Chúng ta kết hôn đi.
"Cứ từ từ thưởng thức, tôi sẽ đem cho cô những món 'ngon tuyệt hảo' sau."
——-
"Con mẹ nó, rốt cục các người làm ăn kiểu gì vậy hả ?"
"Park thiếu, xin ngài cho chúng tôi thêm một chút thời gian, chúng tôi nhất định sẽ tìm được Park tiểu thư."
Park Chanyeol đến đau đầu với đám vô dụng trước mặt. Park Chaeyoung cô đã biến mất hai ngày rồi, mặc dù không phải một thời gian dài, nhưng vẫn có khả năng cô đang gặp nguy hiểm, bằng không, cô cũng không liên lạc lại với anh.
"Đang tìm cô ta ?"
Giọng nói quen thuộc, nhưng tại sao lại cảm thấy xa lạ đến vậy ?
Park Chanyeol quay người lại, bóng dáng của Jeon Jungkook hiện lên trước mắt anh.
Anh không khỏi bàng hoàng, Jeon Jungkook trước mắt hoàn toàn là một con người khác.
"Jeon Jungkook, vốn biết anh chẳng có ý đồ tốt đẹp gì, anh đem cô ấy đi đâu rồi ?"
Đúng là thanh mai trúc mã mà, người đến sau như Jeon Jungkook anh chẳng thể nào chen vào nổi.
Cho dù Park Chaeyoung trước giờ đều bị anh mê hoặc tâm trí, nhưng cô lại vẫn không hề giữ khoảng cách với Park Chanyeol, thậm chí, còn thân thiết với anh ta.
"Tôi có nghĩa vụ phải nói cho cậu ? Tôi muốn đem cô ta đi đâu, có liên quan tới cậu sao ?"
"Anh... Jeon Jungkook, anh đừng quên, là anh có lỗi với nhà họ Park trước !"
Trong lời nói của Park Chanyeol, ý tứ của anh rất rõ ràng, Jeon Jungkook quả thực đã kéo cả nhà vô tội của cô vào cuộc chiến giữa nhà họ Park và nhà họ Jeon.
Nhưng... Jeon Jungkook lại không cho rằng mình sai.
"Tôi có lỗi với nhà họ Park ? Khốn kiếp, cậu còn không biết đám hạ đẳng đó đã đối xử với con tôi ra sao hả ?"
Park Chanyeol hai tay nắm lấy cổ áo của Jeon Jungkook, trừng mắt nhìn.
"Jeon Jungkook, đừng tưởng tôi không biết, anh tiếp cận Chaeyoung là vì cái gì."
Park Chaeyoung và Park Chanyeol vốn dĩ là thanh mai trúc mã, đều được nói là trời sinh một đôi, trời đất tác thành cho hai người, nhưng, chỉ vì sự xuất hiện của Jeon Jungkook, mọi thứ đều đảo lộn.
Cô không những không nghĩ đến hôn ước của hai người từ nhỏ, mà còn nhẫn tâm từ chối Park Chanyeol, đem tình cảm của anh coi như không khí.
"Đúng, tôi quả thực tiếp cận cô ta vì mục đích !"
"Park Chanyeol, cậu đúng là thứ vô dụng, ngu ngốc ! Người mình yêu mà cũng đem dâng tận tay cho một kẻ khác."
Lúc đó, anh nhu nhược, Park Chanyeol thừa nhận. Anh chỉ cầu mong Chaeyoung của anh được hạnh phúc bên người mình yêu, cho nên mới nhắm mắt làm ngơ chuyện Jeon Jungkook lợi dụng cô.
Nhưng... anh sai rồi.
Lẽ ra anh phải kéo cô ra khỏi tên khốn Jeon Jungkook, chứ không phải để cô càng lún sâu vào cái tình yêu không kết quả này.
"Đừng lo... tôi sẽ đối đãi cô ta thật tốt, sẽ không để cậu thất vọng đâu. Nói không chừng, tôi sẽ để đôi cẩu nam nữ các người gặp nhau !"
Nói rồi, Jeon Jungkook dứt tay Park Chanyeol ra, anh quay người ra khỏi trung tâm kiểm soát. Anh trở lại căn phòng đang giam nhốt Park Chaeyoung.
Cô vẫn đang ngồi ở góc tường, gương mặt cứ cúi gằm xuống đất.
"Park Chaeyoung, chúng ta kết hôn đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro