Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Hắn bế nó ra rồi một tay đỡ nó một tay mở cửa xe đặt nó vào ghế phụ mặt Ricky lúc này đỏ như trái cà chua rồi, nó còn lấy tay che mặt lại nữa nhìn đáng yêu lắm luôn hắn đóng cửa xe rồi đi sang phía đối diện và yên vị trước vô lăng.

- Nếu sau này con còn không dậy theo báo thức ba sẽ bế con như thế

- Ba quá đáng lắm

Nó co rúm người trên cái ghế phụ hai bàn tay trắng xinh vẫn đưa lên che kín mặt.

Đột nhiên Jeonghyeon nhoài người sang chỗ nó làm Ricky giật mình bỏ tay xuống thì ôi trời! nó chỉ cần rướn người thêm một chút nữa thì coi như môi nó mất đời trai mặt hắn gần ơi là gần, sát ơi là sát khiến Ricky mặt đã đỏ lại còn đỏ hơn.

Hắn kéo cái dây an toàn rồi cài vào cho nó môi còn vô tình sượt qua má nó một cái ừ đúng rồi đấy vô tình thôi.

Ricky im lặng mặt nó cứ đỏ như thế từ lúc lên xe đến lúc về nhà chiếc xế hộp vừa yên vị trong gara thì nó đã mở cửa lao lên nhà như muốn tránh mặt hắn Jeonghyeon lại cứ nghĩ đến cảnh chiều nay mà cười thích thú hắn điên mẹ rồi, điên trước con người dễ thương một cách quá đáng như nó.

Nó lên phòng cái đã nhào lên giường lăn qua lăn lại cảnh tượng chiều nay cứ như thước phim tua chậm lặp đi lặp lại trong não nó khiến Ricky muốn mất trí nhớ cho xong ngại chết thôi, chuyện này mà đồn ra thì nó còn dám nhìn ai nữa eo ơi, nó sẽ bị người ta soi mói rằng lớn từng ấy rồi mà còn để ba phải bế không biết ai thế nào chứ nó nghe thấy nhục nhã thật sự.

Ricky không muốn bản thân quá để ý về chuyện đó ờ thì bất quá hắn cũng là ba nó, mà ba bế con là chuyện bình thường, huống hồ lúc đó nó còn đang ngủ không biết trời trăng gì chuyện này nếu có trách chỉ trách hắn không biết cách gọi nó dậy.

Đúng, vô cùng hợp lý và thuyết phục, thành công đổ mọi lời soi mói mà nó cho là nhục nhã lên đầu Lee Jeonghyeon nói thế nhưng thâm tâm nó mong đừng ai đồn chuyện này tới trường.

Sau khi trút khỏi mớ suy nghĩ ấy nó lấy quần áo đi tắm rửa cho thoải mái định bụng sẽ tuyệt thực hai ngày để tránh mặt hắn nhưng dường như ông trời thì không thích điều đó bởi vì ngày mai là chủ nhật và hắn hứa sẽ đưa nó sang chơi thử bộ máy game sang xịn mịn của Taerae nó là đứa đã bắt hắn móc nghéo để giữ lời hứa đưa nó đi rồi giờ chẳng lẽ nó lại dở chứng nói không muốn đi nữa thế này thì chẳng khác nào tự vả bôm bốp vào mặt mình.

Tiếng nước xối xả càng làm đầu nó ong lên với một mớ suy nghĩ nên đi hay không ? muốn chơi game nhưng lại không muốn gặp Lee Jeonghyeon chỉ trách cuộc gặp hôm nay giữa nó và Taerae quá ngắn ngủi, giá như nó có IG của Taerae thì hay biết mấy.

Nó cứ trong cái tình trạng bối rồi thế đến khi tắm xong, sấy mái tóc bạch kim mềm mại thoang thoảng mùi hoa nhài rồi lại nằm ườn trên giường bấm điện thoại.

Mò mẫm một lúc Ricky tự tét vào đùi mình một cái còn cười ra vẻ đắc ý lắm nhưng chưa kịp làm gì thì đã có tiếng mở cửa phòng nó chui tọt vào cái chăn trắng vừa to vừa mềm mà trốn tránh người kia vì nó biết không hắn thì ai vào đây nữa.

Lee Jeonghyeon bước vô phòng không thấy bé dâu của mình đâu, quét mắt một lượt thấy trong cái chăn kia có cái gì đó đang cựa quậy bé nhà hắn lúc ngại cũng đáng yêu cơ chắc chắn trong kia là một cục trắng mềm xinh xinh nhìn là muốn nựng chẳng hiểu sao lúc bé nó nhìn cọc cằn vậy mà cứ càng lớn càng đáng yêu.

- Ricky

Nó vẫn chẳng trả lời, ru rú trong chăn không chịu ra.

- Ricky đâu rồi

Hắn vẫn kiên nhẫn gọi, giọng nói còn mang ý cợt nhả.

Nó nghe mà rùng mình, chợt cái chăn bị kéo nhẹ ra nhưng nó nhanh tay giật lại còn lùi dần vào góc tường.

Lee Jeonghyeon đi lại bên giường thì thầm vào cái chăn.

- Nếu con không ra, ba sẽ bế cả con lẫn cái chăn này lên đó

Ricky lúc này mới ló cái đầu đã rối tung ra, mắt ngơ ngác nhìn kẻ vừa dọa dẫm mình thì hú hồn chim én, nó quay lại mặt thì bản mặt hiện rõ hai chữ ngứa đòn của Jeonghyeon trước mặt, gần, rất gần, gần dã man đến mức hai chóp mũi chạm vào nhau cơ mà, cũng may là mũi nó và mũi hắn đều cao nếu không thì.

Mặt nó lại đỏ hết lên, nhưng nhanh chóng thụt đầu vào trong chăn còn nói vọng ra với giọng giận dỗi.

- Ba đáng ghét, ba lại dọa tôi ba đi ra đi...đi ra khỏi phòng Shen Ricky này ngay

Hắn luồn tay vào trong chăn mò mẫn mãi mới bắt được cổ tay nó kéo ra.

- Bắt được bé rồi nhé mau ra đây nào

Ricky cố giật tay lại nhưng lực tay của nó làm sao mà bằng được hắn thế là nó bị hắn lôi ra nó ngồi thu lu cố kéo tay mình lại, cái mặt cứ cúi gằm xuống không dám ngẩng lên đơn giản vì bây giờ nó thấy ngại.

- Ba nói gì thì nói đi đừng nhìn tôi nữa tôi áp lực tôi tăng xông chết cho ba xem

- Ba còn có thể nói gì khi Ricky cứ đáng yêu như thế này chứ

Nó nổi đóa lên, hắn rõ ràng là đang được nước làm tới Ricky đẩy Jeonghyeon ra rồi ngồi cách xa hắn khoảng cách chừng bằng một cái gối nó lao xuống giường rồi đi ra khỏi phòng Jeonghyeon nhanh chóng đuổi theo nó để kịp thời bắt chuyện.

- Ricky con sao cứ tránh mặt ba thế ? chuyện hồi chiều đâu có...

- Ba im ngay nếu không tôi đấm ba đó

Nó hét lại nhưng khi đó Jeonghyeon đã gần đuổi được Ricky rồi nên nó lại co giò lên chạy chân của nó cũng đâu phải ngắn, rõ ràng chạy rất nhanh thế mà vẫn bị hắn tóm được nó vùng vằng giật tay ra nhưng lực tay của hắn thì như muốn bóp nát cả cổ tay bé nhỏ của nó vậy.

- Ricky đứng im

Nó thôi vùng vẫy vì tiếng của hắn quát nó à ? nó mà khóc nhắm dỗ nổi không ? Ricky ngẩng mặt lên nhìn Jeonghyeon đôi mắt của nó rõ ràng mà hiện lên tia tức giận đối đầu với ánh mắt sắc lạnh của hắn tưởng nó sợ à ?.

- Ba thả con ra...con đau

Thấy chưa nó có sợ đâu, không thả không phải Lee Jeonghyeon, lần đầu tiên nó xưng hô vậy với hắn nghe thì cũng êm tai đấy với cái ánh mắt long lanh như sắp khóc đến nơi kia thì mọi người hiểu vấn đề mà.

Hắn kéo nó lại ôm chặt cứng nó đứng im...chẳng hiểu sao nó lại không thể từ chối những cái ôm của hắn chỉ là mỗi cái ôm của Jeonghyeon luôn cho nó cảm giác được bao bọc, che chở,đặc biệt còn rất ấm.

- Ricky sau này đừng tránh mặt ba, được không?

- Ba sao lại...

- Đừng ba rất sợ ba sợ con rời bỏ ba, sợ rằng Ricky sẽ biến mất

Nó im lặng còn nói gì được nữa nó không chắc rằng bản thân có thật sự nghe lọt tai những lời đó nhưng nó biết hắn không nói dối càng không phải cợt nhả nhưng nó chẳng biết đáp lại như nào chỉ đưa hai cánh tay đang buông thõng lên ôm nhẹ lấy hắn như đáp lại những lời chân thành vừa rồi.

Ricky là một đứa trẻ không thích kiểu quá sến súa thể hiện tình cảm quá nhiều nó luôn cố gắng phũ phàng với mọi thứ đặc biệt là tình cảm nó biết hết đấy chẳng phải nó cọc cằn không hiểu chuyện đâu nó biết rằng ba mẹ nó không muốn có nó nên mới vứt nó ở cô nhi viện, nó biết nếu nó thân với ai đó đến cuối người ta sẽ vẫn bỏ nó mà đi và nó biết hắn cũng sẽ chẳng bên cạnh nó mãi.

Nó biết chẳng thứ gì trên đời là vĩnh cửu cả
sau cái ôm đó Ricky cảm giác được sự an toàn từ Jeonghyeon hơn hẳn có hay không nhưng nó biết rằng chỉ có hắn mới mang lại ấm áp cho nó
,nó liền nhẹ giọng.

- Ba..nóng

Hắn bỏ nó ra, cười ôn nhu xoa đầu nó Ricky từ trước đến giờ ghét nhất ai động vào đầu nó mà còn xoa xoa nhưng sao lần này nó chẳng phản kháng dường như mọi quy tắc của nó đều bị Lee Jeonghyeon phá vỡ từ từ.

- Mau ăn tối thôi con

Nó chạy vào bàn ăn nhanh chóng yên vị trên ghế hôm nay nó ăn vặt nhiều rồi nên hắn chỉ làm vài món đơn giản bữa cơm diễn ra như thường ngày, nó thì cắm cúi ăn hắn cũng ăn nhưng ăn mà toàn nhìn nó thôi.

Shen Ricky ăn xong thấy mắt Jeonghyeon như đang găm thẳng vào mình liền khó chịu ra mặt nó nhăn nhó rồi liếc xéo ba nó khiến hắn giật mình rồi lại cúi xuống phần ăn của bản thân.

- Ăn xong rồi ba thu nha

- Đứng lại đó

- Tại sao ?

- Đã làm cho ăn rồi còn không chịu thu thì sau này không ai lấy đâu

Nó bĩu mỗi khinh bỉ ra mặt, xí...không thèm chắc gì đã có người không yêu nó còn bây giờ á có cho người yêu nó cũng cóc thèm đâu và hắn thì chắc gì đã cho phép nó có người yêu, nhỉ ?

- Thế thì ăn bám ba cả đời vậy

Nó nói xong chạy vút lên phòng mà chẳng để cho Jeonghyeon cơ hội đấu khẩu hay lắm,càng ngày càng ranh ma lủi nhanh đấy, lần sau không có chuyện đấy nữa đâu.

Ricky lên phòng bấm điện thoại và biết gì không? nó tìm thấy acc IG của Kim Taerae rồi công nhận người gì đâu mà đáng yêu ghê, nụ cười thì như mặt trời vậy cười cái là người ta muốn lụy tim luôn á đâu như gã đầu xanh với khuôn mặt đẹp mã mà xấu tính kia đâu không hiểu sao Taerae hyung lại đồng ý quen đồ tâm thần đó như bọn trẻ trâu vậy.

Nó nhắn tin với Taerae một lúc lâu nói đủ thử chuyện trên đời nhắn lâu quá Taerae gọi luôn cho nó.

- Taerae hyung tên tâm thần đó là gì của anh vậy ạ ?

"Nó là..."

"Cái gì đấy thằng ranh con mày bảo ai là đồ tâm thần ? "

Chưa kịp để Taerae trả lời hết câu đã có giọng điệu ngạo mạn và cọc cằn chen vào.

"Mày có im không Park Hanbin ai cho mày nhảy vào họng tao ?"

"Dạo này em quát anh hơi nhiều nhỉ ? Taerae đừng nghĩ anh không làm gì được em "

Nó nghe vậy cười khẩy nồi đổ thêm dầu vào lửa.

_Taerae hyung, đấm bỏ mẹ đồ tâm thần đó đi ạ

"Ranh con câm miệng đợi tao xử Taerae xong rồi mai tao nói chuyện với ba mày thằng oắt con láo cá"

Gã tắt máy cái rụp nó nghe vậy thì cay cú lắm định bụng mai sang nhà sẽ solo với gã một trận xem ai mới là ranh con ông chú lớn rồi mà có khác gì trẻ con đâu có khi còn hay hơn thua hơn cả nó hừ...nói chuyện với Lee Jeonghyeon mà xong à để xem thằng này làm gì ông chú nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro