng thân thiết, nhưng Jessica dừng lại, đẩy cô ra
. Choi Hara đầu tiên là cười xấu hổ, nhưng không làm gì hết ..
" Giới thiệu cho cô, đây chính là nhà thiết kế vừa từ Anh trở về - Tiffany Hwang tiểu thư, cũng là người đảm nhiệm thiết kế trang phục cho cô lần này" - Jessica giới thiệu.
Nghe được tên Tiffany, Choi tiểu thư xoay người - " Thì ra là cô?" Tiffany nở nụ cười
- " Choi Tiểu Thư, chúng taâm Na lại gặp nhau rồi". "Jess nói với tôi là có một nhà thiết kế từ Anh trở về nhưng tôi không nghĩ chính là cô"- Choi Hara cao hứng, nếu như là tiffany thì sẽ không có quan hệ gì với Jess, như vậy càng yên tâm hơn.
"Ừ, thật đúng lúc tôi có việc phải đi, hai người cứ từ từ nói chuyện " - Tiffany nói.
"Ừ, tạm biệt"
"Tạm Biệt"
Nhìn thấy hai người quen biết cùng nhau nói chuyện, Jessica trở nên lạnh như băng chậm rãi đứng dậy.
Tiffany đi rồi, Choi Hara đến trước mặt anh .
"Hai người quen nhau sao?"
"Lúc em đi Anh biễu diễn, chính là do cô ấy thiết kế trang phục, cô ấy thật sự rất tài năng" - Choi Hara nói.
"À!" "Cho nên anh không cần chú ý ....."
"Nếu tôi nhất định chống lại nó?" - Jessica nghiêng người hỏi Choi Hara.
Nhất thời gương mặt của Choi Hara trở nên khó coi -" Jess, anh nhất định phải dùng biện pháp này để nổi cáu với em sao?"
Jessica nở một nụ cười tao nhã có cả nguy hiểm, đôi con ngươi thay đổi - " Nếu không phải là nổi cáu mà là thật thì sao?"
Jessica vĩnh viễn không bao giờ làm người phải chờ đợi trong tình yêu .. Choi Hara nhìn anh, tạm dừng một chút, cuối cùng vô lực cười -
" Em biết anh sẽ không...."
Chương 15:
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Vào lúc giữa trưa, Tiểu Sica cầm chính tình yêu của mình xuất hiện ở TCL, bây giờ đã đến giờ cơm trưa, người đến người đi, tuy rằng TCL có nhà ăn nhưng rất nhiều người thừa dịp nghĩ trưa để ra ngoài một chút.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Tiểu Sica mặc áo khoát nhỏ, lưng đeo ba lô xuất hiện, rất nhiều người nhìn thấy Tiểu sica , sau đó mỉm cười, đứa nhỏ nhà ai mà đáng yêu như vậy
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">? Nhưng mà ngoài cửa có bảo vệ nên Tiểu Sica không được vào trong ..
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Lúc sau,Jessica từ trong đi ra, ngay lúc Tiểu Sica đang nhức đầu thì liền thấy anh vì thế bật người chạy tới - " Chú ơi..."
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Nghe được tiếng gọi, Jeesica nhíu mày, cúi đầu nhìn đến tiểu tử nhỏ trước mặt mình, nhìn thấy Tiểu Sica, anh có một loại cảm giác thật thân thiết, anh ngồi xổm xuống, nhìn nhìn, thật sự cảm thấy giống người nào đó ...
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Cháu gọi chú sao?" - Jessica hỏi
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Đúng, là gọi chú đó, chú ơi, có thể mang cháu vào trong được không?" -Tiểu Sica mỉm cười ngọt ngào hỏi.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Jessica quay đầu lại, thấy thằng bé chỉ vào công ty của mình, sau đó xoay người nhìn Tiểu Sica - " Cháu vào đó làm gì?"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Nghĩ đến đây, tròng mắt Tiểu Sicaxoay chuyển - " Dạ, mẹ cháu làm trong đó, buổi sáng mẹ cháu vẫn chưa ăn sáng, giữa trưa mẹ cháu lại không thích ăn đồ bên ngoài mà dạ dạy của mẹ thì không tốt cho nên cháu mới đem bento đến cho mẹ cháu"- Nói xong, thằng bé vỗ vỗ hộp bento ...
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Nhìn thấy khuôn mặt thằng bé ê ẩm, nghĩ bất luận là kẻ nào cũng không thể cự tuyệt. "Vậy tại sao cháu lại nhờ chú?" - Đối với thằng bé, Hách Liên Tuyệt đặc biệt tốt bụng.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Bởi vì trên người chú mặc toàn là Armani, một thân hàng hiệu nhất định là người có địa vị cao trong công ty này, à nhưng lí do chính là chú rất đẹp trai ..." - TiểuSica cười hì hì, nói
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Đẹp trai? Jessica nở một nụ cười, từ ' đẹp trai' phát ra từ miệng của đứa nhỏ sẽ chân thật hơn so với vô ngàn phụ nữ khác.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Không nghĩ cháu thật hiểu biết về hàng hiệu, được, chú mang cháu vào"- Jessica Tuynói
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">" Cám ơn chú . Ôm một cái nào" - Tiểu Sica vươn hai cánh tay nhỏ bé ra.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Ôm? Jessica đã từng ôm rất nhiều người phụ nữ, nhưng ôm đứa nhỏ thì chưa từng, bất quá nhìn Tiểu Sica không hiểu sao anh có cảm giác không thể nào cự tuyệt được vì thế ngồi xổm xuống ôm thằng bé đứng dậy.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Tổng Tài cái việc này...?" - Người bảo vệ nhìn thấy Tổng Tài ôm một đứa nhỏ nhịn không được hỏi.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Chú ấy là ba cháu"- Hách Liện Tuyệt chưa trả lời thì Tiểu Trạch liền giành phần mở miệng, sau đó ôm Hách Liên Tuyệt tuyên bố
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">. Jessica run rẩy một chút, không nói gì ôm thằng bé vào bên trong. Hiện tại là giờ nghĩ trưa nên rất đông người, nhân viên trong công ty thấy Jessica ôm một đứa nhỏ, không khỏi mà nhìn chằm chằm ..
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Chú ơi, để cháu ở đây là được rồi" -Tiểu Sica mở miệng. Jessica ngồi xổm xuống, thả thằng bé ra, kỳ lạ thật có cảm giác loại dị dị xẹt qua người.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">"Chú ơi, vừa rồi cháu nói chú là ba cháu, chú có ngại không?" Tiểu Sica mở to con mắt nhìn Jessica hỏi, thằng bé cố ý hỏi, bởi vì như vậy muốn đến công ty này sẽ dễ dàng hơn.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Chương 16: Cô ấy là mẹ cháu?
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Nhìn đến ánh mắt kia, cảm giác giống một người phụ nữ nào đó....
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Vì cái gì mà cháu hỏi vậy?" - Jessica hỏi
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Bởi vì TiểuSica không có ba a..." -Tiểu Sica mang theo vài phần đáng thương.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Nghe thằng bé nói vậy, Jessica có điểm đau long, sờ sờ đầu của thằng bé - " Cháu tên Tiểu Sica sao?"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Vâng?! Mẹ cháu đặt cho cháu đó, có dễ nghe không?" -Tiểu Sica sắc mặt thay đổi rất nhanh, vừa nãy là bộ dạng ưu thương thì bây giờ lại tươi cười.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Tiểu Sica , Tiểu Tử" - Jessica nói hai tiếng, cuối cùng không khỏi bật cười
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Tiểu... Tiểu Sica " - Hyoyeon vừa lúc ra ngoài liền thấy Tiểu Sica
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> - " Con thế nào lại ở đây?" "Mẹ Hyoyeon"- Tiểu Trạch lôi kéo áo của cô - " Con mang bento đến cho mẹ ."
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> - Nói xong Tiểu Sica vỗ vỗ vào cái ba lô .
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">Jessica đứng dậy, thân hình cao 1m8, như là thái sơn bao trùm cả Hyoyeon nhíu mày hỏi - " Cô là mẹ thằng bé?" Hyoyeon cúi người nhìn Tiểu Sica, xấu hổ gật đầu - " Vâng, đúng vậy"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Không hiểu sao trong lòng của anh có chút thấy vọng, Jessica cúi người, tay ôn nhu sờ sờ tóc Tiểu Sica - " Tốt lắm,chú phải đi"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">. "Chú ơi, chú tên là gì?" - Tiểu Sica cười nói Anh nở một nụ cười
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">- "Jeesica Jung "
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Vâng, chú ơi hẹn gặp lại..." - Tiểu Sica phất phất tay, đối với người đàn ông này, ấn tượng để lại cho bé không nhỏ nha. Nếu như ba ruột hỗn đãn như trong lời nói thì người đàn ông này có thể làm ba của mình mà? Tiểu Sica trong lòng tính toán.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">"Hẹn gặp lại"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">. Nhìn thấy bộ dạng ôn nhu của Jessica , Hyoyeon nghĩ đến chính mình đang nhìn lầm rồi, không nghĩ anh ta ôn nhu đối xử với một đứa nhỏ như vậy!
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Lắc lắc đầu, Hyoyeon kéo Tiểu Trạch vào trong - " Tiểu Sica, con như thế nào lại đến?" "Mẹ Hyoyeon , mẹ xem, cái này là con làm cho mẹ nha, có phải rất đáng yêu không? Mẹ nếm thử một chút ..." - Tiểu Sica miệng mồm nhanh nhảu.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> Jessica đứng đó, nhìn thấy bọn họ vừa nói vừa ăn, lúc này di động vang lên. "Jess sao còn chưa đến?"
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Lập tức đến" - Jessica cúp điện thoại hướng ra ngoài mà đi.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);"> "Tốt lắm, con nói rốt cuộc vì chuyện gì mà tìm mẹ vậy?" - Hyoyeon nhìn TiểuSica hỏi
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">. "Không có chuyện gì, Tiểu TSica chỉ là nhớ mẹ Hyoyeon nha, nên muốn đến gặp mẹ..." - Tiểu Sica lôi kéo tay của cô làm nũng "Được, đứa con này, con làm mẹ Hyoyeon phải ngất đi thôi, muốn gì thì hỏi đi ..." - Hyoyeon trêu ghẹo.
<chú ấy="" là="" ba="" cháu="" style="margin: 0px; padding: 0px; color: rgb(51, 51, 51); font-family: Verdana, Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 11px; line-height: normal; text-align: start; background-color: rgb(127, 201, 255);">"Hắc hắc, chỉ biết là cái gì cũng không gạt được mẹ Hyoyeon, là như vậy nè, mẹ có biết Tiểu Sica không có ba, thường xuyên bị khi dễ ...." - Tiểu Sica lại bán manh giả bộ vô tội đứng dậy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro