Ông ta không xứng.
"Nhưng Park Chaeyoung, tôi mong, con của chúng ta là con trai."
"Tại sao ?"
"Cô không cần biết lí do. "
Ba của anh, là một người trọng nam khinh nữ đến đáng sợ. Nếu như Park Chaeyoung mang thai con gái, mạng sống của cô, đến cả Jeon Jungkook anh cũng không thể bảo toàn được.
Nói gì đến đứa bé này ?
Ông sẽ coi nó là thứ nghiệt chủng không hơn không kém. Nhẹ, đánh đến sảy thai như những người khác, nặng, cả mẹ và con đều không có khả năng sống sót.
"Anh không phải trọng nam khinh nữ chứ ? Jeon Jungkook, là anh muốn tôi sinh con cho anh."
"Sẽ không ! Park Chaeyoung, đừng có nghĩ vẩn vơ, tôi sẽ đối đãi với nó thật tốt."
Park Chaeyoung cảm thấy mình đã quá khích, liền im thim thít.
Cô chỉ lo, một gia tộc lớn như nhà họ Jeon, sẽ không thể nào chấp nhận được sự tồn tại của một đứa con gái.
Bởi vì, lời đồn về cách ông Jeon đối xử với những vị phu nhân trước của mình khi họ mang thai con gái, không hề dễ nghe chút nào.
Thậm chí, Park Chaeyoung còn cảm thấy có phần man rợ và độc ác.
"Jungkook, mấy lời về ba anh, có phải thật không ?"
"Đừng có nhắc tới ông ta."
Sở dĩ jeon Jungkook muốn rời khỏi nhà họ Jeon, cũng một phần là vì hành động của ông quá ghê tởm.
Ông không ngần ngại về việc trực tiếp giết hại con của mình, chỉ bởi vì chúng là con gái.
Mà anh, Jeon Jungkook, anh lại là con trai duy nhất của ông.
Cho nên, mọi thứ ông dạy anh, là về một thế giới tàn nhẫn, chỉ có máu me, chỉ có sự tàn khốc.
Nếu không tàn nhẫn, sẽ không bảo vệ được bản thân, sẽ bị kẻ khác dẫm đạp lên.
"Tôi rất hiếu kì, Jungkook, sao anh chưa từng nhắc tới ba anh ?"
"Ông ta không xứng !"
Một kẻ ghê tởm như ông ta, đáng lẽ ra, phải bị trời chu đất diệt rồi, nhưng, ông ta vẫn còn sống, thậm chí, còn sống rất tốt.
Tận mắt nhìn em gái của mình bị đánh chết, anh còn có thể coi ông ta là cha mình sao ?
"Park Chaeyoung, cô nghe rõ đây, cho dù cô có mang thai con gái, cô cũng phải nói với ông ta là con trai. "
"Nhưng..."
Cho dù có giấu được trong thời gian mang thai thì có sao ? Khi sinh, không phải là rõ nhất sao ?
"Nếu cô muốn sống, tốt nhất là làm như những gì tôi bảo."
Park Chaeyoung mím môi lại, cô gật đầu.
Mặc kệ Jeon Jungkook muốn cô làm gì, chỉ cần có thể giúp cô bình an sinh con ra, anh bảo cô làm gì cũng được.
Sự an toàn của con, là trên hết.
"Đi nghỉ đi. Suy nghĩ nhiều, sẽ không tốt cho con."
Park Chaeyoung quay trở về phòng cho khách. Suốt hơn bốn tháng kết hôn, chỉ có một ngày duy nhất, cô ở trong phòng tân hôn của hai người.
———-
Bốn tháng sau, như thường lệ, Jeon Jungkook cùng Park Chaeyoung tới bệnh viện khám thai định kỳ.
"Jeon thiếu, khả năng là một bé gái."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro