9
Nó nghe vậy đã đi nhanh lại, cánh cửa lớp bị kéo ra một cách thô bạo trước khi đến trước mặt người kia, Ricky quét mắt quanh lớp một lượt rồi đe dọa.
- Đứa nào mà tọc mạch với ai thì biết hậu quả đấy tao không nể nang gì ai kể cả là con giáo viên đâu
Cả lớp nghe vậy, lập tức biết điều mấy bạn học đi ra đuổi học sinh lớp đứng ngoài về rồi đóng cửa lớp lại Ricky đứng trước mặt người kia vênh mặt lên.
- Sao ? định va nhau như nào đây ?
Nó đến trước người kia cả lớp nhanh chóng chia thành hai phe đứng hóng chuyện người kia không vội động thủ mà cất giọng cợt nhả.
- Ái chà khá quá nhờ mày biết tao là ai không ?
Ricky nhún vai, thái độ bất cần của nó đủ hiểu rằng chỉ cần động tay một chút là sẵn sàng có đứa tiếp theo bị nó cho nhập viện.
- Không biết
- Ba tao là hiệu trưởng cái trường này
- Ba tao là Lee Jeonghyeon
Nó cụt ngủn đáp lại.
- Đúng vậy nên tao với mày...
- Là anh em
Cả lớp đơ người nhìn hai nhân vật lớn trước mặt mà không hiểu chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ người đẹp gặp nhau lại có cách chào hỏi nó ngố tàu như này hả ? mà thôi kệ, miễn sao đừng có đánh nhau là được các bạn học trong lớp sau đó cũng biết đường giải tán đám đông, ai về chỗ nấy người kia đi lại bá vai nó cười cười nói.
- Ghê gớm quá nhỉ khiêu khích anh hơi nhiều đấy
Ricky cười chọt chọt vào eo người kia.
- Hyung là căng trước đấy đừng có đổ lỗi cho em sinh viên năm nhất không lo đi học còn dám đến đây gây sự em méc chú Kamden lêu lêu
Người kia nghe vậy cũng huých nhẹ vai nó.
- Mày nói đi tao méc chú Jeonghyeon là mày trốn tiết hai lên phòng ba tao uống coca với ăn vạ đòi đổi giáo viên đấy
- Ờ...méc đi em có chú Jay bảo kê đấy
- Sợ ghê không biết ai kia bị ba...
- Im mồm huynh lại ngay Seungeon
Nó chưa kịp để người kia nói hết câu đã lấy tay bịt mồm Seungeon lại suýt nữa thì cả cái lớp này biết nó mười bảy tuổi đầu rồi còn để ba phải bế tại sao cái chuyện cỏn con đó mà cả Seungeon lẫn Jay đều biết thế ? có phải lại là người ba đáng kính của nó mang đi khoe không ?.
Lạy chúa...Lee Jeonghyeon trước giờ là người kiệm lời, chuyện đời tư của hắn cũng chẳng hé răng với ai trừ khi hắn tự nói, còn sự việc này Ricky nghĩ cũng chẳng đáng gì mà mang ra kể nhân viên trong công ty dù có lời ra lời vào chắc cũng sẽ không đến tai Jay hay Seungeon vậy ai ? ai nói ? không lẽ lần này là Lee Jeonghyeon nhiều lời thật ?.
Nếu ba mà kể chuyện này với hai chú nó hoặc với Seungeon thì dù ba có là ông tổ tôi Shen Ricky này cũng sẽ đập ba ra bã Lee Jeonghyeon.
Ricky kéo Seungeon ra khỏi lớp, mấy bạn học trong lớp nhìn theo nhưng nó quay lại lườm một cái khiến tụi kia rén liền đi vào trong.
Canteen
- Rồi giờ nói xem, hyung đến đây làm gì ?
- Đến chơi, gì mà căng thế baby
- Aish...đựng gọi em là baby, em đấm lõm đầu hyung cũng được đó chứ baby cái quần
Yoo Seungeon bất lực, thôi được rồi có là bố con cũng đừng giống nhau thế được không ? nó mà cứ ngang ngược với ngông cuồng như này thì sau này ai dám lấy chứ ba nó ế đến giờ chắc cùng vì lý do này.
Cha truyền con nối, tính tốt đâu không thấy chỉ được cái tính hổ báo bốc đồng của Lee Jeonghyeon tuy nói hắn bây giờ trong ngoài như một, hoàn toàn là một tên mặt than nhưng chỉ khi ở với Ricky thì cơ mặt hắn mới hoạt động.
Nhưng vậy cũng đủ biết hẳn là Lee Jeonghyeon đã có một thời niên thiếu dữ dội lắm chắc cũng trẻ con chẳng kém nó bây giờ nhỉ ? khéo có khi còn hơn là đằng khác.
- Sao mày tính nóng như kem thế ? ở với chú Jeonghyeon suốt nên bốc đồng giống nhau chăng ? à không chú Lee Jeonghyeon giờ trầm tính rồi còn mày lại bốc đồng giống chú ấy thời trẻ hả em ?
- Gì ? sao anh biết thời trẻ ba em bốc đồng nông nổi ? chú Kamden kể chứ gì? hứ..ba em bảo chú ấy kể sai sự thật đó thì sao ?
Yoo Seungeon thề là nếu nó không phải em cậu thì cậu đã đập nó ra bã rồi cãi nhau với nó thì đến ba cậu, không kể Kamden hay Jay đều bị nó vặn cho không nói được lời nào tuy vậy nhưng vẫn không thể cho là nó láo vì nó nói chuyện rất điềm đạm lẽ phép chỉ là nói câu nào nó bẻ câu đó thôi bất lực lắm Seungeon còn đang thắc mắc không biết Lee Jeonghyeon dạy nó kiểu gì mà ngày xưa nó ngoan hiền dễ thương bao nhiêu thì bây giờ nó ngổ ngáo bấy nhiêu.
Hết lời Seungeon nói mỗi một câu với Ricky.
- Anh tin ba lớn
- Ừ cứ tin đi ba ai nấy tin
Không thể hiểu được, giữa canteen rộng lớn lác đác vài học sinh con hiệu trưởng trường và con chủ tịch ngồi cãi nhau như hai đứa con nít vậy, nhìn thái độ thì chả ai chịu nhường ai nhưng xem ra lời lẽ của người lớn hơn có phần dè chừng thân đồng phục học sinh kia mấy cô lao công nghe qua còn bụm miệng cười, cả mấy học sinh cũng không nhịn được nhưng lại không dám cười to.
- Thôi được rồi không cãi nữa có ăn gì không ?
- Tiền anh nhé
- Không mày bao tao một bữa thì chết à ?
- Đại gia thả thính Ji Yunseo có bao giờ để anh thiếu tiền đâu ?
- À vậy chắc Lee tổng cũng không để con trai mình thiếu thốn gì đâu nhỉ ? đặc biệt là tiền
- Ồ em mách hai ba của anh, anh bắt nạt em là tới công chuyện thật đó anh
Đó..lí do không ai vặn được nó vì nếu nó đuối lý nó sẽ mách lẻo với người lớn cho mà xem lớn rồi thắng làm vua thua làm giặc chứ ai lại thằng thua mách người lớn bao giờ đâu Ricky.
Seungeon câm nín sau câu nói đó, cậu nhẹ giọng.
- Đi nào em trai, hyung sẽ bao em cả cái canteen này
Ricky hí hửng đứng dậy kéo Seungeon đi mua đồ ăn sau đó lại ra bàn ngồi đánh chén coi như cả ngày đi học của Shen Ricky toàn ăn với chơi.
Seungeon và Ricky ăn mà ngỡ như thêm ba bốn người nữa ăn vậy, Seungeon thì không biết có ăn sáng không nhưng Ricky thì chắc chắn có, Lee Jeonghyeon luôn phải đảm bảo rằng con trai hắn không bị đói buổi sáng nhưng sức ăn của nó thì khác gì Seungeon đâu haiz thôi được rồi đang tuổi ăn tuổi lớn mà.
Ăn xong Ricky cùng Seungeon lên lớp, Seungeon nói với giáo viên rằng cậu là học sinh mới nên được ở trong lớp, còn ngồi cạnh Ricky cả hai cứ ngồi chí chóe nhau mãi đến khi Seungeon bị giáo viên nhắc tên thì mới thôi.
Buổi chiều hôm đó như thường lệ nó đứng trước trường chờ Jeonghyeon đến đón sau khi chiếc đỗ trước cổng trường, Ricky lên ghế phụ xe rồi đóng cửa.
- Hôm nay của con thế nào ?
Jeonghyeon vừa nhìn thấy Ricky liền cười dịu dàng, mặc cho nó có trả lời hay không, chỉ tốn hai phút cuộc đời ngày nào hắn cũng hỏi nó câu hỏi đó chẳng phải vô nghĩa vì chính Ricky cũng không thấy Lee Jeonghyeon đối với nó hoàn toàn là tận tâm tận tụy nó cũng chưa bao giờ thấy phiền khi hắn ngày nào cũng hỏi câu đó.
- Rất ổn, ba thì sao ?
- Không có gì đặc biệt hôm nay có hai chú cùng nhóc Seungeon qua dùng cơm
Ricky nhún vai.
- Tuỳ ba
- Con muốn ăn gì ?
- Miễn là ba nấu
Nó đáp cụt ngủn nhưng lại làm Jeonghyeon ấm lòng miễn là hắn nấu dù là món gì nó đều sẽ ăn, đó có được xem là một loại ưu ái đặc biệt của nó với Jeonghyeon không nhỉ ? vì nó từng ăn cao lương mĩ vị, cũng từng ăn qua mấy quán vỉa hè nhưng đến cuối cùng đối với Ricky đồ ăn Lee Jeonghyeon nấu mới là thứ làm nó hạnh phúc sau khi chở Ricky về tới nhà, chiếc xế hộp đã nằm yên tại vị trí của nó thì nhà Kamden cũng đến
Seungeon và Jay xách đồ vào nhà còn Kamden lái xe vào gara.
Seungeon vừa nhìn thấy Ricky đã hớn hở chạy tới cũng không quên chào hắn một câu.
- Chào chú Jeonghyeon
- Ừ, mau vào nhà thôi
Kamden giúp Jay xách đồ vào nhà, Ricky cũng phụ một tay.
Kamden, Jeonghyeon và Jay làm bữa tối còn Seungeon và Ricky ngồi chơi game vừa chơi lại còn vừa chửi nhau.
- Nào nào mày đi đâu đấy thằng kia mày đi rừng mà chạy ra mid làm cái gì ?
- Mất trụ hay mất rừng ? lo đi đường của hyung đi bị cuỗm con rồng rồi kìa, con tà thần ceasar cũng bị mất luôn
Hai đứa nhỏ ngồi chí chóe nhau đến suýt lao vào đánh nhau vì thua ván game đó.
Jay Chang nghe thấy hai đứa nhỏ to tiếng liền chạy ra thì thấy Ricky đang định lao lại Seungeon liền chạy ra ôm người nó lại, miệng còn gọi Kamden và Jeonghyeon ra trợ giúp.
- Anh ơi, cả Jeonghyeon ra cản chúng nó nhanh sắp đánh nhau rồi
Kamden chạy ra ôm Seungeon lại khi miệng cậu vẫn còn buông lời trách móc Ricky
- Chú Jay thả con ra, con phải đánh cái tên lắm mồm này ra bã
Ricky vừa nói vừa giãy dụa đẩy Jay ra, bên kia Kamden cũng chẳng khá hơn là bao khi Seungeon cũng vùng vằng đòi lao ra solo với Ricky.
- Mày nói cái gì hả thằng kia ? ai lắm mồm ? cho dù tao lắm mồm là tao sai nhưng thế nào chơi ngu để tao lắm mồm là lỗi do mày rồi...ba lớn ba mau thả con ra...con phải dần cho thằng nhãi này một trận
Jeonghyeon chạy lại ôm lấy người Ricky khi suýt thì nó đẩy ngã cả Jay nó thì vẫn một mực muốn lao ra dập nhau với người bên kia cũng đang cật lực chống đối.
- Hai đứa có thôi không ? muốn làm loạn lên hả ?
Kamden quát lên khiến Seungeon và Ricky đều dừng hành động tông giọng có phần thấp xuống khiến Seungeon nổi da gà liền chạy ra trốn sau lưng Jay.
Ricky nghe quát vậy cũng giật mình một cái rồi tuột xuống khỏi tay Jeonghyeon.
- Nói xem ai sai trước ? ai rủ ai chơi trước?
Jay liếc Seungeon rồi quét mắt đến Ricky.
Tất nhiên hai đứa làm sao nói được vì vốn dĩ cả hai đều rủ người kia chơi cùng một lúc.
- Hừ..biết vậy đã không chơi với mày
- Anh nói cái đéo gì ? ai rủ tôi chơi ? giờ thua là đổ hết lỗi lên đầu thằng này à ?
- Chứ không lẽ lỗi của t...
- Im ngay, Seungeon mau xin lỗi Ricky
Seungeon chưa kịp dứt câu Kamden gằn giọng, cậu lập tức tránh né ánh mắt đã có phần tức giận ấy rồi cúi đầu rúc sau lưng Jay Chang.
- Ricky mau xin lỗi Seungeon đi con
Lee Jeonghyeon nhẹ giọng nói với nó, hắn biết nó mà giận dỗi cái gì thì càng cáu nó lại càng ngang, dỗ ngọt vẫn là biện pháp tốt nhất.
Ricky nhìn Jeonghyeon, ánh mắt hắn vẫn nhu mì như thế dù nó có là người sai trước hay như nào đi nữa trong mắt Lee Jeonghyeon vẫn không có lấy nửa điểm tức giận.
Điều này làm Ricky cảm thấy bản thân lúc nào cũng được che chở bảo vệ bởi hắn nó cũng biết ý Jeonghyeon không muốn chuyện bé xé ra to nên đứng ra cúi đầu xin lỗi trước.
- Em xin lỗi..lúc nãy do mất kiểm soát nên đã quá lời.
Seungeon lúc này mới ló mặt ra cậu cũng đi ra trước Jay thái độ áy náy.
- Th..thực ra anh cũng là người sai xin lỗi em nhé Ricky
Lúc này cơ mặt ba vị phụ huynh mới dãn ra hai tiểu tổ tông này tính cách nóng nảy nếu ở với nhau lâu dài e là mười ngày ngày thì đến chín ngày nhà tan cửa nát vì thái độ bốc đồng của chúng nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro